Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 459: Chương 459
Chương 459: Chương 459
Thẩm Vô Cữu gần như có thể khẳng định người này là nhị ca, hắn không giấu được vẻ kích động, hét về phía người kia: "Nhị ca!"
Thẩm Vô Cữu sửng sốt, suýt nữa tưởng Sở Du Ninh lại nhận thêm một người em trai khi hắn không có mặt, kết hợp với lời nói này mới xác định là đang nói đến lão hoàng đế Việt Quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy đội quân mặc giáp đen hung hãn tự tàn sát lẫn nhau, sau đó lại trói một người của mình rồi nhanh chóng rút lui, Trần Tử Thiện và những người khác đều ngơ ngác.
Không đợi Thẩm Vô Cữu nói gì, người đó sau khi rơi xuống đất lại bám vào mặt đất, nhảy lên, nắm lấy một cái cây, hai chân đạp vào gốc cây, một lần nữa hung hăng lao về phía Sở Du Ninh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thủ lĩnh Hắc Sát Quân cũng không chậm trễ, trong đầu hắn, người cần bắt sống đã ở trong bao tải. Hắn vung tay, ra lệnh cho người khiêng bao tải đi, sợ tên người thú này đột nhiên tỉnh lại không khống chế được, hắn còn rút một ống tiêm đ.â.m vào bao tải.
A Quy nghe thấy tiếng, đột nhiên quay đầu lại, thấy đúng là công chúa thẩm thẩm mà nó nhớ thương, mắt sáng lên, đôi chân ngắn chạy nhanh về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước chân muốn tiến lên của Thẩm Tư Lạc dừng lại, không dám tin nhìn về phía Thẩm Vô Cữu.
Thê tử quả nhiên vẫn rất thích đặt biệt danh cho người khác.
"Cẩn thận!"
Tuy nhiên, tên quái nhân không có phản ứng gì với tiếng gọi của Thẩm Vô Cữu, tư thế lao về phía Sở Du Ninh cũng không dừng lại.
"Công chúa thẩm thẩm!"
Thẩm Vô Cữu đi tới gần đột nhiên có chút e dè, ánh mắt vẫn luôn dừng lại trên người kia, người đó vừa động, hắn đã phát hiện ra, vội vàng tiến lên ngăn cản.
Thẩm Vô Cữu trong lòng chấn động, nhìn về phía A Quy, lại nhìn về phía người kia, phát hiện bên hông hắn ta cắm thanh kiếm gỗ nhỏ của A Quy, hơn nữa khi hành động dường như còn cố ý tránh né, không để thanh kiếm gỗ bị gãy.
Có phải điều này có nghĩa là ca ca của hắn vẫn còn một tia thần trí không?
Sở Du Ninh nhanh như chớp nắm lấy móng vuốt hắn, ném hắn ra sau, ném xong mới phản ứng lại, ngượng ngùng nhìn Thẩm Vô Cữu: "Ta quên mất đây là ca ca của chúng ta." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Công chúa, mau buông A Quy ra! Hắn ta tưởng người đang làm A Quy bị thương." Thẩm Tư Lạc vội vàng hét lên.
"Xem ra lão hoàng đế(*) không ít lần bắt người cho Phúc Vương, đến cả thuốc mê cũng lấy ra rồi." Sở Du Ninh thì thầm.
Những người còn lại cũng đều ngơ ngác, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa tên quái nhân và Thẩm Vô Cữu.
Là tai nàng ta có vấn đề sao? Sao nàng ta lại nghe tứ ca gọi tên quái nhân kia là nhị ca?
Nó lao vào lòng Sở Du Ninh, đầu nhỏ cọ cọ: "Công chúa thẩm thẩm, con nhớ người."
Sở Du Ninh một tay xách nó lên, tay kia định véo nó, đột nhiên một bóng đen lao tới, móng vuốt bẩn thỉu nhắm thẳng vào mặt nàng.
"Các bạn nhỏ, có nhớ ta không?" Sở Du Ninh vẫy tay chào những người bạn nhỏ đang ngây người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên đã cướp thanh kiếm gỗ của A Quy còn đi theo bọn họ, một lòng bảo vệ A Quy, vậy mà lại là nhị gia của Thẩm gia, cha của A Quy sao?!
Nhị ca không phải đã c.h.ế.t rồi sao? Công chúa nói nhị tẩu đi biên quan là để đưa t.h.i t.h.ể của nhị ca về an táng vào phần mộ tổ tiên.
(*) phát âm giống lão đệ...
"Ta cũng nhớ con, thế nào? Có bị thương không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.