Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Thủy mộ thành (6)
Bên ngoài khắp nơi đều là thân cây bị gãy đổ cùng đủ loại rác thải làm bằng nhựa nổi trên mặt nước. Toàn bộ người sống ở tầng hai đều là đi xin ở nhờ nhà ai đó hoặc là mạo hiểm đi ra ngoài, tiến về phía chính phủ công bố chỗ tránh nạn.
[ cảm ơn vì thông tin này, mẹ ta mấy ngày trước đã mua đồ ăn đủ cho nửa tháng rồi. ].
Dương Phàm cùng Tuấn Phương lúc này mới kịp hiểu đây là chuyện gì xảy ra, bọn hắn đây là bị một thằng đáng tuổi cháu mình khinh bỉ a.
Anthony vẻ mặt có chút ngây ngô mà nói, đem người này nói đổ trở về.
Không gian sống dần dần thu nhỏ lại.
Nước đã ngập hoàn toàn lầu một.
[ lừa ai đâu? chính là bởi vì các ngươi mới khiến một gói mì ăn liền bán ra giá trên trời, ta tố cáo vi phạm ngươi. ].
[[ Không cần phải ra giá, ta nguyện trả 50,000 ]]
Căn cứ vào nhiều nguồn tin không tiện nói, lần này bão cuồng phong vẫn đang càn quét toàn bộ phía nam, tất cả các đường di chuyển đều bị chặn kín. Thành phố Đại Dương Xanh là địa điểm du lịch nổi tiếng, rất nhiều khu vui chơi giải trí nhưng đồ ăn cần phải nhập từ tỉnh khác tới, hiện tại thành phố Đại Dương Xanh tất cả con đường tiến vào nơi này đều bị phá hủy, mọi người mau đi chuẩn bị vật tư a! ].
Anthony cửa phòng bị gõ vang lên.
[[ Ha ha ha, 3,5 Jack mà muốn ở lại sao, còn không đủ cho ta tiền ăn một tuần nữa ]]
[[ Ta nguyện trả 10,000$ để được ở chung nhà với chủ bá một ngày ]] (đọc tại Qidian-VP.com)
Anthony nhìn bên nam nhân sau đó lắc đầu.
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ mười một, mưa to đang dần dần có dấu hiệu tăng lên.
Phía dưới bình luận không ngừng tăng lên.
Trừ mấy ngày đầu tiên ra thì mười ngày trở lại đây mưa vẫn chưa dừng lại lần nào làm tầng hai đã ngập hơn một nửa.
=]] Góc Tác Giả: cái tên chỉ là cái tên thôi nha :) anh em đừng để ý nhiều “3,5 củ=139$” ở châu âu từng này tiền không đủ tiền đi chợ một tuần nữa chứ đừng nói gì đến thuê nhà, Ví dụ: tôi du học một tháng ít nhất phải cần 3000 euro. [[=
“Ha ha, ta đây chỉ là nóng tính quá, mọi người cứ nghỉ ngơi tiếp đi.” Hai người không hẹn mà cùng nhau rời khỏi nơi đấy.
Có ít người được vài hộ gia đình tốt bụng cho vào trong phòng ở, cũng có nhiều người nằm ngủ ở trên hành lang.
Cái nằy thông báo chưa được năm phút liền đã bị xoá bỏ.
Toàn bộ mạng xã hội bầu không khí cũng không còn như trước mấy ngày như vậy thoải mái, bây giờ khắp nơi trên diễn đàn đều là xin giúp đỡ.
Nói xong Anthony liền đóng mạnh cửa phòng lại, ngẫm lại thì thấy cánh cửa này không được chắc chắn cho lắm, thuận tay đem chìa khóa cắm ở ổ khóa, xoay vài vòng.
Nước máy ngừng, gas cũng ngừng.
Nước dâng lên quá nhanh khiến nhiều người phải thức cả đêm để chuyển đồ lên lầu, khiến tầng 3 cư dân bắt đầu cảm thấy bất an.
Hắn thật sự không muốn hỗ trợ ai cả, nếu mà dẫn sói vào nhà như Trương Dương lần trước thì người khổ chính là hắn.
Hắn cũng là nơi này một người thuê, bởi vì có chút quen biết người của tổ dân phố mà thuận lý thành chương trở thành người phụ trách tòa nhà này.
Hắn đã từng đến tìm Anthony một lần, chính là vì chuyện này.
“Đừng làm ồn,” Dương Phàm đứng bên cạnh kéo hắn lại, tay ra hiệu chỉ ra đằng sau.
Đứng bên cạnh Tuấn Phương nam nhân kia không kìm được mà chặn lại lời hắn, “Ngươi cho ta vào ở thì tiền nong không thành vấn đề, 5 củ “VND” một tháng có đủ không.”
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ mười một. (đọc tại Qidian-VP.com)
Càng lúc gió càng lớn làm tín hiệu bắt đầu không tốt.
Chương 42: Thủy mộ thành (6)
Bên ngoài cửa là Trung niên nam nhân lần trước tới hỏi thăm tình hình, hình như tên hắn gọi là Dương Phàm thì phải.
“Ân, ta đây chỉ còn 3,5 củ “VND” tiền mặt, ngươi cho ta ghi sổ đến khi điện trở lại được không, điện thoại ta hết pin rồi.” Hắn định là vào ở rồi cái gì tiền bạc chỉ cần hắn không nhận là mình nợ thì ai nói gì được hắn a.
[[ Ngươi tưởng cái gì a, ta trả 20,000 ]] (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn bộ người ở tầng dưới đều hướng tầng cao đi lên, chung cư nơi hắn ở có tổng cộng tám tầng, hơn hai mươi hộ gia đình, tất cả đều ở lầu 4 trở lên.
Có nhiều người đều đang hỏi mưa to rốt cuộc khi nào mới có thể dừng lại, thậm chí còn có người muốn tạo một đội nhóm định chạy ra khỏi thành phố này.
Rầm Rầm Rầm.
[[ Lầu trên nói rất đúng, người đang ở tầng mặt đất còn chủ bá đã là vị tinh tú lấp lánh trên bầu trời rồi ]]
“Nhóc con, ngươi giỏi thì ra đây, chúng ta đấu tay đôi.” Tuấn Phương mặt càng lúc càng đỏ, chân đá liên tục vào cái cửa định phá ra.
[ hiện tại ta liền chuẩn bị ra ngoài mua. ].
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ mười bốn, mưa to đã liên tục trong mười một ngày làm cho tầng hai hoàn toàn bị ngập.
Trên đường phố l·ũ l·ụt mắt thường có thể thấy được cao lên một đoạn, đã ngập đến ngực người trưởng thành, trên đường tất cả các loại xe đều không thể sử dụng.
Anthony nhìn load vài vòng mới mở ra được mạng xã hội, một cái tin tức mới đăng cách đây hai phút trước khiến hắn chú ý, nhiều người thảo luận đến mức nó được ghim tại đầu trang.
Nhìn đứng trước cửa Anthony cười tủm tỉm mà nói.
[[ Mới đầu tưởng đâu gặp thổ hào a, ai ngờ lại vừa xấu vừa nghèo ]]
Điện lực hệ thống không có khôi phục, Anthony ucas nhìn xem chính mình di động, còn có 60% pin.
Thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ mười ba, mưa to đã liên tục trong mười ngày.
[ khẩn cấp tin tức, thành phố Đại Dương Xanh đang trong tình trạng thiếu vật tư!.
Huống gì có tổng cộng năm lâu vẫn còn an toàn, thu nhận người ở ba lầu dưới vẫn còn có thể, Dương Phàm không nhất thiết phải bắt lấy hắn một người.
Cầu thang bộ cùng hành lang lại không phải không thể ngủ.
Không đợi hắn kịp giải thích gì thêm thì Anthony mặt có chút lạnh tanh mà nhìn hắn, “Cút, định sỉ nhục ai đây.”
Lần này mục đích vẫn là giống nhau.
Mỗi ngày nhiệm vụ của hắn chính là tạo quan hệ tốt đối với mọi người sống trong toà nhà này, đem người bị bệnh hoặc là người già an trí đến các phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn từ trong túi quần lấy ra cái ví, theo kịp bản trong phim là lấy tiền ra ném vào mặt a, nhưng nhìn lại thì thấy trong ví hắn chỉ cò lại 3,5 Củ “VND”.
[ nào có như vậy khoa trương, mưa to lâu như vậy cũng sắp đến lúc nên ngừng đi. ]. (đọc tại Qidian-VP.com)
“thúc thúc, ba mẹ ta nói không cho người bên ngoài vào. Ngài không phải ở lầu tám sao, nhà hơn 2 trăm mét vuông cơ mà? tại sao thúc thúc không cho bọn hắn ở đấy.”.
Dương Phàm luôn thích lấy đồ của người khác đi làm từ thiện, chính mình ở tại lầu tám liền một lọ nước khoáng cũng chưa lấy ra tới quá.
Cái kéo lại của Dương khiêm mới làm Tuấn Phương bình tĩnh lại đôi chút, theo hướng của hắn chỉ nhìn qua, có vài người nằm ở trên hành lang nhìn về phía hai người, cặp mắt lộ ra chút vẻ khó hiểu.
“Anthony à, mọi chuyện là như thế này, cứ để người nằm ở ngoài hành lang như này thì không được tốt, trong phòng của ngươi chỉ có ngươi cùng ba mẹ ngươi ba người, không bằng ngươi thu lưu Tuấn Phương đi. Mọi người lầu trên lầu dưới tốt xấu gì đều là hàng xóm, nên giúp đỡ khi g·ặp n·ạn phải không.”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.