Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 242: Thor (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 242: Thor (1)


Ana cũng không quá phòng bị, đơn giản giới thiệu sơ qua năng lực của mình. Chỉ là một số chi tiết mang tính nhược điểm thì nàng tuyệt nhiên không hé răng nửa lời.

Bên trong xe, không khí như sắp tóe lửa. Coulson nhìn gương chiếu hậu, sắc mặt không đổi, chỉ yên lặng chuyên tâm lái xe. Dù gì thì, hai vị này đều không phải người dễ chọc vào a.


Tại một con đường rộng rãi giữa vùng hoang nguyên, một chiếc Chevrolet Corvette Stingray bạc sáng bóng như sấm sét bắn ra từ bầu trời, mang theo uy thế mãnh liệt mà xé gió phóng đi.

Coulson nghe vậy chỉ biết lắc đầu: “Anthony à, năm nay ngân sách của chúng ta đã bị ngươi bòn rút gần cạn rồi đó. Phía trước có trạm dừng, dừng lại mua chút nước, tiện thể giải quyết bữa tối nhé?”

Anthony cùng Ana thì mỗi người đẩy một cái xe đẩy, bắt đầu thi xem ai mua nhiều đồ hơn, còn Coulson thì đứng trước kệ đồ ăn, đang rối rắm chọn giữa donut vị sữa bò hay sô cô la.

Dù sao thì… đây là vũ trụ điện ảnh Marvel, ngươi có nói ra ánh sáng đỏ mặt trời là khắc tinh trí mạng cũng chưa chắc có ai tin. Còn có ai biết khắc tinh thạch là cái thứ gì không? Mà Marvel có mặt trời màu đỏ sao?

Ngay lúc hắn còn đang do dự, một tiếng két! lạnh lẽo vang lên, mang theo sự đe dọa đặc trưng của kim loại nạp đ·ạ·n.

Anthony nghe vậy thì bật cười, không thèm để ý, vênh mặt đáp lại: “Câu này của ngươi nói, biết cái gì gọi là có tiền là có thể làm được tất cả sao? Nghèo hèn giới hạn tưởng tượng của các ngươi, kẻ có tiền khoái hoạt, mấy kẻ nghèo như các ngươi căn bản không tài nào tưởng tượng nổi.”

“Kiểu Mỹ bờ mông là cái gì?” Coulson trừng mắt nhìn nàng, b·iểu t·ình hoàn toàn không hiểu nổi.

“Ngươi… ngươi.” Anthony sắc mặt càng ngàu càng đỏ, hắn hận không thể rút ra đồng hồ gây mê ra chích vài cái.

“Xe là của ta.” Anthony liền đứng ra mở miệng, giọng bình thản như đang nói chuyện phiếm, chủ động nhận trách nhiệm, chỉ sợ hai t·ên c·ướp vì quá khích mà làm thương tổn đến nhân viên cửa hàng.

Bởi vì thần tượng của hắn chính là Captain America a.

Trong thế giới thực, Downey thậm chí còn gọi điện khoe khoang với Chris. Điện thoại vang lên toàn tiếng cười cợt và trào phúng, đương nhiên là kiểu đùa giỡn giữa bạn bè thân thiết.

Trên đường đi, không khí bên trong xe lại trái ngược hoàn toàn. Coulson trò chuyện rất nhiệt tình với Ana. Dù sao thì nàng cũng đã là thành viên danh sách dự bị của liên minh báo thù, hắn có nói nhiều cũng không lạ.

“Cũng được thôi. Dù gì hôm nay cũng không thể đến nơi đúng giờ được nữa.” – Anthony gật đầu, vốn cũng không kén ăn lắm.

Ngay khi cả hai người định lao vào kéo đầu giật tóc thì Coulson kịp thời ngăn cản. Kết quả là hắn b·ị đ·ánh thâm hai mắt cùng khuôn mặt hơi sưng.

“Nghe đây, giơ tay lên đầu, ném chìa khóa qua đây!” Tên c·ướp rống lớn, giọng khẩn trương.

“Haiz.” Anthony thở dài một tiếng, mặt mũi bất đắc dĩ, mở miệng: “Đã nói rồi, kẻ có tiền khoái hoạt các ngươi không hiểu. Xe này là dòng cao cấp, không có chìa khóa, hệ thống nhận dạng vân tay, khởi động điện tử. Hơn nữa chiếc xe của ta còn là phiên bản Thái Nhất đặc biệt, có thể nhận biết giọng nói đấy.”

Bước vào cửa hàng tiện lợi ở trạm dừng, nhân viên thu ngân mặt vô cảm hô lên một câu: “Hoan nghênh quang lâm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu ngươi thích thật, có thể quay về đề xuất với cục trưởng nhà ngươi một chút, mua vài chục chiếc làm xe công vụ. Mặc dù không có chức năng biến hình, nhưng hiệu suất tuyệt đối vượt xa!”

“Cảm giác thế nào, Coulson? Có muốn ta bật chế độ tự lái không?” Ngồi ở ghế sau, Anthony lười biếng tựa lưng, tay khoanh trước ngực, nhàn nhã ngắm phong cảnh hoang dã như bức tranh sơn dầu ngoài cửa xe.

“Giơ tay lên! Không được nhúc nhích! Động một cái là tao cho đầu mày nở hoa!”

“Không cần đâu Anthony!” – Coulson cười lớn – “Hệ thống treo và động cơ thật sự quá tuyệt! Dùng phản ứng hồ quang làm năng lượng, phối hợp với động cơ điện 800 mã lực, gia tốc không ngắt quãng, lực đẩy mãnh liệt khiến adrenaline tăng vọt! Loại cảm giác này… tuyệt không thể tả!”

Sau khi hội ngộ với Coulson, Ana cùng Anthony đi thẳng một mạch đến New Mexico.

Đứng một bên, Ana gần như thiếu mỗi túi bỏng ngô cùng chai bia là có thể ngồi hóng cảnh tượng này cả ngày. Trong mắt lóe lên ánh sáng hóng chuyện đầy hứng thú.

“Còn ai ở đây không? Ngoài kia chiếc xe thể thao đó là của ai?” Tên c·ướp hét lớn, ánh mắt dữ tợn đầy sát khí, gằn giọng hỏi nhân viên thu ngân. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi?” Một t·ên c·ướp khẽ cau mày, giọng mang theo hoài nghi. “Ngươi nhìn còn chưa đủ mười tám tuổi, lái xe thế nào?”

“Ngươi có thể đi về ngay bây giờ.” Anthony ghét bỏ à lườm nàng cái. Dù sao thì cũng không cần ngươi giúp.”

Anthony cười ha hả: “Ha, đương nhiên rồi. Vì để giải quyết khuyết điểm giảm xóc thường thấy ở xe thể thao, ta đặc biệt dùng khung treo từ siêu dẫn graphene, cam đoan dù ngươi có lái lên cầu thang cũng không thấy xóc nảy.

Coulson im lặng, ánh mắt lộ ra vài phần thất vọng.

Nếu như Coulson biết suy nghĩ này của bọn chúng, nhất định sẽ bật cười châm chọc một câu: “Trẻ con ngốc nghếch, các ngươi không biết trong giang hồ này, ba loại người tuyệt đối không thể trêu chọc — lão nhân, nữ nhân và tiểu hài tử sao?” Huống chi Anthony lại còn là một tên nhóc được công nghệ cao hộ thể, lại còn có tiền, đúng là tiểu tổ tông không thể dây vào.

“Iron Man.”

Chương 242: Thor (1) (đọc tại Qidian-VP.com)

Coulson ngẩng đầu nhìn lên kính phản chiếu, chỉ thấy hai t·ên c·ướp mặc đồ đen, một tên đang chỉ s·ú·n·g vào nhân viên quầy thu ngân, tên còn lại thì đang nhắm thẳng vào Anthony đang đứng trước tủ nước giải khát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói thật chứ, một fan Captain mà phải ngồi chung xe với fan Iron Man, xác định không đánh nhau mới lạ!

“Đừng nghe tiểu quỷ kia nói hươu nói vượn, xe là của ta. Chuẩn xác hơn thì đúng là của nó thật đấy, nhưng là ta lái đến.” Từ sau kệ hàng, Coulson chậm rãi bước ra, trong tay còn cầm theo hai cái donut, vẻ mặt nhẹ nhàng, như thể đang đi dạo siêu thị.

“Ta cũng đói sắp c·hết rồi a.” Ana ngồi một bên ôm bụng, sắc mặt có chút tuyệt vọng. “Biết vậy ta đã không đi.”

Đối mặt với Anthony lần nữa chế nhạo, lần này hai t·ên c·ướp không hề nổi nóng. Chúng nhìn thẳng vào Anthony, lạnh giọng nói: “Nói vậy, ngươi chính là chìa khóa sống? Được, lát nữa đem mười ngón tay của ngươi từng ngón từng ngón chặt xuống, xem chúng ta có lái được xe không!”

Vào thời khắc này, một trong hai t·ên c·ướp đã chĩa s·ú·n·g vào nữ nhân viên cửa hàng. Bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, cô nàng hoàn toàn bị nỗi sợ chế ngự, há miệng lại chẳng thể thốt ra nửa câu.

“Kỳ thực đội trưởng cũng không tệ.” Ana cười cười. “Cao thượng, chính trực, còn có cái khí chất ‘Kiểu Mỹ bờ mông’…”

Tỷ như hỏi năng lực của nàng gồm những gì, rồi thì siêu anh hùng nàng thích nhất là ai… Trong thời đại hiện tại, Captain America vẫn là người dẫn đầu, còn sau đó là Iron Man, Thor các kiểu.

“Hứ, ngươi chỉ là một cái công tử bột chứ có cái gì mà khoe.” Ana khinh bỉ mà nhếch miệng cười thầm.

“Ngươi…!” Lời còn chưa dứt, hai t·ên c·ướp đã bị Anthony trọc giận đến mức hai mắt đỏ bừng, hận không thể lập tức cầm báng s·ú·n·g đập thẳng lên mặt hắn.

Anthony cùng Ana vẫn còn định nhân lúc Coulson không để ý mà lao vào đánh, kết quả là hắn phải đứng ở giữa cố gắng đẩy hai người ra. May mà nơi này ít người qua lại nên mới không khiến nhiều người chú ý, nhân viên có chút kỳ quái mà nhìn ba người. May mà cả ba người bọn hắn đều là người mặt dày nên chút ánh mắt cổ quái thế này tính là gì?

Chỉ có khán giả ngoài màn hình là hiểu rõ, thế là cười lăn cười bò, màn hình bình luận bị quét sạch bởi loạt biểu cảm.

Lúc nàng thốt ra câu trả lời này, ngữ khí quả quyết chém đinh chặt sắt, không chút do dự: “Thân thể phàm nhân, trái tim sắt thép, một thân toàn là khuyết điểm nhưng lại vẫn dám đứng ra cứu thế. Đẹp trai vô cùng!”

Còn về chuyện siêu anh hùng yêu thích thì… (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế nhưng còn chưa kịp hành động, sau lưng bỗng vang lên một giọng nói khiến cả hai giật mình run rẩy.

Ách… có hay không cũng khó nói, cho nên vẫn là giữ miệng thì hơn.


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 242: Thor (1)