Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Máu Của Bầu Trời
Unknown
Chương 91: Hoà tan. (3)
Buổi trưa cùng ngày, Quận Bốn, bệnh viện đa khoa Tiên Thảo.
Nữ y tá cùng chiếc xe đẩy y tế nhanh chóng bước vào khoang thang máy khi tiếng “tin” vang lên. Vừa khéo, ở bên trong lúc này là một nam thực tập sinh còn trẻ tuổi. Nữ y tá gật đầu niềm nở chào hỏi: “Công việc ca sáng của em xong rồi à?”
“Vừa xong thôi, còn chị thì sao? Chị đẩy xe đi đâu vậy?” - Nam thực tập quay sang đáp lời.
“Chị tới kho lạnh, một số mẫu máu đã quá thời hạn bảo quản. Y tá trưởng kêu chị đi xử lý” - Cô nói.
Thang máy mở cửa, cả hai người cùng lúc bước ra, nam thực tập lịch sự đề nghị: “Vậy để em phụ chị”
Nữ y tá không từ chối, cô vui vẻ gật đầu: “Được, buổi chiều tan ca sẽ mua cho em ly trà sữa”
…
Bên trong kho lạnh chuyên dụng, cả hai người đang loay hoay kiểm tra thông tin ngày tháng. Nam thực tập cầm lên một mẫu xét nghiệm máu, kinh ngạc hỏi: “Mẫu máu này để sai chỗ rồi sao?”
Nghe được câu nói đó, nữ y tá nhanh chóng bước sang, cô cầm lấy mẫu máu rồi kiểm tra thông tin, khó hiểu đáp: “Không có, đúng chỗ rồi”
“Nhưng màu của máu đỏ tươi như thế, đây không phải là mẫu xét nghiệm của khí máu động mạch à?” - Nam thực tập đặt hai mẫu máu ở gần nhau, cẩn trọng so sánh.
Xét nghiệm khí máu động mạch là loại xét nghiệm dùng để theo dõi các chỉ số liên quan đến hai loại khí là oxy và cacbonic tồn tại trong máu, được các tế bào hồng cầu liên tục vận chuyển. Khác với máu được lấy từ tĩnh mạch để phục vụ các loại xét nghiệm phổ biến thì máu được lấy từ động mạch sẽ có màu sắc tươi hơn.
Vậy nên, giữa một rừng các mẫu máu đỏ sẫm thì màu đỏ tươi của mẫu máu trên tay nam thực tập lại trở nên bắt mắt vô cùng.
Nữ ý tá trầm ngâm quan sát mẫu xét nghiệm máu “lạc loài” không rõ trong tâm trí đã suy diễn ra được bao nhiêu trường hợp. Cuối cùng, vẻ mặt của cô đanh lại: “Em đi báo cho y tá trưởng một tiếng, bây giờ chị sang kho lưu trữ lấy hồ sơ”
Nam thực tập nghiêm túc gật đầu. Cả hai tạm ngừng lại công việc đang làm, nhanh chân rời khỏi kho lạnh chuyên dụng rồi rẽ sang hai hướng khác nhau. Mang theo trạng thái trầm trọng mà đi làm việc của mình.
…
Tối đến, tại tầng hai Đài Sinh Tử - Lồng Sắt.
Vẫn là hàng ghế cao nhất, vẫn là vị trí đã từng ngồi. Hải An nhàn nhã hướng mắt xuống khu vực sàn đài ở phía vị trí trung tâm. Nhưng không còn giống với lần đầu tiên quan sát trong mơ hồ, Hải An lúc này đã có thể phần nào phân tích và phán đoán nhịp độ của trận đấu.
Cá Chép với một thân tự tin, anh tung ra pha t·ấn c·ông chất lượng bằng cả hai tay vào mặt của đối thủ. So với những kỹ thuật hoàn hảo của anh, thì đối thủ lần này có vẻ non tay và yếu thế hơn rất nhiều.
Lúc này, với vai trò là một người bàng quan, Hải An nhìn vào những sơ hở chí mạng mà tuyển thủ nọ để lộ, trong đại não giống như có một cuộn băng cát sét không ngừng tua đi tua lại những bài tập cùng lời nói đã từng được nghe.
Cá Chép nhấn mạnh: “Tránh việc lấy đà khi ra đòn đấm”
Lấy đà là một động tác cực kỳ dư thừa, nó không chỉ làm tăng quãng đường của cú đấm mà nó còn trở thành tín hiệu để đối thủ dễ dàng né tránh.
Hệt như để chứng minh cho lời nói đó, đổi thủ của Cá Chép gấp gáp lấy đà t·ấn c·ông. Và không ngoài dự kiến, Cá Chép đã phối hợp nhả chân lùi lại, sự uy lực của cú đấm đó ngay lập tức bị vô hiệu.
Cá Chép: “Muốn tối ưu hoá tốc độ đấm thì hãy trực tiếp ra đòn từ vị trí thủ tay, cũng đừng quên phải xoay hông và khống chế điểm ngắt lực”
Nhịp độ t·ấn c·ông của đối thủ bị gián đoạn, thân thể lại nằm trong phạm vi ra đòn của Cá Chép. Anh tức khắc xoay hông hạ trọng tâm để rút ngắn thêm khoảng cách rồi phản công với một cú đấm thẳng và nhanh bằng tay chủ lực.
Cá Chép: “Mặc dù cơ thể luôn phải ở trong trạng thái gồng cứng, nhưng ta chỉ nên siết chặt nắm đấm tại thời điểm v·a c·hạm”
Khác với Hải An đang vừa quan sát vừa hồi tưởng vô cùng thong dong, thì ở phía của Cá Chép, anh chưa từng có một giây dám lơ là. Những kinh nghiệm xương máu trong quá khứ đã giúp Cá Chép kiểm soát tốt trận đấu ngay từ khi chuông reo.
Tuy nhiên, đã là tuyển thủ đi đến đẳng cấp tinh anh, chẳng có ai là dễ bỏ cuộc thẳng tay vứt đi mạng sống. Tuyển thủ nọ sau khi vượt qua được những giây phút phòng thủ khó khăn thì đã vùng lên một cách mạnh mẽ. Gã chủ động vào thế t·ấn c·ông khiến cho cuộc chiến bùng nổ dữ đội.
Nhìn vào những combo liên hoàn đấm của gã, Hải An vô thức cong khoé môi.
— Kết thúc rồi…
Cậu có chút đắc ý thầm nghĩ.
So với những lời nhắc nhở về kỹ thuật thì thứ mà Cá Chép nhai kĩ nhất vẫn chính là lỗi “rơi tay” trong động tác thủ thế.
Cá Chép: “Rơi tay trong một trận đấu là hành vi mời đối thủ tung đòn KO”
Dưới sàn dài, anh ngay lập tức khai thác được sơ hở. Cú đấm nửa vòng tròn đầy hiểm hóc vào cằm đã khiến đối thủ đau đớn chao đảo. Nhưng không có thời gian để giảm đau, gã lại ôm trọn món đặc sản - lên gối tàn bạo của Quyền Thái. Cuối cùng là pha chỏ cắm đầy chuẩn xác vào sau ót.
Tuyển thủ nọ ngay lập tức gục ngã trên nền sàn, nhưng đây chưa phải là cái kết cuối cùng của trận đấu. Lũ con bạc cùng người chủ trì hưởng ứng nhau mà la hét.
Trong bầu âm thanh ô nhiễm cuồng loạn, b·iểu t·ình của Cá Chép lại vô cùng bình tĩnh. Anh không hề cảm thấy thỏa mãn khi đã chiến thắng, cũng chẳng cảm thấy thương tâm khi phải kết liễu đối phương. Nhưng nhịp thở của anh đã sớm bị lôi kéo theo hàng ngàn hàng vạn luồn cảm xúc kích động.
Những cú đấm như búa giã cứ liên tục rớt xuống khi anh đã thành công khống chế đối thủ từ trên cao. Cá Chép vẫn quần nhau thêm một lúc lâu với tuyển thủ đã mất đi khả năng phản kháng. Đó là đoạn thời gian mà hai chữ “sinh - tử” trong “Đài Sinh Tử” được thể hiện vô cùng rõ ràng.
Đến khi hơi thở yếu ớt cuối cùng của đối phương được trút ra, đến khi t·hi t·hể be bét của gã bị lôi xuống, Cá Chép mới hoàn hồn. Anh phun ra một ngụm khí nặng nề, lòng ngực vẫn còn phập phồng lên xuống. Đôi mắt nhiễm đầy tơ máu liếc tìm vị trí mà Hải An đang ngồi.
Ngay khi bắt gặp cái gương mặt non nớt nhưng lại hờ hững đến vô cảm, phảng phất như Thượng Đế đang cúi đầu khinh thường vở kịch của đám sâu bọ. Đại não của Cá Chép chẳng khác gì bị gậy phang trúng, toàn bộ lý trí trong nháy mắt đã ùa về.
Anh nhanh chóng rời đài, không hiểu sao tình trạng thân thể nhem nhuốc máu luôn quen thuộc nay lại khiến anh có chút bồn chồn.
Có lẽ là vì vào khoảnh khắc đối diện với ánh mắt xanh táo phẳng lặng của Hải An, thứ sự thật mà Cá Chép luôn muốn phủ nhận đã mơ màng hiện ra… Linh hồn của anh, chẳng rõ từ khi nào đã dần hoà tan vào cái bể chứa đầy độc hại ở nơi đây…
…
Hết chương 91.
——————————