Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33: Chuẩn Bị
Nếu mà vì lỗi lầm do sự chủ quan của bản thân, mà gây ảnh hưởng đến anh hai mình, thì nàng sẽ không bao giờ tha thứ được bản thân mình.
Bên trong kho vật phẩm, bốn vật phẩm lặng lẽ nằm yên, mang theo sự tự tin mà em gái gửi gắm.
Sau cùng, một người đàn ông lớn tuổi mặc vest xám tro, quản gia chính của trang viên cúi đầu mời hắn vào một gian phòng tiếp khách trang nhã.
Sáng hôm sau.
“Em đó, dù có tinh thần bất toại, cũng đừng quá sức hiểu không. Anh đau lòng”.
Nhưng cô đi sau hắn nửa bước, thậm chí khi vào cổng còn hơi cúi đầu chào người gác cổng dù đây là việc không cần thiết.
“Chào.”
Vương Long Anh quay người, mặt không đổi sắc:
“Tôi đi cùng cô ấy.”
Cô đi tới, nhìn lớp trưởng một cái đầy thâm ý, rồi nói:
“Cô ta không được vào.” Một người canh cổng lên tiếng, chỉ vào Mai Phương.
Garden Arena – Vùng Thiên Thực
Cả hai chào nhau như người xa lạ gặp nhau lần đầu.
Sáng hôm sau, Vương Long Anh mang theo Vương Kim Trang đến tìm Nguyễn Mai Phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở bên kia, Long Anh mở bản đồ cửa ải, nơi hiển thị các cửa ải Plants Vs Zombies đang khóa, cũng như một số khu vực đặc thù mới được mở khoá.
Trang viên nhà họ Nguyễn hiện ra sau ba lớp cổng sắt nặng, tường cao hai mét và hàng rào dây leo được cắt tỉa công phu.
Lớp trưởng đứng đợi sẵn, mái tóc cột gọn, đồng phục chỉnh tề, gương mặt vẫn mang nét lạnh thường ngày, nhưng đồng thời ánh mắt nàng lại mang theo một tia thận trọng hiếm thấy.
“Nhưng…” Người canh cổng kia vừa định nói gì đó, thì.
“Thế thì mai đi với anh đi”. Vương Long Anh nói một câu không đầu không đuôi.
Mặc dù trên thực tế, hai ngày qua quá trình nghiên cứu đã hoàn tất, nhưng Vương Kim Trang vẫn phải kiểm tra tất cả lại thật kĩ, bởi cô biết, bất kể một sai sót nào cũng không được xảy ra.
Xác minh khí tức.
Mà đối với đủ loại kì hoa ý nghĩa của em gái, Long Anh lại chỉ biết thở dài lắc đầu: “Chịu. Đúng là em có khác, luôn luôn có thể ‘tạo ra điều không ai ngờ tới’.”
Về đêm.
Cô đứng yên, không nói gì, mắt vẫn nhìn thẳng, chờ đợi hắn lên tiếng.
Dép Huyền Thoại – Mảnh 2/5:
Vương Kim Trang hơi sững sờ, sau đó nở một nụ cười, nàng đánh trống lảng.
Sau bốn cửa ải kiểm tra nghiêm ngắt, rốt cuộc hắn cùng Mai Phương cùng bước vào dinh thự nhà họ Nguyễn.
“Anh hai.” Kim Trang nói nhỏ.
Cô vừa lẩm bẩm, vừa hí hoáy trên giấy, thi thoảng còn nghêu ngao một điệu nhạc do cây hướng dương dạy.
“Nếu kết hợp với hạt giống đậu xanh phát sáng và trộn thêm một chút Tủy Huyết Tím pha loãng...”
Những hành vi nhìn qua có vẻ nhỏ nhặt, nhưng Long Anh nhận ra rõ, đó là sự cẩn trọng, cũng là biểu hiện cam kết mà cô từng ký.
“Nhưng nếu có, nhớ hỏi nó lấy chữ ký hộ em. Em định đem bán.”
“Cửa ải thử nghiệm, chỉ mở khi người chơi đạt Lv10 và đội hình có ít nhất 3 cây trồng Lv5.”
“Thế giới này muốn mình làm chiến binh hay làm ca sĩ vậy?”
Không ai nhắc đến khế ước. không ai nhắc đến chuyện hôm trước.
“Chắc không có cà rốt MC nào đâu.”
“Tăng khả năng thẩm thấu giọng nói, cộng hưởng âm thanh… cái này nếu ghép với micro của Zombie Elvis...” Cô lẩm bẩm.
Đứng lủi thủi trước gió, hắn khe khẽ thở dài.
Hai người cùng bật cườì.
Vương Long Anh bị bộ dáng này của con bé làm cho trầm mặc, khẽ thở dài, hắn gõ đầu con bé một cái:
“Ừ.” Hắn gật đầu.
“Mục tiêu tiếp theo… xem ra đã có rồi.”
Đo dao động tâm lý.
Trong khi Vương Long Anh vẫn ngồi thiền điều tức, ổn định sức lực chuẩn bị cho chiến trận ngày mai, thì Vương Kim Trang, như một cái đồng hồ sinh học lỗi, lại ngồi cặm cụi trong phòng thí nghiệm mini với ánh sáng mờ vàng, mắt sáng rực như một con cú mèo. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nếu thực sự có người như vậy, thì em rất vui lòng”.
Kim Trang cầm cốc sữa, còn Long Anh thì nhâm nhi tách trà chanh.
Thậm chí, họ còn thân thiết đến mức, ngay lật tức chia sẻ những kiến thức khó hiểu đến độ hắn không hiểu một chút gì cả.
Gói Hạt Giống Cao Cấp:
Đi suốt quãng đường đến biệt thự nhà họ Nguyễn, lớp trưởng không nói nhiều.
Lúc này đây, hắn đang ngồi khoanh chân trước một tấm bảng treo trên tường, nơi ghi kín các ghi chú, sơ đồ, mũi tên đỏ, và một tấm hình zombie Elvis được gắn khung treo chính giữa, ghi chú:
Không khí có phần yên tĩnh sau những giờ hỗn loạn của “vũ hội xác sống.” nhưng trong lòng cả hailại cảm thấy thư thái một cách kỳ lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“…Vấn đề là, là mình không biết hát. Ài, không biết chiếc Micro đưa cho con bé có tác dụng gì không, mong là có hiệu quả tốt”
Ánh mắt hắn dừng lại ở một góc có tên:
…
“Vào đi, cha tôi đang chờ cậu nếu cậu cứ đứng đây, ông sẽ không sẽ coi là cậu không muốn gặp, mà rời đi đấy.”
Cô xuất hiện trong bộ váy nhung tím nhạt, trang điểm nhẹ, ánh mắt vừa dịu dàng vừa ẩn chứa gì đó khó đoán.
Hắn mỉm cười:
[Tinh Linh Hòa Giải]: Viên kẹo ngậm phát tỏa mùi hương khiến đối phương... dễ thông cảm hơn.
Bữa cơm đầy ắp tiếng cười.
Rất nhanh theo thời gian trôi đi, liền tới buổi tối.
Phòng của Vương Long Anh.
“Hm?” Vương Long Anh nhẹ nhàng đáp.
“Đi gặp người có thể tin tưởng kia”. Hắn cười nhẹ.
Cứ vậy, hắn bị cho ra rìa.
Hai vừa gặp nhau, liền như tri kỉ lâu ngày không gặp.
Rồi nhìn sang Long Anh, khẽ mỉm cười:
Hắn đang xem xét những vật phẩm mới, đặc biệt là cái micro vàng:
Đến gần sáng, cô chế xong ba món v·ũ k·hí không mang hình dạng v·ũ k·hí, cùng một viên tinh thạch thần kì ra:
“Còn đây là thuốc khí áp lực âm…” Cô cầm lên một ống nghiệm màu hồng nhạt, bên trong bốc lên thứ khói giống như kẹo bông gòn.
Một đêm trong gió nhẹ nhàng cứ vậy mà trôi qua. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Làm choáng trong bán kính ba mét… nhưng chỉ khi hát to…”
Sau đó, ánh mắt hắn chuyển về những thứ còn lại.
Nhìn thấy nụ cười trên mặt con bé, hắn chắc chắn con bé đã tạo ra thứ hắn cần.
“...Ơ... hơi quá tay.”
Nhưng khi cô nhìn về ánh mắt nghiêm túc của anh mình, cô vẫn nghiêm túc đáp:
Một giọng nữ nhẹ nhàng, nhưng đầy áp lực vang lên từ phía sau.
Về đến nhà, cả hai thay đồ, rửa mặt.
Nhưng trong không khí lại tồn tại một sợi dây vô hình khiến lời nói trở nên nghiêm trang hơn bình thường.
Bên dưới là dòng mô tả:
Phòng thí nghiệm của Kim Trang.
Một đêm không ngủ.
“Em có muốn một người đồng bạn cùng chung chí hướng nghiên cứu có thể tin tưởng không?” Vương Long Anh không đáp mà hỏi ngược lại.
Hắn cười, vỗ vai em gái.
BÙMMM!!
Tiếng cười nhẹ vang lên giữa màn đêm dịu mát, không ồn ào, không áp lực, chỉ là hai con người nhỏ bé, đang lặng lẽ sống và lớn lên trong một thế giới quá lớn.
Một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên từ trong lọ nghiệm khiến tóc cô dựng đứng lên.
Quả nhiên, hắn đã không chọn sai người, tuy nhiên, vẫn cần phải quan sát thêm nữa.
Cô đang tiếp tục thí nghiệm của mình, đảm bảo sao cho sản phẩm sáng mai giao đến trong tay anh phải là hoản hảo.
“Phun một phát là bọn trưởng lão nhà họ Nguyễn ngồi cứng cả người.”
Nguyễn Quỳnh Nga đã đến.
Vương Long Anh liếc nhìn em gái, ánh mắt dịu lại:
Bên kia.
Đúng lúc này.
“Anh hai không có việc gì thì đi đi, tụi em sẽ cùng nhau nghiên cứu, đảm bảo trước một ngày anh đi gặp nhà họ Nguyễn, sẽ có thứ hắn cần”.
“Mấy ông này tưởng mình là quái vật à...” Long Anh nhíu mày trong khi vẫn... giữ nụ cười xã giao với từng người một.
Nhưng không khí trong nhà vẫn giữ nguyên sự ấm áp lạ thường vừa rồi, đây là một điều hiếm thấy kể từ ngày Vương Long Anh biết đến thế giới siêu phàm đầy rối ren phía sau bức màn hiện thực.
Tối hôm đó, trong bữa ăn, Kim Trang hào hứng kể về ý tưởng mới: “Cà rốt MC kiêm pháp sư bắn pháo.”
“Nếu cô ấy không vào. Tôi cũng quay về.”
“Chỉ cần tìm đủ 3 mảnh nữa em sẽ thành ninja né dép siêu cấp.”
Nhưng đúng lúc hắn bước qua ngưỡng cửa...
Tới khoảng gần nửa đêm, hai anh em lại vô tình gặp nhau ngoài ban công.
“Nhưng cũng khá thú vị. Có thể dùng làm bom khói vị chuối.”
Kim Trang phì cười, đập nhẹ vào vai anh:
Ánh chiều tà nhẹ nhàng rọi xuống hai bóng người sánh vai nhau, một thiếu niên áo dính bùn đất, một cô bé đeo cặp kính to, tay ôm túi hạt giống kêu leng keng theo mỗi bước đi.
“Không phải mai anh đi gặp người của nhà họ Nguyễn sao?.”
Long Anh thì tranh thủ lên phòng ghi chép lại dữ liệu trận chiến vừa rồi, còn Kim Trang thì ngồi trong phòng thí nghiệm nhỏ, kiểm kê lại các vật phẩm mới nhận được từ tay anh trai mình:
Quét vân tay.
Trời chưa kịp nắng rõ, Long Anh đã lên đường.
“Em là Vương Kim Trang. Em là người đầu tiên trên thế giới này... chế được thuốc đủ loại dược tề đặc thù, thứ giúp ích cực lớn cho anh trong chiến đấu, mặc dù hiện tại anh còn chưa cần."
“Lúc nãy...” Kim Trang cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ.
“...Em có đủ năng lực không?” Kim Trang không tự tin lắm nói
[Tuỷ Thuỷ Cổ]: Sản phẩm chế tạo ra từ một lần thí nghiệm sai lầm của cả Kim Trang cùng Mai Phương trên một viên đá ngâm nước vô tình nhiễm phải Tuỷ Huyết Tím, và không biết bằng cách nào đó, họ lại có thể nhân bản được vô số phiên bản siêu đơn giản của Tuỷ Huyết Tím, từ đây một mỏ Tuỷ Thuỷ Cổ vô hạn được nắm giữ trong tay Vương Long Anh.
Trên người khoác áo blazer gọn gàng, không quá sang trọng, nhưng toát lên khí chất đặc biệt.
“Hmm... Hướng dương hiện giờ đã có ‘Năng Lượng Vũ Điệu’ nhưng tốc độ sản sinh năng lượng vẫn hơi chậm.”
“Có nên chế lại thành v·ũ k·hí âm thanh cường hóa cho anh hai không ta…? Gắn thêm loa Bluetooth là đỉnh luôn.”
Micro Vàng:
“Đi đâu?”. Vương Kim Trang lờ mờ hiểu ra.
“Thí nghiệm số 28: Kết hợp hạt đậu phát sáng và Tủy Huyết Tím tạo ra bom khói có mùi chuối. Tác dụng phụ: làm khỉ kéo đến.”
“Hạt giống cảm biến nhiệt, chuyển động… nếu làm đúng, có thể chế tạo ra một ‘bẫy mini biết tự cười’ như đã thử nghiệm…”
“Không mệt, sao có thể mệt chứ, vui là đằng khác”. Vương Kim Trang hưng phấn nói.
[Bẫy Vô Hình Mini]: Nhỏ như hạt đậu, khi ném ra đất sẽ tạo ra lớp sóng nhẹ làm lệch tâm lý đối phương trong phạm vi 1m, khiến họ mất tập trung 5 giây.
Kim Trang hơi ngẩn ngơ, trong ánh mắt cô ánh lên sự nghi hoặc.
"Kẻ đầu tiên b·ị đ·ánh bay bằng micro vào bồn cầu, một con boss tương đối đần, nhưng cũng khá là thú vị”.
“Mai anh tính làm gì?” Cô hỏi, tựa cằm lên lan can.
“Có mệt không?”.
Sau hai ngày không gặp, cuối cùng hắn cũng đã thấy được em gái mình.
“...Anh thật sự định để em tham gia cùng cửa ải sau chứ?”
Cô lại hí hửng ghi chép vào sổ:
Hắn không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng hài lòng.
Tại phòng thí nghiệm của mình, vang lên những âm thanh thí nghiệm vừa trầm lắng, vừa nhẹ nhàng
“ Vì vậy, nếu không phải em thì còn ai?”
“Bắp cải bay à, lần sau cho nó biết bắn t·ên l·ửa luôn đi, chắc chắn sẽ khiến anh hai bất ngờ.”
“Chào buổi sáng.”
Soi linh lực.
Hai ngày sau.
(Bật mí: Tuỷ Thuỷ Cổ là một sản phẩm chất lượng cao, cũng là con át chủ bài cho trận thương lượng của Vương Long Anh với gia đình họ Nguyễn)
“Họ là khách của tôi. Không ai có quyền ngăn họ.”
“Được rồi, dừng lại đi.”
Em gái của hắn đúng là em gái của hắn, quả thực là thiên tài
Sau bữa ăn tối đẫm nước mắm và tiếng cười, hai anh em dọn dẹp xong bếp rồi trở lại công việc riêng của mình.
Mỗi bước tiến vào là một lớp kiểm tra:
Trái ngược với những thí nghiệm thú vị của em gái, trong phòng của hắn lại tràn ngập không khí của một căn phòng chiến thuật quân sự.
[Phấn Xuyên Lời]: Một loại bột rắc lên cổ áo, giúp giọng nói người sử dụng có trọng lượng hơn, khả năng thuyết phục tăng gấp ba lần. Nhưng nếu thêm một chút dược vật khác vào, có thể khiến bất cứ người nào sử dụng, trong một thời gian ngắn phải nói thật.
Tại điểm hẹn.
Ánh mắt Kim Trang khẽ gắt, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ siết nhẹ túi hạt giống trong tay như để thể hiện cảm giác trong lòng.
Kim Trang nhăn mặt, chép miệng:
“Ừ. Nhưng lần sau, không phải đi làm khán giả, mà em sẽ là thành viên chính thức tham chiến, được chứ.”
Long Anh thở dài, lại nhìn cây đàn guitar hồn ma đang phát sáng nhè nhẹ, ánh mắt tràn ngập sự bất đắc dĩ.
Nhưng hắn không vội hỏi, mà chỉ nhẹ nhàng nói:
Chương 33: Chuẩn Bị
Và rồi, hắn bị đuổi ra phòng thí nghiệm của Nguyễn Mai Phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong chưa vòng 10 phút đồng hồ, cả hai đã thành những người bạn vô cùng thân thiết.
Hai bên giằng co ánh mắt. Một vài nhân viên an ninh đã bắt đầu thì thầm to nhỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.