Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Mang Thai Với Cha Của Vai Ác

Điềm Tức Chính Nghĩa

Chương 36

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36


Nhưng cô lại ngứa ngáy trong lòng muốn biết. Cô nhớ rõ trong sách không có viết đoạn này. Chẳng lẽ là do sự việc xảy ra khi nam chủ còn nhỏ nên tác giả lược bớt đi, không viết rõ ràng?

Cố Yến Khanh: “…… Sao nghe lời này không giống lời hay nhỉ?”

Lúc trở về cô ngồi xe của Cố Yến Khanh. Đúng lúc hôm nay mợ hai phải về nhà một chuyến, Kiều Vãn Tình liền để lại xe đạp điện cho bà.

“……” Kiều Vãn Tình không nghĩ tới anh lại nói như vậy, cười giả tạo, “Tôi tin tưởng nhân phẩm của Cố tổng, không phải là người…… nhân lúc cháy nhà hôi của.”

Cốt truyện này…… Có phải hơi cẩu huyết quá không?

Tới nhà, Cố Yến Khanh thấy cô còn ngủ, cổ cô hoàn toàn nghiêng về một bên. Anh sợ Kiều Vãn Tình ngủ dậy sẽ mỏi cổ nên duỗi tay đẩy đẩy Kiều Vãn Tình, nói: “Vãn Tình, tỉnh tỉnh. Về đến nhà rồi, cô lên giường mà ngủ.”

Nghĩ nghĩ, Kiều Vãn Tình lại thử thăm dò, nói: “Lần trước lúc Uyên Uyên nói điều ước với Hoàng Đại Tiên, tôi nhớ nó có nói qua là ba mẹ nó không hòa thuận lắm. Bây giờ hai người họ hòa thuận lại rồi hả?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng khi cô nghe nói Uyên Uyên được nhận về thì nội tâm Kiều Vãn Tình không hiểu sao lại hơi vui vẻ một chút.

Cố Yến Khanh thấy lời nói của cô không còn sự khách sáo câu nệ mà mang theo một chút nghịch ngợm, vô cùng hưởng thụ, nói: “Nếu cô đã thổi phồng tôi đến như vậy rồi thì tôi đành mặt dày nhận lấy thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Yến Khanh quá xấu rồi.

Cố Yến Khanh thấy cô không sao nên về chỗ của mình. Anh thấy cô bị nghẹn nên không hề phúc hậu muốn cười. Anh thấp giọng ho nhẹ, cố ngăn lại ý cười, nói: “Ăn một bữa cơm với tôi mà áp lực đến như vậy hả?”

Cô đi tới chỗ cậu hai cũng không làm được gì, ngược lại ngồi đó cũng khá ngại, chả lẽ ở đó mắt lớn trừng mắt nhỏ với cậu mợ à?

Nhưng nhỡ đâu ba mẹ nó chỉ nhất thời cảm động, sau đó lại phát hiện ra bản thân vẫn ghét cay ghét đắng đối phương sau đó lại ly hôn rồi ném Uyên Uyên cho Cố Yến Khanh thì sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiều Vãn Tình lắc đầu: “Thôi, không đi.”

Cố Yến Khanh vốn dĩ chỉ định chạm nhẹ vào mặt cô, nhưng nhìn bộ dáng nhỏ yếu đáng thương của cô lại cảm thấy thú vị, đột nhiên muốn thử xem Kiều Vãn Tình có thể chịu đựng đến mức nào.

Sự việc tiếp theo không cần Cố Yến Khanh nói thì cô cũng đoán được. Vì tai nạn xe cộ mà hai người hoàn toàn tỉnh ngộ, phát hiện bản thân yêu đối phương. Xong có lẽ họ còn cảm thấy đây là khảo nghiệm mà trời cao giáng xuống để họ vượt qua rồi ở bên nhau một lần nữa?

Kiều Vãn Tình đang ảo não lại nghe anh hỏi, không nhịn được nói: “Là Cố tổng quá bá đạo, làm tôi sợ.”

Mặt Cố Yến Khanh cách Kiều Vãn Tình ngày càng gần, Kiều Vãn Tình bị anh ép rụt đầu lùi về sau. Con người không biết xấu hổ này! Đây hoàn toàn không phải là Cố Yến Khanh quân tử mà cô biết!

Lòng bàn tay của Cố Yến Khanh ấm áp, mặt Kiều Vãn Tình dán hết lên tay anh. Xúc cảm ấm áp lập tức làm Kiều Vãn Tình giật mình, sâu ngủ bò đi hết. Cô định ngồi thẳng dậy tránh tay anh đi lại ngoài ý muốn phát hiện Cố Yến Khanh đang dán sát người vào chỗ mình, gần đến nỗi cô có thể nhìn thấy hàng mi anh.

Hả? Cha mẹ thằng bé hòa hợp lại với nhau rồi hả?!

“Được.”

Kiều Vãn Tình: “……”

Khuôn mặt cô đã đỏ hồng.

Đợt này Kiều Vãn Tình không tự chăm sóc bản thân mình thật tốt, cả người đều gầy đi. Quầng thâm trên mắt trông khá nghiêm trọng, sắc mặt cũng không quá tươi tắn khỏe mạnh.

“Thằng bé muốn đi nhà trẻ, nên về ở với ba mẹ nó.”

Nhìn cô an tĩnh ngủ trên ghế, Cố Yến Khanh kéo chăn cho cô, sau đó khởi động xe.

Mẹ nó……

Lần này cô ngủ vô cùng ngon giấc, lúc này chợt bị Cố Yến Khanh đánh thức nên có chút khó chịu dụi dụi mắt. Kiều Vãn Tình xoay người định ngủ tiếp, đầu không cẩn thận suýt nữa đập vào cửa, Cố Yến Khanh thấy vậy liền lấy tay đỡ lấy đầu cô.

Cố Yến Khanh cũng không có phòng bị gì với câu hỏi của cô, anh uống một ngụm sữa bò, nói: “Lần trước vì một việc nhỏ mà ba mẹ nó nháo cả nhà lên, một hai đòi lái xe tới Cục Dân Chính ly hôn. Kết quả không cẩn thận xảy ra tai nạn xe cộ, ba nó bảo vệ mẹ nó theo bản năng.”

Kiều Vãn Tình có chút ngoài ý muốn, nhưng cô lại ngại hỏi. Rốt cuộc thì với hiểu biết của nguyên chủ hiện tại, cô ấy cũng không biết tình huống hiện tại của nhà Uyên Uyên như thế nào.

Cơm nước xong, Cố Yến Khanh hỏi Kiều Vãn Tình: “Em có muốn đi tới chỗ cậu hai mình không?”

Kiều Vãn Tình: “……”

Cố Yến Khanh thấy cô ngủ, tìm một chỗ dừng xe lại, lấy một cái gối đầu cùng một cái chăn sạch từ phía sau mang lên. Anh nhẹ nhàng đắp chăn nhỏ trên người Kiều Vãn Tình, xong lại không nhịn được đánh giá khuôn mặt của Kiều Vãn Tình.

Kiều Vãn Tình thấy tư thế này có chút xấu hổ, mắt giật giật, nói: “Anh tránh ra một chút được không?”

Cố Yến Khanh nhìn cô, khóe mắt nhiễm ý cười nhàn nhạt. Anh hỏi: “Có phải bây giờ tôi nói cái gì cô cũng đồng ý không? Vãn Tình?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến chính cô cũng không muốn thừa nhận rằng mình vui vì như vậy thì Cố Yến Khanh sẽ không nhận Uyên Uyên làm con anh nữa. Thế thì băn khoăn lớn nhất của cô cũng không còn tồn tại nữa rồi.

“Cô chắc chắn?”

“Sao lại không giống lời hay? Đây rõ ràng là lời khen ngợi vô cùng chân thành thật lòng nha.”

Kiều Vãn Tình vẫn còn ngồi miên man suy nghĩ. Cô vừa được Cố Yến Khanh giúp giải quyết một việc lớn, lúc này tâm tình đang vô cùng nhẹ nhàng. Tuy rằng cô chưa biết tiếp theo nên xử lý quan hệ của mình cùng Cố Yến Khanh như nào, nhưng tạm thời cô chưa muốn nghĩ tới, cô chỉ nghĩ……

Minh An: Một chú cẩu độc thân như tui không am hiểu edit mấy đoạn tình cảm, nếu các nàng thấy hơi ngơ ngơ thì thông cảm và góp ý để tui sửa nha:

Trên đường, Kiều Vãn Tình đột nhiên nhớ tới lần này Cố Yến Khanh đến đây không mang theo Uyên Uyên. Cô nhớ rõ bình thường tới đây anh đều mang nhóc theo, hỏi: “Thế Uyên Uyên đâu? Sao hôm nay thằng bé không đi với anh?”

Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới giá trị nhan sắc của cô. Trông cô như này càng làm người nhìn cảm thấy thương cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tôi về nhà với Khẩu Khẩu.” Cũng lâu lắm rồi cô không có thời gian ôm ấp nó.

Đáng tiếc, đúng lúc này, bà nội Kiều trong nhà nghe được tiếng xe bên ngoài nên ôm Khẩu Khẩu đi ra xem. Kiều Vãn Tình hít một hơi thật sâu.

Kiều Vãn Tình dựa vào ghế ngồi ngủ.

Nếu như vậy thì Uyên Uyên cũng quá thảm rồi!

Chương 36

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36