Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22: Thuyền đắm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Thuyền đắm


Cả đám liều mạng bơi về trước, như thể ở sau lưng có thứ gì đó khủng kh·iếp sắp ăn tươi nuốt sống bọn họ.

Kế đến chính là một vùng biển đỏ hồng do máu tươi, cùng vô số mảnh t·hi t·hể rời rạc.

Phong Vũ tỉnh giấc trên ghế, khẽ rên vì có hơi đau đầu do men rượu, Quân Hạo đi ngang qua liền đưa cho hắn mấy con cá nướng.

" Bên đó có người...sau lưng bọn hắn là hải quái ! " Một tên thủy thủ hô lớn đưa tay về một hướng.

...

Vương Chí Kiệt kích động hết sức hét lớn, sự tuyệt vọng trong mắt cũng bớt đi một chút.

Chương 22: Thuyền đắm

Phong Vũ dưới men say, suy nghĩ dần bay xa, trước mắt lại hiện lên khung cảnh bản thân đang đứng giữa hai thế giới.

" Lão đại, có bảy người đang bơi qua đây, đuổi theo sau bọn hắn là hai con hải quái giống cá ngừ,..."

" Mấy bộ t·hi t·hể ngươi vừa kể giống thế kia sao ? "

" Ta ngửi thấy mùi máu tanh, đổi hướng thuyền qua đó xem tình hình thế nào " Phong Vũ dựa vào linh tính cảm nhận một cái, liền ra lệnh.

Có lẽ là do không đủ thực lực, chờ ta trở lại Bán Thần, hẳn là có thể nghiên cứu ra một vài thứ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một tên nữ nhân trung niên không đủ sức dần tụt lại ở phía sau, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

" Cứu sao ? "

Quân Hạo gật đầu, dùng một ánh mắt cho các thủy thủ hạ s·ú·n·g xuống, không cần bắn yểm trợ.

Giữa hai thế giới trôi nổi một lá cờ phát ta uy thế khủng kh·iếp, không gian đều đang vặn vẹo.

Ở đó hải quái đi theo bầy, ít thì mấy chục, nhiều thì hàng trăm hàng ngàn hình thành.

" Rõ !! "

" Ngừng lại " Phong Vũ đột nhiên đứng lên rời khỏi ghê, vẻ mặt khá kỳ lạ nói:

Trước mắt vẫn là biển cả với từng cơn s·óng t·hần, bão táp tàn phá khắp nơi, nhìn lại phía sau là con thuyền đang lênh đênh trên vùng biển tĩnh lặng.

" Đáng c·hết, đáng c·hết ! "

Thật ra còn có thể bắn vài con chim biển, nhưng vì quá hao đ·ạ·n nên hành động đó bị cấm.

Thuyền rẽ nước quay đầu, lần này là đi theo hướng những bộ t·hi t·hể trôi dạt tới đây, càng đi theo thì lại thấy càng nhiều t·hi t·hể hơn, thậm chí là mảnh vụn của tàu thuyền.

Có rất nhiều lí do cho một cơn thịnh nộ, khi còn ở thế giới Quỷ Bí, cách thường dùng nhất là tiêu diệt dị giáo, tổ chức tà ác, những kẻ cả gan khinh nhờn Chúa Tể Bão Táp.

Ăn xong, ném hết xương cá xuống biển.

" Chờ, Vương ca chờ ta ! "

Đó là tức giận, cũng như cuồng nộ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vương Chí Kiệt thần sắc tuyệt vọng, không cam lòng điên cuồng bơi lội trên mặt biển, sau lưng hắn cũng là một đám người với vẻ mặt kinh hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong Vũ nhàn nhạt nhìn hắn không nói gì, tự uống cạn một ly rượu.

Trái ngược với hắn là Lý Hổ, cực kỳ táo bạo không nói lý, chỉ cần không đúng một câu lập tức rút rìu c·hém n·gười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng ở một thế giới tận thế, không có thần linh cũng chẳng có tín ngưỡng như này, hắn nên phẫn nộ vì cái gì đây ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng rồi, lão đại là người thức tỉnh !

Còn có một con búp bê nữ với hai mắt trống rỗng như muốn sống dậy, Phong Vũ còn có cảm giác mình đang bị dòm ngó bởi hai cái hốc mắt đen kịt.

...

Rất nhanh,

Ọc ~

" Vân Hạo, đừng..." Vương Chí Kiệt lo lắng quát một tiếng nhưng nào dám quay đầu, dù có muốn cũng không đuổi theo kịp, cuối cùng chỉ là c·hết hai mạng một cách vô ích.

" Ta hiểu rồi "

Đây cũng là phương pháp đóng vai của " Người dân Thịnh nộ ".

Xem ra trước khi quay về danh sách năm, tuyệt đối không nên mang đến thực tế !

...

" Ừ...ui "

" Chạy không thoát ! Vương ca đi trước, lão tử liều mạng với bọn s·ú·c sinh chúng nó "

Quân Hạo rơi vào trầm tư, đều sắp não bổ đến tận bên bờ Biển Trắng, vùng biển nằm bên kia của hành tinh.

Ở đó còn trôi nổi hai cái chân nát bấy tới xương, một người sống sờ sờ vậy mà giờ đây chỉ còn lại một chút bộ phận như vậy.

Tên này chính là như vậy, suy nghĩ sâu xa, giỏi về não bổ, nhưng cũng vì thế mà làm việc cẩn trọng, ít khi xuất hiện sai lầm.

Mặt biển nổ tung, máu đỏ một lần nữa nhộm đỏ hồng mặt nước, nhưng lần này có thêm chút dòng máu xanh lá quỷ dị.

Cũng không đúng, đều tận thế rồi, nên tận hưởng thì phải tận hưởng cái trước mắt mới là đúng đắn, rượu lại có thể thỏa mãn tinh thần, làm t·ê l·iệt trước sự tàn khốc của thời đại...

Trên biển thế này mà muốn ăn đồ tươi thì chỉ có cá với cá, không có gì khác.

Phẫn nộ vì tín ngưỡng, vì thần linh, vô cùng hợp lí.

Cũng anh dũng ra phết đấy chứ...

Phong Vũ dựa người vào lan can, tận mắt thấy một tên tóc húi cua ngặm lựu đ·ạ·n liều mạng lặn vào nước biển, sau đó là một cột nước kèm theo vô số mảnh thép văng tung tóe.

Quay đầu thấy Quân Hạo lại chạy tới làm hắn tự hỏi tên này rất rãnh hay sao, không thể cho ta yên tĩnh một chút ?

Có hi vọng, cả đám như phát điên, dùng hết toàn bộ sức lực bơi về trước.

...

Đó cũng chính là cơn ác mộng cho bất kỳ đoàn tàu nào muốn khám phá đại dương.

Cũng có thể là điểm yếu...nhưng người thức tỉnh thường rất ổn định, chưa nghe ai nói bọn họ lại có nhược điểm giống như người đột biến cả.

Không ai biết, nhưng khi này Vương Chí Kiệt thấy hi vọng mới, một con thuyền đánh cá xuất hiện trước mắt, mặc dù nó ở khá xa, nhưng rất may mắn vì nó đang chậm rãi tiến về bên này !

Chẳng lẽ vì lúc ấy chỉ là người thường nên cố gắng hạn chế, không muốn ảnh hưởng sức khỏe, giờ thì không cần hạn chế nữa ?

Phong Vũ ở lại đây nghiên cứu xung quanh, đang tiếc, mày mò mãi vẫn không phát hiện cái gì hay ho.

" Lại suy nghĩ nhiều "

Đứng trên mũi thuyền, Quân Hạo bỏ ống nhòm xuống, nhanh chóng báo cáo tình hình:

Khục khục...

Giữa một bãi tạp vật do thuyền chìm để lại,

Chỉ thấy tóc húi cua không biết từ chỗ nào móc ra một quả lựu đ·ạ·n, ngậm vô miệng liền bơi ngược trở về, trong mắt tràn ngập điên cuồng như tên điên, chỉ muốn kéo con quái vật phía sau c·hết chung.

Nghe tiếng hét thảm, Vương Chí Kiệt kinh hoàng quay lại, ngó một cái liền thấy vùng nước biển sau lưng đám người đã thành một cái biển máu, màu máu tươi nhộm đỏ cả một vùng biển.

" Cứu...A !!!! "

Khác biệt, đối lập với nhau khiến người ta mơ màng.

Thuyền vẫn chậm rãi tiến lên, chỉ khi nào có người đủ kiên trì bơi đến cạnh thân thuyền mới xứng đáng được cứu giúp, hắn đã quá quen với phong cách tàn khốc này từ khi gia nhập Hắc Trùng Hội.

" Lúc nãy ta quên báo với lão đại một chuyện, tối hôm qua..."

" Lão đại, ngươi tỉnh "

Oành —

So với " Găng tay Phán quyết " " Trầm mặc Thiếu nữ " khó khống chế hơn rất nhiều, tất nhiên, cũng vì thế mà quyền năng nó thể hiện ra đáng sợ hơn găng tay.

" Hắn " trước kia không thích quản sự cũng là vì thế, Quân Hạo đủ cẩn thận giải quyết mọi việc, còn Lý Hổ đủ sức uy h·iếp như cây đao, kêu chém ai lập tức chém kẻ đó.

Đối với người thức tỉnh sở hữu sức mạnh siêu phàm thì một chút độ cồn chưa chắc đã có tác hại gì...nhưng không đúng, trước đó lão đại không hề có thói quen uống bia rượu.

Vội nôn sạch nước biển, còn chưa kịp dùng sức đuổi theo đám người thì bỗng nhiên nàng thấy dưới chân có cái gì đó vừa sượt qua.

Chính Vương Chí Kiệt cũng không biết phía trước là ai, nhưng chỉ cần có thể sống...thì thế nào cũng được, đó không phải là chuyện mà trong tình trạng khẩn cấp như bây giờ cần phải quan tâm.

Thanh niên tóc húi cua có thành công đồng quy vu tận không ?

Lại một n·gười c·hết, mùi máu tanh khiến bảy tám người còn lại càng hoảng sợ hơn, thậm chí có một tên thanh niên tóc húi cua kêu lên:

" Có thuyền, có thuyền ! Thuyền đang tiến về đây, nhanh bơi qua bên đó !! "

Chẳng lẽ do trở thành người thức tỉnh nên bắt buộc phải uống ? Năng lực gì mà cần uống rượu ?

Vì quá dùng sức, nàng mất lực thế là ngụp lặn xuống, uống một miệng nước biển.

...

Hải quái là cách gọi của động vật biến dị ở dưới nước, dù dưới sông hồ hay là biển lớn đều được gọi bằng cách này.

Quần đảo Phong Nhật gần với đất liền, do đó số lượng hải quái ở vùng biển quanh đây không tính là nhiều, nhưng nếu tiến xa ra biển rộng, thêm vài trăm hải lý nữa thì đó sẽ là một câu chuyện khác.

Uống nửa chai Balkan 176 Vodka, Phong Vũ cũng bắt đầu có chút men say, trong tình trạng này chỉ cần que diêm nhỏ cũng đủ nhốm cháy lên một cơn phẫn nộ như bão táp.

Hắn chỉ về mặt biển ở phía xa, Quân Hạo vừa quay qua, đập vào mắt là mấy cỗ t·hi t·hể bị cơn sóng lớn cuốn vào mạn thuyền.

" Cứ chờ xem, bọn hắn có thể sống sót bơi tới dưới thân thuyền thì hãy lôi lên, sẵn tiện hỏi chút chuyện "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Thuyền đắm