Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40 : Vì người cũng là vì mình ( Đại chương gần 4000 từ )
Thân thể nhuộm màu máu tươi, Lưu phong đột nhiên nở nụ cười . Hắn đã thấy nó .
" Phập "
" Lưu phong "
Tay trái rất khó di chuyển, hình như đã gãy . Mắt cũng chỉ mở được mỗi một bên .
Từ khi nào ? Hắn không nhớ . Hắn dường như chỉ hành động trong vô thức .
" Vụttt "
Con mắt vàng Lưu phong mềm mại nhìn mọi người . Hắn cố biểu lộ chút ít cảm xúc hạnh phúc trên mặt .
Các câu từ đoán được ngắt quãng nhưng đại khái có thể nói cô ấy đang quan tâm hắn . Cô cứ vòng quanh hắn, vẻ mặt rất đau lòng nhìn tình trạng thê thảm trên người .
Chúng lao đến liên tục cấu xé vật cản . Lưới sắt dần xuất hiện các lỗ hổng to theo những cú chém từ lưỡi móng vuốt sắc nhọn .
Mắt trời ló dạng trên các tán cây, bầu trời mờ mờ sáng không chút mây trắng, màu xanh ngắt trải dài đến tận cùng .
Không phải vô tình mà là cố tình . Lưu phong không rõ tình trạng mọi người thế nào nhưng hắn chắc chắn một điều, họ không bao giờ đủ khả năng chịu đựng làn sóng thứ hai từ zombie bình thường, chứ đừng nói đến zombie mắt vàng vào ban đêm .
Ngoài ra có một lí do hắn không sử dụng toàn bộ sức mạnh dị năng của mình . Hắn cảm giác mình sẽ ngay lập tức " tắt máy " nếu dám sử dụng chút mana cuối cùng . Điều đó cũng tương đồng với c·ái c·hết .
" LƯU PHONG ! "
(" Không ... cậu... ân nhân ... quyết định .... không .... hối hận ... c·hết ... hiển nhiên ... dưới kia ... ")
Phía xa, hàng trăm zombie đủ loại đang chạy đến .
Điều muốn nói thật sự rất nhiều, dù vậy hắn cảm nhận được thời gian ... không nhiều . Nhiều nhất một câu nữa mà thôi .
Lỗ đ·ạ·n găm xâu vào tường, đao kiếm vương vãi bị bỏ lại .
" víuuuuuu "
Nhóm người dàn hàng ngang, mồ hôi đổ đầm đìa dọc theo trán . Nhiều người bên trong xuất thân thành phố, dù thân hình đầy đặn nhưng ngay cả gà vịt đều chưa từng g·iết qua . Đặc biệt đối thủ của họ cũng chẳng phải zombie bình thường . Cảm giác có chút giống bầy cừu cố gắng chống chọi lũ sói đói khát .
Nghe âm thanh, nó liền ngẩng đầu lên đã thấy Lưu phong rơi lên trên người nó . Hai chân kẹp chặt vào gai nhọn nhô ra trên lưng . Dơ cao lưỡi đao, Lưu phong sử dụng toàn bộ sức lực còn lại của mình điên cuồng đâm vào khe nứt nhỏ ẩn dấu trên cổ .
Trên đường thỉnh thoảng thấy được chút tay chân không rõ của ai đó . Một vài xác c·hết còn hình dạng và không còn hình dạng, bị xâu xé đến mức thành đống thịt ....
...
Tâm trí hắn đã bắt đầu xảy ra mâu thuẫn kể từ lúc hắn phát hiện ra dị năng . Ước mơ siêu nhân - sống vì mọi người mâu thuẫn với tâm trí người lớn - mọi người bình đẳng, vì chính bản thân .
Lúc tiến, lúc lùi, lúc nhanh, lúc chậm . Mới nãy hắn còn ở bên này, chớp mắt đã sang bên kia .
( Từ trước giờ ... tôi chỉ là ... tên hề à ? )
Quá nhiều tạp âm ảnh hưởng khả năng phán đoán vị trí, trong một giây sai lầm hắn liền chịu ngay vết cào nông vào lưng . Ảnh hưởng không quá lớn tuy vậy cảm giác đau nhói chạy dọc sống lưng .
Hình ảnh trước mắt cứ như bao phủ bởi đám mây mù, mờ mờ ảo ảo . Bạch băng trong mắt hắn lúc này bằng cách nào đó vẫn vô cùng rõ ràng trong khi mọi thứ khác hoàn toàn phủ kín sau tấm màn che .
" Ầm "
Sự quan tâm, lo lắng này ...
Tình trạng hắn đã quá tồi tệ để có thể thể hiện ra cảm xúc . Lưu phong vuốt mắt người đàn ông, tiếc thay nó không nhắm lại giống trong phim nên hắn chỉ đành từ bỏ .
...
Cảm giác cứ như đang chém vào tảng đá . Lớp da con zombie này hóa hoàn toàn thành sừng cứng . Hắn không tìm thấy điểm yếu nào cả .
Hắn đâu có bảo vệ người khác không công ? hắn cố tình làm thế để được nhận lại sự cảm kích, sự biết ơn ... . Hắn khá ích kỉ đấy chứ .
Cơn gió lần nữa lướt qua, Lưu phong đã biến mất chỉ còn lại xác con zombie to lớn .
" Keng "
Nơi trung tâm, hàng dài xác c·hết đặt thẳng hàng trên mặt đất . Tiếng khóc nghẹn ngào từ lũ trẻ .
( Bốn phần sức mạnh dị năng ! )
Họ cùng nhau nói gì đó ...
( À thì ra... )
Khựng lại một giây cạnh Bạch băng, thân thể Lưu phong trượt ngang đổ xuống .
Lưu phong hình như thấy ai đó . Bên cạnh tường có người dựa lưng nhìn hắn . Không, không phải nhìn hắn, mà là nhìn vô định về trước . Người đàn ông trong đám nô lệ được cứu giờ đây chỉ còn nữa phần thân trên, phần còn lại đi đâu có trời mới biết được .
Từ bao giờ hắn bắt đầu hành động trái với mục đính ban đầu của mình ?
Cả hai cùng lao đến nhau trên đường lộ . Giây phút nó bổ nhào từ trên nóc xe lật ngang trên đường, mắt Lưu phong rực sáng . Hắn xuất hiện ngay lập tức dưới người nó, đường chém vòng cung hiện ra .
Không lâu sau .
Cùng với đó, nó lại càng điên cuồng . Những zombie theo tiếng động tiến đến đều bị nó vô tình xé xác hoặc húc bay . Tình cảnh họ có chút giống người huấn luyện cưỡi bò tót trên đấu trường .
( Tôi rất ích kỉ mà, không tốt như mọi người nghĩ đâu.... )
Xác c·hết ngổn ngang chất đống trên đường là bằng chứng cho cuộc chiến khốc liệt tối qua .
Lưu phong điên rồi, hắn gào thét, cắt đầu mọi zombie cản đường hắn . Hàng chục zombie vốn tiến về đường hầm quay đầu đuổi theo .
Những người còn sót lại theo âm thanh quay đầu nhìn về phía bóng tối đường đi .
" lưu ph... "
" Mày biết gì không ? Nếu mày không lại gần đến thế thì tao đã chẳng để ý đến nơi đó rồi "
Hắn sai sao ? hắn không biết, tư tưởng anh hùng và tư tưởng cá nhân ai đúng ai sai ? . Nó có phù hợp trong cái thế giới đen trắng lẫn lộn này không . Nó có thể sẽ đúng trong thế giới siêu nhân, nơi cái ác và kẻ xấu vô cùng rõ ràng ?
" MÀY ĐẾN ĐÂY !!!"
" Rầm Rầm Rầm "
Hắn từng mẫu thuẫn với chính bản thân về cách sống . Nhưng giờ suy nghĩ lại, hắn sống vì người khác chính là sống vì mình . Hắn hào phóng nhưng đồng thời hắn cũng ích kỉ .
" Lưu phong, con ngừng chơi, ăn nốt bát cơm nào ! " (đọc tại Qidian-VP.com)
...
" Bạch băng, cậu yểm trợ tiêu diệt zombie lọt lưới . Tôi tự lo được !"
Lưu phong nghiêng đầu, móng vuốt đâm thẳng ngay cạnh bên, hắn nằm bên dưới nó . Cái mồm đầy răng sắc nhọn lởm chởm, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm cách hắn chưa đến một mét .
Hắn đã đến trước cửa hầm ngầm đỗ xe .
...
" Lộc cộc "
Trong cái chớp mắt, hai con vừa chui vào liền đứt lìa đầu . Lục tục nhiều con khác vào theo . Hai ba bốn, số zombie cuồng hóa bị Lưu phong hấp dẫn ngày càng nhiều . Cú vồ, cú cào, mỗi nhát tưởng chừng trúng đều bị hắn tránh thoát . Lưu phong đang khiêu vũ cùng thần c·hết, một sai lầm phải trả giá bằng cả mạng sống .
Hắn tiến lên một bước ôm lấy hình ảnh rõ ràng cuối cùng . Hơi ấm nồng xuyên qua lớp trang phục .
" Ổn mà . Ý tôi là ... tôi thấy cậu hiện tại vẫn rất ổn . Tôi thích Lưu phong của hiện tại, vậy nên tôi chỉ mong cậu có một chút thay đổi nhỏ về cách cậu nhìn nhận mọi người xung quanh . Được chứ ? "
Toàn thân thể đau đớn vô tình chung giữ tâm trí hắn tỉnh táo .
Càng vào xâu càng ít xác zombie cho đến khi hắn không còn bắt gặp dấu vết chiến đấu nào nữa .
" ưm ưm "
" Ừm, tôi hiểu mà "
Nhiều người nhanh chóng tụ tập đến gần hắn .
Cô từng tham gia truy bắt và thẩm vấn nhiều phạm nhân . Tình trạng Lưu phong rất giống biến chuyển tâm lí của họ trong phòng giam . Cô không chắc kết quả cuối cùng thế nào mà cô cũng không muốn đánh cược .
Lưu phong giờ phút này vẫn ngồi đó, đứng nhìn cơn lũ dần đến . Cơn gió thoảng đung đưa mái tóc rối bời . Ánh mắt không nhìn ra được cảm xúc nào ẩn chứa bên trong, không hỉ không nộ không có gì cả .
Mồ hôi đầm đìa thấm đẫm quần áo . Cơn đau đầu càng lúc càng gia tăng do Lưu phong cứ chuyển đổi từ trạng thái bình thường sang trạng thái dị năng vào thời điểm t·ấn c·ông .
Bạch băng chạy vội đến trước mặt ôm chầm lấy hắn . Cô vội vàng xem xét rồi nói gì đó . Hắn không nghe được, không chỉ hình ảnh mà bây giờ ngay cả âm thành cũng dần biến mất .
Con mắt vàng dần nhạt hơn, mí mắt đã nhắm được phân nữa . Hắn cố nói thêm vài lời .
" Graooooo "
Hắn không chắc nó có đúng không vì đơn giản chính hắn còn không nghe được lời mình nói ra .
Giây phút bất động, zombie cuồng hóa thủ lĩnh liền chớp thời cơ t·ấn c·ông . Chỉ khi móng vuốt cách Lưu phong rất gần hắn mới kịp đưa đao ra đón đỡ . Toàn thân thể bay ngược về sau, đâm sầm vỡ tung chiếc tủ gỗ .
Nhận được sự công nhận từ mọi người, bao nhiêu người đạt được điều đó ? Hắn từng cảm thấy cuộc sống này bất công nhưng trên đời này liệu có mấy người được trọn vẹn ? Hắn chiến đấu vì điều gì, không phải chỉ vì người hắn muốn bảo vệ mà còn là cho chính bản thân hắn .
Cố giữ bản thân tỉnh táo, hắn buộc phải làm vậy . Mana có giới hạn, trong cuộc chiến dài hơi hắn cần tiết kiệm mana đến mức tối đa . Ngoài ra bản thân mana rất giống chất béo, bình thường sẽ tích tụ trong cơ thể đến khi cần có thể lấy ra sử dụng, nhưng nếu sử dụng đến mức cạn kiệt sẽ dẫn đến trạng thái bất lợi đến cơ thể .
Thanh kiếm từ lúc nào đã gãy làm đôi, xác c·hết chất thành đống trước cửa che kín mặt đất . Số lượng quá nhiều so với dự tính .
( Những lúc thế này có người bên cạnh thật tốt )
Vài chú chim sẽ cặp bè cặp bạn hót líu lo, hiếu kì người mắt về người thanh niên đang lê bước về trước .
Cơ bắp điên cuồng b·iểu t·ình cần được nghỉ ngơi .
Bạch băng biết lúc này cô cần làm điều gì đó, một sự chỉ dẫn nhỏ .
Nhặt tạm thanh đao không rõ của ai dưới đất, Lưu phong lao thẳng ra ngoài . Trong một cuộc chiến, nếu người lãnh đạo m·ất m·ạng đều có thể tuyên bố thắng lợi . Điều đó đúng với hầu hết trường hợp . Trừng nào nó còn đó, Lưu phong cảm giác hắn phải chiến đấu với zombie cuồng hóa của toàn bộ khu vực này .
Hắn giờ đây chỉ có thể nhìn khẩu hình miệng cô mà đoán từ ngữ .
...
" Mày đây rồi ! "
" Siêu nhân thì cũng phải ăn ! . Ăn nhanh chóng lớn mới có thể thành siêu nhân được "
Trong khoảng 1/4 hắn không cảm nhận được gì nhiều . 2/4 bắt đầu có dấu hiệu bất lợi như hơi khó thở, hơi mệt mỏi, hơi chảy mồ hôi . 3/4 Sức lực toàn diện giảm sút . Còn về sẽ ra sao nếu sử dụng toàn bộ thì hắn không biết, Lưu phong chưa bao giờ phải sử dụng hết sạch mana bao giờ .
...
" Rầm Rầm Rầm "
Móng vuốt sắc bén cắt ngang tiếc thay hắn đã không còn đó . Nó đảo vòng tròn nhưng không thấy Lưu phong đâu .
" Xoẹt Xoẹt " (đọc tại Qidian-VP.com)
Dường như cảm nhận được sự khiêu khích . Con đứng đầu ngừng việc quan sát, nó nhảy thẳng xuống từ tòa nhà cao tầng . Bốn móng vuốt bám vách tường tạo thành rãnh xâu kéo dài đến tận mặt đất .
" Ặc "
Chút mana cuối cùng sót lại trong người Lưu phong biến mất . Con mắt vàng quay về màu đen nhánh ban đầu . Sức mạnh từ dị năng được dùng để chống đỡ cơ thể đến tận đây không còn nữa .
Cô chạy đến hắn với biểu cảm gần như muốn khóc .
" Phanh "
Nó thực sự đ·ã c·hết .
Hồi lúc hắn nói những lời đó cho Bạch băng, tâm trí tư tưởng người lớn vẫn chiếm ưu thế . Dị năng xuất hiện, đâu đó đã có sự thay đổi . Tư tưởng anh hùng dần xâm nhiễm trái tim . Hành động cũng dần biến đổi nhiều hơn vì người khác .
" Cảm ơn Bạch băng, tôi ổn rồi . Tôi cũng thích cậu ... y ý tôi là cái kiểu thích kia á, đừng hiểu nhầm "
( " Gặp tôi ... định mệnh ... hạnh phúc ... " . Không quá rõ nhưng điều đó tốt mà nhỉ ?) (đọc tại Qidian-VP.com)
Giữa nơi đây, Lưu phong đột nhiên thấy Bạch băng xinh đẹp lạ thường . Trên người cô cũng xuất hiện nhiều v·ết m·áu và vết rách trên quần áo như bị thứ gì đó t·ấn c·ông, tuy nhiên giờ đây mọi v·ết t·hương đều lành lặn . Nước da trắng ngần hoàn hảo lộ ra trên các vết rách .
Một dòng máu đột nhiên chảy dọc từ trên đầu, đi ngang khóe mắt theo sống mũi xuống điểm cuối cằm . Các v·ết t·hương khắp trên người bắt đầu chảy máu . Thông tin về nỗi đau điên cuồng vận chuyển theo các dây thần kinh theo xương sống đến não .
Bận đồ siêu nhân và đeo mặt nạ che mắt . Cậu nhóc đứng hẳn lên ghế tạo dáng .
Hắn nghe được tiếng s·ú·n·g của Bạch băng, nghe tiếng kêu đau đớn của ai đó . Tâm trí hắn lúc này hoàn toàn hòa nhịp vào trận chiến, hắn không thể phân tâm . Cách duy nhất hắn có thể làm lúc này là hấp dẫn nhiều zombie cuồng hóa t·ấn c·ông hắn nhất có thể .
Phía xa trên cao một tòa nhà nhìn đối diện từ cửa vào hầm . Con zombie cuồng hóa to lớn bất thường chỉ đứng đấy nhìn về đây . Giống như một người lãnh đạo .
( Ấm .................. ấm lắm .................. )
Từ lúc nào đó trong thời gian cuộc chiến, hắn thực sự đã thành công đột phá lớp phòng thủ, chỉ là hắn không hề biết chuyện đó .
" Bắt đầu rồi, mọi người chuẩn bị ! "
( Chuyện gì vừa xảy ra, tôi vừa mất nhận thức trong khoảnh khắc à ? )
Họ cười nhìn nhau .
Đón đỡ đòn t·ấn c·ông từ góc khuất, lưỡi kiếm dần xuất hiện các vết sứt mẻ . Rung động từ mỗi nhát chém truyền về giống với việc đang chém vào thân cây gỗ hơn là vào da thịt . Phòng thủ, t·ấn c·ông, tốc độ đều cao . Không hổ khi q·uân đ·ội mệnh danh tụi này là kẻ hủy diệt màn đêm .
( a ... không thấy người đã mời mình ăn cùng lúc trước nhỉ, cũng không thấy ...)
Giọng nói không trọn vẹn, sặc sụa sau mỗi từ do máu ngập tràn trong miệng . Hắn vỗ vỗ đầu con zombie cuồng hóa thủ lĩnh nhưng không nhận được hồi đáp gì . (đọc tại Qidian-VP.com)
" .... ẦM "
Bạch băng lúc này không còn rưng rưng nữa mà triệt để chảy lệ, cô lau lau bằng vạt áo . Ánh mắt to tròn xinh đẹp nhìn thẳng mắt hắn .
" Hồng hộc Hồng hộc " .
Nhồm nhèm trong mồm, cậu nhóc đã chịu khuất phục .
Đi khập khiễng, chân phải cũng theo chung số phận tay trái . Đi qua đống xác thuộc tác phẩm của hắn, Lưu phong tiến đến chiến trường vùng hậu phương của Bạch băng và họ .
Người mẹ hiền nhân cơ hội dút thìa thức ăn vào miệng cậu nhóc . Tóm cậu kéo ngồi lên ghế .
" Lộc cộc "
Họ vờn nhau từ ngoài vào trong . Cửa kính vỡ vụn, đồ đặc bám bụi bên trong bay tứ tung . Bỗng dưng hắn chợt đờ người ra trong khoảnh khắc .
( Bây giờ ... chưa phải lúc )
Lưu phong đau đớn vô cùng, máu chảy dọc từ đầu hắn xuống mặt sau mỗi cú v·a c·hạm . Tuy vậy hắn chưa từng chút nào ngừng hành động lại . Mỗi nhát đao đều đặn mở rộng v·ết t·hương, máu chảy ra từ đó càng lúc càng nhiều .
Trong khoảng ngắn, biểu cảm Lưu phong liên tục thay đổi . Tâm trí rơi vào hoang mang vô định . Đối với người trong ngành, Bạch băng lập tức nhận ra ngay điều bất thường .
Nó chạy, nó gào thét, nó v·a c·hạm mọi thứ nhằm đuổi con muỗi khó chịu đậu trên lưng . Hắn đâm, hắn đâm, hắn cứ tiếp tục đâm . Hắn đâm bằng một tay .
" Ha hả, sao cậu lại "
Chương 40 : Vì người cũng là vì mình ( Đại chương gần 4000 từ )
" KÉTTTTTT " (đọc tại Qidian-VP.com)
Giật mình tỉnh giấc trở về hiện thực từ tiếng gọi . Bạch băng hiện tại đang ôm hắn, ngoài xa vẫn còn tiếng zombie kêu gào .
Có ai đó đến nói gì đó với Bạch băng, hắn bắt đầu không còn thấy hình ảnh rõ ràng nữa rồi ...
Lưỡi dao kêu lên tiếng thâm thúy khi trúng . Lưu phong và nó vờn nhau trên nhiều đoạn đường . Các zombie đều dần đổi hướng theo chiến trường của họ .
Đống tạp vật tạm thời chẳng thể chịu được sự t·ấn c·ông dồn dập được bao lâu liền đổ sập mảng nhỏ chúng theo đó bắt đầu chui vào .
( Ừm ... có vẻ thế ...ý cô ấy hẳn thế này ... )
" Này... ặc ... c·hết rồi à ... ặc ặc ... sao không dãy giụa nữa ?
" Ta là siêu nhân, bảo vệ kẻ yếu là trách nhiệm, tiêu diệt kẻ xấu là nhiệm vụ . Có ta ở đây cái ác sẽ phải khuất phục trước ta ... ưm ưm "
Hắn lúc này mở miệng, rặn ra câu có ý nghĩa như sau : " Mọi người có hối hận vì đã theo tôi để rồi phải c·hết nơi này không ".
Suy nghĩ thật kĩ, hắn nhìn về phía Bạch băng đứng sát trước mặt . Câu nói : " Cảm ơn vì tất cả ".
Lưỡi đao đâm xâu cắt lìa xương sống cổ nhưng không lìa đầu . Nó ngã ra đường không còn chút động tĩnh .
( a )
Lưu phong và nó lao đi vô định, đã được khoảng cách rất xa với địa điểm ban đầu .
Cầm kiếm bằng cả hai tay, hắn lao thẳng đến giữa chúng .
Hắn muốn nói nhiều thứ, kể việc hắn làm mọi việc vì sự ích kỉ của bản thân . Muốn quan tâm đến tình trạng mọi người . Muốn đau buồn cho những người đã ngã xuống .
Một con mắt vàng đến chậm rãi, bóng dáng Lưu phong xuất hiện khập khiễng từng bước một hiện ra . Hắn thấy tất cả mọi thứ từ xa, đoàn người gần 30 nay chỉ còn tầm phân nữa . Lũ trẻ hoàn toàn đủ tám đứa . Nhiều người khác mang thương nằm rên rỉ trên đất . Bạch băng đang làm gì đó, tay cô tỏa ra ánh sáng mờ trên người băng bó Tử lạp .
" Được rồi "
Zombie cuồng hóa thủ lĩnh có nhiều nhân tính hơn lũ zombie chỉ biết hành động theo bản năng . Dường như cảm nhận thấy nỗi đau . Nó gào thét chạy loạn, dùng chính thân thể mình v·a c·hạm với bất kì thứ gì trước mặt .
...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.