Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 329

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 329


Bây giờ nghĩ lại, chuyện này không hề đơn giản như vậy.

Lục Kiến Vi lo lắng là sợ có biến cố xảy ra giữa chừng, mặc dù cô nghĩ rằng không nên có gì thay đổi, hình ảnh trong tranh của Trần Minh Kiệt không thể thay đổi trước khi anh ấy c·h·ế·t.

Tối mai là thời điểm vị đại sư từ Quy Dương Tự đến.

Một sĩ quan cảnh sát tin có ma đã là điều kỳ diệu.

Ngày mai sẽ là lúc quỷ đòi mạng.

Việc dự đoán cái c·h·ế·t là chính xác! Vì ngay sau khi có được bức tranh không bao lâu người đó sẽ c·h·ế·t, rõ ràng là đã được dự báo cái c·h·ế·t.

Sau đó, Trần Minh Kiệt định ăn trộm bức tranh để bán cho thị trường chợ đen, ai ngờ tranh vừa vào nhà chưa được một ngày đã gặp ma nên anh ta không dám giữ lấy nữa mà trả lại nó.

Tô Khúc Trân suy nghĩ một chút, hỏi: "Là vì Trân Minh Kiệt đang ở đồn nên mới phải mang tranh sơn dâu đến đó sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trở về Xuất Vân Quan, Tạ Nhất Tổ vẫn đang đợi ở đó.

Một hồn kia của Lâm Uyển Uyển và những người c·h·ế·t vì bức tranh sơn dầu cũng sẽ xuất hiện ở đồn cảnh sát.

Việc này chắc chắn không thể tách rời khỏi Trần Minh Kiệt.

Bản thân anh ta không cố ý g·i·ế·t người, lại thêm tự thú sẽ được xử lý khoan hồng! Thêm vào đó là hành vi tốt có thể được giảm án nên so với ma, Trần Minh Kiệt vẫn tin vào cảnh sát hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy Lục Kiến Vi trở về, Tạ Nhất Tổ không bàn về tiền nữa, vội vàng đứng dậy hỏi: "Thế nào rồi? Có câu trả lời chưa?" Sáng nay khi biết gương mặt trong tranh là của Trân Minh Kiệt! Ông ấy còn không tin, một người bình thường làm sao lại liên quan đến bức tranh sơn dầu kia.

Sau đó vị phú ông đó không còn động tĩnh gì nữa.

Lục Kiến Vi nhìn anh ta một lúc, nhắc nhở cảnh sát Hà: "Nếu cảnh sát Hà †in tôi! Tối mai nhất định phải cẩn thận."

Chỉ mới vài giờ đồng hồ, ông ấy đã thân thiết ngồi nói chuyện với Tô Khúc Trần và Trần Viễn Phương, thậm chí còn bàn luận về việc tiêu tiền như thế nào là tốt nhất.

Cảnh sát Hà lại hỏi: "Lục đạo trưởng biết chuyện gì sao?" "Bây giờ nói cảnh sát Hà chắc là không tin đâu" Lục Kiến Vi không nói tiếp: "Tối mai sẽ biết."

Tạ Nhất Tổ có chút không hiểu nhưng vẫn đáp: "Được."

Bức tranh sẽ hiện hình của người nào đang giữ nó nhưng vì Trần Minh Kiệt đã trả lại tranh khi còn sống nên tranh đã rơi vào tay Tạ Nhất Tổ.

Lục Kiến Vi không trả lời câu hỏi của ông ấy mà nói: " Tối ngày mai, ông mang tranh sơn dầu trực tiếp đến đây, cùng tôi đến đồn cảnh sát."

Cứ thế không ngừng, bức tranh sơn dầu này sẽ trở thành bức tranh ma quái thực sự.

Trần Viễn Phương rất hứng thú với chủ đề này.

Tuy nhiên trả lại rồi vẫn như vậy nên mới đến đồn cảnh sát, ở đó một hai ngày vân bình an nhưng sau đó lại tiếp tục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, Lâm Uyển Uyển đã thay thế Tạ Nhất Tổ nên hiện tại Tạ Nhất Tổ đang trong "trạng thái tử vong" và hình trong tranh lại một lần nữa thay đổi thành khuôn mặt của Trần Minh Kiệt.

Cảnh sát Hà nhăn mày: "Tối mai?"

Muốn giải quyết tất nhiên phải đem đến đó.

Chương 329

Nhưng chính là anh ta đã ra tay.

Trần Minh Kiệt không nghĩ rằng cái đẩy đó có thể khiến người ta c·h·ế·t nhưng vị phú ông đó đã thực sự c·h·ế·t! Hơn nữa, trên bức tranh lại là hình ảnh của vị phú ông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Viễn Phương nói: "Chắc chắn là vì lý do đó! Nếu trong tranh sơn dầu có ma, người c·h·ế·t tiếp theo sẽ là Trân Minh Kiệt."

Nếu Trần Minh Kiệt c·h·ế·t, bức tranh này sẽ lại xuất hiện nạn nhân tiếp theo.

Lục Kiến Vi chỉ dặn dò một câu, nói xong liên rời khỏi đồn cảnh sát.

Tạ Nhất Tổ nhận được câu trả lời khẳng định liền rời khỏi Xuất Vân Quan.

Liên quan đến sinh mạng, ông ấy cũng không dám sơ suất.

Lục Kiến Vi nhắc nhở: "Từ tối nay đến tối mai, không để ai tiếp xúc với bức tranh sơn dầu! Nửa đêm cũng đừng đi xem nó."

Anh ta mang theo bức tranh bỏ trốn... Sau đó mới xảy ra chuyện có ma trong tranh.

Lục Kiến Vi suy nghĩ một chút, đặt câu hỏi cuối cùng: "Anh có nhìn thấy những con ma đó trông như thế nào không?"

Tạ Nhất Tổ gật đầu: "Tôi nhớ rồi."

Lục Kiến Vi gật đầu nói: "Được rồi! Mọi người chuẩn bị đi."

Suy nghĩ đâu tiên của Trân Minh Kiệt là nhanh chóng trốn thoát nếu bị bắt thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra! Ai ngờ trong lúc chạy trốn, anh ta lỡ đẩy vị phú ông kia vào bức tranh.

Chỉ là những con ma kia không thể vào được đồn cảnh sát nên bây giờ anh †a không sợ nữa.

Trân Minh Kiệt nhớ lại: "Tôi cũng không nhớ rõ nữa! Chúng trông rất độc ác... Nhưng tôi nhớ người đã c·h·ế·t kia... Ông ta cũng đã trở thành ma, còn muốn g·i·ế·t tôi!"

Vì thế anh ta mới sợ hãi như vậy, vì bản thân mình liên quan đến cái c·h·ế·t của người đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bức họa trong tranh sơn dầu cũng đã thay đổi thành khuôn mặt của Tạ Nhất Tổ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 329