Coviz
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 80: Đồng hạng
Mộc Trà nheo mắt, liếc Vũ, thái độ rất kỳ lạ nhưng cũng lập tức làm theo. Mộc Trà cảm thấy, những trường năng lượng xung quanh tiến nhập vào tâm thức qua luân xa trên đỉnh đầu rất mạnh mẽ, tốc độ nhanh hơn hẳn so với việc cùng lúc nạp bằng tất cả các luân xa.
“Cô Mộc Trà thấy thế nào?” Eric cực chẳng đã, phải lên tiếng hỏi.
Lão béo thái độ âm trầm, lợi thế của mình đã không còn. Chưa bao giờ lão béo cảm thấy bị uy h·i·ế·p như thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão béo nhìn Vũ, mắt trợn trừng.
“Cái gì!” mọi người lại xôn xao.
Hai bên đại chiến một hồi lâu bất phân thắng bại.
Cả Mộc Trà và lão béo sau một hồi lâu không ai chịu ai thì đồng loạt thu lại vũ khí. Mồ hôi rịn ra trên trán. Việc sử dụng sức mạnh tâm thức đã khiến cả hai đều không thể chịu được lâu.
“Ngươi…ngươi cũng là…”
“Uỳnh..uỳnh…uỳnh…” hai luồng uy áp bức người va chạm, tạo nên những âm thanh điếc tai như những ngọn núi va vào nhau.
“Ngồi đi!” Vũ chỉ vào ghế dành cho thành chủ rồi nói, thái độ như một bề trên. Mộc Trà đưa mắt nhìn tên nhóc này. Có thật là hắn mới chỉ 20 tuổi không? Nàng nghĩ thầm.
“Tỉnh thức giả cấp 5 thì sao?”
Mộc Trà lập tức thoát ly khỏi vùng công kích của trọng kích. Trọng kích rít lên điên cuồng, phóng vọt về phía lão béo.
“Chủ nhân xin bình tĩnh!” cả Rishi và Asin lập tức kéo hắn lại.
Chương 80: Đồng hạng
“Được!” Mộc Trà gật đầu, thu lại song đao, bước về phía Vũ cùng Asin và Rishi.
Những tiếng ồ à lại vang lên, những vị thành chủ giờ đây cảm thấy mình giống như một con kiến hôi. Lúc trước, họ còn uy thế ngút trời, vị thế cao vợi. Nhưng mà, dưới sự xuất hiện của 2 Tỉnh thức giả cấp 5 này, bọn họ liền hiểu rõ ràng một sự thật không thể chối bỏ: Bản thân bây giờ chỉ là một con kiến hôi!”
“Pặp”...bàn tay lão béo vươn ra, nắm lấy thân kích, múa tít mù rồi chống chuôi kích xuống đất. “Ình” một tiếng, lôi đài rung lên bần bật, bá khí cuồn cuộn phóng ra, tràn ngập xung quanh.
“À!”
“Thằng già khốn nạn! Mày thật sự không đáng để sống trên đời này!” Mộc Trà gằn giọng chửi bới.
“Cảm giác này, thật là thú vị!” lão béo ngắm nhìn trọng kích trong tay, lè lưỡi liếm môi rồi đưa tay tháo bịt mắt, vứt xuống đất. Con mắt bị chột của lão đã hoàn toàn được khôi phục.
Lão béo trợn mắt nhìn, không thể tin đó là sự thật.
Mộc Trà biết, hắn không phải là một thằng nhóc 20 tuổi bình thưởng. Nàng nhìn hắn, thấy hào quang 7 màu đang bao quanh hắn thì bất giác suy nghĩ, liệu y có phải là một tỉnh thức giả cấp 5 như nàng. Ngoài Long và lão béo, Mộc Trà chưa nghe thấy có trường hợp nào được tiêm thuốc tỉnh thức lần 5. Vậy thì hắn thức tỉnh như thế nào?
“Tập trung đi, đừng phí phạm thời gian nghĩ linh tinh” Vũ nói, giống như đang giáo huấn khiến cho nàng cảm thấy khó hiểu. Nhưng mà, với tên nhóc này, Mộc Trà cảm thấy cực kỳ quen thuộc…
Dặn xong, tên thuộc hạ gật đầu rồi quay người bước đi ra khỏi nơi này, không rõ là đi đâu.
“Ồ!”
“Cô ta…cô ta cũng là Tỉnh thức giả cấp 5!” Eric run rẩy đứng lên khỏi chỗ ngồi, đôi mắt kinh hoàng nhìn về phía Mộc Trà.
“Nếu bây giờ, ngươi chịu khó quỳ xuống xin tha thì Yên Hòa ta cũng niệm tình cha ngươi mà để cho một con đường sống. Không những thế, ngươi còn có thể trở thành phu nhân của ta”
“Đao khí này!” lão béo hằn học nhìn Mộc Trà.
Lão béo đột nhiên đưa ra lời đề nghị với Mộc Trà.
“Ngươi nghĩ thế nào nếu chúng ta dành một chút thời gian để nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục?”
Vũ thì thầm bên tai Mộc Trà, hắn lỡ mồm nói ra chữ “con”.
Đôi mắt lão liếc về phía Lưu An. Hắn là loại người gì? Mà lại có hào quang 7 màu như vậy? Lão béo tự hỏi. Phía trước, Mộc Trà cũng đang tỏa ra vầng hào quang 7 màu. Phía sau, Lưu An cũng vậy. Cả hai đứa nó đều là Tỉnh thức giả cấp 5 hay sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thằng khốn nạn!” Vũ siết chặt nắm tay, mở miệng chửi, một chân bước tới, giống như định xông lên.
“Beng!”...trọng kích quét xuống ngăn chặn, va đập khiến xung quanh phát ra một tiếng chói tai. Dư lực cùng âm ba tràn ra xung quanh khiến toàn trường rung động. Các vị thành chủ chao đảo còn thuộc hạ đi cùng thì ngã lăn ra đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu đúng thì trận này Yên Hòa đã thua đứt đuôi. Làm sao chống lại cả 2 Tỉnh thức giả cấp 5 được?
Vì vậy sau một khoảng thời gian, sức mạnh tâm thức của cả hai đều đã đạt đến giới hạn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Trà lạnh lẽo nói, song đao như có một thế lực vô hình điểu khiển, bập bềnh bay ở hai bên. Thân đao được bao bọc bởi một làn sương lạnh lẽo, thỉnh thoảng cuộn lên khí lạnh như khói.
Phía bên kia, lão béo cũng đang ngồi xuống, tập trung thu nạp năng lượng. Tên thuộc hạ bên cạnh ghé vào tai, thì thầm điều gì đó khiến lão béo gật đầu một cái rồi miệng mấp máy, hình như đang dặn dò.
“Vù…” đột nhiên lão béo cảm thấy một cảm giác rét lạnh truyền tới, vội ngẩng đầu nhìn. Phía trước, một đao khí cuồn cuộn hàn khí lao đến, rét lạnh. Trên đường đi của mình, đao khí làm cho xung quanh như đóng băng.
Con mắt bị mất trong cuộc đi săn ngày trước của lão béo đã hoàn toàn phục hồi. Giờ đây, lão đã đầy đủ cả 2 mắt. Đó là một trong những công dụng của thuốc tỉnh thức lần thứ 5…
Nhưng mà từ khi gặp thằng nhóc Lưu An, những phần trăm thành công của lão đều rất nhỏ, hầu hết là thất bại. Nghĩ đến đây, Yên Hòa càng thêm căm ghét thằng nhóc Lưu An.
“Sao! Thằng oắt con kia cũng muốn nếm thử sức mạnh này à? Ngươi yên tâm, sẽ có phần của ngươi”
Lão béo hấp háy ánh mắt, gắt gao nhìn Mộc Trà.
Khi bắt đầu tỉnh thức lần thứ 5, Mộc Trà cảm nhận được những luân xa trên cơ thể đang dung nạp những trường năng lượng xung quanh mình. Nàng cứ kệ để nó diễn ra như vậy. Nhưng mà cái thằng nhóc này lại có thể biết được phương pháp thu nhận năng lượng tối ưu cho tâm thức.
Trước lời đề nghị này, nàng tỏ ra khá ngạc nhiên. Toàn bộ mọi người xung quanh cũng ngạc nhiên. Eric và những người trong hội đồng nhìn nhau. Như vậy là nghỉ giữa hiệp à? Vài vị thành chủ ngẫm nghĩ.
“Tập trung thu nạp những trường năng lượng mà con à cô cảm nhận được qua luân xa trên đỉnh đầu thôi, đừng để những luân xa khác thu nhận năng lượng”
Lão béo nhận ra không còn cách nào khác ngoài chiến đấu, liền tung trọng kích ra. Trọng kích rung lên, hung hãn vọt về phía song đao.
Suy cho cùng, cả Mộc Trà và lão béo đều mới bắt đầu học cách sử dụng sức mạnh mới này nên vẫn chỉ là tay mơ mà thôi. Việc dùng năng lượng tâm thức điều khiển vũ khí để giao chiến cần phải có một tâm thức cường đại mới có thể duy trì được trong một thời gian dài.
“Keng..keng…keng…” binh khí va chạm điên cuồng, tia lửa bắn ra tung tóe hết sức đẹp mắt.
Lúc này, cả hai đều thủ thế nhìn nhau. Khuôn mặt lão béo có vẻ lo lắng hơn Mộc Trà. Lão liên tục nhìn về phía tên thuộc hạ đi cùng.
“Được!”
“Bây giờ thì chúng ta đồng hạng, tới đây đánh một trận rõ ràng đi!”
Mộc Trà quát lên, tâm thức đã động, lập tức song đao vọt tới, hung hãn chém lão béo.
Mộc Trà hét lên, âm ba vang dội, uy áp cuồn cuộn bốc lên ào ạt, bao trọn lấy không gian xung quanh lôi đài. Lão béo loạng choạng lùi lại rồi cùng gầm lêm, đẩy uy áp ra ngoài, chống đỡ…
Có điều lão béo không biết, đó là Vũ không phải Tỉnh thức giả, hoàn toàn không.
“Vì sao không thể? Ngươi nghĩ rằng mỗi một mình ngươi là Tỉnh thức giả cấp 5 hay sao?”
Lão béo trừng trừng nhìn Vũ, mỉa mai nhưng mà đột nhiên lão cảm thấy điều gì đó không đúng. Thằng oắt Lưu An kia, thế nào mà lại tỏa ra những vầng hào quang cực thịnh…
Mộc Trà không nói gì, ngồi xuống ghế, bắt đầu điều chỉnh hô hấp.
Bằng toàn bộ sức lực, Mộc Trà gắt gao lách người tránh sang một bên, mũi kích vọt qua, xé toạc một đường trên hộ giáp, mảnh vụn văng vào không trung, lấp lánh…
Trần Yên Hòa là người làm việc rất có tính toán. Từ thời trẻ, lão đã nổi tiếng về điều này. Những việc mà phần thành công lên đến 80-90 phần trăm thì mới ra tay, còn lại thì nhất định không làm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.