Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 11 )

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 11 )


Tuy nhiên, kể cả khi cánh cửa đã hé mở ra khoảng lớn . Không có bất kì động tĩnh hay zombie nào lao vào cả .

Hoàn thành, Trung chính đi từng bước giẫm thẳng lên đống xác c·hết mà qua chỗ Bạch băng, nơi trống trải .

Chương 109 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 11 )

Trung chính dùng hết sức bình sinh, cơ bắp tay chân căng cứng . Bản thân đã trải qua vô số thử thách, buổi huấn luyện gian khổ đến chiến trường khắc nghiệt . Không ngờ rằng có ngày thứ thách thức hắn lại là cuộc thi đọ sức giữ cửa . Trung chính với một người phía trong giữ, trong khi rất nhiều zombie phía ngoài đẩy .

Bạch băng cũng đã tỉnh táo trở lại .

Gia đình . (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước con mắt Bạch băng, Trung chính tò mò hé đầu qua khe cửa . Anh ta thấy gì ? Chẳng gì cả . Tầm nhìn rộng bao quát một góc nhỏ cửa căn phòng cho thấy chẳng có bất kì zombie nào cả, ngoại trừ dấu tích và những v·ết m·áu nói lên chúng đã từng ở đây .

" Ý cô là gì ? Tôi chỉ nghe thấy tiếng cánh cửa sắt sắp đổ vì không chịu nổi nữa thôi " (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù thế giới này có trở nên làm sao, hắn chỉ cần gia đình mình ổn là được .

Âm thanh đập cửa .

Nhìn qua với nụ cười gượng .

Cứ mỗi tiếng s·ú·n·g vang lên thì lại có một ít máu tươi dính lên bức tường đối diện . Giờ đây, bức tường từ bao giờ đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật được vẽ lên bằng máu với những đường nét đầy tính trừu tượng .

Ngay khi khóa chốt bị tháo, sức đẩy của rất nhiều zombie khiến Trung chính gần như không giữ được cửa, móng chân Trung chính găm sâu xuống đất tạo thành vệt kéo dài . Anh ta giữ cửa ở trạng thái hé mở đủ để chút ít zombie lọt vào trong .

Một mặt cô mong chờ Lưu phong đến, một mặt cô lại không muốn vậy . Cô không muốn Lưu phong dấn thân vào nguy hiểm do mình, đặc biệt khi nơi này đã bị zombie bao vây hoàn toàn . Nhưng đồng thời cô cũng không thể nghĩ đến cảnh tượng Lưu phong rời đi theo máy bay vì đó không phải là Lưu phong mà cô biết .

" Ừm ? "

Trung chính kiệt sức là chính, anh ta không b·ị t·hương gì mấy . Lớp sừng hóa vô cùng cứng cáp đã đón đỡ gần như toàn bộ thương tổn . Sau một vài chữa trị từ dị năng Bạch băng, Trung chính đã trở về trạng thái hoàn hảo .

Cận chiến với zombie không phải thế mạnh của cả hai người . Bạch băng sẽ phát huy hết sức mạnh với một khẩu s·ú·n·g trong tay và một khoảng cách vừa đủ . Bản thân cô có dị năng thuộc hệ hỗ trợ, nó không giúp nhiều trong tình huống sắp tới .

Trong lúc Bạch băng còn đang nghĩ vẩn vơ, từ lúc nào không rõ đã mất đi tiếng động quen thuộc . (đọc tại Qidian-VP.com)

Mồ hôi chảy ròng, Trung chính đè cả người, mặt ốp vào cánh cửa sắt lạnh lẽo mà nở nụ cười . Đây có là gì ? Bản thân hắn đã từng phải đứng hàng giờ liền ngoài trời dưới cái nắng thiêu đốt da thịt . Nằm dưới đất, núp sau hàng cây quan sát mục tiêu cho đến khi mặt trời xuống núi . Bơi qua vũng lầy mà mỗi bước chân như đi vào cát lún . Cùng đồng đội băng qua sa mạc với chỉ mỗi một chai nước .

Không đời nào hắn để mình thất bại trong một cái việc vớ vẩn như đi giữ cánh cửa cả .

Hắn chỉ là một tên nhóc sắp tốt nghiệp đại học, còn chẳng phải thiên tài gì . Một người bình thường được trao cho sức mạnh để có thể sinh tồn thoải mái hơn trong tận thế, đó là hắn .

Theo khe cửa, một vài zombie lách người vừa chui vô được phòng thì ngay lập tức bị Bạch băng tiêu diệt .

" Nếu là âm thanh đấy thì chắc hẳn do những binh sĩ l·ây n·hiễm thành zombie tạo thành "

Hai người nhìn nhau gật đầu . Bạch băng lên đ·ạ·n chuẩn bị cho tình huống có thể xảy đến, Trung chính gia tăng sức mạnh dị năng chậm chạp mở khóa cửa . Cả người gồng cơ bắp cho cuộc giẳng co .

Bị zombie vây kín, Bạch băng và Trung chính buộc phải lui vào trong phòng phát điện . Căn phòng rất đặc biệt khi nó được thiết kế với cửa sắt theo quy chuẩn thời chiến . Nhờ đó mà họ có thể trụ vững đến tận giờ, trong khi bên ngoài kia có tận hàng trăm zombie thay phiên nhau đập cửa .

Bạch băng kiểm tra toàn diện tình trạng tổng thể . Về cơ bản cô chỉ còn hai băng đ·ạ·n loại thường và một băng loại s·ú·n·g nhắm hạng nặng . Đấy đã gộp chung cả số đ·ạ·n mà Trung chính đưa cả cho cô . Họ mất nhiều đ·ạ·n dược hơn với dự tính . (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nói nó giống tác phẩm nghệ thuật nhưng từ một góc độ khác nó giống bức tranh tượng chưng cho c·hiến t·ranh của máu, sức mạnh, sự kiên trì, lòng dũng cảm .

Đã qua không biết bao lâu mà xung quanh Trung chính chỉ toàn xác và xác . Anh ta dùng hết chút sức cuối cùng của mình để đẩy cánh cửa trở lại bản lề, khóa chốt lại .

Bạch băng cùng Trung chính cẩn thận mở hoàn toàn cửa, chậm rãi ra ngoài xem xét tình hình xung quanh .

Giờ đây chỉ cần Trung chính hồi sức, họ sẽ tiếp tục cuộc chiến dang dở .

Hắn từng muốn làm người lãnh đạo, người hùng, hoặc một cái gì đó tương tự kiểu vậy . Và rồi thực tế đã đánh hắn thật đau, buộc hắn phải quay về và chấp nhận một hiện thực .

Hít thở thật sâu, nạp lại đ·ạ·n cho khẩu s·ú·n·g .

( 2 băng đ·ạ·n ... )

" Lúc trước tôi nhớ không nhầm Lưu phong có bảo rằng tôi lúc sử dụng dị năng và đối đầu zombie thì sẽ thế nào ? Chà, câu trả lời đến rồi đây . Tôi cũng muốn xem coi liệu tôi sẽ chui ra khỏi đống xác, hay bản thân bị nhấn chìm bởi hàng trăm zombie . Thật sự mà nói đây có thể xem như là lần đầu tiên tôi sử dụng dị năng biến thân hoàn toàn "

Khoảng một phút sau Trung chính biến hóa hoàn tất, trở thành một zombie cuồng hóa phiên bản lược bớt nhiều chi tiết hơn . Nhìn vào vẫn thấy được nhiều phần người hơn là zombie toàn diện . Chẳng hạn như từ phần đầu trở lên thay đổi không nhiều nếu không muốn nói là hoàn toàn giữ nguyên trạng thái nhân loại .

...

Bạch băng đang không để ý, Trung chính thì lại càng không . Hai người cứ vậy mà im lặng một khoảng thời gian khá dài cho đến khi Trung chính mở mắt, quay mặt qua cánh cửa .

" LÊN "

Chỉ còn sự yên tĩnh .

Thú thật, nếu người bị mắc kẹt là Trung chính và một ai đó . Lưu phong vẫn sẽ tìm cách giải cứu nhưng sẽ phải suy tính, lập kế hoạch ... Nhưng ngay khi nghe có cả Bạch băng trong đấy, Lưu phong đã không chút chần trừ mà rời đi tìm kiếm . Dù cho trong đầu khi đấy chẳng có thông tin gì .

" ... Có lẽ vậy "

" Nghỉ ... hộc hộc ... nghỉ một lát ... hộc ... "

Bạch băng lên đ·ạ·n đứng lùi về sâu bên trong, Trung chính cầm tay nắm cửa sẵn sàng .

Đến nơi Trung chính ngã thẳng xuống mặt đất, người ngửa lên trên mà thở hổn hển .

Nhìn vô định vào khoảng không, tâm chí cô lúc này chỉ nghĩ về Lưu phong .

Nói đến đây Trung chính lắc đầu một cái, thân thể bắt đầu run rẩy dữ dội, có dấu hiệu tăng trưởng .

Hắn trở nên ích kỉ, sẵn sàng bỏ mặc tất cả nếu tình hình vượt quá tầm kiểm soát . Nhưng hắn cũng có mục tiêu mà mình hướng tới, mục tiêu phải bảo vệ bằng mọi giá . (đọc tại Qidian-VP.com)

" Không phải, âm thanh khác, giống như ... tiếng s·ú·n·g ? "

Anh đã nhận ra điều bất thường .

Còn Trung chính, anh ta đã cởi lớp áo ngoài của mình, xếp gọn và để nó vào một góc .

" Grao grao "

" Ầm ầm ầm "

Bạch băng không chút nhàn rỗi khi cứ liên tục nhắm bắn mục tiêu mới liên tục xuất hiện . Đã bao nhiêu zombie đã b·ị b·ắn c·hết ? Cô không nhớ, Trung chính cũng không nhớ . Xác zombie cứ thế lấp đầy phòng phát điện .

Bạch băng đối với cảnh tượng này chỉ hơi tò mò quan sát một lúc rồi thu hồi ánh mắt .

" Này Trung chính, có nghe thấy gì không ? "

( Lưu phong ... anh bây giờ đang làm gì )

Có những lúc cách cửa mở quá rộng buộc hắn phải gồng sức mình, thiêu đốt dị năng đẩy về chỗ cũ . Bản thân tay nắm cửa bằng sắt sắp bị hắn vặn cho siêu vẹo .

Nếu bất chấp tất cả mà sử dụng, nơi đây sẽ trở thành mồ chôn cho chính hắn .

Hắn không thể .

Làn da chuyển sang màu xám đen sừng hóa . Các khớp trên cơ thể lần lượt xuất hiện gai nhọn . Móng vuốt cũng dần dài ra .

S·ú·n·g bên dưới có lắp phóng lựu . Có điều nó chỉ có thể làm cảnh trong điều kiện tác chiến cần ít gây động tĩnh nhất có thể .

" Này Bạch băng ... zombie ... bọn chúng đi đâu cả rồi ? "

Hai người cứ thế mà phối hợp nhau biến căn phòng trở thành chiếc bẫy bắt chuột dần dần cắn nuốt từng con mồi .

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 11 )