Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: c·h·ế·t

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: c·h·ế·t


Con ngươi mắt trái của hắn bị nổ bắn ra khỏi tròng mắt cũng thuận thế bay lên cao cao, tại những vòng tròn trên không trung hắn nhìn thấy những hình ảnh cuối cùng là 1 cái hố sâu cùng với đống trang bị hắn mang trên người và vật phẩm trong kho đồ cũng trang bị rơi ra từ hòm đồ ban nãy.

Một tiếng gào trầm thấp tiến vào tai hắn hắn chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, tiếng gầm gừ giống như tiếng của một loài dã thú săn mồi. Hắn cảm giác như đang bị cái gì để mắt đến, hắn nhìn quanh cố gắng tìm ra tiếng gầm nơi phát ra sau đó hắn tìm được. Đây cũng không phải dã thú mà là một người nhưng cũng không hoàn toàn là người mà là... zombie.

Thực tình hắn không biết hóa ra bên dưới có chôn thuốc nổ, chỉ cần hắn tiếp xúc với mặt đất sẽ kích hoạt cơ quan dẫn nổ. Mà vừa rồi hắn nhảy khỏi rương đạp vào mặt đất cũng thành công kích hoạt cơ quan phía dưới, vậy là t·hảm k·ịch phát sinh.

Nhìn thấy zombie hắn cũng không sợ, nói thật. Với cái tốc độ của con zombie này thì hoàn toàn không thể nào bắt được hắn.

Hắn nhìn con zombie trước mắt này, c·hết mấy lần khiến hắn cảm giác toàn thân đau đớn khó chịu hắn muốn g·iết c·hết con zombie này giải tỏa một chút áp lực. Hắn nhìn quanh định tìm gì đó làm v·ũ k·hí thì hắn lại một lần nữa b·ị đ·ánh lùi về phía sau nhưng lần này bị đẩy lùi không quá xa, thế là hắn lại b·ị đ·ánh thêm một lần nữa sau đó...... Hắn lại c·hết.

Chương 2: c·hết

.....

Hắn giật mình ngồi dậy sau đó gào lên đau đớn, tuy sống lại nhưng cảm giác đau trước khi c·hết không hề tán đi. Lại là hắn Dương Mịch vừa rồi sau khi c·hết không hiểu sao hắn lại hồi sinh ở nơi hắn xuất hiện ban đầu.

Hắn lắc đầu, lùi về sau vài bước sau đó dùng tay bới bới, bới một lúc thấy không có hiệu quả gì lớn lao cho lắm hắn cau mày suy nghĩ cuối cùng từ trong kho đồ lấy ra một cái cuốc chim. Chính là cái mà hắn lấy được từ trong cái rương lúc trước. Trước đó hắn cũng không nghĩ đến, có thể là do bản thân còn chưa quen với việc sử dung không gian trang bị đi.

chỉ là thực tế so với suy nghĩ luôn có một chút xíu sai số. Hắn chạy được vài bước thì không hiểu thế nào bị một mũi tên bắn vào đầu.

Giống như đứa trẻ có đồ chơi mới, trái xem phải xem. Hắn nhảy khỏi rương đang định hoạt động thân thể một chút xem áo giáp có ảnh hương gì đến cử động không thì phía dưới chân nơi hắn đang đứn phát ra tiếng xì xì giống như có thứ gì đang cháy, càng dễ hình dung thì âm thanh này giống như tiếng trứng gà rán, cúi đầu nhìn xuống thì hắn thấy khối đất đang nhấp nhô nhấp nhô, còn không để hắn làm ra phản ứng thì......

Trong lúc hắn đang đậu xanh rau má con zombie trước mặt thì phía sau hắn có tiếng xì xì xì.... Nghe khá quen quen hắn quay đầu lại thì thấy một con quái vật xanh đét không có tay mà chỉ có hai chân, đang nhấp nháy giống như đèn led đứng cách hắn không đến một mét. Hắn còn đang định lùi lại nhưng không kịp rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mặc áo mà không mặc quần cảm giác là lạ thế nào? Mà thôi có mặc là tốt rồi, cảm giác áo cũng không nặng lắm. Hehe.."

Thú vị là vị trí bị hở ra cũng không có máu tràn ra nhưng lại có v·ết m·áu khô. Có lẽ lúc trước b·ị t·hương cũng đã chảy máu nhưng lâu dần máu chảy hết chỉ thừa lại cái xác đến bây giờ. Nhưng hắn không thể hiểu được tại sao nó vẫn có thể di chuyển được trong tình trạng đó, không có máu cơ năng không bị ảnh hưởng sao?

Khục..

"Cái gì vậy? Chẳng lẽ đầu mình không có não? Ít ra cũng phải dính một ít dịch não chứ. Đầu mũi tên sạch sẽ như vậy chẳng lẽ mình là thằng không có đầu óc trong truyền thuyết"???

Hắn đã đào đến mép của cái hố này rồi, hắn vươn đầu ra nhìn xuống phía dưới, thấy còn khá sâu thế là hắn tiếp tục đào, nhưng lần này là đào thẳng xuống phía dưới.

Hắn lại một lần nữa sống dậy. Bên cạnh vẫn là cái hố cùng với một đống thịt vụn nhưng cái xác lại không còn. Có lẽ sau khi phục sinh hắn sống lại trong chính cái xác trước đó của hắn, hoặc là cái xác tự động biến mất. Có thể cái xác biến mất nhưng con zombie vẫn còn ở đó, nó lại chạy đến t·ấn c·ông, hắn rất khó chịu cảm giác đau đớn khi c·hết đi sống lại này, lần này hắn có thể g·iết c·hết con zombie đáng ghét này, lần trước là do hắn chủ quan không kịp chuẩn bị nhưng lần này thì khác đánh nhau hắn khổng sợ bất cứ kẻ nào.

Dương Mịch ???????........

Đi vào bên trong hắn ngắm nhìn xung quanh, thấy không gian không lớn lại không có gì đáng chú ý. Chỉ có trung tâm nhất có một cái lỗ hắn đi tới cúi người nhìn xuống.

Lần nữa tỉnh dậy hắn không nói gì mà trực tiếp co cẳng chạy thật nhanh, đánh không được thì còn có thể chạy mà.

Hắn chạy nhanh về phía trước sau đó nhảy lên đấm mạnh vào mặt nó, con zombie b·ị đ·ánh lùi về sau mấy bước sau đó lại cố chấp tiến lên vậy là một người một zombie quấn lấy nhau, quyền đấm cước đá, một hồi sau kết quả được định ra. Hắn!!!... lại c·hết.

Khi hắn còn đang đau đầu suy nghĩ xem bản thân có não hay không thì tiếp tục lại có một mũi tên cắm vào lưng hắn. Vậy là tốt rồi, hắn không cần lại phải suy nghĩ nữa vì hắn lại c·hết mất rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con ngươi hắn va vào trần nhà sau đó vỡ thành thịt nát, hình ảnh đến đây kết thúc.

Hắn bắt đầu đào lại từ đầu, vừa đào cái cảm giác ngu quanh đi quẩn lại trong đầu mãi mà không vung đi được, thế là hắn chửi tục 1 câu.

"Quân tử báo thù mười năm không muộn".

Hắn vừa chạy vừa dùng sức rút mũi tên ra khỏi đầu, sau đó hắn thấy được ở đầu mũi tên sạch bóng không dính bất cứ thứ gì.......

"Ừ thì... Tại con zombie nó có độc, người nó nhiều vi khuẩn, tại nó khỏe chứ không phải tại tao yếu..."

.......

Trong nháy mắt ấy hắn cảm thấy toàn thân vô cùng đau đớn, cảm giác máu thịt toàn thân giống như bị xé nát thành mảnh vụn.

Hắn vui sướng chuyên tất cả đồ trong rương sang kho đồ sau đó lại từ trong kho đồ lấy ra áo giáp.

BOOM!!!!!!......

Dùng cuốc đào đào quả nhiên hiệu quả hơn rất nhiều, một khối đá bị hắn phá hủy rơi xuống phía dưới. Hắn lùi lại tiếp tục đào, liên tục đào 4,5 khối thì khối đá không còn rơi xuống nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một hồi sau, cơn đau tán đi hắn mới đứng dậy nhìn xung quanh, đúng là chỗ hồi sáng hắn tỉnh dậy khác biệt là bây giờ trời đã đầy sao mọi thứ cũng tối đen nhưng hắn vẫn có thể phân biệt được chút ít. Ít ra phía xa xa cái rương vẫn còn ở đó kia mà.

Hắn! Lại c·hết. Mà so với lúc trước cũng không tốt đẹp hơn là bao. Cả người bị nổ chia năm xẻ bảy.

" Hahaha nhiều đồ tốt ghê nha. Còn có một cái áo giáp sắt nữa, không biết mặc vào có vừa người không".

Hắn cứ vậy c·hết đi, c·hết được rất sạch sẽ cũng rất dứt khoát, hắn rất không hiểu làm sao mà mình lại c·hết, nhưng cũng không có người đi ra giải thích cho hắn.

"Nhìn có vẻ rất sâu nha, không biết ngã xuống dưới có c·hết hay không ".

Cũng giống như trong mấy bộ phim kinh dị như vậy, con zombie này mặc một bộ đồ rách rưới màu xanh lá, toàn thân trên dưới bẩn bẩn thỉu thỉu, cách xa xa còn có thể ngửi được 1 loại mùi h·ôi t·hối khó chịu, có lẽ nó được phát ra từ những vị trí thối nát trên cơ thể, ở đó thịt đã bị thối nát gần hết để lộ ra bên trong xương cốt.

Nhưng nói như vậy không có nghĩa là nó không nguy hiểm, nếu để ý sẽ thấy những đầu ngón tay của nó rất sắc bén đồng thời cũng rất bẩn, mà lại bọn này hay đưa tay về phía trước, có lẽ đây là phương pháp công kích chủ yếu của nó.

Chương 2: c·h·ế·t

"Con mẹ thằng nào thất đức thế? Mà tại sao bị tên bắn vào đầu mình còn không c·hết? Nhưng thật đau thật đau nha."

Bép

1 lúc sau thì cũng đào xong, lần này thì cũng không thí nghiệm gì nữa mà đi thẳng vào trong luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đ·m, ngu vl".

Phá hủy hơn 10 khối đá hắn phát hiện dưới chân có một cái rương, đối diện và hai bên cũng có. Hắn dùng sức cậy mở cái rương ra. Bên trong có khá nhiều đồ, mà so với cái rương lúc ban đầu thì chất lượng lại cao hơn rất nhiều. Cụ thể bên trong có một cái yên ngựa, một cái giáp ngựa, một quả táo vàng, một cái áo giáp sắt mấy khúc xương cùng với một ít vụn sắt.

Theo hắn thấy nếu như không cẩn thận để nó quẹt làm b·ị t·hương thì trong vòng 5 ngày ít nhất phải tiêm 15 mũi vacxin phòng uốn ván, bằng không hắn có thể bị c·hết vì nhiễm trùng máu trước khi bị biến thành zombie.

Dương Mịch ??????.....

Hắn ngồi dậy, vẫn là vị trí cũ. Bên cạnh là một cái hố cùng với một đống vụn thịt, lần này khác hơn lần trước một chút đó là hắn còn chưa kêu gào được mấy tiếng thì bị thứ gì đó đánh mạnh vào người khiến hắn bay ra hai ba mét, hắn b·ị đ·au khiến hắn nhe răng trợn mắt. Há miệng chửi bậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

BOOM BOOM BOOM......

Áo màu trắng bạc hình thức được làm theo kiểu áo châu âu thời cổ. Hắn vỗ vỗ bộ giáp sau đó thử nghiệm mặc vào người, loay hoay một lúc mới đem áo mặc được tốt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: c·h·ế·t