Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Huyền Điểu
Ầm —
Giờ hai bên là bình đẳng, thậm chí hắn còn đè Huyền Điểu về địa vị và sức mạnh.
Phong Vũ hơi nhíu mày, làm gì vừa mới ra biển nửa tháng đã thăng chức rồi, hắn bỏ qua cái gì ?
" Ngươi thật đáng ghét ! Suýt thì khiến ta bị ngạt thở đến c·hết !!! "
... (đọc tại Qidian-VP.com)
" Cũng tốt thôi, đỡ cho ta đại khai sát giới, lại còn phải quản lí thế lực " Phong Vũ nói thầm, thậm chí có chút vui vẻ vì bớt phiền phức.
" Ngươi..." Kéo vài giây không biết nên chửi lại thế, cũng không dám mắng thật, thế là phải nghẹn cục tức vào bụng.
Xem ra không phải hắn...
" Được "
Được thôi,
Huyền Điểu từ trên nóc buồng lái nhảy xuống, hai cánh như diều lượn dễ dàng đáp vào mạn thuyền, hai cái chân với tám cái vuốt nhọn bám chặt lan can sắt.
Huyền Điểu bắt đầu cà lăm, cố gắng giảo biện nhưng suy kỹ nghĩ càng, lại liếc trộm hắn một cái khiến nàng thấy e dè, thế là liền ỉu xìu xuống,
" Được rồi, đừng ngồi đó vẽ vòng tròn nữa "
" Này " Huyền Điểu lại gọi, nàng ra vẻ thành thật hỏi. " Rốt cuộc năng lực của ngươi là gì ? Đây là riêng ta hiếu kỳ, không phải do ai hết "
Còn hai là lôi kéo, tìm cách trói chân người thức tỉnh mới xuất hiện vào Hắc Trùng Hội, khi này sẽ tăng thêm một phần chiến lực cấp cao nhất.
" Không phải ! " Huyền Điểu lắc đầu rất dứt khoát.
Lời kế tiếp của Huyền Điểu khiến Phong Vũ chính thức xác nhận suy đoán của mình.
Phong Vũ hơi im lặng, ấn tượng trong ký ức đúng là không đáng tin cậy cho lắm.
Khi này, phía thủ lĩnh sẽ có thể xuất hiện hai loại thái độ đối lập.
Khá quen, hình như là người của đội một.
" Là Huyền Điểu, nhưng đó không phải tên ta mà chỉ là danh hiệu, xưng hào ! "
Ngôn ngữ siêu phàm mà Phong Vũ sử dụng là tiếng Hermes cổ, bởi vậy người ở thế giới này không nghe hiểu.
Ngao !!
Đều sánh vai với sáu nòng, ai mà trả lời cho kịp.
" Được rồi nha, ngài cố vấn, chúng ta mau đi thôi "
Không có tay, chỉ có hai cánh màu trắng bạc, từng cái lông vũ sắc bén phát ra ánh sáng bóng loáng, không ai dám nghi ngờ về độ sắc của nó, có lẽ chỉ cần vung cánh một cái là chặt đứt đầu người một cách dễ dàng.
Chỉ thấy Phong Vũ trở nên uy quyền một cách lạ thường, làm người khác không dám nhìn thẳng, nàng theo bản hạ thấp độ cao không dám đứng trên đối phương.
!??!?
" Mồ ~ người ta cũng không hiểu lắm, chỉ biết thủ lĩnh có nhắc, sau này ngươi sẽ là cố vấn, địa vị ngang với phó thủ lĩnh "
" Nhìn oán khí trên người ngươi chắc phải chờ ở đây rất lâu rồi "
Chẳng lẽ...do cái thân phận người thức tỉnh ?
" À đúng, nghe phó thủ lĩnh nói ngươi trở thành người thức tỉnh rồi ? Từ khi nào vậy ? Cảm giác ra sao ? Năng lực thế nào ? Còn có..."
Xem ra phía thủ lĩnh chọn con đường thứ hai.
" Ngừng, ngừng lại ! " Phong Vũ vội cho nàng im miệng, hỏi gì mà như s·ú·n·g máy.
Huyền Điểu còn đang choáng váng liều mạng ngụp lặn dưới nước, bỗng dưng thấy hai cánh trở nên nhẹ nhàng, nàng dồn hết sức đập mạnh một cái
Hai cánh nàng bỗng nặng trĩu, cả người rơi tự do.
Giọng điệu kiểu này thiếu chút nữa làm Huyền Điểu tức đến ói máu,
Nước biển bắn cao mấy mét, Huyền Điểu thuận thế bay v·út lên trời cao, đôi cánh trắng bạc run lên mạnh mẽ làm văng hết nước đi.
Một là thù địch, xem Phong Vũ là kẻ uy h·iếp đến địa vị của bản thân, cuối cùng động thủ vây g·iết. Nếu đến mức độ đó chính hắn sẽ không nương tay, xử lí hai vị thủ lĩnh, chiếm thế lực này về tay mình.
" Ngươi bay ra xa một chút, ở gần có thể sẽ b·ị t·hương " (đọc tại Qidian-VP.com)
Có khi, đây mới là tính cách thật sự của cô nàng này.
" Này thì hỏi nhiều "
" Cố vấn ? Ngươi vừa gọi ta hai lần, có ý gì ? "
Tên là Huyền...Huyền gì ?
"..." Huyền Điểu ngừng lại nửa giây, vài cọng lông vũ hơi dựng lên làm Phong Vũ phải nhìn thêm vài lần, cuối cùng nàng vẫn lắc đầu.
Bụng no căng muốn nổ, vừa rồi uống vài lít nước biển, lại thêm cục tức nặng cả chục tạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả hai đều nhấn mạnh chữ " mời ".
Nàng nay lượn vài vòng cho khô người, cuối cùng rơi xuống cạnh Phong Vũ, kẻ đang ngồi trên boong thuyền xem kịch.
" Vậy là thủ lĩnh ? "
Nước biển bắn tung tóe, Phong Vũ đứng trên thuyền cười nhạt:
" Phó thủ lĩnh điều ngươi đến hỏi mấy cái này ?"
Vậy thì Hắc Trùng Hội sẽ hoàn toàn có đủ sức bành trướng, mở rộng thế lực. Thậm chí nuốt chửng hai thế lực còn lại ở quần đảo Phong Nhật.
...
Không nhớ !
Đúng như hắn đoán, Long Xà khá thiếu đầu óc, muốn chơi mưu trí phải nhờ tới phó thủ lĩnh mới được.
Cấm bay !
" Ngaaaa !!! "
Khi này một giọng nói uy nghiêm vang lên, nhưng những gì phát ra Huyền Điểu không thể nào hiểu được.
Người thức tỉnh trong tận thế luôn là chiến lực cấp cao nhất, Hắc Trùng Hội cũng chỉ có một vị.
Vù vù !!
Quên tên, nhưng trong ấn tượng của Phong Vũ thì cô nàng người chim này khá cao ngạo, như một khối băng tỏa ra hơi lạnh thấu xương, không muốn kẻ khác lại gần.
Chương 26: Huyền Điểu
Phong Vũ nhìn thoáng qua, cô nàng người chim này cao hơn hai mét, chủ yếu là dựa vào hai cái chân chim quá dài, chứ chiều cao thật của nàng chắc chỉ tầm một mét tám.
Không đúng,
!!!
Đột nhiên quan tâm chắc chắn có vấn đề, nhưng Huyền Điểu khá ngây thơ, không suy nghĩ nhiều liền đập cánh rời khỏi khu vực thuyền đánh cá.
Tức quá mức, hai cánh của Huyền Điểu giật lên, đập liên hồi, trông nàng lúc này có chút giống con gà mái vỗ cánh.
Nói chung khá tiện,
Xác nhận, là thủ lĩnh.
"..."
" Ta chờ từ tận năm giờ sáng đấy ~ " Huyền Điểu tràn đầy oán niệm đáp, lại nhanh chóng vui vẻ tiếp tục nói:
Đối với hắn thì khôi phục về trạng thái bán thần mới là quan trọng nhất, còn thế lực quyền lực chỉ là phụ.
" Cũng không phải "
" Huh ? "
" Đi mau, đi mau ! "
Có thể thấy, dù cách xa như thế Huyền Điểu vẫn bị ảnh hưởng, hai đôi cánh bạc rung lên nhè nhẹ.
" C·hết ! Ta quên mất " Huyền Điểu rời khỏi trạng đà điểu rụt đầu, vội vàng kéo Phong Vũ.
Phốc —
" Không c·hết là may cho ngươi " Khí thế của Phong Vũ bất thình lình trở nên bạo ngược, giọng rất lạnh lẽo. " Năng lực của kẻ khác, đó là chuyện mà ngươi thấy hiếu kỳ thì có thể hỏi sao "
Bỗng nhiên Phong Vũ thoáng nở một nụ cười quỷ dị, bất ngờ đồng ý lòng hiếu kỳ của nàng, chỉ thấy hăn nói:
Nghe tiếng Phong Vũ gọi, Huyền Điểu nhìn chăm chú, ánh mắt nàng đột nhiên co lại, trái tim ngừng đập trong giây lát.
Thái độ khác thường là do thực lực, trước kia Huyền Điểu là người đột biến nên không để Phong Vũ vào mắt, khiến hắn cảm thấy nàng rất cao ngạo lạnh lùng.
" Không, không phải như vậy...cái này...ta..."
" Mà thật sự là mời sao ? " Phong Vũ đột nhiên hỏi.
" Ngươi tên là Huyền gì nhỉ ? " Không biết thì hỏi, Phong Vũ trực tiếp hỏi thẳng luôn, đúng thế hắn chính người thẳng thắn vậy đó.
" Được thôi "
Suy cho cùng tất cả nằm trong dự tính của hắn, đầu tiên thể hiện bản thân là người thức tỉnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiện tay vung nhẹ, xóa bỏ quy định áp đặt lên khu vực quanh đây.
Vốn nên từ chối,
" Đúng, chính là mời "
Nó có chút tác dụng trong việc giúp hắn tiêu hóa dược, chẳng hạn như đi tìm rượu cho danh sách tám " Người dân Thịnh nộ ".
Hay tiện lợi trong sinh hoạt hằng ngày, ăn uống ngủ nghỉ đều có người phục vụ.
Phong Vũ thấy nàng vỗ cánh bay trên cao, phía dưới chính là biển, thế là nụ cười quỷ dị ngày càng thêm rõ ràng.
Ngươi là tiểu bằng hữu sao ? Hiếu kỳ lắm thế.
Để Huyền Điểu bơi dưới biển hóa thân thành con vịt đập cánh trong một phút, Phong Vũ mới hết ác thú vị.
" Không phải còn chưa có c·hết sao ? " Phong Vũ dửng dưng trả lời, như thể không liên quan tới mình.
Giọng rất dễ nghe, như chim hoàng anh hót bên tai, nhưng Phong Vũ hơi nghi ngờ về cách xưng hô.
" Nơi này nghiêm cấm bay lượn ! "
" Không phải ngươi nói thủ lĩnh cho mời ta sao ? Đi thôi, để hắn đợi lâu thì coi chừng có chuyện "
" ? " Huyền Điểu chỉ vừa mới nghi ngờ, nhưng ngay lập tức liền hoảng hồn, một cảm giác bất lực xuất hiện trên vai.
" Nhìn này ! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.