Mãi Yêu Em Như Vậy
Mộng Tiểu Nhị
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30
“Không đinữa?”
Hạ Mộc nghe ra ẩn ý trong lời của cô ấy, tỏ vẻ không hiểu: “Ừm, lần đầu ởcũngcoi như được mở rộng tầm mắt.”
“Tìmanh chơi.”
Cô ấy giữ cửa khép lại.
“Vâng, mẹ, mẹ bận việc đi.”
Kỷ Tiện Bắc châm thuốc, Thẩm Lăng cũng cầm một điếu, ban nãychưakịp hútđã bị vứt vào gạt tàn.
“Chờ một chút.” Hạ Mộc nhỏ giọng nói.
“Không cần giấu, không phải vợ anh đâu.” Kỷ Tiện Bắc đóngcửalại.
“Mặt anh dày quá đấy!”
“Sao trông anh như thể mấy trăm năm rồi không được nhìn thấy thuốc lá vậy?”
Kỷ Tiện Bắc nói: “Tiêu Tiêuđang ở đây, chờ cô ấyđi rồi con sẽ qua đó lấy ngay.”
Đúng là khi yêu lúc nào cũng phải dính chung một chỗ a~
Kỷ Tiện Bắc cúi đầu m*t môi cô một chút, “Nước miếng thì sao chứ, có bao nhiêu anh ăn bấy nhiêu.”
Qua hai giây, anhgật đầu: “Cảm ơn.” Giả dối như vậy.
“Ngốc rồi?” Kỷ Tiện Bắc bóp bóp mặt cô.
Ánh mắt Hạ Mộc nhàn nhạt nhìn Kỷ Tiện Bắc.
‘Cốc cốc’ gõ hai tiếng, bên trong vẫn yên tĩnh.
Kỷ Tiện Bắc tìm cái chậu nhỏ đựng nước ấm, thả ngón tay cô ngâm vào trong chậu.
Tiêu Tiêu cong môi cười, “Cũng bình thường, quen rồi. Lúc mới tiếp quản vẫn còn là tay mơ, học được không ít từ Kỷ Tiện Bắc, sau lại từ từ tạo thành quỹ đạo, bây giờ có thể ứng phó hầu hết mọi chuyện lớn nhỏ.”
Tiêu Tiêu: “……” Tổng cộng có 5 mét này?
Thẩm Lăng: “……”
Thẩm Lăng đươngnhiên không tin: “Hôm nay anh không bận à?”
Kỷ Tiện Bắc không nhúc nhích, trái lại càng hôn hăng say.
Rõ ràng là bạn trai bạn gái đường hoàng, vậy mà hiện giờ lại giống như đang yêu đương vụng trộm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban đầu bị anhhấp dẫn là khi tập đoàn Tiêu Hoa của cô có hợp tác với Trung Thần,cô và bố cô cùng tham dự một bữa tiệc, trên bàn tiệc anh thân sĩ lại hài hước, sau khi uống chút rượu anh lười biếnglại trầm tĩnh, côkhông rời được tầm mắt.
Anh sựcnhớ: “Anh phải đến phòng thuốcmột chuyến.”
Ngay lập tức cửa mở ra.
Cách làm ấu trĩ nhưng lại là những lời dễ gây rung động nhất cô ấy từng nghe.
Hạ Mộc cũng không muốn ngâm tay trong nước lâu, còn cố ý nhíu mày, rốt cuộc ‘tách’ ra, Kỷ Tiện Bắc rút khăn giấy lau lau nước bám trên tay cô.
Thẩm Lăng nhìn anh: “Anh tính nuôi tình nhân hay là?”
Kỷ Tiện Bắc: “Nghe Đường Văn Tích nói Hạ Mộc nằm việnở đây nêntới thămHạ Mộc một lát.”
“Ai nha, anh phiền muốnchết, lần sau đừng niết mặt em nữa được không?” Hạ Mộc phủi phủi tay anh.
Vừa nói xong, Kỷ Tiện Bắc lại phủ môi xuống hôn tiếp.
Anh nghĩ nghĩ, vẫn quyết định nói về Tiêu Tiêu, kết quả nói được hai câu đã bị Hạ Mộc cắt ngang, “Hai bọn anh đã hợp tác nhiều năm, em biết anh không có hứng thú với cô ấy, chẳng qua em có chút không thích cô ấy mà thôi, không có gì, bọn anh cần hợp tác thì hợp tác, cần gặp mặt thì gặp mặt.”
Tiêu Tiêu xoay người rời đi, Hạ Mộc liếc mắt nhìnKỷ Tiện Bắcmột cái: “Tiễn Tiêu tổng xuống lầu đi.”
“Mẹ nói bệnh viện của bọn mẹcó không ít bác sĩ con nhà thế gia lại trẻ tuổi đầy hứa hẹn có thể giới thiệu một người cho con bé.”
Tiêu Tiêu dùng sức nắm chặt tay nắm cửa, ngón cái tay còn lại bấm mạnh vào lòng bàn tay.
Cô ấy cũng không nhiều lời, coi như không nhìn thấy.
Tiêu Tiêu mỉmcười, kéo ghế dựa đến trước giường,cô ấy lại liếc nhìnKỷ Tiện Bắcvài lần, anh mặc bộ đồ không giống hôm qua, đổi thành áo sơ mi sọc xanh đen, nút tay áo và đồng hồ đều chỉnh chu, Tiêu Tiêuhỏi Kỷ Tiện Bắc: “Buổi chiều mấy giờ anh bay sang Hồng Công?”
“Ừm, nên như vậy.” Khóe miệng Tiêu Tiêu cười bắt đầu gượng ép.
Anhcũng không đi ngay, đôi tay đút túi như có suy tư nhìn cô.
“Mẹ anh bảo người sao mấy thang thuốc điều trị bệnh đau dạ dày cho em, anh qua đó một lát.”
Ở trước mặt anh, hết thảy yếu đuối của một người con gái đều được cô bày ra.
“Sắp tròn ba năm.”
Cô nỗ lực phấn đấu hết mình để trở nên ưu tú để có thể cách anhgầnhơn, nhưng gần đến đâu,bên người anh cũng chưa bao giờthiếu phụ nữ.
Mẹ anh dặn phòng thuốc sao thuốc đã sao thuốc xong.
Thẩm Lăng vừa mới kết thúc cuộc họp, về văn phòng, đang châm thuốc thìcó người gõ cửa, tiếng đập cửa dồn dập lại không kiên nhẫn, chắc chắn không phải thư ký, nhưng sáng nay anh ta cũng không có lịch hẹn gặp ai.
Trên thương trường, cô là đàn ông.
Người đầu tiên tiến vào là y tá, đến đây để truyền nước biển cho Hạ Mộc, Tiêu Tiêu theo vào ngay sau đó, cô ấy ôm một bó hoa bách hợp to.
Kỷ Tiện Bắc pha trà xong, di động vang lên, là mẹ anh gọi đến, anh đưa ly nước cho Tiêu Tiêu, nói một tiếng với Hạ Mộc, xoay người ra ngoài nhậnđiện thoại.
Kỷ Tiện Bắc: “Khôngcó việc gấp,chẳng làtối hôm qua cảm ơn anh đã đưa Hạ Mộc đi bệnh viện.”
Tiêu Tiêu: “Phòng bệnh này không phải cứ có tiền là có thể vào ở.” Cô ấy khẽthổi nước trà, uống một ngụm nhỏ: “Y tá trưởng ở đây rất thân với dì Uông, cũng quen biết Kỷ Tiện Bắc.”
Anh nhìn về phía Tiêu Tiêu: “Hôm nay không có thời gian.”
“Tiêu Tiêu.”
Đối với phụ nữ, anhkhông phải người lương thiện, vẫn luôn vậy.
Vừa rồi Tiêu Tiêu âm thầm châm chọc cô côliền thuận miệng hùa theo, nào ngờ thật đúng là mẹ anh sắp xếpphòng bệnh.
Anh dừng bướcquay đầu: “Hmm?”
“Kỷ Tiện Bắc?” Tiêu Tiêu gọi.
Thẩm Lăng còn tưởng Kỷ Tiện Bắc cảm ơn anh ta vì đãđẩy nhanh việc hợp tác vớiNhậm Ngạn Đông, “Hạng mục khí thiên nhiên của các anh kiếm được khoảng bao nhiêu? Nếu thực sự muốn cảm ơn tôi,anh vớiNhậm Ngạn Đông mỗi người chia tôi 200 triệu là được, tôi không chê ít đâu.”
Hạ Mộc nói: “Có cả Nhậm Ngạn Đôngnữa.”
“Ừ, viết mấy đơn thuốc, còn hàn huyên vài câu, Tiêu Tiêu nói mẹ có tư tưởng thoáng không thúc giục con kết hôn, không giống mẹ con bé, liên tục giục con bé tìm đối tượng kết hôn.”
Hạ Mộc nói sang chuyện khác: “Anh biết ai đưa em tới bệnh việnà?”
Kỷ Tiện Bắc nói: “Không tính là hoạt động thương nghiệp, phải đi cảm ơn người đưaHạ Mộc tới bệnh viện một chuyến.”
Nhưng hiện tại đối với Hạ Mộc, đáy mắtanh chứa đầy dịu dàng đến nỗi suýt tràn ra ngoài.
Tiêu Tiêu cũng đi tới, “Sao lại bôi lên tay thế này?”
Hạ Mộc hỏi anh: “Muốn đi cảm ơn bọn họ thật sao?”
Tiêu Tiêungạc nhiênnhìn Kỷ Tiện Bắc, điệu bộ như vậy hoàn toàn là dáng vẻ của người chồng nghe dạ bảo vâng.
Kỷ Tiện Bắc đứng dậy, hỏi Tiêu Tiêu uống cafe hay uống trà.
Không biết có phải cô ấy hoa mắt không mà lại thấy cô gái dùng ngón tay gảy gảy đùa nghịch lòng bàn tay của người đàn ông.
“Là ai?”
“Khám cho cô ấy rồi?”
Kỷ Tiện Bắc: “……”
Cô ấy quen biết anh năm sáu năm, nhìn thấy nhiều nhất là lúc anh làm việc, dáng vẻ chăm chú lại lạnh lùng, không có mấy cô gái có thể ngăn được cảm giác rung động này.
Khóe miệng anh rốt cuộc lộ ra ýcười, nụ cười bạc tình, anhnói: “Cảm ơn ngàn lần.”
“Mẹ đáp sao?”
Sau khi trở về cô chủ động nói với bố là muốn phụ trách hạng mục hợp tác với Trung Thần, bố côkhông cho phép, cảm thấy cô đang làm loạn,hạng mục quan trọng như vậy sao có thểđể côphụ trách.
Tiêu Tiêudùng giọng điệu đùa giỡn: “Tôi tự lấy, sao dám làm phiền anh ấy chứ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong anh không hề quay đầulại liền rời đi.
Lại bị Hạ Mộc kéo về, “Anh đừng nhúc nhích.” Lại ấn ngón tay vào lòng bàn tay anh.
Hạ Mộc: “Ừm, đau dạ dày.”
Còn phải đi lấy thuốc, không trêu cô nữa.
Cô lấy hết dũng khí: “Kỷ Tiện Bắc, em thích anh.”
Mấy năm trôi qua, cuối cùng cô cũngkhông bộc lộ rõ nỗi lòng của mình với anh, giống như một người đàn ông bàn chuyện hợp tác với anh, bọn họ cứ bình yên như vậyđến bây giờ.
Bên kia có người tìm mẹ Kỷ,“Không nói nữa, mẹ có việc, nhớ đi lấy thuốc đấy.”
“……”
Kỷ Tiện Bắc: “… Lần nào anh cũng làm như vậy?”
Tiêu Tiêu dựa vào cuối giường, nét mặt mệt mỏi: “Bận chứ, tối hôm qua sau khi anh rời đi tôi lại đến công ty một chuyến, hai giờ hơn mới về đến nhà, sáng sớm định tới công ty của anh, kết quả thư ký Phàn nói sáng nay anh không đi làm, tôi liền hỏi Đường Văn Tích, biết anh đang ở bệnh viện, vừa lúc cũng qua đây thăm Hạ Mộc, thuận tiện hỏi anh vài chuyện.”
Nếu tiễn xuống lầu, saukhi anh quay lại chắc chắn Hạ Mộc sẽ tìm anh gây khó dễ, nhưngnếu không tiễn, cô sẽ giở trò, nói anhkhông còn nghe lời cô nữa.
Kỷ Tiện Bắc chợt cười.
Y tá ‘Ừm’ một tiếng.
“Anh không nghe nhầm, Hạ Mộc là bạn gái tôi.”
Y tá chuẩn bị truyền nước cho Hạ Mộc.
Dường như về lại lần đầu tiên bọn họ hôn môi, lần đầu tiên bọn họ lên giường.
Buổi sáng Hạ Mộc tắm xong, tóc dài còn ẩm ướt, xõatrên vai, Kỷ Tiện Bắc cầm một chiếckhăn lông khoác lên vai cô, bớt chút thời gian nói vớiTiêu Tiêu:“Hỏi chuyện gì?”
Hạ Mộc nói: “Biết, phòng bệnh này là dì ấy sắp xếp.”
Y tá đã châm kim xong, dặn dò câu: “Nước thuốc nàycó chút phản ứng vớidạ dày, nhớ chỉnh tốc độ truyền chậm lại.”
Dường như nghĩ ra cái gì: “Đúng rồi, cô vẫn chưa biết dì Uông là ai phải không?”
Không nhịn được nữa, hốc mắtcôđỏ lên.
Chương 30
Thẩm Lăng không kiên nhẫn: “Có P mau thả.”
Hạ Mộc mỉm cười: “Không sao.”
“Qua đây cảm ơn anh.”
“Tôi biết rồi,cảm ơncô.” Kỷ Tiện Bắc ngồi xuốngmép giường, xoa xoa mu bàn tay Hạ Mộc.
Kỷ Tiện Bắc: “Tôi nào dám cúp điện thoại của cô ấy, trước giờ đều là cô ấy cúp điện thoại của tôi.”
Lúc này Kỷ Tiện Bắc mới nhận lấy bó hoa bách hợp trong tay Tiêu Tiêu, hỏi Tiêu Tiêu: “Hôm nay không bậnà?”
Kỷ Tiện Bắc: “……”
“Chà, anh giấu kĩ quá, ở bên nhau mấy ngày rồi?”
Lặng im một lát, anhmở miệng: “Từ trước đến nay tôi không bao giờ hợp tác với những đối tác có tình cảm riêng, muốn cùng tôi làm ăn buôn bán thì nên thu lại tâm tư này.”
Tiêu Tiêu cười cười: “Biết anh bận nên vừa rồi đã nói chỉ là thuận tiện hỏi anh chuyện công việc thôi.”
Kỷ Tiện Bắc ngước mắt nhìnanh ta: “Vừa ở bệnh viện tới đây.”
Tiêu Tiêu ngạc nhiên: “Rửa sạch nhanh vậy à?”
Lần ởThượng Hải nhìn thấy Hạ Mộc, côkhông hiểu tại sao anh lại khẩn trương vì một cô gái đến vậy.
Nhiều như vậy.
Hạ Mộc vươn tay để y tá ghim kim, Kỷ Tiện Bắc đứng một bên giường, rấttự nhiên dùng tay che lại đôi mắt Hạ Mộc, không cho cô nhìn y tá châm kim, áp nhẹ đầu cô vào ngực mình.
Y tá: “……”
“Thế nào rồi? Sáng nay sau khi nghe tin tôi liền qua đây thăm một chút.” Tiêu Tiêu mỉm cười nói chuyện với Hạ Mộc, giọng điệu thân quen.
“Cũng không tệ lắm, cảm ơn Tiêu tổng.” Hạ Mộc khách sáo lại xa cách.
Thẩm Lăng híp mắt, từ từ nhả khói, “Rốt cuộc có chuyện gì?”
Kỷ Tiện Bắc: “Keo 502.”
Tiêu Tiêu bắt đầu giảng đạo lý vớiKỷ Tiện Bắc, như thể bất bình thay Hạ Mộc: “Anh cũng thật là, Hạ Mộc đã gọi điện thoại cho anh một lần, anh nói cũng không được mấy câu đã vội cúp máy, nếubạn trai tôi không kiên nhẫn nghehết lời tôi nói tôi đã đá anh ta luôn rồi.”
Cũng đúng.
Tim đập tăng tốc.
Ngoài cửa phòng bệnh.
Thẩm Lăng dựa vào lưng ghế xoay vắt chéo hai chân, anh ta cũng biết Kỷ Tiện Bắc không cần thiết phải khách sáo đến gặp riêng anh ta, “Nói đi, muốn tôi giúp việc gấp gì? Một câu thôi.”
Do dự hai giây, anh vẫn tiễn Tiêu Tiêura cửa.
Hạ Mộc: “… …”
Hạ Mộc nhìn anh, sau mộthồi lâu vẫn không nói chuyện.
Không để ý ngón tay khó chịu, cô đẩy anh, đôi mắt ý bảo anh ngoài cửa có người.
“……”
Không kịp nói mời vào, phản ứng đầu tiên chính là dập tắt tàn thuốc.
Chào hỏi qua loa, Tiêu Tiêu đứng dựa vào mép giường.
Kỷ Tiện Bắc cẩn thận bỏ tay hai người vào chậu.
Ngoài cửa, Tiêu Tiêu vẫn đang gõ cửa nhưng không thấy ai lên tiếng.
Tiêu Tiêu nhìn tách trà ấm, lá trà xoáy vòng theo chiều kim đồng hồ, chiếc lá xòe ra, xanh tươi ướt át.
Mẹ Kỷ nghĩ nghĩ gật đầu: “Về tình về lý, con bé là đối tác của con, bạn gái con nằm viện con bé qua đây thăm hỏi cũng phải.” Lại nói tiếp: “Mấy hôm trước Tiêu Tiêu tới tìm mẹ khám bệnh, nói điều trị nội tiếttố.”
Kỷ Tiện Bắc khẽ giương cằm về phía cửa bên kia: “Không sao,tiễn cô thêm một đoạn nữa.”
Còn tưởng vợ anh ta đến tìm anh ta thật.
Tiếp tục gõ cửa.
Y tá nhíu mày: “Mùi gì vậy?” Đang định gọi người vào lọc khí.
Đồng bệnh tương liên, cùng chung chí hướng.
“Đi phòng thuốclàm gì?”
“Không đinữa.”
Trong phòng, Kỷ Tiện Bắc đè lên người Hạ Mộc, quấn lấy đầu lưỡi của cô không chịu buông, Hạ Mộc cố gắng mãi mới rút được ngón tay cái tách khỏi lòng bàn tay anh.
“……”
Lại lấy gạt tàn trong ngăn kéo ra.
Trò chuyện kết thúc, Kỷ Tiện Bắc trở lại phòng bệnh.
“Ừ, phòng bệnhnày là mẹ anh tìm người thu xếp.”
Xinh đẹp, thông minh, gợi cảm.
Kỷ Tiện Bắc: “Cô ấy không nghe lời lại hay chạy lung tung, đành phải lấy tay cô ấy dán vào lòng bàn tay của tôi.”
Thẩm Lăng ném hộp thuốc và bật lửa qua, nhìn anh nghi ngờ: “Hôm nay anh có bệnh à?”
Hạ Mộc và Tiêu Tiêu từng gặp qua ở sân bay Thượng Hải, cũng không có gì hay để giới thiệu.
Hai người nói chuyện phiếm đôi ba câu, Kỷ Tiện Bắc hút hết một điếu lại hỏiThẩm Lăng muốn một điếu nữa.
“Ừ, Thẩm Lăng.” Anh không thích nói tênNhậm Ngạn Đông.
Hạ Mộc bị phản ứng phụ của nước thuốc làm chodạ dày lại bắt đầu không thoải mái, cô điều chỉnh tốc độ truyền dịch xuống mức chậm nhất, dùng sức xoa bụng, không quên khuấy động bầu không khí ngột ngạt, “Một mình cô quản lý mấy công ty dưới trướng Tiêu Hoa rất mệt phải không?”
Tiêu Tiêunhìn về phía Hạ Mộc, mỉm cười: “Phòng bệnhVIPcao cấpngay cả lá trà cũng không giống.”
Thẩm Lăng: “… F*ck, sao lại là anh!”
Kỷ Tiện Bắc hỏi lại: “Anhcảm thấy tôisẽ vì một tình nhân mà đến gặp riêng anh để cảm ơn sao?”
Anh dặn cô tựnhìn nước thuốc, phải đếntrưaanhmới quay về liền đi đến phòng thuốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh lấy một chiếc khăn lông lau tay cho cô, “Đừng ngâm lâu, rửa cũng không sạch ngay được.”
“Anh có lòng thành từ bao giờ thế?”
Kỷ Tiện Bắc nhịn cười: “Tìm anh chơi thật mà.”
Về sau số lần cô gặp Kỷ Tiện Bắc ngày càng nhiều, cho rằng sau khi hiểu anh thì sẽkhông còn cảm giác thần bíkia nữa, thiện cảm cũng sẽ giảm xuống, nào biết lại ngày càng lún sâu.
Keo 502 chưa khô, dính chặt vào ngón tay hơi nóng nóng, cảm giác vùng da đó bị khô cứng lại.
Khi bàn bạc, anhcơ trí,bình tĩnh,quyết đoánvàtự tin, khiến cô không thểkiềm nổi lòng.
Y tá lại ngó nhìn Kỷ Tiện Bắc, người đàn ông này, cho dù anh có nhặt bừa một hòn đá ven đường thì anhcũng sẽ tô điểm nó thành một sản phẩm mỹ nghệ tuyệt đẹp.
• 19/02/2019 •
Hạ Mộc vỗ vỗ Kỷ Tiện Bắc: “Đừngmải nghịch, đi rót cốc nước cho Tiêu tổng đi.”
Kỷ Tiện Bắc nhả khói: “Không bận.”
Người này bị điên rồi.
Lúc này,bên ngoài phòng bệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa lúc có y tá qua đây.
Ngoài bãi đỗ xe cô gọi anh lại,anh mất hứng, hỏicô cóchuyện gì.
Không chịu nổi khổ sở của việc yêu thầm, cô quyết định thổ lộ với anh.
“Đừng dùng ánh mắt này, anh không nói gì với cô ấy cả.” Kỷ Tiện Bắc ngồi dậy, chỉnh lại quần áo cho cô.
Y tá: “… Hai người đây là?”
Kỷ Tiện Bắc tiễnTiêu Tiêu đi về, Hạ Mộc cũng khônggây khó dễvới anh, cô đưa tay cho anh: “Lấy nước ấm để em rửa tay, keo ăn da khó chịu quá.”
Đột nhiên Kỷ Tiện Bắc nhăn mày, đau đớn hít khí lạnh, lưỡi anh bị Hạ Mộc cắn rách, “Em thuộc loài c·h·ó à?”
Chẳng qua không phải nói với cô ấy.
Hạ Mộc ngẩn người, “Dì biết emnằm viện?”
Kỷ Tiện Bắc lấy thuốc về giao cho y tá đứng quầy rồi đi tìm Thẩm Lăng.
Kỷ Tiện Bắc vẫn nói câu kia: “Qua đây gặp anh, khôngcó việc gì khác.”
Kỷ Tiện Bắc gật đầu, anh muốn đi tìm Thẩm Lăng, tạm thời chưa có ý định đi tìm Nhậm Ngạn Đông.
Tiêu Tiêu chăm chú nhìnđộng tác nhẹ nhàng trên tay anh, bất luận là chỉnh lại mái tóc dài hay là lót khăn lông dưới mái tóc ướtgiúp Hạ Mộc đều vô cùng cận thận chú tâm.
Edit: Mina
Cô ấy nhàn nhạt nói: “Về công ty Khoa học kỹ thuậtbên kia.”
Kỷ Tiện Bắc kéo một cái ghế ngồi xuống đối diện bàn làm việc của Thẩm Lăng, duỗi tay: “Cho tôimột điếu.”
Hạ Mộc lại đẩy anh, anh ôm cô chặt hơn.
Tiêu Tiêu không nghĩ tới cô ấy sẽ bắt gặp đúng lúc bọn họ đang hôn môi kịch liệt, vừa rồi gõ cửa vài lần không thấy ai lên tiếng, cho rằng Hạ Mộc đang ngủ, lúc cô ấy đẩy cửa mở hé liền nhìn thấy một màn triền miên.
Một cái chớp mắt kia, cả người như bị trút sạch không khí, mọikiêu ngạo đều bị dẫmnát.
“Tiêu tổng, mời ngồi.” Hạ Mộc khách sáo nói.
“Từ tối qua đến giờ tôi chưa hút một điếu nào, Hạ Mộc không cho hút.”
Nếu có một người đàn ông lấy keo dính ngón tay cô ấy vào lòng bàn tay mình, dù cho tay không thoải mái, cô ấy cũng nhất định vui vẻ chịu đựng.
Thẩm Lăng cho anh ba cây, “Hút thêm mấy điếu đi, phòng nghỉcủa tôicó bàn chải đánh răng mới, trước khianh đi đánh răng sạch là được, vẫn không hết thì anh tắm xong hẵng đi, như vậysẽ không ngửi thấy mùi thuốc lá nữa.”
Kỷ Tiện Bắc: “Keo khô rồi, không còn dính nữa.” Anh vươn tay cầm tay nắm cửa.
Sau một buổi dạ hội, anh uốngrượu, côcũng uống không ít. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Tiêu cảm thấy cứ nói chuyện như vậy cũng không thú vị, đứng dậy tạm biệt,trước khirời đi còn khách sáo dặn dò Hạ Mộc phải chú ý nghỉ ngơi, ăn nhạt chút.
Có vẻ hiện giờ đã hiểu đổi chút.
Tiêu Tiêu như có suy tư gậtđầu, “Ăn mặc nghiêm túc như vậy còn tưởng anh có hoạt động thương nghiệp nào đó.”
Tiêu Tiêu tỏ ra rất hào phóng: “Còn khách sáo với tôi làm gì? Nhanh về với cô ấy đi, nhìn cô ấy có vẻ không được thoải mái lắm.”
Y tá liếc nhìn tay hai người, keo bôi không lan rộng, cũng không dính nhiều keo.
Sau đó không quên nhắc nhở Kỷ Tiện Bắc: “Nếu khi nào trên người anh có mùi thuốc lá bị Hạ Mộc đúng lúc bắt được, anh cứ nhớ nói là do Nhậm Ngạn Đông hút thuốc.”
Một phút trôi qua, “Chắc được rồi đó, hai người thử tách tay ra thử xem sao.”
Hạ Mộc ấn mạnh ngón cái của mình vào lòng bàn tay anh.
“Ừ, Đường Văn Tích đi.”
Cô liền chịu uất ức làm trợ lý của người phụ trách hạng mục này.
Cô thở hắt: “Em nói em thích anh.”
Kỷ Tiện Bắc nhìn cô hai giây, chớp mắt liền hiểu, không nhúc nhích nữa, nhìn qua hệt như thật sự dính vào nhau, anh đối mặt với cửa nói: “Mời vào.”
“Làm sao vậy?”
“Mới sáng sớm… Anh tìm tôi làm gì?” Thẩm Lăng vẫn nghi ngờ.
Cô vất vả quay đầu né môi anh, “Có người gõ cửa.”
Đôi mắt không chớp mắt cái nào.
Anhkhông phải người tốt, cố tình Hạ Mộccòntệ hơn.
“Lúc nào cũng có.”
“Kỷ Tiện Bắc.” Cô vẫn không cam lòng gọi tên anh.
Y tá tìm một cái chậu nhỏ bưng nước ấm tới, dựng cái bàn trên giường lên, đặt chậu vào.
Thẩm Lăng gật đầu: “Đúng vậy, bằng không về nhà cô ấy ngửi thấy thể nào cũng cãi nhau với tôi.Có lần đi chơi câu lạc bộ chơi về muộn, tôi không kịp tắm rửa vội nói tại Nhậm Ngạn Đông hút thuốc ám mùi lên người tôi.”
“Phải không? Thế thì thật tốt.” Tiêu Tiêu bưng chén trà, làm bộ nhấp hai hụm.
Trái tim của Tiêu Tiêu bị đâm một nhát dao, trên mặt nở nụ cười: “Thật biết cách chơi.”
Hương trà nhàn nhạt phả vào mũi, thấm vào ruột gan.
“Đi vềcẩn thận.” Anhnâng bước rời đi.
Mẹ Kỷ dừng lại: “Tiêu Tiêu? Con bé qua đây làm gì?”
Lại bảo y tá: “Làm phiền lấy giùm một ít nước ấm, tay bị dính vào nhau.”
Suýt bị anh bóp mặt ch** n**c miếng.
Tiêu Tiêu không có hứng thú ai đưaHạ Mộctới bệnh viện, nói chuyện phiếm vớiHạ Mộc: “Tối hôm qua rất khó chịu phải không?”
Thẩm Lăng hỏi anh hiện giờHạ Mộc thế nào, Kỷ Tiện Bắc nói đã ổn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.