Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 99 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 1 )
Hàng nghìn người cố chen chúc trong các căn lều hoặc công sự . Trật hẹp, ngột ngạt, mong muốn hưởng trút hơi ấm . Dù cho cái bụng có đòi cồn cào thì cũng chẳng vấn đề gì, thứ họ quan tâm lúc này là trốn thật xa cái lạnh rét buốt .
( Quả nhiên )
" Sao thế ? "
Nghe được lời Bạch băng, giờ đây hắn mới nhận ra điều đó .
Hai người lần nữa trên đường quay lại khu quân nhu, Bạch băng nắm tay hắn và kích hoạt dị năng chữa trị trên suốt đoạn đường, mong muốn giúp được gì đó .
" Không vấn đề, đừng khách khí "
Khắc kỉ đứng bên cửa sổ nhìn khung cảnh tuyết rơi bên ngoài . Khắc huy thì đang cặm cụi làm gì đó với đống dây điện âm tường . Ốc vít, dây điện, băng keo, kéo ... đặt lung tung xung quanh .
Đôi bàn tay run rẩy tiếp nhận, lời nói khó khăn mới thốt được ra hai từ .
" Ừm ... "
" Khồng ngờ một người có dị năng chuyên về leo trèo như tôi mà lại phải nhờ người khác làm việc này "
Bây giờ họ trở nên bận rộn do đông đến, rất nhiều khi qua đêm ở chỗ khác mà chẳng quay về trại . Mấy ngày nay còn bận rộn hơn nữa do cả hai phải đi vòng quanh nơi người tị nạn ở để phụ giúp giải quyết vấn đề gặp phải .
Nhìn kĩ cánh tay của mình, hắn cảm nhận có sự lắc lư, run rẩy nhẹ .
Bông tuyết rơi dày đặc khiến mỗi bức đi đều vùi sâu vào trong . Lưu phong ngửa mặt xem bầu trời trắng xóa với mây che khuất mặt trời và cả ánh nắng .
" Em nhận ra chứ ? "
" Ồ, vậy mọi người cần giúp gì thế ? "
" Binh sĩ có thể sửa chữa bị điều động lên tuyến phòng thủ rồi, mà trùng hợp thay tôi có hiểu biết về lĩnh vực này nên họ nhờ tôi giúp đỡ . Tôi cần cậu lên trên nóc cao lắp cái này vào được chứ, lên đấy cậu sẽ biết chỗ nào cần lắp ngay thôi . "
Hắn hơi lắc tay, đưa viết muốn đánh lại thì Bạch băng bỗng nhiên nắm tay hắn .
Vài ngày cứ thế mà trôi qua . Tình hình chưa bao giờ trở nên tốt hơn mà trái lại càng lúc một tồi tệ .
" Chúng tôi vẫn vậy thôi, có điều tần suất không được như hai người . Khắc huy thì còn tốt chán nhưng tôi thì không, cái lạnh thật sự khiến tôi bị suy yếu . Thành ra rất nhiều chuyện mà Khắc huy đi làm trong khi tôi ở đây "
Hắn vào thẳng vấn đề, không cần thiết cứ phải nói loanh hoanh vô nghĩa .
" Dạo này mọi người thế nào rồi, ổn chứ ? "
( Có gì đó không đúng ... )
Bạch băng phân phát xong liền quay về chỗ Lưu phong đang đứng .
" Cảm ơn cậu "
" Cả hai đến luôn sao, mau vào đây, bên ngoài lạnh lắm "
Lúc này Khắc kỉ hơi ho khan với vẻ có chút xấu hổ .
Mùa đông bắt đầu, nhiệt độ trở thành vấn đề cần được chú trọng . Thiếu trang phục, thiếu sự quan tâm từ q·uân đ·ội do họ còn đang bận chiến đấu dẫn đến vô số người bị mắc các loại bệnh khác nhau như sốt, cảm, hen, bỏng lạnh ...
" Không biết, cậu ta chỉ hỏi nhờ giúp nếu anh rảnh mà thôi "
" Lưu phong, đừng ngẩn người giữa trời nữa, nhanh nào !"
Hai người lính vẫy tay, nhìn bóng lưng rời đi lần nữa như nhiều lần khác .
" ... thế không phiền nếu em đi theo chứ ? "
Lưu phong gật đầu, phủ hết tuyết trên người mình và cả trên người Bạch băng, nhanh chóng đóng cửa lại bảo tồn nhiệt độ ấm .
Nơi đây dường như là trạm liên lạc vì Lưu phong nhìn thấy có rất nhiều tai nghe, điện thoại trên các dãy bàn .
Khắc kỉ gật đầu .
Lưu phong nhìn vào có chút nhíu mày .
Số cột khói thưa hơn chút khi nhìn về xa, chứng tỏ một điều, sự thật hiển nhiên là nhiên liệu đốt đang hết .
Tuy cùng là dị năng giả nhưng nếu xét về mức độ chịu đựng, độ bền thì Lưu phong kém xa tít tắp Bạch băng, người gần như chẳng bao giờ có trạng thái bất lợi .
Cơn gió lạnh thấu xương thôi qua hai bóng người đơn lẻ giữa con đường trắng xóa trống vắng, một số ít tuyết phủ trên vai rơi ra đủ để cho biết họ đã ở bên ngoài bao lâu . Tuyết đọng quá nhiều theo từng giây, cứ phủi rồi lại đâu vào đấy nên họ mặc kệ nó .
...
Cách đây vài ngày nhiệt độ vẫn đâu đó khoảng tầm trên dưới 25 độ, ấy vậy mà chỉ vài ngày sau nhiệt độ có lúc đo được đã tiệp cận độ âm, ngoài ra có xu thế giảm dần theo thời gian .
Cảm nhận hơi ấm trên tay, hắn nở nụ cười rồi dùng tay còn lại phủi lớp tuyết trắng trên người cô .
" Ừ, nếu là tôi thì sợ đ·ã c·hết cóng hoặc đang run rẩy đâu đó nếu dám ở bên ngoài thế rồi "
Cẩn thận để không làm phiền các nhân viên liên lạc, họ nói nhỏ với nhau .
Bạch băng chỉ nhìn Lưu phong rồi thở dài, cảm nhận sự lạnh lẽo từ da thịt từ Lưu phong .
Khắc kỉ dường như cảm nhận được sự xuất hiện của hai người do cơn gió lạnh nhẹ thổi vào do cửa mở .
Sau khoảng ngắn đi đường thì họ đã đến địa điểm, hắn trực tiếp mở cửa vào thẳng trong .
" ... "
Đáng sợ hơn tất cả là tình trạng công suất di tản chậm dần . Lượng máy bay cất cánh trở người tị nạn rời đi nhỏ giọt trong khi cả căn cứ như ngồi trên đống lửa giữa trời băng giá . Họ biết rõ điều đó nhưng chẳng ai có thể làm gì .
Máy sưởi thiếu thốn, một số phá dỡ bất cứ thứ gì làm bằng gỗ để nhóm lửa, cộng thêm điều kiện kín đáo, từ đó dẫn đến có người đ·ã c·hết do ngạt khí cacbonic .
" Dị năng giả đó sao, thật ... mạnh mẽ " (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu phong nhìn qua với nụ cười .
Tiếng đáp lại thông thường nhưng hắn cảm nhận được đâu đó sự nặng nề . Thế giới thực tế vẫn luôn tàn khốc . Người ta có thể cầu nguyện cả đời bên cạnh cây thánh giá nhưng chỉ cần nữa ngày để bị đông c·hết trong khi miệng còn đang lẩm bẩm về sự thương sót của chúa .
" Không sao, thêm một chuyến nữa là hoàn thành việc ngày hôm nay rồi "
Cả hai mang theo túi lớn đến khu lều trại ngoài trời, nơi có hàng vô số túp lều dã chiến dựng lên với cột khói từ lửa trại bốc lên .
" Anh ... đến giới hạn rồi ... " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Cảm ... ơn " (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu phong cười lắc đầu .
Hại người đến một lều trại được đánh dấu trong bảng, mang số quần áo, giấy bạc, vải hoặc những thứ có thể giữ ấm đến cho những người ở đây .
Trong lúc Bạch băng phân phát số hàng tiếp tế, Lưu phong cẩn thận quan sát qua một lượt các trại, nhận ra sự khác biệt .
Chiến tuyến mỗi lúc một rút ngắn . Chuyện zombie vượt qua ranh giới cấm, thậm chí vào được công sự và t·ấn c·ông binh sĩ đã trở thành chuyện thường ngày . Ước tính phạm vi khu vực phòng thủ gần như đã giảm một phần ba vì về cơ bản tuyết dày khiến họ chẳng thấy gì phía xa cả .
Vậy là công việc họ hôm nay đã xong, đến lúc quay trở về . Trên đường, lúc này Lưu phong mới nhớ đến một chuyện mà hắn quên mất .
Đối với những người lính ở hàng phòng thủ tuyến đầu, mùa đông trở thành đòn đánh mạnh vào tổng thể binh sĩ từ phạm vi thân thể đến tinh thần . Họ phải hoạt động cường độ cao gần như ngày đêm, tay chân run rẩy giá rét bóp cò s·ú·n·g tiêu diệt cơn lũ zombie dường như bất tận .
Theo kí ức từ lần gặp gần nhất, nơi này rõ ràng đã nhiều người hơn . Điều đó chắc chắn là không thể nào vì chẳng có người tị nạn nào có thể đến được căn cứ nữa . Rõ ràng vẫn là họ .
Mỗi hơi thở đều hiện rõ từng luồng một, Lưu phong nhìn qua Bạch băng gật đầu, vác theo chiếc túi lớn đi tiếp .
Chương 99 : Ngày căn cứ sụp đổ ( 1 ) (đọc tại Qidian-VP.com)
Khắc huy lúc này chui ra khỏi đống dây diện, cầm một cái tấm thép hình như là ăng ten đưa cho Lưu phong .
" Việc gì cơ ? "
" Của mọi người đây "
" Anh quên mất, lúc trước Khắc huy có liên lạc nhờ anh trợ giúp sau khi làm xong "
" Tất nhiên rồi "
Lưu phong thay Bạch băng đánh dấu vào bảng danh sách, có điều không tin được là hắn lại viết chệch ô .
Nhiệt độ càng giảm, nhân loại về cơ bản càng suy yếu . Trái ngược với điều đó, zombie chẳng có chút nào ảnh hưởng . Rốt cuộc virus zombie vẫn là cái gì đó vô cùng khủng kh·iếp mà không ai rõ ràng nó là gì và đến từ đâu . (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọn lửa phải duy trì ngày đêm nếu không muốn bị đông c·hết khi ngủ, điều đó dẫn đến sự tiêu hao nhiên liệu đốt tăng cao trong khi nguồn vật tư có hạn .
" À ... "
Thêm vài người khác, đa phần là binh sĩ nữ vẫn đang làm việc, duy trì hoạt động liên lạc . .
Trong khi mọi người phải trốn tránh bên trong thì hai hình bóng người dần hiện ra giữa trời tuyết rơi dày đặc đi vào trong khu vực tiếp tế lấy hàng hóa rồi lại rời đi trước sự kính nể của những người bên trong .
...
" Cảm ơn em "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.