Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 173: Thú vị

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Thú vị


Nàng ta há miệng muốn nói, cuối cùng cũng không thể nói ra lời trong lòng, đành phải tiếp lời vu vơ:

Hàn Phong khoé miệng nhếch lên, nữ nhân này vẫn không từ bỏ ý đồ cầu viện huyện Tam Giang.

Hàn Phong nghe vậy thì gật đầu hài lòng.

Bác sĩ Huấn há miệng mấy cái rồi cẩn thận đáp lại:

Hàn Phong gật đầu, trầm giọng nói:

Ngô Soái vừa nghe, đỉnh đầu không khỏi b·ốc k·hói. Hắn vừa muốn rụt cánh tay trái đang băng bó lại liền bị Triệu Hà Vân lườm, định rụt cánh tay phải đang ôm eo Nhạc Liên lại thì cũng bị lườm.

- Nếu anh đảm bảo an toàn cho tôi, chúng ta có thể hợp tác.

Tường Vi thản nhiên vuốt tóc. 3 phút sau, nàng ta thở dài rồi nói:

Thi triều đã thực sự tới rồi, không chỉ còn là uy h·iếp trên bàn họp nữa. Chiếu theo tốc độ kia, chỉ hơn 4 tiếng nữa là bọn nó sẽ tràn tới vị trí mà hai người đang đứng.

Bọn hắn không học được hết số kỹ năng này thì cho người khác học, tiêu hao thuộc tính của người khác để tập trung hồi phục cho bản thân mình.

Ngô Soái thấy Hàn Phong bước tới thì vênh mặt lên khiêu khích, hắn vừa há miệng tợp một miếng vải đóng hộp vừa cười tự đắc:

Người yếu nhược có tác dụng của người yếu nhược. Không thể trực diện đánh nhau với thây ma thì đứng ở phía sau bắn s·ú·n·g, không bắn s·ú·n·g nổi thì làm công tác hậu cần chữa thương, đào đất, nấu ăn, dọn dẹp, nuôi dưỡng và thu hoạch lá ớt. Tất cả những điều này đều là cống hiến, việc nào cũng đều quan trọng cả, thiếu một cũng không được.

- Chủ lực địch rất mạnh, chúng ta buộc phải dùng s·ú·n·g chống tăng đối phó rồi.

Triệu Hà Vân được Hàn Phong gọi là em dâu thì khuôn mặt thoáng chốc đỏ bừng, nàng ta luống cuống muốn từ chối món quà, nhưng nghĩ lại dường như đây là lần đầu tiên Hàn Phong trực tiếp tặng quà, thậm chí là lần đầu trực tiếp bắt chuyện, bởi vậy nàng ta lí nhí vội vã đáp:

- Có. Cô hãy đem hết khả năng ra thi triển Hồi Tức, thi triển Thiết Huyết Ca, trợ giúp chúng tôi có đầy đủ thể lực đối chiến thi đàn.

Hàn Phong nhún vai đáp:

Hàn Phong nhìn cảnh này cũng có chút hâm mộ nho nhỏ, biết vậy thì hắn đã gọi hai cái tiểu phiền phức Xuân Hoa Xuân Thu tới đây là tốt rồi.

Đây chính là Trần Diệu Âm, nàng ta đã hôn mê trọn vẹn 1 tiếng.

Ngô Soái thử nắm nắm bàn tay rồi cẩn trọng đáp:

- Chỉ vậy thôi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tóm lại hắn tuy đã khá mạnh nhưng đừng hòng có thể đơn độc mà sống sót trong tận thế này. Muốn đạt thành mục đích, không dựa vào người khác là không thể được. Đây đã không đơn thuần là nhiệm vụ, đây là xu thế phải trải qua.

Trần Diệu Âm có khả năng cao là hôn mê do cạn kiệt thể lực, trí lực. Người cạn kiệt hai chỉ số này sẽ hôn mê sâu cho tới khi phục hồi lại đầy đủ chỉ số, thậm chí hôn mê lâu hơn. Hơn thế nữa còn chịu tổn thương vĩnh viễn tại chỉ số nào đó, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Tường Vi trầm mặc nhìn thi hải bước tới, còn nghe tiếng hú hét thăm thẳm vọng lại, nàng rốt cuộc không nhịn được mà nói:

Hàn Phong gật đầu thản nhiên đáp:

- Anh có cần tôi giúp gì trong trận chiến sắp tới không?

- Liên hệ Phương Tường, kêu hắn đem lá non tới.

Hiện tại cho Hàn Phong mấy chục bản kỹ năng, mấy trăm khẩu s·ú·n·g, mấy vạn viên đ·ạ·n, hắn cũng đừng hòng sử dụng hết. Học kỹ năng xong cũng không đủ điểm tiềm năng sử dụng, cầm s·ú·n·g lên bắn thì bắn không trúng nổi, mấy khẩu s·ú·n·g đại liên 12ly7 và s·ú·n·g chống tăng RPG-7 còn chưa từng sờ qua, xem như vứt xó, xe ô tô còn không lái được, đừng nói xe bọc thép.

Nàng ta cẩn thận tiếp nhận vòng tay trị liệu level 2 rồi đẩy lon vải đóng hộp qua cho Hàn Phong, khoé miệng chợt nở một nụ cười vô cùng sung sướng.

Bác sĩ Huấn đứng bên cạnh cẩn thận cân nhắc ngôn từ rồi nói:

Nhưng dưới trướng bọn hắn có vô số người, vô số kỹ năng trị liệu. Kỹ năng c·ấp c·ứu nhị giai đã có 3 bản, trị liệu thương thế nhất giai đã có 5 bản, hơn nữa còn có Thuốc Tốt nhị giai, có thịt c·h·ó biến dị, lá ớt biến dị.

Hoá ra là trang bị hệ thống, Hàn đại ca quá tốt rồi.

- Thật mất mặt, ăn uống cũng phải nhờ người khác đút, không đáng mặt nam nhi. Có giỏi thì vật tay 1-1 xem sao.

Sau khi rời đi doanh trướng thông tin, Hàn Phong lại bước qua doanh trướng quân y lâm thời.

Hắn nói xong liền xoay người đi thẳng, để lại Ngô Soái đang tức tới nghiến răng.

Nếu Ngô Soái hay Hàn Phong tự mình cầm kỹ năng trị liệu đi sử dụng, cái này vừa tốn thời gian, vừa tốn sức lực, lại còn không thể sử dụng nhiều lần liên tục được.

Trên giường có một nữ tử khoảng chừng 25 tuổi với khuôn mặt tái nhợt đang nằm hôn mê b·ất t·ỉnh. Nếu không phải phần ngực người này vẫn còn nhấp nhô, hẳn là ai cũng nghĩ nàng ta đ·ã c·hết rồi.

Hắn cuối cùng đành phải hàm hồ chống chế ba bốn câu giả bộ không nghe thấy, sau đó mới cắn răng nói:

- Tiểu gió thoảng, tiểu lạnh lẽo, huynh đứng lại cho đệ. Tại sao vòng tay này lại sử dụng hết lượt rồi.

- Nga… Đa tạ Hàn đại ca.

- Chờ có tình báo chi tiết, chúng ta sẽ phân chia binh lực đầy đủ. Được rồi, đệ cần bao lâu để phục hồi lại thương thế?

Hàn Phong trong lòng cười lạnh, hắn tiêu hao 2 điểm trí lực trên kỹ năng Phá Tâm Linh, sau đó thản nhiên đáp lại:

Một khoảng trầm lặng khiến cho người ta vô cùng mệt mỏi xuất hiện. Một lúc sau, Tưởng Vi lại đột nhiên hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía sau lưng 500 mét chính là trấn Hi Vọng với rất nhiều người sống sót.

Sau đó khuôn mặt hắn trở thành màu gan heo.

- Chừng 40 phút, ổn thoả nhất là 1 tiếng. Tuy nhiên sức chiến đấu của đệ không mấy ảnh hưởng, tay phải vẫn còn rất khoẻ mạnh.

- Bác sĩ Huấn, nàng ta sao rồi?

Hắn nói xong liền xoay người bước ra bên ngoài doanh trướng quân y, Tường Vi quả nhiên cũng bước theo hắn.

- Huy động tất cả nguồn lực hậu cần chăm sóc nàng ta. Tôi không cần biết các ông dùng cách nào, tóm lại tôi muốn nàng ta tỉnh sau 40 phút nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Phong nheo mắt nhìn Trần Diệu Âm rồi trầm giọng hỏi:

Nhìn bóng lưng nàng ta, ánh mắt Hàn Phong dâng lên một tia giễu cợt cùng lạnh lùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nơi này có kha khá người đang nằm điều trị, tất cả đều là các tiểu đội trưởng và đội viên trực tiếp tham gia hành động tách đàn. Điểm khác biệt là đội nhóm do Hàn Phong dẫn đầu đều b·ị t·hương không ít thì nhiều, còn đội nhóm do Ngô Soái dẫn đầu thì chỉ một mình hắn b·ị t·hương.

Vì kế hoạch to lớn, hắn cũng không ngại diễn vài trò xiếc.

Tường Vi.

Người của nàng ta b·ị t·hương, Hàn Phong tất nhiên không thể biểu hiện qua loa chậm trễ rồi.

“Chúng tôi sao? Hắn từ đầu tới cuối đều dùng từ chúng tôi. Không phải tôi, không phải chúng ta, mà là chúng tôi…”

- Em dâu, tặng cho em. Đổi lại cho anh lon vải đóng hộp có được không?

Chương 173: Thú vị

Thậm chí cho hắn 10 cây ớt biến dị hắn cũng không biết dùng vào trò gì. Thời gian đâu mà chăm bẵm canh chừng, tha lôi từng cái xác thây ma về nuôi nó.

- Đại ca, có muốn ăn không? À quên, cẩu độc thân thì phải tự lo mà kiếm đồ ăn chứ nhỉ.

“Hắc, đọc tâm thuật, đọc tâm thuật… Thú vị, rất thú vị. Nếu lừa được một người thú vị như vậy, kia mới tính là đủ thoả mãn.”

Người dù mạnh mẽ đến mấy nhưng không có tổ chức chống lưng thì cũng không thể đi xa được. Hàn Phong cũng phải dựa vào tổ chức để sống, không có tổ chức, binh đoàn thây ma kia đánh tới, hắn đừng hòng có thể thành công tiêu diệt.

Nhưng một lon vải đổi một vòng tay trị liệu vẫn là món hời lớn. Ngô Soái khó khăn lắm mới “mượn” được vòng tay từ chỗ Triệu Hà Vân xem xét một hai.

Hắn chỉ nói tới đó, Hàn Phong tự khác sẽ hiểu. Tài liệu nghiên cứu hắn đưa cho Hàn Phong là loại bảo mật, tất nhiên không thể công khai bàn luận ở đây.

Tưởng Vi nheo mắt ngẫm nghĩ lời của Hàn Phong rồi hỏi lại:

- Cẩu nhiều thân phải tự lo cho mình rồi.

- Hàn Phong, đám thây ma này thực sự quá mạnh mẽ.

Lời này vừa để nói cho bác sĩ Huấn, vừa để nói cho nữ tử bên cạnh giường bệnh.

Quân tiên phong chấp nhận thiệt hại nặng nề để đem về tin tình báo, rốt cuộc cũng phát huy ra tác dụng trên thực địa.

Đem vấn đề này ném ra sau đầu, hắn từ balo sau lưng móc ra một chiếc vòng tay trị liệu level 2 đưa cho Triệu Hà Vân rồi cười nói:

- Không đủ lá ớt biến dị…

- Thủ lĩnh, tất cả chỉ số sinh tồn đều tương đối bình thường, chỉ là thân thể dường như đang khá suy kiệt, có lẽ sau 1 tiếng nữa nàng ta sẽ tỉnh…

Mặc kệ Ngô Soái đang kêu gào như lợn ở phía sau, Hàn Phong bước tới thăm hỏi từng tiểu đội trưởng một, sau đó tới bên cạnh một giường bệnh.

Tường Vi đứng bên cạnh cảm nhận được một sự lạnh nhạt cùng xa cách mơ hồ. Kể từ khi bàn luận vấn đề cầu viện với đối phương, Hàn Phong đã thay đổi hoàn toàn phong cách xưng hô.

- Tôi cũng hi vọng như vậy…

Đây là lợi thế của đoàn đội.

- Tôi định nhờ cô tạm thay thế vị trí của Trần Diệu Âm, cùng với tôi đi đột kích thi đàn, giữ vững áp lực. Có điều cô nhát c·hết như vậy, tôi không tiện mở miệng nhờ vả.

Ngô Soái sau trận chiến vừa rồi đã triệt để bỏ qua ý tưởng lấy một địch vạn. Chỉ cần một thây ma tiến hoá trên level 20 t·ấn c·ông tới là hắn đã khó đối phó, nếu bị quần công, vậy thì hắn sẽ c·hết chắc.

Ngô Soái đang ngồi trên một ghế dựa, tay trái đặt lên bàn để cho nhóm bác sĩ và y tá xem xét điều trị, tay phải ôm eo Nhạc Liên. Bên cạnh hắn, Triệu Hà Vân đang cẩn thận khui một lon vải đóng hộp, sau đó từ tốn bón từng quả một cho tình nhân.

Nếu Hàn Phong, Ngô Soái hai người là độc hành hiệp, vậy thì thương thế dạng này cần ít nhất nửa ngày, thậm chí một vài ngày mới có thể phục hồi.

Trúng một đòn đơn độc của kẻ sau màn thì Hàn Phong hay Ngô Soái còn không thể chịu đựng nổi quá nhiều lần nữa là Trần Diệu Âm. Nàng ta bị rút cạn chỉ số nhưng còn giữ được tính mạng đã là may mắn lớn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Phong nhướng mày, lập tức bước tới bên cạnh ngồi xuống, hắn đặt tay trái lên bàn rồi cười lạnh:

Hắn thản nhiên đáp lại:

- 7 phút sau xuất phát.

Hàn Phong từ trong ngực móc ra 3 lá rồi thản nhiên nói:

Hàn Phong không khẳng định, chỉ tuỳ tiện đáp lại:

Hàn Phong cầm lên lon vải đóng hộp tuỳ tiện ăn vài miếng rồi nhún vai nói với Ngô Soái:

- Chúng tôi sẽ thắng.

Đứng trước trận địa dày đặc tại đường Thanh Hà, cả hai người có thể quan sát thấy một đám đen kịt thây ma đang từ phương xa chậm rãi kéo tới bên này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 173: Thú vị