Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mặc Vấn Quy Kỳ
Unknown
Chương 29:Hợp lực
Lúc này Thanh Hải trong lòng hắn đã vô cùng phẫn nộ, khuôn mặt đỏ bừng chửi ầm lên:
"Con mẹ nó"
Thật là ức h·iếp người quá đáng, ngươi tưởng ngươi là vô địch, là bá chủ chắc.
"Du Tiểu Nhu ngươi đã làm kỹ nữ còn đòi lập đền thờ"
Ta Thanh Hải không sợ gì ngươi.
Có giỏi cùng ta đại chiến 300 hiệp.
Thiếu nữ tên Du Tiểu Nhu tức giận đầy run rẩy, hận không thể cắt lữoi của Thanh Hải.
Bên cạnh nàng ánh mắt Chiết Nhan trở nên lạnh lùng, hắn có địa vị cực cao trong thánh địa, trong đám người trẻ tuổi không ai dám phản bác hắn, thậm chí, các thế hệ trước trong thánh địa còn phải khách khí với hắn.
Tiêu Phàm thì cũng thôi đi, vậy mà lại xuất hiện hai tên liên tục cãi lời, bây giờ còn chửi rủa hắn.
Tôn nghiêm của hắn dường như đã bị khiêu khích!
Nói lại lần nữa xem, ngươi có làm theo lời nói của ta không?
Sắc mặt Chiết Nhan càng thêm lạnh lùng, bỗng nhiên bước lên một bước, khí tức khủng bố của cường giả Thiên Nguyên cảnh trực tiếp tuôn ra, sau đó giống như một ngọn núi cao ép về phía đám người Thanh Hải.
Chiết Nhan ngươi đừng có mà quá đáng.
Tiêu Phàm tiến lên, một luồng khí tức từ cơ thể hắn phát ra bao phủ che chắn cho Thiên Vân và Thanh Hải.
"Hừ ".
Tiêu Phàm ngươi đừng có mà lo chuyện bao đồng, cẩn thận cái mạng cũng khó giữ.
Lên tiếng là Bạch Chân, nàng rút ra một thanh kiếm, trực tiếp đánh về phía Tiêu Phàm.
Luồng kiếm khí đó rất sắc bén, uy lực vô cùng, nếu trúng phải chắc chắn trọng thương.
Tiêu Phàm lách sang một bên, huy động linh lực phản công lại.
Mất đi sự che chở của Tiêu Phàm, dưới khi tức khủng bố đó, đầu gối Thiên Vân đột nhiên cong lại, chân tay run lẩy bẩy
xương cốt toàn thân hắn kêu lên canh cách, dường như phải chịu một áp lực quá lớn.
Thanh Hải có tu vi là Địa Vũ cảnh lúc này còn đỡ hơn Thiên Vân rất nhiều, nhưng đôi mắt hắn đỏ ngàu, điên cuồng vận chuyển linh lực trong cơ thể, hy vọng phần nào giảm tải áp lực lên người Thiên Vân.
"Ha Ha"
"Đúng là có chút ương bướng!"
Nhìn thấy hai người vẫn không quỳ dưới khí tức của mình, trong mắt Chiết Nhan hiển lên sự âm độc, khí tức của hắn càng lúc càng mạnh.
Linh lực trong cơ thể Thiên Vân điên cuồng vận chuyển, cố hết sức chống lại khí tức chèn ép mình.
Hiện giờ hắn mời hoàn toàn hiểu rõ, chênh lệch giữa những cảnh giới khổng lồ tới mức nào.
Con mẹ nó, ngươi thật độc ác.
Thiên Vân gằn lên từng chữ,thân hình hắn điên cuồng run rẩy dưới cái nhìn của Chiết Nhan, một sự giận dữ tới mức kích động muốn hắn bùng nổ, muốn hoàn toàn liều mạng với Chiết Nhan, cho dù kết quả có là c·h·ế·t ở nơi này!
Thấy hai vị sư đệ sắp không chịu nổi, Tiêu Phàm điên cuồng công kích Bạch Chân nhằm thoát khỏi sự dây dưa của nàng.
"Bát Vương quyền"
Một quyền phong dữ dội ào ào công kích lên người nàng.
"Bịch! Bịch!"
Cuồng phong qua đi, Bạch Chân hiện ra, nàng không có bị ảnh hưởng từ công kích vừa rồi, ánh mắt vẫn thản nhiên nhìn Tiêu Phàm.
Thấy vậy Tiêu Phàm ánh mắt rất thất vọng, Huyền Vũ viện bọn hắn chỉ thiên về phòng ngự, còn về công kích thì quá yếu.
Ngoài ra còn do tu vi của hắn mới đột phá Thiên Nguyên cảnh không lâu, Bạch Chân đã đạt đến Thiên Nguyên cảnh viên mãn nên tạo ra sự chênh lệch rất lớn.
Nếu không phải nàng vẫn còn nương tay, có lẽ Tiêu Phàm còn không chịu nổi một kích.
Dưới khí tức càng ngày càng mạnh này, lỗ chân lông ở chân của Thiên Vân dỉ đầy máu tươi, Thanh Hải đánh mắt sang Thiên Vân nhìn hắn, ánh mắt đầy vẻ áy náy, khuôn miệng mấp máy như muốn nói điều gì.
Hắn cũng không khá hơn Thiên Vân là bao, giờ đây đến hít thở còn khó khăn.
Người ở trong hồ nước lúc này trở nên yên tĩnh hơn trước rất nhiếu, vốn những người này đang xem náo nhiệt, nhưng ánh mắt cũng chậm rãi trở nên nghiêm túc, nghị lực của hai tên đồng môn này đáng để cho họ phải chấn động.
Bỗng từ đâu một màn quang mang xuất hiện, sau đó có hai người xuất hiện.
Là Mặc Vũ cùng Bích Lạc, trong lòng hắn bỗng có chút vui mừng kỳ lạ.
Lập tức hai người tiến đến chỗ Thiên Vân, Bích Lạc từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái mai rùa, có những hình hoa văn cổ điển sau đó từ trong miệng phun một chút tinh huyết lên đó.
Mai rùa bỗng chốc phản ứng dữ dội, xoay tròn trên không trung chấn nát khí thế của Chiết Nhan.
"Huyền Vũ thuẫn"
Không phải, đây chỉ là bản mô tả theo” Huyền Vũ Thuẫn” tuy chỉ là mô phỏng nhưng giá trị cũng không thể đong đếm.
Chiết Nhan có chút kinh ngạc thốt lên, sau đó khuôn mặt lại bình tĩnh trở lại nói.
"Tốt"
"Tốt"
Ta thật không ngờ ngươi lại có được bản mô phỏng pháp bảo trấn viện Huyền Vũ thuẫn.
Bạch Chân đứng từ xa im lặng quan sát, không biết nàng đang suy nghĩ điều gì.
Tiêu Phàm cũng chỉ đành cười khổ, hắn cũng không hề hay biết sư phụ hắn lại giao cho Bích Lạc một bản mô phỏng "Huyền Vũ thuẫn.
Ta thật hy vọng ngươi đủ linh lực và tinh huyết để cung cấp cho nó, ta cũng rất chờ mong uy lực của "Huyền Vũ thuẫn" hy vọng các ngươi cho ta được mở rộng tầm mắt.
Chiết Nhan lên tiếng, sau đó hắn vung tay, một chưởng ấn vỗ xuống, trong chưởng ấn dấy lên khí lưu rít gào, đòn công kích của một cường giả Thiên Nguyên cảnh tuyệt đối không yếu.
Coong, coong...
Mặc dù có Huyền Vũ thuẫn che trở nhưng đám người Thiên Vân vẫn cảm thấy thấy đau đớn sau dư uy.
"Phụt"
Bích Lạc phun ra một ngụm máu, khuôn mặt tái nhợt, mạnh mẽ duy trì Huyền Vũ thuẫn như vậy khiến nàng phải trả cái giá lớn. Nàng ho nhẹ một tiếng, khóe miệng tràn máu.
Bích Lạc ngươi không sao chứ.
Mặc Vũ hỏi.
Không sao.
Vừa dứt lời,Bích Lạc lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị thương nghiêm trọng.
Mặc Vũ kéo nàng về phía sau lưng, hắn tiến lên thế chỗ của nàng.
"Coong"
Lại một chưởng lực dã xuống, lần này Mặc Vũ trực tiếp văng ra xa, cả người bê bết máu, không còn nhìn rõ nhân dạng.
Mọi người ở phía xa biến sắc, không ngờ Chiết Nhan lại ra tay nặng đến như vậy, đây là một biến cố không nhỏ.
Lần này Bạch Chân cũng không hề ngăn cản Tiêu Phàm, mặc kệ hắn tiến lên hỗ trợ đám người Bích Lạc.
Đến gần nhìn thấy sự yếu ớt của đám ngừoi, Tiêu Phàm giận dữ ánh mắt bốc hoả nhìn Chiết Nhan.
Dường như không quan tâm đến Tiêu Phàm, Chiết Nhan lập tức dơ bàn tay lên bầu trời áp xuống mấy người.
"Ầm"
Thanh Hải xông tới đứng song song cùng với Tiêu Phàm ra sức chống lại. Lúc này bọn họ lại lâm vào hiểm cảnh, Thiên Vân tu vi yếu nhất lúc này hắn như lung lay sắp đổ, sắc mặt trắng bệch như không còn một giọt máu nào.
Thế này không phải biện pháp, Thiên Vân có gắng lên tiếng, nếu có một mình hắn, hắn nhất định sẽ trốn vào" Ngũ hành châu" nhưng ở đây còn có rất nhiều người, hắn không thể.
"Huyền Vũ thuẫn".
Bích Lạc kêu khẽ, giống như tiên tử toàn thân tràn ngập ánh sáng thánh khiết, ngồi xếp bàng trong không trung, truyền từng luồng linh lực vào "Huyền Vũ thuẫn".
Cùng lúc đó, tất cả mọi ngừoi đều đồng lòng, ra sức truyền linh lực vào chiếc thuẫn.
Huyền Vũ thuẫn như có linh tính, toả ra ánh sáng ngày càng chói mắt, những hoa văn huyền ảo bắt đầu di chuyển xoay vần đến mức mắt thường không thể nhìn thấy được.
"Ha Ha"
Chỉ cần các ngươi tiếp được một chưởng tiếp theo của ta, ta sẽ tha cho các ngươi.
Nói xong Chiết Nhan lại đánh ra một chưởng hình thành một con Kim Sắc hổ, đang dũng mãnh lao về phía đám người.
Tiêu Phàm vội biến sắc hét to:
"Mau"
Mau truyền tinh huyết vào Huyền Vũ thuẫn, nghe vậy tất cả mọi người đều phun ra một ngụm tinh huyết, vẩy lên Huyền Vũ thuẫn.
Coong Coong
Huyền Vũ thuẫn phát ra thần quang vô tận, hoa văn huyền ảo xoay tròn khiến cả không gian chói mắt, nơi nơi đều là gió lốc năng lượng.
"Phụt"
Bên cạnh Thiên Vân, Bích Lạc lại phun ra một ngụm máu tươi, chưởng lực khủng bố mang lại áp lực rất lớn cho nàng, nàng cần phải điều khiển Huyền Vũ thuẫn lên liên tục bị thương.
Đang lúc tưởng chừng như không thể chịu đựng được nữa, không gian xung quanh bắt đầu sụp xuống, những cột nước đang dần dần bốc hơi biến mất.
Tất cả mọi ngừoi nhoáng cái đã biến mất.