Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Hệ thống là một con rùa đen
“Cái gì? Tiểu tử ngươi biết Ngưu Đầu Mã Diện?” Con rùa đen hơi kinh hãi, lộ ra đề phòng, nói: “Tiểu tử, ngươi là ai?”
Hắn khẽ lẩm nhẩm, cảm thấy hơi chút khó chịu. Hệ thống hắn đọc trong truyện nếu như không phải hóa hình là linh thú đẹp mắt thì cũng là một tiểu cô nương xinh xắn, tiểu nam hài đáng yêu, thậm chí là một vị mỹ nữ, đằng này, hệ thống của hắn lại là một con rùa đen, quả thật là quá hắc ám.
“Được rồi, không cần vuốt mông ngựa. Ngươi giới thiệu một chút xem.”
“Ô da…bản hệ thống rốt cuộc tỉnh giấc. Hic, từ lúc Diêm La đại nhân tạo ra đến giờ, đây mới là lần thứ hai được ra ngoài. Một mực ngủ từ đó tới giờ, hừ, thế mà đã mấy trăm năm.”
Sau đó hắn hỏi ra, vị chủ nhân đời trước của hệ thống này vì vay nợ quá nhiều, bị chủ nợ đuổi g·iết, cuối cùng bị ép phải t·ự v·ẫn. Hệ thống gián tiếp hại c·hết ký chủ, vì vậy bị Diêm La Vương thu hồi. Mãi mấy trăm năm, hiện tại mới được xuất thế lần nữa, rơi vào tay Tiêu Man Vũ.
“Khà khà, ta gọi là Hối Đoái Hệ Thống!” Con rùa đen cười đê tiện, sau đó giải thích tiếp: “Là chủ nhân có thể dùng điểm số của mình để hối đoái đồ vật mình muốn. Đương nhiên là chỉ những đồ vật bản hệ thống có.”
“Chủ nhân, đùa ngài một chút thôi ha ha ha…giỡn đó giỡn đó.”
Ở Tiêu gia này, tộc nhân cũng không đoàn kết như Tiêu Man Vũ tưởng. Giống như hắn lúc này, bởi vì là tộc nhân chi mạch, thân phận lại thấp hèn, vì vậy thường xuyên b·ị b·ắt nạt. Mà hôm nay hắn rình mò nhìn trộm, kết cục là bị ăn đánh rồi.
Thật khó khăn nó mới được xuất thế, nếu như hiện tại lại bị thu hồi, thật không biết ngày nào mới được ra ngoài nữa. Nhất định nó phải nắm được cơ hội này, không để chủ nhân đuổi nó đi.
Sắc mặt Tiêu Man Vũ chợt đen lại, hắn nói:
Tiêu Man Vũ mặc dù khởi động được hệ thống, có chút vui mừng, nhưng hệ thống này cũng quá hắc ám rồi. Vay nợ người khác để có được điểm, cái này tương lai có thể tạo nên mối nguy lớn cho hắn a. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy con rùa đen e sợ như thế, Tiêu Man Vũ thầm thở phào. Xem ra nó từ lúc được tạo ra tới giờ quả thật không được sử dụng nhiều cho nên sự tình âm phủ không được nhất thanh nhị sở.
Tiêu Man Vũ bị phát hiện, nhất thời đám đông lại vây quanh hắn.
“Vậy còn tặng quà tân thủ?”
“Quả nhiên bọn đầu trâu mặt ngựa không thể tin được. Ở một bên xưng huynh gọi đệ, cuối cùng lại l·ừa đ·ảo ta, hệ thống cũng không thấy đâu, khiến cho ta khổ thế này.”
Nghe Tiêu Man Vũ nói thế con rùa đen liền run như cầy sấy. Khuôn mặt hung hăng của nó liền đổi sang hớn hở cùng nịnh nọt, lập tức chạy tới bay quanh người Tiêu Man Vũ, cười hề hề:
Khi Tiêu Man Vũ còn đang ảo não nặng nề thì phía sau xuất hiện một thanh niên cao lớn. Hắn trợn mắt nhìn Tiêu Man Vũ, sau đó hướng về phía đám đông, hô lên:
“Bản hệ thống có một cái tên thật dài, nhưng gọi ngắn gọi thì chủ nhân ngươi có thể gọi là Hệ Thống Thần Kim Quy Đại Nhân. Nhưng cái tên đó không hay, chủ nhân có thể gọi ta là thần Kim Quy.”
“Không có.”
Chừng nửa giờ, thấy Tiêu Man Vũ vẫn chưa tỉnh, đám tộc nhân Tiêu gia liền buồn chán bỏ đi, cảm thấy mất hết hứng thú. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi có quay số trúng thưởng không?”
“Đó chẳng phải là tiêu chuẩn thấp nhất mà hệ thống cần có sao?” Tiêu Man Vũ trừng mắt: “Xem ra ngươi thật đúng là hàng rởm, ta phải tìm Diêm La Vương đổi lại hệ thống khác thôi.”
Dù sao nếu nợ quá nhiều, bị chủ nợ đến đòi không có tiền trả, ác mộng từ đó sinh ra.
“Chủ nhân, nhưng ngài nói thật chứ? Ngài thật gặp qua Diêm La đại nhân? Thật là huynh đệ của Ngưu Đầu Mã Diện kia sao?”
“Vậy ngươi có thể làm gì?”
“Kim Quy cái đầu ngươi, ngươi rõ ràng là một con rùa đen.”
Tiêu Man Vũ liếc nhìn nó, sau đó lâm vào suy nghĩ. Chẳng lẽ đây là hệ thống mà Ngưu Đầu Mã Diện đã nói sao? Nhưng hệ thống này dường như có chút vô sỉ thì phải.
Trong lúc Tiêu Man Vũ mê man, một đạo thanh âm như chuông kêu vang lên trong đầu hắn. Sau đó tiếng động này càng dày đặc khiến cho hắn tỉnh lại.
Vừa rồi nó nói Diêm La Vương tạo ra nó, mà mấy trăm năm rồi mới sử dụng lần thứ hai, chẳng lẽ nó là hàng rởm sao?
“Ha ha, tiểu tử, ngươi quá đề cao mình rồi. Bản hệ thống có ý thức độc lập, hoàn toàn có thể g·iết ngươi sau đó tìm ký chủ mới.” Con rùa đen cười lạnh, bộ dáng hết sức hung hăng.
Tiêu Man Vũ nói xong liền khinh bỉ, nói:
“Vãi chưởng! Chủ nhân ngươi còn uống rượu với Diêm La đại nhân sao? Lại còn được sử dụng dịch chuyển thời không nữa.”
“Thật đáng sợ, sao Ngưu Đầu Mã Diện không nói điều này cho ta.” Tiêu Man Vũ lẩm nhẩm.
Tiêu Man Vũ thật đáng thương, bởi vì còn nhỏ, sức lực không có, không thể chống trả, vì vậy bị đám tộc nhân khác đánh cho ngất xỉu. Mà việc này Bạch Quân Nghi cũng chẳng hay biết, hắn một mình nằm ngất ở lùm cây, mặc cho đám tộc nhân xung quanh cười đùa.
Ting!!!
Trên thực tế, Tiêu Man Vũ làm gì có quyền gặp Diêm La Vương. Hắn nói thế chỉ để dọa dẫm hệ thống, khiến cho nó ngoan ngoãn mà làm việc mà thôi. Dù sao hắn đã đọc không ít trường hợp hệ thống hố hàng ký chủ, hắn không muốn rơi vào tình huống éo le đó, nhất định phải gõ con rùa này mấy phát cho nó biết thân biết phận mới được.
Khoan đã! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xem ra hệ thống ngu ngốc nhà ngươi không biết ta là ai rồi. Hừ, ta là huynh đệ của Ngưu Đầu Mã Diện, bốn năm trước ta còn từng nói chuyện với Diêm La Vương, chính là hắn đã cử Ngưu đại ca cùng Mã đại ca sắp đặt hệ thống lên người ta đấy.”
“Vãi chưởng! Bản hệ thống tỉnh lại liền có chủ nhân mới rồi sao? Nhưng sao chủ nhân lại là một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu thế này.”
Đôi bên đấu qua đá lại, cuối cùng dưới sự bới móc của Tiêu Man Vũ, con rùa đen không thể giấu diếm được nữa, cuối cùng đành nói ra thân phận thật.
Không chỉ có thế, bản thân người sở hữu hệ thống nếu như có thể cho người khác vay tiền với lãi suất cao, hệ thống cũng tự giác tính điểm thưởng cho người đó.
Nói đi cũng phải nói lại, không ngờ Diêm La Vương lại có thể tạo ra được hệ thống đấy. Hắn vốn tưởng vị chủ cõi âm kia chỉ quản những sự tình liên quan tới linh hồn, xác c·hết… không ngờ còn có bản sự cỡ này. Hơn nữa, dịch chuyển thời không lại dịch chuyển hắn tới một thế giới trong truyện, quả thật quá dọa người.
Hóa ra hệ thống này chẳng phải hối đoái hệ thống, chẳng phải hệ thống thần quy đại nhân gì hết. Nó gọi là hệ thống cho vay nặng lãi. Ngoài việc ký chủ có thể làm nhiệm vụ kiếm điểm hệ thống hối đoái đồ vật thì còn có thể vay điểm từ hệ thống để đổi đồ. Thậm chí vay nợ hoặc đánh c·ướp tiền của người khác, vay c·ướp càng nhiều, điểm kiếm được càng nhiều.
Con rùa đen sau khi phóng ra từ mi tâm Tiêu Man Vũ, liền trừng mắt nhìn hắn. Mà bên kia, Tiêu Man Vũ cũng trừng mắt nhìn lại.
“Chủ nhân, ngươi yên tâm, có kinh nghiệm từ chủ nhân đời trước, lần này bản hệ thống đặt lại lãi suất cho vay, nếu như ngươi vay từ hệ thống thì lãi suất sẽ rất thấp. Hơn nữa ngươi cũng có thể kiếm được điểm nhờ việc đi vay nợ người khác, cho người khác vay nợ. Cái này chờ đợi bản hệ thống có nhiệm vụ liền sẽ thông báo cho ngươi.”
Tiêu Man Vũ nghe xong liền kinh hãi. Trên đời này còn có hệ thống kỳ quặc như vậy sao?
Con rùa đen thấy thế thì liền rụt cổ, cười hề hề.
Tiêu Man Vũ nhìn con rùa đen, trợn mắt kêu lên:
“Ngươi chỉ là hệ thống cỏn con mà thôi. Ta là chủ nhân của ngươi.”
“Ngươi mới là tiểu tử chưa ráo máu đầu.”
Một đạo thanh âm vang lên trong đầu Tiêu Man Vũ. Sau đó có một tia sáng phóng ra từ mi tâm hắn, hóa thành một con rùa đen.
“Cũng không.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Con rùa đen thấy Tiêu Man Vũ hiểu biết về hệ thống như thế thì nội tâm cũng có chỗ sợ hãi. Càng tin tưởng hắn quen biết Diêm La Vương, có Diêm La Vương chống lưng, là khách quen của Địa phủ.
“Các ngươi xem, ở đây có kẻ rình mò nhìn trộm này…”
“Không được!” Con rùa đen hét rầm lên, khiến cho Tiêu Man Vũ choáng váng, suýt chút nữa thì điếc tai.
Tiêu Man Vũ có chút đắng chát, nhưng cũng tự an ủi có còn hơn không. Hắn nhìn con rùa đen trước mắt, hừ lạnh:
Tiêu Man Vũ thấy nó chưa tin, liền đem những địa phương hắn đi qua ở âm phủ miêu tả một lần. Đương nhiên là sự tình thuộc về hắn, hắn đã lược ra.
“Đó là điều căn bản, là một cái tối thiểu hệ thống phải có a.” Tiêu Man Vũ kêu lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngưu Đầu Mã Diện nói đạt được loại hệ thống nào tùy vào vận khí, hắn vận khí tệ vậy ư?
“Chuyện gì?” Tiêu Man Vũ kinh nghi bất định, khẽ lẩm nhẩm.
Nói tóm lại, hệ thống này là một hệ thống hắc ám, bất cứ thứ gì liên quan tới vay nặng lãi thì đều có thể nhận được điểm.
Tiêu Man Vũ thở dài, sau đó lại nhìn về phía đám đông:
Nói rồi, nó nghiêm giọng:
“Xem ra phải lớn thật nhanh, đỡ đần người.”
Tiêu Man Vũ nhìn bộ dáng kh·iếp vía của con rùa đen, nội tâm liền mừng thầm. Quay sang hỏi tiếp:
Nhìn bộ dáng hơi sợ sệt của con rùa đen, Tiêu Man Vũ hơi nhíu mày, sau đó chợt nảy ra chủ ý không tệ, lập tức hắng giọng, nói:
“Cũng không nốt.” Con rùa đen lắc đầu.
“Ban nhiệm vụ cho chủ nhân, chủ nhân hoàn thành thì có thể tích điểm, dùng điểm đó hối đoái đồ vật.” Con rùa đen đáp.
Chương 4: Hệ thống là một con rùa đen
Con rùa đen càng giải thích, càng cảm thấy miệng tiện, cuối cùng nó hóa thành bạch quang lao vào mi tâm Tiêu Man Vũ, trực tiếp biến mất không dấu vết.
“Thật không nghĩ tới hai người kia lừa ta, đặt một cái hệ thống cùi bắp mà lại vô lễ như thế này. Xem ra có thời gian, cần phải quay lại gặp Diêm La Vương, nói hắn đổi một cái hệ thống khác.”
“Nói nghiêm túc một điểm.”
Con rùa đen được Tiêu Man Vũ hỏi về thân phận, nó liền ngẩng cao đầu, kêu lên:
“Ngươi có cộng điểm tiềm năng không?”
Tiêu Man Vũ thầm nhủ, hệ thống này nhát gan như thế, xem ra bản thân cần phải tỏ ra cường thế thì mới có thể dọa sợ được nó, vì thế liền bày ra giá đỡ cao.
“Hừ, oai danh của bản hệ thống, nếu như nói ra, chủ nhân ngươi phải kh·iếp vía đó.”
Tiêu Man Vũ hơi kinh hãi, hắn còn chưa nghe thấy hệ thống có thể g·iết ký chủ sau đó tìm chủ nhân mới bao giờ.
“Ô, tiểu tử này thế mà dám chửi ta sao? Có biết ta là ai không?” Con rùa đen trừng mắt với Tiêu Man Vũ, kêu lên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.