Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 164: Chương 164

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Chương 164


Không thể không nói, lời giải thích này cũng hơi đáng tin.

Lúc đó, Tú cô vẫn chỉ là một tiểu cô nương gầy guộc, yếu ớt. Sư nương tình cờ gặp bà ta, cảm thấy rất thương hại nên mới mua bà ta về nhà.

Sư nương cười lạnh một tiếng. Tư thế như một kẻ côn đồ, hung hăng tiến vào trong phòng.

Lão thái thái đang cố gỡ tay bà ta ra. Hai người như đang giằng co, trên mặt còn đầy nước mắt.

Sư nương thật sự không biết phải làm sao, bà ấy liền quay đầu nhìn lão thái thái bên cạnh: "Mẹ, mẹ nói đi, Tú cô bắt đầu nói mấy lời bậy bạ này từ khi nào?"

Nhìn thấy biểu hiện như vậy của Tú cô, sư nương nhanh chóng xác định trong lòng rằng, bà ta đang cố ý kích động lão thái thái. Ít nhất, chắc chắn bà ta biết nói những lời đó sẽ gây hậu quả không tốt!

Nhưng trong lòng bà ấy lúc này thật sự có một cơn giận đang bùng lên. Bà ấy trực tiếp bước tới cửa phòng, đạp mạnh cửa và hét lên: "Ta muốn xem ai dám tìm đến cái c·h·ế·t?"

Mặt Tú cô lộ vẻ do dự, mắt cũng không dám nhìn thẳng vào bà ấy, lắp bắp nói: "Ta, ta cũng chỉ vì tốt cho lão phu nhân thôi..."

Thôi rồi, đến lúc quan trọng thì lão thái thái lại quên hết chuyện, không nhận ra ai nữa!

Sư nương thấy vậy thì không nhịn được mà đưa tay đè trán, cảm thấy đau đầu.

Đúng là không yên tâm được!

Không chừng, sau khi giải quyết xong chuyện này thì bệnh tình của lão thái thái sẽ không bao giờ trở nặng thêm nữa.

Sao bà ta lại có thể làm ra chuyện như vậy?

Bà ấy cảm thấy quá mệt mỏi nên liền gọi người đến. Giao toàn bộ chuyện này cho Cảnh lão lo liệu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này lão thái thái không còn khóc nữa, chỉ ngơ ngác quay đầu nhìn bà ấy, ngây ngốc "à" một tiếng.

Cả hai người đều giật mình, run lập cập, buông tay ra và cùng ngẩn ngơ đứng yên tại chỗ.

Nói xong, trong phòng cũng có tiếng động vang lên. Chắc không phải là lão thái thái đang định đập đầu vào cột giường đấy chứ!

Nghe kỹ lại, dường như là Tú cô đang ngăn cản bà cụ.

Cảnh lão bên này, vừa mới cho người đi điều tra chuyện khác thì giờ lại nhận được tin này, cũng cảm thấy nhức đầu không kém.

Ăn mặc cũng nhớ đến phần của bà ta. Tú cô chẳng khác nào cháu gái nuôi của lão thái thái.

Nghe đến đây, sư nương thật sự không thể đứng yên được nữa. Bà bước nhanh từ ngoài cửa vào.

Không thể hiểu nổi lý do bà ta làm vậy, sư nương liền hỏi thẳng: "Tú cô, ngươi cố ý làm tổn thương lão thái thái như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?"

Tú cô thấy bà ấy tiến tới gần thì không khỏi lùi lại hai bước, nuốt nước bọt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ có hướng điều tra rồi, tiếp tục điều tra chắc chắn sẽ ra sự thật.

Đang lúc tức giận, thì lão thái thái trong phòng đã bắt đầu khóc nức nở:

Phải biết rằng, năm xưa gia đình Tú cô chạy nạn tới đây. Cuối cùng chỉ còn lại mình bà ta, còn bị đám buôn người bắt đi bán.

Nhưng đúng là Thập Bát đã đoán trúng.

Tú cô chỉ muốn kích động bệnh tình của lão thái thái, chứ không hề có ý định g.i.ế.c bà cụ. Vậy rốt cuộc vì cái gì chứ?

Thật sự chưa ai bạc đãi bà ta cả!

Xem ra bên lão thái thái đúng là có nguyên nhân khác k.ích th.ích nên mới khiến bệnh tình của bà cụ trở nên trầm trọng hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 164: Chương 164

Bởi vì trong nhà ai cũng rất tin tưởng Tú cô. Nếu bà ta thật sự có ý đồ xấu thì việc bỏ thuốc độc vào thức ăn của lão thái thái quả thực rất dễ dàng.

Sư nương hỏi mãi mà không nhận được câu trả lời. Tú cô cứ mím chặt môi, không chịu mở miệng nói chuyện.

Giọng Tú cô nghẹn ngào, thậm chí còn có tiếng khóc: "Lão phu nhân, người không thể c.h.ế.t như vậy được, nếu người c.h.ế.t rồi, con làm sao sống nổi đây?"

Sau đó, lão thái thái thiếu một người bầu bạn nên liền đem bà ta về nuôi bên cạnh. Tuy là người được mua về, nhưng suốt nhiều năm nay, không bao giờ bà ta chưa bao giờ phải làm việc nặng nhọc, bẩn thỉu, những việc đó đều có người hầu riêng làm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thu chân lại, nhìn kỹ, quả nhiên thấy Tú cô đang vòng tay ôm chặt lấy eo lão thái thái từ phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Những lời đó không phải là sai. Cái thân già này thật sự là gánh nặng cho họ! Thà rằng ta c.h.ế.t đi cho xong!"

Nhưng nếu như vậy thì toàn bộ chuyện này lại càng trở nên rối rắm.

Hiện giờ trong đầu bà ấy là một mớ bòng bong. Bà ấy không thể phân biệt rõ liệu Tú cô đang diễn kịch hay thật sự lo lắng cho bà cụ.

Hỏi nhiều thì bà ta chỉ nói rằng mình làm vậy là vì muốn tốt cho lão thái thái, không có ý định hại ai. Ngoài ra không nói thêm điều gì khác.

Thấy bà ấy đạp cửa xông vào, lại hét lên như vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Chương 164