Nếu hắn nhớ không nhầm thì hồi trước Tần nam có từng nói qua lúc hắn lần đầu đến thành phố ngầm . Trong tài liệu chỉ nhắc sơ sài qua hội trưởng hội hoa hồng đen, người này thế nào vẫn là một bí ẩn, hầu hết các cuộc gặp gỡ và trao đổi đều do người đại diện trao đổi, liên lạc và thống nhất .
Lưu phong chợt có chút mong chờ cuộc gặp gỡ này .
" Đi ngay bây giờ sao ? "
" Ngài có phiền không ? Không cần gấp gáp, ngài cứ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa "
Lưu phong lắc đầu .
" Không, lúc này tôi thực sự rảnh "
" Vậy xin ngài đi theo tôi "
Cô gái mỉm cười dẫn Lưu phong theo bên mình . Hắn nhân tiện trong lúc đi cùng nhau hỏi thăm tin tức về người hội trưởng này .
" Madam ... ừm ... Tôi vô cùng kính trọng bà ấy . Nếu không có bà ấy giúp đỡ thì tôi và rất nhiều chị em khác đều có tương lai khó lường ... tồi tệ . Tôi lưu lạc đến nơi đây từ rất lâu từ trước cả khi tận thế bắt đầu và ừm ... "
Thấy cô gái có vẻ khó xử, Lưu phong chủ động giải vây .
" Không sao đâu, nếu có chuyện khó nói thì đừng nói "
" ... Thực ra cũng không hẳn, chỉ là tôi tạm thời không biết bắt đầu từ đâu để nói về madam "
" Vậy sao cô không nói về bản thân mình ? Tôi rất tò mò với câu chuyện của cô đấy, xin lỗi nếu xâm phạm riêng tư cá nhân ? "
" Cá nhân tôi ? "
Lưu phong nhẹ nhàng gật đầu cùng cái mỉm cười . Hai người tiến vào thang máy, khi cánh cửa đóng lại thì cô gái bắt đầu kể về mình .
" Cha mẹ tôi không phải người tốt . Thiếu nợ vì đánh bạc, cả nhà trở nên nghèo túng đến mức họ bán tôi để gán nợ . Lúc đấy tôi còn khá nhỏ, tôi bị bán qua tay nhiều người rồi cuối cùng vào tay hội thương nhân . Tòa nhà đấu giá mà anh đốt cháy từng là nơi giam cầm tôi trong quá khứ . Nói thật khi biết điều này tôi có thiện cảm rất lớn với anh đấy ! "
Lưu phong cảm tưởng cảm thấy cô gái đang nhìn bằng ánh mắt lấp lánh .
" Trước khi chúng đưa tôi lên giá và bày bán như một món hàng thì madam đã mua tôi về . Bà ấy cùng các chị em nơi đây đối xử với tôi thực sự tốt . Vậy nên nếu ngài hỏi tôi madam là người thế nào thì trong mắt tôi bà ấy chắc chắn người tốt, tôi xem bà ấy như mẹ của mình ! "
Cảm nhận sự tôn kính từ cô gái, Lưu phong đại khá đã có cái nhìn về nhân vật quan trọng này .
" Thực ra chúng tôi đã có cái nhìn sơ lược từ khi điều tra nơi đây rồi . Rất nhiều hoạt động cứu tế đều có bóng dáng hội hoa hồng đen nhỉ ? "
" Vâng, một phần không nhỏ thu nhập tài chính của hội được chi vào khoản cứu trợ lương thực vùng ven thành phố ngầm . Bọn người của hội thương nhân chi tiêu vào khoản cứu tế không bằng một góc của chúng tôi mà chúng lúc nào cũng rao giảng đủ thứ về mình . Chúng tôi theo chủ trương không muốn tranh chấp và mâu thuẫn với hai hội còn lại nên thường hay im lặng trước điều này "
Xét đến quá khứ, việc cô gái này căm thù hai hội còn lại là điều hiển nhiên, chúng đều trực tiếp liên quan đến quá khứ đau buồn .
" Xin lỗi vì ngợi lại kí ức không tốt "
" Không sao thưa ngài "
" Tinh "
Thang máy dừng ở tầng cao nhất của hội, tòa nhà thuộc căn cứ riêng, có vẻ madam của họ không sống tại tòa nhà trung tâm thuộc quản lí ba hội . Xét đến thái độ nói chung, việc họ giảm sự hiện diện của mình cũng đồng thời sẽ giảm bớt mâu thuẫn không đáng có . Việc rất nhiều cô gái ở cùng tòa nhà có rất nhiều đàn ông bại hoại không phải điều tốt lành .
Một phần điều đó cũng chứng tỏ vị hội trưởng này rất quan tâm người của mình .
" Tôi chỉ có thể đưa ngài đến đây thôi, hẹn gặp lại "
" Cảm ơn "
Cô gái theo thang máy rời đi, Lưu phong đi thẳng về phía trước . Như có người đã biết, ngay khi Lưu phong gần đến thì cánh cửa tự động mở . Khác biệt ánh sáng hành lang, căn phòng phía trước tối tăm một cách rõ rệt .
Vừa bước vào, cánh cửa theo dự đoán cũng từ từ đóng lại .
Cả căn phòng được thiết kế theo kiểu phong cách cổ xưa của triều đại phong kiến, tương đối xa lạ với sự hiện đại của xã hội hiện nay . Khắp căn phòng được chiếu sáng bởi các ngọn nến nằm rải rác . Trước mặt phía xa có bậc thềm dẫn lên phần bục cao mà ở đấy là một chiếc bàn và một chiếc ghế dài . Một người phụ nữ thướt tha nằm nghiêng người, tay chống cằm nhìn về phía Lưu phong, tay còn lại chống cằm, miệng thổi ra làn khói mờ ảo .
Chỉ qua ánh sáng yếu ớt từ vài ngọn nến, Lưu phong cảm nhận thấy rõ phong thái và vẻ đẹp mang tính cổ điển . Không trang điểm màu mè, không có dấu hiệu phẫu thuật, chỉnh sửa can thiệp hiện đại . Dáng người, cử chỉ hoàn hảo đủ để hút hồn mọi người đàn ông từ cái nhìn đầu tiên .
Đánh giá sơ qua ngoại hình là thế chứ Lưu phong không có bất kì ý nghĩ quá giới hạn nào khác .
Ánh sáng mờ ảo mà Lưu phong còn nhìn ra được nhiều đến thế thì đừng nói đến sẽ ra sao nếu chiêm ngưỡng gần hơn . Lưu phong tất nhiên cũng không sử dụng dị năng, điều đó tương đối bất kính vì rõ ràng sự u tối là điều mà chủ nhân căn phòng này muốn . Phận là khách nhân, Lưu phong phải tuân thủ theo sắp đặt chủ nhà .
( Madam đây sao ...)
Căn phòng ngoài người Lưu phong chắc chắn là Madam thì dưới bục phía bên cạnh còn đứng đấy bốn người khác nhau, bốn mĩ nữ với nhan sắc tuyệt đẹp, một trong số đó Lưu phong có quen biết, cô gái sườn xám .
" Rất vui được gặp Madam "
" Dị năng giả nổi tiếng đây sao, đến gần đây đi để tôi thấy rõ hơn nào "
Lưu phong thản nhiên đi về phía trước, bước lên bục thềm qua cái nhìn chằm chằm của bốn cô gái mà đến trước Madam . Sống đến tận bây giờ, trải qua đủ loại trận chiến với zombie và đứng trước ngưỡng sinh tử đã mang đến cho Lưu phong một phong thái tự tin vô cùng lớn .
" Lại gần hơn "
Lưu phong miễn cưỡng làm theo, madam đưa tay nâng nhẹ cằm Lưu phong, ánh mắt quan sát tổng thể .
" Diện mạo bình thường nhưng khí chất rất tốt, bảo sao con bé có ấn tượng tốt với cậu "
Vẫy tay, cô gái bên dưới hiểu ý mang đến một chiếc ghế nhỏ đặt phía đối diện .
" Ngồi đi "
Lưu phong ổn định chỗ ngồi, madam bắt đầu nói tiếp .
" Tôi từ lâu đã có đầy đủ thông tin về cậu rồi nhưng vẫn muốn gặp mặt, suy cho cùng giữa giấy tờ và trực tiếp luôn có sự khác biệt . Dị năng giả mạnh nhất của căn cứ tị nạn, cùng tổ đội của mình các cậu giải quyết hầu hết zombie dị biệt, tạo nên sự an toàn nhất định cho căn cứ và cả quân đội . Bất cứ nơi nào có cậu và cô bạn gái đó tham gia đều có sự thương vong rất thấp . "
" Tài trí ít nhưng có sức mạnh cao mà thôi . Tôi chỉ làm điều mà mình giỏi nhất "
" Kiêm tốn đấy "
Madam nở nụ cười .
" Tôi đánh giá cao việc cậu đốt cái tòa nhà đấu giá mà bọn thương nhân tự hào . Cậu rời đi nên chắc không biết tên hội trưởng đó đã điên tiết thế nào đâu . Đâu đấy một khoảng thời gian cả hội thương nhân như ngồi trên đống lửa trước sự tức giận của hắn . Gã cùng cái hội của mình đã mất rất nhiều gia sản theo ngọn lửa, vô số hàng hóa cháy rụi thành tro . Bọn chúng cũng phải trả lại tiền đặt cọc cho không ít đối tác . Cứ nghĩ đến cảnh tượng khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn của lão mà ta lại cảm thấy thỏa mãn . Như là một món quà, sao cậu không chọn một trong bốn đứa con gái yêu thích của ta nhỉ ? "
Trước câu hỏi, Lưu phong trả lời dưới sự cười gượng .
" Món quà này quá quý giá, với tất cả sự tự trọng của mình thì tôi không thể nhận nó được nên xin madam mang nó về "
Madam nhún vai bởi câu trả lời .
" Mấy gã đàn ông có địa vị cao thường có nhu cầu ngoài lề và không mấy xem trọng người khác giới của mình, nhưng mà xem ra cậu thuộc tuýp người chung thủy nhỉ ?"
" Tôi sẽ xem đấy như lời khen "
" Cậu chắc chứ ? Bốn đứa bé của tôi đều là dị năng giả cả . Thêm nhiều phụ nữ bên giường hẳn mới là ước mơ của đám đàn ông mà đúng không . Tôi không có ý kiến nếu cậu có thêm nhiều người khác đâu "
" Ha ha ... xin lỗi madam . Tôi thấy các cô gái với nhan sắc tuyệt đẹp của ngài nên tìm kiếm tình yêu của riêng bản thân mình thì hơn . "
Lưu phong từ chối khéo léo trước lời mời gọi .
0