Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 170: Chương 170
Ngược lại, hắn thấy rất ngon, môi của cô nương mềm mại mịn màng.
Sở Du Ninh trèo xuống khỏi người Thẩm Vô Cữu, đẩy Trương ma ma ra ngoài, đóng cửa lại, động tác liền mạch.
Thẩm Vô Cữu:... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thảo nào lại khó ăn như vậy."
Sở Du Ninh liền thật sự không động nữa, Thẩm Vô Cữu v**t v* mái tóc của nàng.
Nàng đi tới, lại ngồi lên đùi Thẩm Vô Cữu, ôm lấy cổ hắn, học quyển sách nhỏ nàng từng xem vỗ vỗ ngực: "Ngươi yên tâm, ta đã học rồi."
Hắn đã cực lực kiềm chế không đáp lại, không ngờ lại nhận được lời bình "không ngon".
Thẩm Vô Cữu:... Lời này không phải nên do hắn nói sao?
Nếu để hắn biết ai đã đưa cho nàng loại sách đó, hắn nhất định sẽ đánh cho người đó một trận!
Hắn đưa nàng về cũng là không muốn nàng nói bậy bạ ở bên ngoài, chứ không phải thật sự muốn "chứng minh".
Sở Du Ninh dựa lưng vào cửa, cười xấu xa với Thẩm Vô Cữu, thực ra đôi mắt mơ màng, khuôn mặt ửng hồng vốn rất trong sáng vô hại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sợ rằng sau này nàng thấy khó ăn sẽ không ăn nữa, Thẩm Vô Cữu giữ chặt gáy Sở Du Ninh, phủ lên môi nàng, nhất định phải khiến nàng thấy có tư vị.
Nàng hung hăng phản kích lại, không biết là ai mở hàm răng trước, hai người tranh giành, môi lưỡi quấn lấy nhau, trong cuộc chiến hôn nhau này, kỹ năng hôn càng ngày càng thuần thục.
Công chúa vội vàng động phòng như vậy sao?
Trần Tử Thiện khóc không ra nước mắt, không nghe lời công chúa thì không được, nghe lời công chúa cũng không xong, hắn khổ quá mà!...
Sở Du Ninh hai tay nâng mặt Thẩm Vô Cữu, chu môi hôn lên.
Thẩm Vô Cữu vội vàng giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng, kéo nàng vào lòng, để nàng nằm trên vai, v**t v* đầu nàng.
"..."
Lúc này đã không còn là vấn đề ngon hay không ngon nữa, hôn một lúc, Sở Du Ninh thấy người hơi nóng, liền lùi ra đưa tay kéo quần áo.
"Có phải miệng lưỡi khô khốc không? Vậy thì đúng rồi, sách cũng viết như vậy, chúng ta bắt đầu thôi!"
Thẩm Vô Cữu hơi ngửa ra sau, nhìn đôi môi đỏ mọng thơm mùi rượu ngày càng gần, yết hầu hắn lăn lộn, giơ tay định gỡ tay Sở Du Ninh nhưng không gỡ được.
Trương ma ma: "..."
Thẩm Vô Cữu sửng sốt một chút, quả quyết gật đầu: "Đúng vậy, chưa chín." (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh, Sở Du Ninh lim dim mắt áp lên môi Thẩm Vô Cữu, mềm mại ấm áp, không có cảm giác gì, nàng lại nhẹ nhàng m*t một cái, nhíu mày, lại cắn một cái, lùi ra, chê bai nói: "Không ngon."
Giọng Thẩm Vô Cữu khàn khàn kìm nén: "Đó là vì ăn không đúng lúc, lần sau ta đảm bảo sẽ rất ngon, được không?"
"Nóng..." Sở Du Ninh không vui lẩm bẩm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ma ma không cần lo, việc này ta biết làm!"
Cái này không thể nhịn được!
Mấy đứa nhỏ nhìn Trần Tử Thiện, vẻ mặt "Ngươi xong đời rồi".
Chương 170: Chương 170
Đẩy người vào phòng, Trình An liền lui ra.
Vì biết chủ tử bị thương không tiện đi lại, quản sự đã sớm bảo người tháo ngưỡng cửa để xe lăn đi lại dễ dàng.
Thẩm Vô Cữu hôn lên cánh môi mềm mại thơm ngọt, nhẹ nhàng m*t lên xuống, Sở Du Ninh ngẩn người một chút, phản ứng lại môi mình bị ăn, trước giờ đều là nàng ăn phần của người khác, sao có thể để người khác ăn phần của nàng.
Sở Du Ninh chớp mắt: "Chưa chín sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Trương ma ma lại đi theo vào: "Phò mã, người bị thương, công chúa say rượu không biết chừng mực, sợ làm tổn thương người, hay để nô tì hầu hạ đi."
"Ngươi không động thì sẽ không nóng nữa." Thẩm Vô Cữu nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.