Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43: Chương 43

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Chương 43


Đại Ngưu nhịn không được nói với Xử Sinh: “Ở chỗ này của ngươi đúng là có rất nhiều người tài giỏi, chắc hẳn vị này chính là một thủ hạ rất có năng lực của Chung lão đại đúng không?”

Nhưng vì để phòng, hắn cũng không tiết lộ hết mọi chuyện.

Qua một hồi lâu, lại thấy một Thu Nương khác sống sờ sờ từ trong phòng đi ra.

Chung Tư có tài năng như vậy, tại sao lại phải khuất phục ở một huyện thành nho nhỏ thế này?

Gặp phải một gia phó, thấy ông ta liền kinh ngạc nói: “Ơ, không phải ngươi đi mua đồ với Vương thẩm sao? Sao lại về nhanh như vậy?”

Càng kỳ lạ hơn chính là, Thu Nương giả này vừa mở miệng, ngay cả giọng nói cũng bắt chước hoàn hảo không khác một chút gì.

Lúc hắn vừa truyền lời cũng nhận được lời nhắn mới, nghe ý tứ trong đó thì không chừng đêm nay có thể cứu được người ra.

“Yên tâm đi, ta không rời đi lâu đâu, một lát nữa ta sẽ quay về.”

Hai ngày nay tinh thần căng thẳng, thời thời khắc khắc đều nghĩ đến chuyện của Tây Nương, thiếu chút nữa quên mất rằng người trong núi sẽ đến.

Nói xong, ông ta liền nhận lấy túi vải trong tay Xử Sinh, bước nhanh rời khỏi sân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hôm nay thật sự là mở rộng tầm mắt!

Chiều cao và dáng người không khác nhau mấy, nhưng nhìn dung mạo thì giống Thu Nương thật khoảng tám phần, chỉ là biểu cảm thì lại rất giống thật nên lại tăng độ giống thêm một chút.

Chẳng bao lâu sau, gã sai vặt giúp Đại Ngưu trước đó liền tiến lại gần, yên lặng dẫn đường cho ông ta. Hai người một trước một sau bước đi, chẳng mấy chốc đã đến ngoài cửa viện chỗ Tây Nương.

“Đa Phúc, Thu Nương tới, ngươi tiếp người đi!” Gã sai vặt hét lên.

Sau đó lại quay đầu nói với Thạch thúc: “Đa tạ ngươi đã chịu giúp chúng ta chuyển lời, đêm nay chúng ta muốn vào thành, tiền này tính như thế nào?” Thái độ cũng bắt đầu trở nên thân thiện hơn.

Đến lúc đó người ở bên trong cứ trực tiếp đi ra là được, cũng không cần lại đem hai người này dẫn vào.

Vóc dáng của Đa Phúc và Tây Nương không khác nhau lắm, chỉ cần ngụy trang trên mặt là có thể hoàn toàn trà trộn qua.

Xử Sinh tâm tình phức tạp nhìn Thu Nương giả, thấy nàng ấy không lên tiếng ngăn cản liền nói: “Không, đây chính là bản lĩnh của chính Chung lão đại…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đa Phúc giật mình, vừa dùng hai tay bắt lấy cánh tay hắn liền trợn trắng mắt ngất đi.

So sánh cẩn thận thì mọi người mới phát hiện Thu Nương giả này cùng với Thu Nương thật có mấy chỗ khác biệt rất nhỏ.

Chung Tư ra hiệu cho Tây Nương ra khỏi phòng trước, cài chốt bên trong cửa rồi lại từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Lại nói thêm mấy câu, cuối cùng đám người cũng bình tĩnh lại sau chuyện vừa xảy ra.

“Người ở bên trong ngủ rồi, có thể cho ta xả hơi được một chút. Chúng ta cứ thỏa thuận như vậy, ta đi ra ngoài trước, lát nữa ta quay về sẽ mang gà quay về cho ngươi!”

Chung Tư liền nửa kéo Đa Phúc đi vào trong nhà.

Chung Tư mỉm cười, tỏ vẻ như tức giận: “Này, ngươi đừng có chọc ta nữa, bây giờ ta đi qua đó được chưa?”

Hắn cẩn thận nhìn lại khuôn mặt của Thu Nương giả nhưng không hề tìm thấy một chút dấu vết nào của Chung Tư.

Bỗng nhiên Chung Tư nhẹ nhàng tiến lên trước vài bước, rút từ trong tay áo bên trái ra một cái khăn tay, giơ tay lên, nhanh chóng vòng tay trái qua cổ Đa Phúc, dùng tay phải bịt mũi bà ta.

Thu Nương thật vẫn còn ngơ ngác đứng đó, há to miệng nhìn bóng lưng Chung Tư, một lúc lâu sau mới nói với Lý Phát Tông: “Đại cữu cữu, chẳng lẽ cháu còn có tỷ muội song sinh sao?”

Tây Nương gật đầu, cùng với Chung Tư kéo Đa Phúc sang một bên, cởi áo khoác của bà ta ra, lại kéo tấm ga giường, trói bà ta lại rồi bịt miệng nhét xuống gầm giường.

Một bên khác, Chung Tư đã nghênh ngang tiến vào sân Trương gia.

Dù thế nào đi chăng nữa, Chung Tư có bản lĩnh này, đối với bọn họ mà nói cũng là một trợ lực tốt.

Ông ta thở dài, nói rất thành thật: “Đừng nói nữa, ta vừa ra ngoài liền gặp phải một tên trộm tiền, ta phải đuổi theo người đó rất lâu, sau đó không tìm thấy mấy người Vương thẩm ở đâu nữa, chỉ có thể đi về trước.”

“Tới đây!”

Tảo Nhi nhịn không được cong khóe miệng, tảng đá nặng nề trong lòng nháy mắt rơi xuống đất, quay đầu thấp giọng rỉ tai với Thiết Trụ: “Cha ngươi và Đại Ngưu có lẽ là không sao đâu, người này có thể tin được, buổi tối chúng ta sẽ đi theo hắn vào thành!”

Gã sai vặt ở phía sau hắn lặng lẽ đóng cửa lại, cũng không đi xa, chỉ ở lại gần đó canh chừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhiều lắm thì chỉ có người thân cận nhất mới có thể phát hiện ra hai người khác nhau, nhưng người bình thường thì thực sự rất khó phân biệt.

Chung Tư quay đầu nhìn thoáng qua gã sai vặt rồi nhanh chóng nhấc chân đi vào theo.

Tảo Nhi nghe xong cũng hiểu ý Thạch thúc, trong lòng vui vẻ, vội vàng nói hai tiếng cảm ơn rồi dẫn Thiết Trụ qua một bên chờ đợi.

“Chúng ta không có nhiều thời gian, tiếp theo ta sẽ hóa trang cho ngươi biến thành bộ dáng Đa Phúc, đến lúc đó ngươi trực tiếp đi theo ta.”

Đợi cả một lúc lâu, Chung Tư cũng không nói gì, chỉ bảo Hắc Chỉ mang Thu Nương vào nhà đổi y phục, lại cầm y phục của nàng ấy vào.

Chung Tư nói bằng giọng của chính mình: “Đừng gây ồn ào, ta thay ca ca của ngươi tới đây cứu ngươi ra ngoài.”

Xử Sinh nhìn thấy bọn họ như vậy, sờ lên mặt, ưỡn thẳng lưng, có chút đắc ý nở nụ cười.

Lúc đó đám người Đại Ngưu cũng có mặt ở đó, đều rất tò mò không biết Chung Tư sẽ làm thế nào.

Chung Tư lấy than củi và một cái bình nhỏ ở trong n.g.ự.c áo ra, lại lấy ra một thứ giống như da người đắp lên mặt nàng ấy.

Sáng nay, nhân cơ hội Thu Nương cùng người ta đi ra ngoài mua đồ, Xử Sinh liền tìm người chạy tới đập rơi chiếc túi vải đựng tiền của nàng ấy, nhặt lên rồi bỏ chạy.

Càng đừng nói là hình dạng và giọng nói.

Để ứng phó với những người này, bọn họ đã hỏi thăm tin tức rất đầy đủ, cũng đã chuẩn bị rất nhiều thứ.

Trong huyện thành.

Người nọ cười nói: “Hắc hắc, ta thấy đều là lấy cớ cả thôi, ngươi chỉ là muốn đi gặp nương ngươi sớm hơn một chút.”

Cũng khó trách lúc ấy hắn nói đến chuyện cứu người mà giọng điệu lại nhẹ nhàng đến vậy.

Sau đó, Tây Nương thay quần áo của Đa Phúc.

Vì để cho người bên ngoài yên tâm, Đại Ngưu liền cầm giấy vẽ một hình vuông, lại nhờ người mang ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám Đại Ngưu giống như gặp quỷ, ngay cả bản thân Thu Nương cũng như bị sét đánh.

Tây Nương đang ngồi ở bên cạnh bàn, thấy ông ta đi vào như vậy, lập tức lắp bắp kinh hãi, vội vàng đứng dậy đi tới kêu một tiếng “Thu Nương?”, sau đó liền lo lắng nhìn ra ngoài.

Tạm thời bọn họ không có năng lực đi quan tâm thay người khác vào lúc này.

Lý Phát Tông thở dài: “Yên tâm đi, nương cháu chỉ sinh ra một khuê nữ là cháu thôi.”

Tây Nương ghi nhớ lời này trong lòng, gật đầu tỏ vẻ mình đã biết.

Hai người một trước một sau đi ra khỏi viện, Tây Nương hít sâu một hơi, thả lỏng tâm tình một chút rồi chiếu theo lời dặn của Chung Tư, lừa một nha đầu tham ăn tới canh cửa.

Chung Tư liền vòng qua người này, lại đi về phía trước một đoạn.

“Được rồi. Đợi lát nữa ngươi ra ngoài, trước tiên ngươi tùy tiện tìm một nha đầu đến canh cửa, nói là ngươi ở trong nhà mãi chịu không nổi muốn đi ra ngoài giải sầu một chút, định đi mua gà quay Lý Ký ăn, lúc về sẽ chia cho nàng ta một nửa.” Chung Tư dặn dò.

Thu Nương lập tức tách khỏi những người khác và đuổi theo, cả hai nhanh chóng tiến vào một ngõ nhỏ chỗ Chung Tư đang ở.

Cẩn thận tô tô vẽ vẽ một hồi, Tây Nương đã hoàn toàn thay đổi.

Hắn rụt đầu lại thế nào? Chẳng lẽ trên đời này thật sự có S·ú·c Cốt Công hay sao?

Trước đó đã có người lặng lẽ tới truyền tin, Tây Nương nhớ tới chuyện này liền thoáng thả lỏng, chỉ hỏi lại: “Thế Thu Nương lúc này đang ở đâu?”

Trước mắt điều quan trọng nhất vẫn là cứu người.

Cửa viện nhanh chóng mở ra, một nữ nhân trung niên mặt không biểu tình xuất hiện ở sau cửa, liếc nhìn bằng một đôi mắt trống rỗng, tức giận nói:

Chung Tư cũng không quá kinh hoảng.

Nói xong, bà ta vẫn mở cửa ra, quay người đi vào trong.

Xét về hình thể, bản thân Chung Tư gầy gò nhưng vẫn cao hơn Thu Nương một chút.

Đại Ngưu trợn to hai mắt, cảm thấy quả thực là nghe mà rợn cả người.

Chung Tư lời ít ý nhiều: “Đã xuất phủ rồi.”

“Đi đi đi!”

Chương 43: Chương 43 (đọc tại Qidian-VP.com)

Nữ nhân tên Đa Phúc bước chậm rì rì đi ở phía trước.

Nhưng Đại Ngưu chợt nhớ tới cảnh tượng hỗn loạn bên ngoài liền ngừng suy nghĩ, không nghĩ sâu thêm nữa.

“Được, vậy ngươi phải đi nhanh lên, ta sợ lát nữa phu nhân tìm ta làm việc đấy!”

Hai người Đại Ngưu nghe được tin tức Thiết Trụ tới, mới giật mình phát hiện ra đã qua hai ngày rồi.

Thạch thúc mỉm cười xua tay: “Trước tiên đừng lo lắng, nói không chừng các ngươi không cần vào thành đâu, cứ chờ tin tức của ta là được.”

Truyền tin tức xong, hắn nhanh chóng quay lại với suy nghĩ của mình.

Cảm thấy ở chỗ này trì hoãn quá lâu, Chung Tư che gương mặt Thu Nương, ngước mắt cười nói: “Vậy ta về Trương phủ trước, các ngươi cứ chờ đợi là được.”

Nàng ấy đã ở với Đa Phúc một thời gian dài, có thể học được cách nói chuyện của bà ta.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Chương 43