Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 104 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 6 )

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 6 )


Căn cứ tị nạn quy mô cấp thành phố tại khu vực 8 .

Hình ảnh mờ mờ do sai số từng bước trở nên rõ ràng khi Lưu phong xoay nút vặn .

( Cái quái gì ? )

Bấy giờ mọi người mới tận mắt chứng kiến khung cảnh trọn vẹn của mùa đông trắng xóa . (đọc tại Qidian-VP.com)

Khắc huy bên cạnh cười hì hì cường điệu, vo vo cục tuyết .

Nhảy xuống từ chỗ cao và ném ống nhòm lại cho Khắc huy . Lưu phong chạy một mạch đến vị trí tòa công sự gần nhất, thậm chí dùng cả dị năng để di chuyển, bỏ Khắc huy trong sự ngơ ngác lại phía sau .

Lưu phong chạy ngay vào một công sự gần nhất, đạp bay cửa vào khiến người binh sĩ giật mình mà làm đổ lon trà nóng, giật mình nhìn hắn .

Nghe câu hỏi mà khiến Khắc huy vò đầu khó hiểu .

Những đốm sáng vàng hiện lên kéo theo đó hình như là sự rung động, bởi hắn thấy có rất nhiều tuyết cứ lần lượt rơi xuống chỗ thấp giống cầu trượt .

" Bộ phận liên lạc q·uân đ·ội xin nghe .... ừm ... ừm ... tôi hiểu rồi "

" Vậy à ... "

Khắc huy đưa tay vào trong túi lấy ra một chiếc ống nhòm một kính tròn nhỏ, thứ được cung cấp trong hành trang của mọi người .

Nhiệt độ cứ thế mà thất thường . Chỉ mới đây thôi thời tiết đủ để đóng băng một người trong vài phút nếu dám không mặc đồ bảo hộ mà đứng ngoài trời, ấy vậy mà chỉ mới đến tầm trưa thì nhiệt độ đã trở lại ngưỡng dương dù vẫn còn rất thấp .

Khả hân gật đầu .

" Chúng tôi cần đánh giá để có phương án gửi hỏa lực, liệu có thể cung cấp bất cứ thông tin nào khác tỉ như hình ảnh hay video cụ thể không ? "

Quan chỉ huy căn cứ cuối cùng cũng được nghỉ sau thời gian dài, đang thư giãn thì đột nhiên tiếng kêu báo động vang lên khiến ông thậm chí còn chưa kịp chỉnh đốn trang phục mà với lấy chiếc ống nhòm rồi chạy ngay ra ngoài .

" Cảm ơn "

Vốn dĩ địa hình bị bao phủ một màu trắng, cây cối thì đã bị s·ú·n·g đ·ạ·n đánh cho không còn mảnh vụn nên về cơ bản họ không có bất cứ thứ gì để làm vật tham chiếu . Nhưng Lưu phong theo quan sát chăm chú, tình cờ thấy được một mảng tuyết rơi từ trên xuống dưới .

Trong mắt Lưu phong, phía xa trong lớp tuyết dường như có ánh sáng vàng nhẹ . Điều này khiến hắn nhất thời khá hoang mang .

Phía phòng tuyến, Lưu phong và tất cả mọi binh lính đều đứng ở những vị trí cao ráo nhìn xem khung cảnh chiến trường xinh đẹp .

Nhiều người vì chạy nhanh mà trượt chân té ngã, nhưng họ hoặc tự đứng dậy hoặc được đồng đội kéo lên mà tiếp tục chạy .

" Câu hỏi cứ như hỏi mưa tại một chỗ có đồng đều hay không ấy ? Một vùng đất rộng lớn thì tất nhiên có thể chỗ này tuyết rơi nhiều, chỗ này tuyết rơi ít . Nhưng nếu là một vùng đất chỉ tầm vài cây số thì ở đâu cũng chẳng khác nhau là mấy đâu . "

Chương 104 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 6 )

" Tuy mùa đông mang đến trải nghiệm không hề tốt, nhưng không thể không công nhận cảnh tượng này quá đẹp rồi "

" Sở chỉ huy trung ương đây "

" Có thể có thể, tôi sẽ kết nối với hệ thống camera giá·m s·át, làm ơn nhanh lên !"

" Khắc huy, cậu có mang ống nhòm theo không ? "

Chỉ ba từ đơn giản lặp đi lặp lại thôi là quá đủ để sự khủng hoảng trầm trọng lan tràn khắp toàn bộ căn cứ .

Trong tầm nhìn, ánh sáng vàng mới đây còn thấy lại biến mất . Lưu phong xem xét thêm khoảng thời gian dài thì bất ngờ nhận thấy sự dị thường của địa hình .

Vì chiến trường về cơ bản có địa hình bằng phẳng nên ngoại trừ một số hố bom đ·ạ·n ra thì tuyết phủ lớp dầy trắng xóa kéo dài đến tận chân trời, nơi các tòa nhà cao tầng chọc trời thành phố cảng phía xa .

Sự lớn giọng lẫn sự gấp rút của Lưu phong làm người lính sợ hãi theo, luống cuống nhấn vào nút báo động .

Sau đó ông kết nối đường dây với cấp dưới của mình .

Càng nhìn kĩ càng giống như một gò tuyết cao chia làm hai phần . Phần từ chỗ hắn kéo dài, vượt qua ranh giới cấm và chạy thêm một lúc . Phần còn lại cao hơn đâu đó tầm hai mét, khoảng trừng cao cỡ người trưởng thành .

" Vậy à, tôi trông chờ đấy " (đọc tại Qidian-VP.com)

Những người lính dù đang làm gì thì đều cùng một phản xạ là chộp lấy s·ú·n·g và quay trở lại công sự phòng tuyến . Những người được vào trong nghỉ ngơi thì gấp rút mang s·ú·n·g chạy ra, chen chúc nhau trên đường phố vẫn còn rất nhiều băng tuyết .

" Cứ thoải mái mà gọi ta là cha ở đây, không ai mà không biết cả đâu . Nơi bị t·ấn c·ông là căn cứ XXX bên khu vực 10, chúng ta cũng thời xuyên gửi tiếp tế và hỏa lực sang đó . Chắc cũng là như những lần trước mà thôi "

Trung tướng ho khan .

" Đây là căn cứ XXX tại khu vực 10, gần thành phố cảng . Chúng tôi đang bị t·ấn c·ông, cần tiếp viện hỏa lực ngay lập . Zombie, chúng quá nhiều ! Tuyệt đối không thể chống đỡ "

Đáp lại câu nói là một giọng điệu gấp rút tột cùng .

Giọng hét to .

" Này Khắc huy "

...

Trong lúc Lưu phong tự hỏi làm sao một vùng tuyết rộng lớn kéo dài đột nhiên nhô cao thì hắn lại thấy ánh sáng đó nữa .

Nhìn một lúc, Lưu phong đang định nhảy xuống tiếp tục tuần tra thì ánh mắt hắn vô tình bị thứ gì đó đằng xa thu hút .

Nhân viên túc trực bên đường dây nóng dành riêng cho q·uân đ·ội nhấc máy .

Tuyết vẫn rơi rải rác chậm rãi, tầm nhìn khôi phục gần như ban đầu . (đọc tại Qidian-VP.com)

" Hửm ? "

Lưu phong có thể khẳng định mình chắc chắn không nhìn nhầm .

" Sau khi xong chuyến này và về căn cứ, nếu tuyến vẫn chưa tan, tôi sẽ làm một con người tuyết to nhất ! " (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường truyền không được tốt nên mà hình trung tâm cứ quay quay mà chưa hiện lên . Trong lúc đó Khả hân hỏi cha mình . (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhân viên giữ máy, tay nhấn một dãy số khác đồng thời . Không lâu sau thì hai đường giây bỏ qua được trung gian mà kết nối trực tiếp .

Đến một lúc nào đó cuối cùng Lưu phong cũng nhìn thấy điều cần nhìn . Lông tơ cả người dựng đứng lên báo hiệu nguy hiểm từ tận tâm hồn .

" Hi vọng vậy ... "

Hôm nay khá đặc biệt khi mà ngoại trừ Trung tướng ra thì còn có con gái Khả hân của ngài và giáo sư Trương hàn bên cạnh .

Họ đổ dồn ra đường, vui sướng thể hiện cảm xúc của mình . Đồng thời cũng cùng nhau hợp tác dọn dẹp đống tuyết phủ kín . Người xúc người đẩy, đường xá dần thông thoáng . Có thể thấy vẻ mặt hạnh phúc sống sót sau t·ai n·ạn .

Gần như ngay lập tức sở chỉ huy đáp lại .

Lưu phong cảm thán .

Đèn báo động trên khắp căn cứ theo đó mà sáng lên, đồng thời âm thanh báo động có địch đặc trưng len lỏi vô từng căn phòng, vô từng ngõ ngách trong căn cứ .

" Cậu ta đau bụng à ? Mà dị năng giả có đau bụng không ... ? "

Căn phòng sở chỉ huy trung ương rộng lớn với vô số các màn hình bên trên, nhiều nhân viên túc trực bên các bàn làm việc ngày đêm . Các màn hình hiển thị các khung cảnh khác nhau từ mọi nơi, thậm chí có cả ở nước ngoài .

Một cánh đồng màu trắng tinh khiết trái ngược với sự khốc liệt, đẫm máu với các xác c·hết phủ kín . Một thiên thần đã hạ trần, che đi sự xấu xí và rời đi . Không có bất kì một zombie nào . Cảnh tượng không thể nói bằng lời .

Tiếp nhận ống nhòm, hắn đưa lên mắt và bắt đầu điều chỉnh .

( Khúc xạ mặt trời, ánh sáng chiếu xuống ?)

( Gì thế nhỉ ? )

Dị năng trao cho Lưu phong tầm nhìn sắc nét chứ không phải tầm nhìn xa . Hắn vô pháp biết được cụ thể ánh sáng đó là gì . Giờ đây hắn giá như mình mang theo một chiếc ống nhòm bên người thì tốt biết mấy . Nói đến đây Lưu phong chợt nhận ra điều mình quên mất .

" Máy bay, trực thăng, xe tăng, xe thiết giáp, xe t·ên l·ửa phóng loạt, s·ú·n·g cối, pháo 105 li 155 li ... có gì mang hết ra ngay cho tôi ! Căn cứ tuyệt đối không được phép thất thủ !!! "

Theo cảnh tượng hiện lên qua ống nhòm, hàng vô số zombie dần hiện ra trong đống tuyết, chúng kéo dài đến tận chân trời . Miệng quan chỉ huy cứng đờ, hai mắt mở to, tay có dấu hiệu run run .

" Sao, sao thế ? "

Hơi thất thần giây lát, ông quay lại căn phòng của mình . Sử dụng thiết bị liên lạc được kết nối với hệ thống phát thanh .

" NHẤN BÁO ĐỘNG "

" Bộ thời tiết có chia ra chỗ nào tuyết nhiều, chỗ nào tuyết ít nữa à ? "

" Nơi nào bị t·ấn c·ông thế Trung tướng ? "

" BÁO ĐỘNG ĐỎ, BÁO ĐỘNG ĐỎ ... "

Một đốm vàng, hai đốm, ba đốm ... chúng hiện ra không đồng nhất trên khắp vùng tuyết nhô cao . Cứ như một bầy đom đóm thi nhau tỏa sáng vậy .

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 6 )