Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Tận thế tàn khốc
" Vũ ca, ngài khỏe " (đọc tại Qidian-VP.com)
Cẩu Hán đi tới chỗ cũ thì trừng to hai mắt, bất ngờ phát hiện nữ hài biến không thấy đâu.
Nhưng ai biết được, một kẻ như vậy trong số ít tình huống sẽ điên cuồng cực đoan giống hệt như cơn bão thật sự, cuối cùng dựa vào đôi chút may mắn trở thành Bán thần cao quý.
Hiểu rồi, là biện pháp tránh dịch...nhưng tụ lại cùng một chỗ sẽ không biến thành ổ dịch siêu cấp sao ?
Phong Vũ có chút bất đắc dĩ, chủ nhân thân thể trước kia giống như tự kỷ, ưa thích ngồi yên lặng một mình, rất nhiều thứ nên biết thì lại chẳng biết.
Hai người bọn hắn động tác quá kịch liệt khiến vết thương vốn chỉ được băng bó sơ sài lại bắt đầu rướm máu.
" Hả ? Không thấy ? "
Không khí càng không tốt, nhưng Cẩu Hán cùng mấy tên tiểu đệ lại chịu nổi mùi này, ở trong đó chơi đùa ồn ào vui sướng.
" Con mẹ ngươi làm gì c·h·ó gì vậy !!? "
Còn đối với Phong Vũ, dù ở yên không làm gì thì cũng chỉ cần hai tháng là có thể tăng cấp, nhưng hắn muốn nhanh, vậy thì buộc phải dùng đến phương pháp đóng vai.
" Nếu là đám chạy nạn thì đều bị xua đuổi qua bờ biển phía tây hòn đảo, chỗ đó khi trước từng là một ngôi làng bỏ hoang, giờ chỉ có vài cái tháp canh gác "
Sau năm phút,
" Lưu Kiệt, ngươi vừa làm trò gì ? "
Phù ~ (đọc tại Qidian-VP.com)
Một pháo giải quyết, Cẩu Hán thoải mái đứng dậy để lại sau lưng một bãi chiến trường.
Có một kẻ có tính cách trầm ổn, quá cẩn thận,.. được coi là không thích hợp với con đường Bạo Quân.
...
" Không, ta vẫn luôn là chính ta ! "
" Nanh Trư là ai ? "
Đã từng,...
Phong Vũ đi, Cẩu Hán cảm thấy không an toàn, nên giải quyết cho xong việc trong hẻm liền quay trở về.
" Rất đúng lúc, đến đây ta hỏi chút chuyện "
Đi nhanh qua giữa trấn, hắn phát hiện nơi này yên tĩnh quá nhiều so với ban sáng, dòng người qua qua lại lại chỉ còn một phần năm.
Những người chạy nạn từ thành Nam Phong.
" ! "
" Lưu Nhân, Tào Vương ! Nó trốn đi đâu rồi ? Hai tên đầu heo không biết canh giữ sao ? "
Để trần, lộ ra thân thể cường tráng với nước da sẫm màu...đây là ngư dân bản địa.
" Đáng nhắc tới là không biết vì sao mà Huyền Điểu đại nhân lại rời khỏi chức đội trưởng, thế nên Nanh Trư đại nhân vốn là đội phó đội một liền thuận thế leo lên trên..."
Nghe rất thất vọng cùng au khổ, nhưng Cẩu Hán tuyệt đối không và chắc chắn không ngấm nổi, thậm chí có chút buồn nôn.
Do ảnh hưởng bởi ma dược mà trở nên cáu kỉnh ? Mất kiểm soát ? Biến thành quái vật ?
...
Thuộc hạ có món ngon, Cẩu Hán làm lão đại tất nhiên không chịu ngồi yên, chính mình dùng thân thể đè lên người một nữ hài.
Chương 34: Tận thế tàn khốc
" Hắc hắc...bỏ qua quá đáng tiếc, ta đang muốn nhân cơ hội còn ấm..."
Lần này tốt lắm, máu tươi chảy ra càng nhiều.
" Kiệt ca, ngươi làm gì ? "
" Hắn ở bên trong " Lưu Nhân chỉ vài sâu trong hẻm, trên mặt lộ rõ vẻ cười nhạo cùng khinh bỉ.
...
Tất cả đều biến mất !
" Biết rồi Cẩu ca "
Tạm biệt Huyền Điểu, Phong Vũ một mình cất bước về nhà.
Sao ta lại có người anh trai quái dị như vậy !?
Lưu Nhân miễn cưỡng xong việc, nhưng tâm tình hơi kém vì bị hàm răng của mỹ nhân làm ra vài vết xước, hắn tức giận một cước đạp vào bụng nàng.
Nàng ta đâu rồi !?
...
Ngã chỏng vó ra đất, không kịp quan tâm cái mông đang rất đau, Cẩu Hán vội đứng lên.
" Lưu Nhân, anh ngươi của Lưu Kiệt đâu rồi ? "
Bịch ~
Nhưng nên nhớ kỹ tất cả chỉ là đóng vai, không được cuốn theo diễn xuất,...nếu không sẽ rất dễ mất kiểm soát.
Nhìn kỹ, hai tên tiểu đệ đang quấn quýt với một nữ nhân lõa thể, tay chân hi hoáy với nhau, đáng chú ý là trên bụng nữ nhân có một vết thương lớn.
Tào Vương không những không thấy kinh tởm mà càng thêm hưng phấn, mỹ phụ bị thương tất nhiên là càng thêm diễm lệ mị hoặc.
Sau trận đồ sát vừa rồi, Phong Vũ xác nhận chỉ cần phẫn nộ vì những chuyện rất vặt vãnh cũng có thể tăng tốc độ tiêu hóa, mặc dù không nhiều, rất hạn chế.
" Ta vừa không cẩn thận bóp c·h·ế·t hắn rồi, đáng tiếc ~ vừa dễ nhìn vừa có mùi vị nam nhân, còn rất nhiều trò thú vị ta chưa kịp thử..."
...
" Các ngươi tiếp tục, ta đi ra ngoài hít thở không khí lát sẽ quay lại " Cẩu Hán tạm thời rơi vào trạng thái hiền giả liền nói.
Tốt nhất nên có thêm một ít chất cồn, như thế cảm xúc sẽ được phóng đại, dễ tức giận hơn...
" A ! "
" Nanh Trư đại nhân có lệnh xây dựng một khu trại tập trung ở bờ tây, kể từ bây giờ tất cả những kẻ chạy nạn đến từ thành Nam Phong sẽ chỉ được phép hoạt động trong phạm vi trại, nếu tùy tiện rời khỏi thì hành quyết ngay tại chỗ "
Lưu Nhân cùng Tào Vương cũng mơ hồ, bọn họ lo chơi của mình, nào có thời gian chú ý tới nữ hài.
Đùa cợt mắng to một tiếng, Cẩu Hán liền thấy người một người đi ra từ sâu trong hẻm.
Dựa theo lẽ thường, nếu biết phương pháp đóng vai thì với người phi phàm danh sách tám, tùy theo con đường, tùy theo khả năng sẽ cần khoảng ba tháng đến hai năm để tiêu hóa hết ma dược.
" Ngươi chửi ai đó ? Lão tử cũng là nam "
Lưu Nhân quay sang tiếp tục chơi đùa thì thấy anh hắn lại đi vào hẻm sâu.
" Mấy khi lại có món hàng ngon thế này "
Thở một hơi khói dài cay nồng, Cẩu Hán tùy ý nhìn quanh nhận ra thiếu mất một người. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Biết rồi " Không muốn nói nhiều với tên biến thái này, Cẩu Hán tùy tiện đáp.
Nhưng không rõ nàng đã bị hành hạ đến mức nào, mà hai mắt trợn trắng lên chảy khô nước mắt, miệng rách toạt ra hai bên, trên người không thiếu vết bầm tím.
Ba tên thuộc hạ vẫn đang thay phiên nhau chơi đùa.
" Này ! Dùng sức ít thôi, đừng có chưa chơi xong mà người đã c·h·ế·t rồi đấy "
Những kẻ có màu da sáng hơn, ăn mặc kín đáo hơn, nhưng không có sự lạ lẫm e ngại giống một kẻ đến từ bên ngoài,...đây là người sống sót ở lại đảo trên một năm.
...
Có thể bốc đồng, cáu kỉnh, dễ tức giận...
Không cẩn thận chơi c·h·ế·t mà thôi, chuyện nhỏ.
Hai loại người thường thấy nhất trên đảo, nhưng trước đó còn loại thứ ba, nhưng kẻ ăn mặc dơ bẩn, dáng đi hấp tấp, trên mặt không giấu nổi vẻ bất an sợ hãi...
Ha ~
Còn có Nanh Trư lại là tên nào ?
" Vâng, vâng...người trên trấn ? Ý ngài là đám dân chạy nạn ? "
Còn thêm nàng bị lão đại làm cho dư đúng nửa cái mạng, ai dám tin lại có thể dùng cái thân tàn ma dại như thế bỏ trốn mất tiêu.
Không biết thì hỏi, hắn luôn thẳng thắn, con đường Bạo Quân nói không với quanh co lòng vòng.
" Chẳng hiểu nổi nữ nhân trắng trẻo có gì không tốt, tên đó thế mà có hứng thú với nam nhân hôi thối dơ bẩn ! "
"..." Lưu Nhân
...
Cẩu Hán nhìn qua, nhanh chóng chú ý đến hai tay đối phương, mười cái móng tay toàn là máu, thế là hứng thú hỏi:
Vài giọt máu kèm theo mồ hôi chảy xuống trúng tiểu đệ của một tên trong đó,
Mẹ nó biến thái !
Trước một con ngõ nhỏ hôi hám, nước bẩn thấm đầy đường đi, không biết thằng ngu nào lại chui vô đây phóng uế để lại một bãi thật to.
Lưu Kiệt vẻ ngoài không tệ, điển trai soái khí, nhưng bây giờ đang lộ ra vẻ mặt ửng hồng, giọng điệu vặn vẹo biến thái nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn ngẩng đầu lên, là một khuôn mặt trầm tĩnh nhưng lại cực kỳ uy nghiêm đáng sợ, suýt thì bị dọa hắn hồn bay phách lạc, xui xẻo thế nào đạp hụt cụt đá, trượt chân ngã ngửa.
Hắn ở dưới, Lưu Nhân ở trên, cả hai điên vận động kịch kiệt...bọn hắn rất thoải mái, nhưng sắc mặt nữ nhân vốn đã bất tỉnh ngày càng trắng bệch do mất máu.
Mặc kệ Tào Vương vì suýt gãy mất tiểu đệ đệ nên tức giận kêu gào, Lưu Nhân quay sang đáp trả lời lão đại.
Xoạt ~
" A ? Vũ ca không biết ? Hắn từng là đội phó đội một, nghe đồn Nanh Trư đại nhân có thể rút răng nanh mình xuống biến thành vũ khí, tùy tiện vung một cái liền có thể chém sụp cả tòa nhà bê tông, vô cùng cường hãn "
Còn đang cảm thấy mình ghê gớm, là đại nhân vật có thể tùy ý nắm giữ sinh tử của kẻ khác, đột nhiên nhận ra cả người bị một cái bóng đen bao trùm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cẩu Hán vừa rời khỏi hẻm, dáng vẻ ngang ngược cắm đầu đi về trước, miệng còn ngậm điếu thuốc, cảm giác làm thế rất ngầu.
Dáng vẻ giờ đây sợ như một con chim cút.
" Lão đại đi thong thả "
Thiên lão đại, ta lão nhị !
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.