Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 80 : Thăm dò Khu dân cư ( 4 )

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80 : Thăm dò Khu dân cư ( 4 )


" Giải cứu ? "

" TỰ XEM LẠI MÌNH ĐIIII "

Cậu trai khó khăn mở miệng .

" Lưu phong ... tôi đội ơn anh ! "

Lời tỏ tình cuối cùng, chàng trai mãn nguyện gật đầu với người xung quanh . Họ hiểu ý định kéo cô gái ra xa thì Lưu phong chợt chen người vào đám đông .

Lưu phong gật đầu .

Một màn chia li tử biệt sướt mướt diễn ra giữa hai người tuổi cao trung .

Mọi người thở phào nhẹ nhõm lẫn vô cùng kích động . Quân đội vẫn còn tồn tại và họ sắp được giải cứu . Tuy thật giả vẫn chưa được xác thực nhưng điều đó có quan trọng sao ? Thời gian sẽ trả lời câu hỏi này .

" Dưới kia toàn zombie, sao có thể về phòng ? "

" Tuy chúng ta chưa từng ... quen nhau trước kia ... khụ khụ ... nhưng giờ đây tớ muốn nói ... khụ ... lời cuối rằng ... tớ thích cậu Vu yến "

Lúc sau cô mới buông với hậu quả là máu dính cả lên trang phục .

Người bên cạnh đều cười ha hả cho một cái kết viên mãn . Họ dần chuyển sự chú ý sang Lưu phong và đến bắt chuyện .

Đôi mắt khóa chặt Lưu phong đang đứng cạnh lan can hóng gió . Hai chân quỳ gối, đầu cúi gập .

" Lưu phong "

Lưu phong xua tay, tỏ vẻ không hợp tác .

Cậu trai yếu ớt đưa tay lau đi giọt nước mắt .

Giọng nói có phần đùa cợt, cầm ống tiêm huyết thanh lắc lư qua lại .

" Để tôi giải thích cho cậu sơ qua về tình hình nơi này . Trước kia chúng tôi có tận một nhóm lớn người sống sót dựa vào nhau . Chỉ là sau con mưa bất thường thời gian trước thì cuộc đồ sát bắt đầu .

Còn về câu hỏi liệu còn ai khác không thì chúng tôi thực sự không biết . Chúng tôi chỉ biết tầng 10 có mỗi phòng chúng tôi còn sống mà thôi .

Chương 80 : Thăm dò Khu dân cư ( 4 )

" Quốc an, cậu sẽ sống thôi, tớ hứu mà... hức ... hức... "

" Vậy ... q·uân đ·ội vẫn còn tồn tại ... à không ...chúng tôi sẽ được giải cứu sao ? "

" Ít mới tốt chứ sao, chẳng nhẽ anh muốn nhiều ? "

" Đúng thế, tình hình nơi này đã được báo lại . Không lâu sau q·uân đ·ội sẽ đến đây "

" Đi thôi, còn nhóm người chạy lên đây nữa "

( Chỉ là xém trúng đ·ạ·n thôi mà, có cần tức giận vậy không ..... nhỉ )

Có điều sau đó không rõ từ đâu ra mà có người bị l·ây n·hiễm rồi dần l·ây l·an ra khắp tầng, cục diện như cậu thấy rồi đó . Phòng nào bịt không kín hay phát ra tiếng động đều bị zombie phá tung cửa mà vào .

Nói thật chứ im lặng thời gian dài suýt nữa biến chúng tôi thành người câm luôn rồi . Thức ăn có hạn dù đã rất tiết kiệm buộc chúng tôi phải ra ngoài tìm kiếm . Hôm nay vẫn như mọi khi, chỉ là xui xẻo mà thôi .

Lưu phong gật đầu .

" Qu, q·uân đ·ội ? "

Như bùng nổ cảm xúc, cô gái tiến lên ôm lấy Lưu phong khóc nức nở . Lưu phong thì hai tay dang rộng không dám khép lại vì nếu Bạch băng mà biết được thì coi như xong, hắn chưa sẵn sàng đi đào mộ cho mình .

" Tớ cũng thích cậu, ở lại với tớ !!! Hu hu ... "

" KHÔNGGGGGGGGGG "

" Không ... sao đâu, điều mà tớ lo lắng lúc này chỉ là ... cậu Vu yến . Mọi người, các bạn học đều đ·ã c·hết hết, cậu là người ... khụ khụ ... bên cạnh tớ đến phút cuối cùng . "

Có người lên tiếng .

Chiếc đầu rơi ra nhưng trên khuôn mặt vẫn in rõ nét mãn nguyện đến cuối đời .

Mọi nghi ngờ lẫn sợ hãi trong lòng bị xóa tan . Một người thì vẻ mặt tươi sáng hẳn lên trong khi người kia lần nữa rưng rưng nước mắt sau tháng ngày khổ cực và nguy hiểm ở thế giới bên ngoài, sự nguy hiểm đấy còn đến từ cả con người lẫn nhau .

Nhóm người khoảng tầm 20, sự xuất hiện của Lưu phong và hai cô gái có gây nên sự chú ý từ những người bên trên, chỉ là khi biết được người vừa đến không phải zombie họ lại quay trở về tâm điểm là cậu trai đang nằm ở giữa .

" Tớ cũng thích cậu, ở lại với tớ !!! Hu hu ... "

Mọi người tản cả ra tìm nơi lẩn trốn . May thay mọi người trong tòa chung cư này kịp thời chặn lại cửa ra vào cầu thang tầng 1 nên mọi người về cơ bản thoát được một kiếp . (đọc tại Qidian-VP.com)

Họ cẩn trọng quan sát tầng dưới . Đúng như Lưu phong nói, dưới đây hoàn toàn an toàn hoặc ít nhất là tầng của họ .

" Không, không ... hức hức ... đừng bỏ tớ lại một mình !"

" PHẬP "

" LƯU PHONG anh ĐIÊN À . Lần sau có lên thì bảo em một tiếng . Xém chút nữa em nhầm tưởng anh là zombie RỒI ĐẤY . TRỜI Ạ "

" Ừm, thay vào đó cậu nên xử lí thỏa đáng người vừa trở thành bạn gái cậu kìa ? "

Ngay sau đó là tiếng chuông liên lạc và một tràng khiển trách .

Mà nói đến đây tôi mới thắc mắc zombie lên đây có vẻ hơi ít hơn dự tính "

Cậu trai bị cắn vào bả vai, có sơ cứu tạm thời nhưng chỉ có thể làm chậm tốc độ l·ây n·hiễm đi . Những đường vân máu mà xanh tím đang không ngừng nổi lên, xâm chiếm về phía phần đầu .

" Họ lên đây cùng tôi và cũng không bắt gặp một zombie nào từ tầng trên, không nói nhiều nữa, trở về phòng cả đi . Zombie mà lên đây nữa thì không ai cứu cho nữa đâu . "

Lời tỏ tình cuối cùng, chàng trai mãn nguyện gật đầu với người xung quanh . Họ hiểu ý kéo cô gái ra xa mặc sự dãy dụa thê lương .

...

" ... "

" Một câu chuyện có cái kết bi thương sẽ tạo nên những giai thoại hùng vĩ truyền qua nhiều thế hệ, tuy nhiên tôi lại thích cái kết có hậu hơn . Có ai muốn huyết thanh kháng virut không ? "

" Gặp trực tiếp sau ... Tít "

" Đúng thế "

Họ nhìn nhau rồi một trong số đó trả lời .

Trở lại khoảnh khắc lời tỏ tình cuối cùng vừa chấm dứt .

Lưu phong chỉ lắc đầu .

" Lưu phong, đó là tên tôi "

" Tôi muốn SỐNG " (đọc tại Qidian-VP.com)

Xem chàng trai trả lời không chút do dự, Lưu phong gật đầu đồng ý tiêm ngay huyết thanh vào cổ . Các vân máu dần biết mất theo tốc độ mà mắt thường có thể thấy được . Mồ hôi đầm đìa, vài phút sau cậu đã có thể ngồi dậy .

" Cảm ơn trời "

" À đúng rồi, cậu Lưu phong không vào cùng sao ? "

" Trước lúc đó tôi cần biết lí do tại sao mọi người lại chạy lên đây ? Và liệu có còn ai khác không ?"

Bầu không khí đột nhiên chững lại .

Hắn quay mặt lại .

Hắn tỏ ra biểu cảm khó đỡ .

Xem cánh cửa vỡ tung cùng đống xác c·hết vương vãi, mọi người đều đồng ý nhìn nhau gật đầu lục tục trở về tầng 10, chiếu cố cả hai cô gái vừa nhập bọn . Khác với 6 tên kia, hắn chỉ cần nhìn vào là biết ngay người tốt vì có mấy ai còn cần che dấu nhân cách thật sự của bản thân trong cái thế giới điên loạn này đâu .

Trong khi có người nghi vấn, lúc này hai cô gái mới lên tiếng .

Chà, một câu chuyện chia ly tử biệt đầy đau khổ, nó sẽ xảy ra như thế nếu không có một biến số vừa xuất hiện ở đây .

" ... Đúng thế, ít càng tốt . À mà cậu lên đây kiểu gì khi mà bọn chúng đầy phía dưới ? "

" Đúng thế "

" ... Huyết thanh ... kháng virut ? "

Lúc này một người khác thắc mắc lên tiếng .

" Đúng, huyết thanh kháng virut . Thế nào ? Cậu muốn sống tiếp hay biến bản thân thành một giai thoại ? "

" Người đó ... không giống như chúng ta đâu ... "

Giờ việc đánh nhau trực diện với zombie ngang bằng t·ự s·át, chúng tôi với những v·ũ k·hí kiểu này đã chẳng còn là đối thủ của chúng nữa . (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiếm thấy Bạch băng giận dữ thế này . Cũng phải thôi vì chỉ cần thêm chút nữa là hắn chắc chắn sẽ được gặp tổ tiên . Viên đ·ạ·n gần sát đầu báo hiệu tử thần vừa sượt qua .

" Tôi nghe hai cô gái kia kể rồi, vị này đây là người của q·uân đ·ội, có phải tay bắn tỉa kia cũng vậy không ? "

Trong lúc chạy loạn cuối cùng lại thành chạy lên tầng thượng thay vì trở lại phòng, giờ nghĩ lại nếu không nhờ thế mà được tay bắn tỉa, người của cậu phát hiện và yểm trợ, mà lại chọn chạy về phòng thì có khi tất cả đ·ã c·hết rồi .

Lưu phong trả lời giọng điệu chắc chắn, chỉ tay về phía hai cô gái .

Ông chú trung niên tiến đến với chiếc rìu chữa cháy, dơ cao . Chàng trai nhắm lại đôi mắt mỏi mệt chấp nhận sự kết thúc và ... (đọc tại Qidian-VP.com)

Cửa sân thượng bị zombie phá tan, xác c·hết do đ·ạ·n nằm la liệt . Hắn tránh xác zombie tìm chỗ đặt chân, bất chợt có viên đ·ạ·n xé gió bay ngang qua cắt đứt ít tóc Lưu phong . Hắn hai tay dơ cao cùng vẻ mặt miễn cưỡng . (đọc tại Qidian-VP.com)

Quốc an quay mặt nhìn Vu yến, Vu yến nhìn Quốc an, mắt chạm mắt . Chia ly tử biệt nay còn đâu . Nhớ lại những lời mình nói ra mà vốn dĩ bình thường sẽ không dám nói . Người cúi đầu, người quay sang bên cạnh tránh ánh mắt của nhau, khuôn mặt đều đỏ bừng vì ngượng ngùng và xấu hổ .

" Anh giống zombie thế à ... ?"

" Phải "

" Đừng bận tâm điều đó, giờ đây mọi người cần về phòng mình chờ đợi q·uân đ·ội đến giải cứu "

" ? "

" Cảm ơn cứu mạng, tôi nguyện làm trâu làm ngựa trả nợ cho anh . Xin hỏi anh là ? "

" Ủa mà ... ừm ... người đó ... "

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80 : Thăm dò Khu dân cư ( 4 )