Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 56: Lily (3)

Chương 56: Lily (3)


"Không có nhưng mà gì cả, Stark tiên sinh. Bây giờ, vẫn chưa phải lúc ngươi nhúng tay vào chuyện của thời gian. Sau này... sẽ có cơ hội."

Tony còn định tiếp tục giãy dụa, dù sao di chứng của đại chiến New York đến nay vẫn khiến hắn như có gai trong tim, mỗi lần nghĩ tới đều bất an không yên. Nhưng Đệ Nhất lại dứt khoát cắt ngang, không để hắn có cơ hội nói thêm nửa câu, còn chuyển luôn sang chuyện khác:

"Stark tiên sinh, vốn dĩ ta và ngươi sẽ không có cơ hội gặp mặt. Nhưng bởi vì sự xuất hiện của Lyliana tiểu thư, tương lai vốn định sẵn đã bị phá vỡ. Cho nên, ta mới phải hiện thân."

Tony nhíu mày.

Sự xuất hiện của đối phương… mà lại có liên quan tới Lily?

Hôm nay lượng thông tin nhận được quá lớn, cho nên cho dù là Tony Stark — thiên tài nổi danh cũng cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ.

May thay, Đệ Nhất cũng không giấu giếm, trực tiếp nói ra mục đích chính:

"Ta tới tìm Lyliana tiểu thư là bởi vì có một số chuyện cần cùng nàng thảo luận. Những việc này... sẽ có ảnh hưởng trọng yếu đến tương lai."

Tony nhướng mày:

"Vậy… Lily phải đi bao lâu?"

Hiển nhiên đã bị Đệ Nhất chỉnh đến không biết nói gì, giờ phút này Tony đã dần có xu hướng từ bỏ kháng cự, mà đây cũng chính là hiệu quả mà Đệ Nhất mong muốn.

Bởi vì Tony Stark bất kể là tính cách hay hành động, đều thuộc dạng dễ khiến người khác phản cảm. Nhất là lúc này, người mà hắn lo lắng lại là nữ nhi của mình, điều đó càng khiến hắn trở nên... phiền phức hơn.

Cho nên Đệ Nhất, người luôn đối xử với người khác rất hòa nhã, lần này xuất hiện đã phải mang theo thái độ cường thế hiếm thấy, như vậy mới có thể giảm bớt phiền toái không cần thiết.

Thấy Tony đã có chút dao động, Đệ Nhất liền nói:

"Ít thì một ngày, nhiều thì mười ngày."

"Cái gì? Dài như vậy? Không được!"

Tony quả nhiên lập tức phản đối. Hắn cùng Lily mới ở cạnh nhau được mấy ngày, hiện tại lại phải để nữ nhi theo một người không rõ lai lịch rời đi cả chục ngày, chuyện này hắn sao mà chấp nhận nổi?

Đệ Nhất thở dài một tiếng:

"Xem ra... vẫn chưa đủ để ngươi tin phục."

Nói đoạn, nàng quyết định tung ra con bài sát thủ.

"Stark tiên sinh, ngươi có muốn biết chân tướng của thế giới này không?"

Lời nói vừa ra, thần sắc của nàng mang theo một tia nụ cười thần bí.

Tony khẽ nhếch môi.

Chân tướng của thế giới?

Tiếp theo có phải sẽ hỏi luôn có muốn biết ý nghĩa của sinh mệnh hay không?

Đừng đùa, hắn là ai?

Iron Man, Tony Stark.

Một trong những nhà khoa học thông minh nhất thế giới này, nếu nói ai hiểu rõ thế giới này nhất, vậy hắn tuyệt đối là một trong số đó.

Tuy rằng trước kia nghiên cứu chủ yếu xoay quanh v·ũ k·hí và năng lượng, nhưng đó cũng là một phần của thế giới.

Trong lĩnh vực mình am hiểu, hắn tự tin không ai có thể vượt qua hắn — trừ phi là mấy tên người ngoài hành tinh văn minh vượt bậc.

Còn cái gọi là chân tướng mà Đệ Nhất nói, chỉ sợ cũng chỉ là tri thức thuộc lĩnh vực khác mà thôi. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn tin chắc bản thân có thể hiểu rõ thậm chí còn sâu hơn đối phương.

Đây chính là kiêu ngạo của Tony Stark.

Đệ Nhất tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, liền khẽ cười lắc đầu:

"Stark tiên sinh, ta nói tới chân tướng thế giới... không phải là khoa học các ngươi vẫn biết."

"Không phải khoa học? Vậy chẳng lẽ là ma pháp?"

Tony nhướng mày, hơi giang hai tay ra:

"Ma pháp mà thôi, chẳng phải đến từ Asgard sao? Thor thì chưa dùng qua, nhưng Loki thì ta đã gặp rồi. Nhưng cuối cùng, hắn không phải cũng bị chúng ta đánh bại sao?"

Đối với Tony, ma pháp đã không còn thần bí như thuở ban đầu. Chỉ là hắn thấy kỳ quái — tại sao suốt bao năm nay không hề có chút dấu vết gì về ma pháp, đến mấy năm gần đây lại đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy?

Nếu biết sớm có thứ này, hắn đã sớm nghiên cứu rồi, còn cần đợi đến Loki và Đệ Nhất lên sàn làm trò?

Dù trong lòng có chút hâm mộ, nhưng Tony vẫn không để lộ ra ngoài, chỉ lặng lẽ chờ Đệ Nhất giảng giải.

Đệ Nhất lại lắc đầu, ánh mắt thoáng lóe một tia bất đắc dĩ.

Quả nhiên... thông minh như Tony Stark, mới là loại người khó thuyết phục nhất.

Chỉ có chứng cứ đặt ngay trước mắt hắn, mới có thể khiến hắn tâm phục khẩu phục...

Giống như Stephen Strange, nếu không phải bởi vì t·ai n·ạn xe cộ khiến hai tay tàn phế, không còn cách nào khác, hắn sẽ đi Kamar Taj tìm kiếm kỳ tích ma pháp sao?

Không cần nghĩ, tên kia tuyệt đối sẽ khịt mũi coi thường cái gọi là ma pháp, chỉ cho rằng đó chẳng qua là mấy trò huyễn tưởng vớ vẩn của bọn tiểu hài tử mà thôi.

Nhưng tình huống của Tony lại khác biệt.

Đệ Nhất sở dĩ từng tốn đại lượng tinh lực khiến Stephen xuất khiếu linh hồn, chu du các chiều không gian, chẳng qua là vì muốn bồi dưỡng một người thừa kế hợp cách.

Đối với Tony mà nói, Đệ Nhất tự nhiên không cần phải phí công như thế.

Cho nên, Đệ Nhất lại hỏi một câu: "Stark tiên sinh cho rằng bây giờ Địa Cầu an toàn sao?"

Tony toàn thân khẽ run.

Sau trận đại chiến New York, di chứng c·hiến t·ranh vẫn luôn đè nặng trong lòng hắn. Mỗi lần trong cơn ác mộng hiện ra đều là đủ loại nguy cơ, đủ kiểu cảnh tượng Địa Cầu bị hủy diệt khiến hắn căn bản ngủ không yên. Chỉ có thể xuống phòng thí nghiệm dưới lòng đất, gõ gõ đập đập, làm dịu đi lo âu trong lòng.

Bất quá, nhờ vậy mà hắn cũng nghiên cứu ra được Mark 42 có thể điều khiển từ xa.

Cho nên, khi nghe Đệ Nhất hỏi câu kia, hắn liền cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, trong lòng bất an.

Hắn cầm lấy ly nước trên bàn, uống một ngụm, sau đó mới chậm rãi nói: "Địa Cầu đương nhiên an toàn a, Loki lãnh đạo đại quân Chitauri đã b·ị đ·ánh bại, Không Gian Bảo Thạch cũng không còn trong tay hắn, bọn Chitauri trong thời gian ngắn chắc chắn không thể quay lại t·ấn c·ông nữa. Hơn nữa..."

Chờ đến lúc bọn chúng quay lại, cũng không phải đối mặt với Địa Cầu yếu đuối như trận chiến New York khi xưa.

Chỉ cần có thời gian chuẩn bị, hắn có lòng tin khiến đám người Chitauri có đến mà không có về.

Nhưng Đệ Nhất rõ ràng không có ý hỏi chuyện đó, nàng lắc đầu nói: "Chitauri sẽ không quay lại nữa."

Tony sững người, sắc mặt thoáng trầm xuống: "Vì sao? Ngươi làm sao biết? Chẳng lẽ ngươi cũng là người ngoài hành tinh?"

Lúc mới nhìn thấy Đệ Nhất, Tony quả thật từng nghi ngờ nàng là người ngoài hành tinh. Dù sao thì hình dạng của nàng cũng không khác gì người Địa Cầu.

Nhưng hiện tại, nàng lại đàm luận đến chuyện Chitauri, khiến hắn không thể không nghi ngờ.

"Không, ta đến từ Kamar Taj."

Đệ Nhất thản nhiên thừa nhận lai lịch của mình, không có chút ý định che giấu.

Nhưng lời nàng nói không thể xóa bỏ nghi hoặc trong lòng Tony, ngược lại còn khiến hắn càng thêm tò mò: "Kamar Taj? Trên Địa Cầu?"

"Tại Himalaya."

"Himalaya? Vì sao lại là nơi đó? Nơi đó có ai ở đâu? Căn bản sống không nổi mà!"

Himalaya quanh năm giá rét, gió tuyết đan xen, đừng nói đến cư trú, ngay cả đến gần cũng là vấn đề!

Ai mà đi ở nơi đó chứ? Não hỏng à?

Tony nhìn Đệ Nhất bằng ánh mắt cổ quái, không hiểu nổi nàng ở nơi đó làm gì.

Dường như đoán được Tony đang nghĩ mình đầu óc có bệnh, Đệ Nhất bình tĩnh giải thích: "Tuy hoàn cảnh Himalaya không tốt, nhưng nơi đó là một chỗ cực kỳ trọng yếu. Chúng ta – bí thuật pháp sư – một mạch vẫn luôn thủ hộ nơi ấy."

Nói xong, nàng đột nhiên như nhớ ra gì đó, bỗng cười nói thêm: "À đúng rồi, hiện tại Kamar Taj đã có wifi, cho nên không cần lo không lên mạng được."

Tony khóe miệng giật giật. Hắn quan tâm là internet sao?

Nhưng lúc nãy hình như Đệ Nhất nói đến hai chữ “thủ hộ”.

Nếu là thủ hộ, vậy là đang thủ cái gì? Hoặc từ tay ai?

Từ việc nàng có thể dễ dàng dùng truyền tống môn tiến vào tận nhà hắn, liền có thể đoán ra: Đệ Nhất hoặc là có khoa học kỹ thuật siêu việt, hoặc là nắm giữ ma pháp cường đại.

Tổ chức có thể điều khiển không gian lực lượng như thế, hiển nhiên là tồn tại đáng sợ.

Chương 56: Lily (3)