Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Đông Cầu Vương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 208
Bà Vương tức muốn hộc m.á.u đi theo phía sau.
Đồng thời anh nhấc chân đi về phía chiếc xe đạp...
Vợ chồng Dung Văn Minh cũng không ngăn cản cậu bé.
Tần Dã còn chưa kịp nói chuyện, ông Tần đang chuẩn bị rời đi sốt ruột rồi, ông ta thực sự không ngờ rằng bố vợ Tần Dã, người nói chuyện như thể một giây sau sẽ tắt thở, nhưng lại khó chơi đến như thế.
Dung Văn Minh nhìn ông ta: “Chuyện này không phải ông nói là xong… Giống như các người rõ ràng đã cắt đứt quan hệ với ba anh em Tần Dã khi bọn họ khó khăn nhất. Nhưng bây giờ nhìn thấy cuộc sống của gia đình Tần Dã đã khá hơn, lại hối hận rồi. Bình thường thì thế đạo này không phải các người muốn thế nào thì sẽ thế đó, càng không phải do các người quyết định đâu.”
Tần Dã nhìn bố vợ nói: “Cha mẹ, vậy con đi qua đó đây.”
“Tôi không đồng ý……“
Tại sao người họ Dung, người này còn khó đối phó hơn người kia vậy?
“Được, như lời bà đã nói, tôi sẽ trả 20 đồng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Dã quay người nói: “Được.”
Vốn tưởng rằng chuyến đi này sẽ có ích lợi gì đó, nhưng cuối cùng lại không thu được lợi ích gì mà ngược lại còn phải trả 20 đồng, nếu sớm biết chuyện này thì có đánh c.h.ế.t bà ta cũng không đến đây.
Tức quá đi.
Bà Vương lập tức ngậm chặt miệng sau khi bị chồng mắng, nhưng mà sắc mặt vẫn vô cùng khó coi.
Bà Vương vừa nghe thấy còn phải đưa hai mươi đồng thì bà ta lập tức bùng nổ.
Tần Dã lập tức nói: “Cha, con nghe theo cha hết.”
Tần Dã vừa nghe thấy lời của mẹ vợ liền lập tức gật đầu: “Được.”
“Vâng.” Tần Dã gật đầu rồi bước ra ngoài.
Lão Tần lập tức quay đầu nhìn bà ấy: “Bà có ý gì?“ (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi đã nói là tôi không muốn lấy nữa. Cho Tần Dã.”
Ông Tần không để ý đến bà ta, ông ta nhìn Tần Dã, “Đi thôi.”
Đôi mắt của cha Dung lóe lên khi nhìn thấy ông Tần thậm chí còn đồng ý với điều kiện này, nhưng mà ông ấy cũng không nói gì.
Dung Văn Minh nói: “Yên tâm, ông không tìm được, đó là bởi vì ông không có quan hệ, còn tôi thì có.”
Bà Vương không đồng ý, là hai mươi đồng lận đó, đây không phải là một số tiền nhỏ.
Tần Dư nãy giờ im lặng suy nghĩ một chút, rồi cũng đi theo.
Ông Tần nhìn thấy cha vợ con rể như vậy, sắc mặt của ông ta cực kỳ khó coi, “Nếu như mấy người muốn mất mặt, vậy thì cứ đi mất mặt đi, mấy người còn tưởng rằng lúc trước tôi không đến đồn cảnh sát điều tra sao? Bởi vì căn bản không thể điều tra ra được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó ông ta quay người rời đi... Nếu thật sự ở lại đây, ông ta cảm thấy mình sẽ tức c.h.ế.t ngay lập tức.
Lúc này mẹ Dung mới lên tiếng: “Thật ra, mấy người không muốn điều tra cũng được, nhưng mà, phải bồi thường một chút, nếu không thì, quanh năm suốt tháng các người nghĩ cái gì muốn cái đó, mỗi ngày đến làm phiền, chúng tôi không có thời gian đôi co với mấy người đâu.”
Cha Dung nhìn về phía vợ mình một cái.
Ông Tần:……
Mẹ Dung lập tức mở miệng hét lên: “Tần Dã, nếu ông ta đã đồng ý rồi, vậy thì con không cần đi nữa, mau dẫn người đến nhà đội trưởng của con, viết lại giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ đi, đúng rồi, con nhớ đừng quên lấy tiền nhé.”
Cha Dung: “Được, con cứ làm theo lời cha vừa nói đi, tốt nhất là tìm thêm hai người lớn tuổi nữa làm nhân chứng.”
Dung Văn Minh rất hài lòng với việc con rể phối hợp như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quay đầu nhìn Tần Dã, “Tần Dã, con nghĩ thế nào?“
“Mấy người nằm mơ…”
Chương 208 (đọc tại Qidian-VP.com)
Mẹ Dung nhìn dáng vẻ dậm chân này của bà ta, cười lạnh một tiếng, quay đầu nói với Tần Dã: “Tiểu Tần, con còn đợi gì nữa? Xe đạp không phải ở bên đó à? Mau lên thị trấn đi.”
“Chính là ý nghĩa trên mặt chữ đó, viết lại một tờ giấy chứng nhận khác để cắt đứt quan hệ, ngoài ra, đưa thêm hai mươi đồng nữa, năm đó các người phân gia không chia đều, Tần Dã và cha thằng bé không so đo, nhưng bây giờ thì không được, mấy người quá đáng lắm rồi, nếu như con d.a.o không đ.â.m vào da thịt mấy người, thì mấy người vĩnh viễn sẽ không biết cái gì là đau đớn.”
Ông Tần nhìn bà ta bằng ánh mắt âm trầm, trực tiếp hét lên một câu: “Im đi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.