Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 233: Dạo phố

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 233: Dạo phố


“Chúng ta liền vào ah!” Nhìn hai thiếu nữ hoàn toàn bị đồ ăn dụ dỗ chỉ có thể bất đắc dĩ đi vào.

Bây giờ, vẫn tiếp tục du ngoạn của bọn họ ah!

“Đó là điện thoại, đối với người bình thường rất có tiện lợi!”

“Mio, Tiamat, chúng ta liền tùy tiện đi dạo chơi tại thành thị liền tốt, Lucifinil cùng Rita giải quyết xong việc sẽ đến tìm chúng ta.”

Lucifinil cùng Rita gật đầu rất nhanh biến mất, chỉ còn lại 3 người.

Hơn nữa người dùng bữa tại đây vẫn khá đông, còn có một số là ngoại lai chủng tộc cũng đến đây dùng bữa.

“Hoan nghênh đến 3 vị!” Nữ tiếp tân mặc một váy phục áo dài nở nụ cười tiêu chuẩn đón lấy 3 vị khách tiến đến.

“Ah ah ah!”

“Bất quá không cần lo, trước mắt còn một đại nạn phải vượt, bọn hắn cũng không dám làm ẩu! Hơn nữa, quốc gia bọn hắn không lâu b·ạo l·oạn chỉ sợ kéo đến!"

Karen từ trong tay lấy ra một khối tinh thạch to bằng kích cỡ trẻ em, tùy tiện ném cho trước mặt tiếp tân.

“Tốt! Khách nhân vui lòng đợi phút chốc!” Nữ tiếp tân hai mắt tỏa sáng, biết là khách sộp lập tức nhanh chóng làm việc.

Bọn họ nghĩ nát óc, cũng không thể tin được thường ngày so thần linh còn phải cao cao tại thượng cũng sẽ xuất hiện ở chỗ bọn hắn cùng dùng bữa.

Chương 233: Dạo phố

“Chậc! Thật đáng thương ah! Chỉ tiếc cho hai thiếu nữ đó!”

“Đột phá Thần Linh cấp siêu phàm tri thức.”

“Trước mắt chỉ có mấy vị tự xưng tiên nhân, thần nhưng thân thuộc với chúng ta cũng chỉ có Mẫu Thượng Thiên ah!” vị b·ị đ·ánh không khỏi thở dài tựa hồ cảm thấy tương lai có chút mù mịt.

“Mặc dù chúng ta không có tiền, nhưng dùng cái này xem như thanh toán có thể chứ?”

Mặc dù chỉ có nửa ngày thời gian, nhưng Tiamat cùng Mio vẫn cảm thấy rất vui vẻ, lôi kéo Karen tay, tại trên đường chính tùy ý nhìn lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đối với kết hợp khoa kĩ cùng ma pháp thế giới nàng vẫn rất có hứng thú mà nhân loại hết thảy phát minh tạo vật đối với Tiamat là thập phần mới lạ sự vật.

Một bóng người từ không khung rớt xuống, trên miệng hộc ra ngụm lớn máu tươi, có chút kính sợ không dám nhìn thẳng gương mặt ba người trước.

“Anh!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Karen đã sớm quen thuộc khẩu vị lớn của cả hai nhưng đám khách hàng lẫn phục vụ đã sớm quên cả dùng bữa cùng tiếp đón khách hàng mà chuyên tâm phục vụ hai vị khách nhân.

“Hơn nữa ngoài ý liệu dễ nói chuyện, vị đó là ai?”

Nữ tiếp tân âm thanh có chút run rẩy, nàng vẫn còn chút định lực, khối này tinh thạch nồng độ năng lượng so nàng thấy qua tinh thạch còn phải tốt hơn trăm lần, đủ khiến bất kì ai chưa đến Bán thần cảnh giới phải tranh bể đầu.

“Ha ha! Thì ra là không có tiền! Vậy mà dám đến nhà hàng ăn không bữa cơm!”

“Hô! Thật đủ sợ ah! Bán thần nói giây là giây, không chút huyền niệm!”

“Là! Ta đã biết!”

“Hơn nữa thần linh Phương đông chúng ta có mấy vị!? Sẽ không ảnh hưởng đến cân bằng hai bên ah?” Bên cạnh một vị áo đen cũng theo chân xuất hiện, giọng hỏi thăm.

“Khụ! Khách nhân, tổng cộng 800 triệu địa cầu tiền!” Bên cạnh chồng chén dĩa cao ngất nhanh chóng được đem đi, một nữ tiếp tân lễ phép đưa đến hóa đơn.

"Điện hạ, ta gọi John, là đất nước này Vương cấp người!" Karen nghe vậy gương mặt cũng hướng một tia hứng thú.

Này liền lúng túng, từ hắn thành Thần đến nay, cái khái niệm tiền tệ đã rất lâu không dùng, hắn cũng không cần dùng tiền, đằng nào Grayfia cùng Rita bên cạnh đều quen giúp hắn thanh toán.

“Không việc gì!”

“Ah! Ah! Ah!” Ý Tiamat đại loại là rất tốt.

“Phiền toái chuẩn bị hết thảy các món tại đây, mỗi món mang lên 3 phần ăn! Ưu tiên các món chiêu bài.” Karen một bên nhìn Tiamat xoa tay ra hiệu liền nói lại cho nữ tiếp tân.

Tinh thạch vừa xuất hiện, nồng độ năng lượng từ tinh thạch phát ra khiến xung quanh nhân viên, khách hàng cùng tiếp tân đều thay đổi sắc mặt.

“Nói đi, các ngươi muốn thứ gì?”

Oành!

“Ngu xuẩn! Trên mạng đã sớm truyền xuống, vị đó nhiều người suy đoán là Thánh Kinh thần, trong truyền thuyết chưởng khống hết thảy kỳ tích Thần!”

“Việc đó thời gian tới sẽ có người của ta đến cùng các ngươi đàm phán, ta cũng lười cùng các ngươi nói nhảm!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ah! Ah! Ah!”

“Trong bóng tối người còn không ra sao? Hay muốn ta mời người ra?” Dứt lời Karen hơi dùng chút sức mạnh trực tiếp đem người giấu trong bóng tối văng ra.

“Ngươi truyền lời cho đám Vương giả bên kia, bảo bọn họ đừng làm trò gi ngu xuẩn, làm chuyện mình nên làm là đủ rồi, không muốn tự cho là thông minh. Còn có, cũng không phải tất cả vĩ đại tồn tại, đều dễ nói chuyện!”

Karen nghe đến câu này thời điểm, đại não thoáng ngừng lại, hắn tựa hồ nhớ ra mình căn bản không có thế giới này tiền.

“Hô! Rất hợp khẩu vị, chỉ là hơi ít!” Mio ưu nhã lấy khăn tay lao lấy môi ngọc nhẹ nhàng bình phán, đương nhiên, nếu coi nhẹ một chồng dĩa cao ngất như núi bên cạnh hai người thì tốt hơn.

"Theo đúng vị đó phải đến Phương Tây trước, chỗ chúng ta có gì đặc biệt sao?"

“Ta cho đồ vật cũng không cần trả lại!Cũng không ai dám c·ướp! Liền mang một chút nước uống lên ah!”

“Tốt! Ngài đợi một lát!”

“Ahhh???”

Mà có thể tùy tiện ném vật phẩm như thế, vị trước mặt địa vị không cần nói.

“Rita, Lucifinil, cả hai liền thu thập một chút thông tin thế giới này ah! Coi như chuẩn bị căn cơ tại đây!”

“Không đúng, từ khí chất bọn họ chỉ sợ không phải người bình thường!” Một lão giả có chút ngưng trọng nhìn 3 người, mặc dù từ khí chất, thực lực cùng dung mạo nhìn không ra nhưng bản năng đang không ngừng nhắc nhở hắn.

Tiamat cùng Mio ưu nhã nhưng tốc độ ăn không chút nào chậm, chỉ thấy loáng thoáng trên bàn đồ ăn phút không đến vài khắc liền mất tăm, bên cạnh phục vụ viên đã sớm c·hết lặng lên món cũng có chút không theo kịp, cho dù đầu bếp cũng bận tối mặt mũi.

“Khụ! Ngài vẫn là thu về đi, tinh thạch này ta không dám tiếp thu!”

“Vị đây, ngài đây là không có tiền sao!?” Bên cạnh nữ tiếp tân gương mặt ẩn ẩn có chút khó coi, lại nhìn chồng chén dĩa cao ngất cùng đồ ăn, không được, nàng thật muốn liều mạng.

"Ngươi là..."

Mỗi khi Tiamat nhìn thấy một dạng đồ mới phát ra anh anh anh tiếng làm nũng lúc, Karen sẽ cho nàng giảng giải lên cái này đồ vật là dùng để làm gì.

Nhà hàng bài trí khá thú vị, sử dụng bàn tre cùng nứa, xung quanh lồng đèn đan bằng lòng tre, khắp nơi là các bồn hoa sen, thỏa thỏa phong cách nhà hàng truyền thống dân tộc, vô cùng ấm áp cùng thân thiết cảm giác. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có thể, đại giới đâu? Ta không cho rằng các ngươi có thể trả đủ.”

“Ahh??”

“Đó là truyền hình, giống như ma pháp truyền tin, chủ yếu giải trí cùng cung cấp thông tin!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng một vị cũng chỉ là ô dù tạm thời, thời đại còn trông cậy vào những Vương cấp như bọn họ.

Nhìn thấy 3 vị biến mất, mỗi người đều có hiểu chút, đây không phải là buổi sáng buông xuống 3 vị vĩ đại tồn tại ah! Không nghĩ tới bọn hắn thế mà lại còn ngụy trang thành người bình thường tới đi dạo phố dùng bữa.

Mẫu Thượng Thiên, còn gọi Thánh mẫu Liễu Hạnh, tới đất nước bọn họ rất được yêu quý, hơn nữa vị đó còn vì quốc gia bọn họ mà mấy lần bảo hộ bành trướng từ phía trên quốc gia.

Tiamat chỉ vào một nhà hàng, khóe miệng không biết lúc nào lưu nước bọt, ôm Karen cánh tay làm nũng nói, Mio cũng không tốt hơn bao nhiêu hai mắt lập lòe như ánh sao, hoàn toàn chú tâm vào món ăn bên trong.

Một phần Thần Linh cấp tri thức đối với hắn mà nói chỉ là việc nhỏ, còn không đáng cho hắn quá quan tâm, đợi lúc đó đặt một cái phân điện Thiên đàng tại đây lại cử người trao đổi liền có thể.

“Như thế nào !?” Karen nhìn cả hai buông lỏng dần tốc độ ăn nhưng hàng trăm chén dĩa chồng chất khiến hắn có chút khó mở lời.

“Khụ! Khụ! Khụ! Điện hạ, ta cũng chỉ bị buộc, các vị vương giả khác đùn đẩy ta đến đây, hi vọng có thể từ ngài lấy được một vật!” Bóng người cúi đầu cung kính nói.

“ Cmn! Thượng đế tại đây dùng bữa. Nhà hàng này sau hôm nay phải phất ah!”

Đột nhiên, một hồi hỗn hợp có đủ loại thức ăn hương khí từ nơi không xa nhẹ nhàng đi qua, để cho Tiamat cùng Mio không tự chủ theo mùi hương dẫn đến một nhà hàng gần đó.

“Dốc hết thảy chúng ta có!”

Không bao lâu, đầy ắp một xe đẩy thức ăn chuyền đến khiến mọi khách hàng không khỏi ghé mắt, nhưng một lát sau bọn họ đều há hốc mồm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 233: Dạo phố