Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Ý đồ che giấu
Chất lượng vũ khí kẻ tám lạng người tám trăm gam, nhưng sức mạnh lại không thể như vậy, khác biệt quá lớn, Vaiself sao có thể chống lại lập tức bị đập bay, mũi thương cũng văng ra xa hàng trăm mét, mất hút luôn, không biết đến bay đâu rồi nữa.
" Đợi đã " Horus cưỡi ngựa tiến lên, vẻ mặt bình thản nhưng trong giọng nói lại có gì đó không đúng cho lắm. " Hành lý của các ngươi cồng kềnh quá nhỉ ? Có cần bọn ta giúp xách giùm hay không, dù sao cũng đã bị thương thành cái dạng này rồi "
Dưới ánh nhìn áp bách của kỵ binh, Vaiself cùng các đồng đội áp lực rất lớn, nép lại cùng một chỗ cứ như con lợn sữa đợi làm thịt vậy.
" Vâng " Kiera hiểu ý, lập tức cầm lấy một chiếc túi to đi đến, giao cho Horus. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có hai vấn đề !
Kỵ sĩ Bạch Ngân có thể phát hiện được hơi thở của kẻ địch từ khoảng cách hàng ki lô mét đấy.
" Trang bị, vật tư thăm dò ư ? Buồn cười "
" Không, đây là hầm mỏ nên khả năng cao là một loại quặng gì đó..."
" Kiera ! "
Chỉ vậy thôi thì không tính là gì, Horus cũng sẽ không nhàm chán lật lọng ra tay với nhóm mạo hiểm giả.
Dù không bị thương, chiến lực ở trạng thái mạnh nhất nhưng cũng vô dụng thôi, Kiera kết hợp với một trăm kỵ binh tinh nhuệ thì dù là Kỵ sĩ Cao đẳng cũng sẽ bị vây hãm đến tử vong.
Sắc mặt Vaiself bắt đầu khó coi, nhưng vẫn cứng họng. " Ta không hiểu ngươi đang nói gì, chẳng lẽ ngài quý tộc đây muốn trở mặt ? "
Thấy Horus bất thình thình ra tay, Kiera cùng kỵ binh cũng ngay tức khắc khống chế những thành viên khác của nhóm mạo hiểm giả.
Còn thứ hai ư ?
Chút sắt đó sao đủ để chúng ăn no được cơ chứ, nên chắc chắn phải có một lí do hoàn toàn khác đã thu hút bọn chúng đến đây định cư.
Răng rắc ~
" Mùi đất "
" Vậy mà không nát ! " Hắn hơi kinh dị nói thầm, phải biết sức mạnh thể chất của bản thân vào thời điểm hiện tại có thể dễ dàng bóp nát cả sắt thép đấy.
Horus nhìn chằm chằm vào ánh mắt cô ta, thấy đối phương đủ cứng liền tặc lưỡi, lạnh lẽo nói. " Chậc "
Keng — — !
Kiera hơi cau mày, thấy không ổn cho lắm. " Sao không trực tiếp chữa trị ở đây ? Muốn di chuyển từ Jura đến Lubeck cần ít nhất một tuần, quá xa xôi, không cần thiết đi xa đến vậy "
" Ngươi quản nhiều quá đấy " Vaiself lộ ra biểu tình tức giận nhìn Kiera, bất quá khi về phía các đồng đội đang bị thương thì nhận ra cứ giằng co mãi cũng không phải là cách hay, cuối cùng vẫn phải giải thích rõ ràng.
" Nếu vậy các người gấp gáp quay về Lubeck có ý nghĩa gì sao ? Rốt cuộc vẫn không chữa trị cánh tay được " Kiera không hiểu nói.
" Ta đổi ý rồi, các ngươi không cần đi đấu nữa hết "
" Không thành vấn đề " Vaiself không có ý kiến, rất tự nhiên trao đổi với đồng đội giây lát liền gật đầu đồng ý.
Có lẽ đây chính là lí do thu hút gia đình giun đến đây định cư,...chúng ăn loại quặng này để tiến hóa sao ?
Hừm...!
(._.)
" Vậy thì..." Kiera vừa dự định sắp xếp cho mấy tên mạo hiểm giả bị thương sớm rời đi thì bất chợt một con ngựa chiến vượt qua người nàng.
Horus nghi ngờ tự hỏi, có lẽ đây là chân tướng thật rồi.
" Ta rất muốn biết rốt cuộc các ngươi đang che giấu thứ đồ gì " Lập tức, Horus lấy ra từ túi đồ một viên gì đó khá kỳ lạ trông giống như đá cuội.
Đến thời điểm này Kiera còn không hiểu nữa thì quá ngu, nhóm mạo hiểm tuyệt đối có vấn đề, chúng đang cố gắng che giấu điều gì đó.
Thứ nhất, vết thương của bọn hắn nhìn thì rất hợp lí, dù sao xông vào đối mặt trực diện với ma thú, đừng nói bị thương, dù có người vì vậy mà c·h·ế·t cũng rất bình thường.
Trong lòng Vaiself hơi siết chặt, vẫn cố ra vẻ tự nhiên nhất có thể " Đa ta, nhưng không cần, bên trong là các loại trang bị dành cho thám hiểm, bọn họ đã quá quen với việc mang theo chúng nên tuyệt đối không thành vấn đề "
Nguy hiểm đến gần Vaiself mới kịp định hình, vội rút vũ khí chống trả, trường kiếm còn vỏ cùng mũi thương dài va chạm với nhau.
Vậy vấn đề đến rồi, tại sao gia đình ma thú này lại lựa chọn một mỏ sắt với sản lượng cực kỳ ít ỏi ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiera nhìn thoáng qua, rất nhanh đã có phán đoán, lập tức lắc đầu. " Cánh tay đã vỡ nát thành hình dạng thế này rất khó nối lại, trừ khi các ngươi mua được ma dược trị thương " (đọc tại Qidian-VP.com)
Vút !
" Ta đã hoàn thành ủy thác, bên dưới hầm mỏ đúng là có ma thú " Vaiself trầm giọng nói, nàng là người duy nhất không có thương tổn trong sáu người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng đúng là đã nghe qua lời đồn về vị bác sĩ kia, rất thần kỳ, thậm chí giáo hội còn phải xen vào vì một vài nghi vấn khó hiểu, cuối cùng mọi chuyện cũng lắng xuống, vị bác sĩ kia vẫn còn ở đó, và chữa trị cho người dân trong thành phố Lubeck.
" Được rồi, nếu các ngươi đã quyết định thế vậy thì được thôi " Kiera cảm thấy không có vấn đề gì.
Hừm...!
Cái đồ chơi gì đây ?
Horus nhảy xuống ngựa đi đến cạnh kẻ ăn một kiếm đã nằm như c·h·ó c·h·ế·t, dùng chân đạp lên người nàng ta.
Vừa dứt lời, không chờ đối phương kịp phản ứng, hắn cầm thanh trường kiến vẫn còn trong vỏ lên, kế đó vứt mạnh.
Tất nhiên, nếu đổi lại là kỵ sĩ chân chính như Kiera thì chưa chắc đã nhìn ra được vấn đề gì, chưa từng tiếp xúc với loại ma thú này chỉ là chuyện nhỏ, thực lực không đủ mới là nguyên nhân chủ yếu.
Đá cuội...?
" Ha ha " Horus cười rồi ! Giọng điệu theo đó trở nên kỳ lạnh lẽo." Ta đang thương lượng với các ngươi à ? Các ngươi còn chưa đủ tư cách, để những gì các ngươi đã lấy trong hầm mỏ lại, hoặc c·h·ế·t !. "
Thấy nhóm mạo hiểm giả đã ở trước mặt, Kiera liền tiến lên bắt chuyện, một trăm kỵ binh cảnh giới tản ra xung quanh.
Ánh mắt hắn đen nhánh và thâm thúy đến dọa người, sát tính theo tâm tình trỗi dậy, dù là kỵ binh tinh nhuệ có đầy kinh nghiệm sa trường, hay các mạo hiểm giả từng trải qua nhiều cuộc thám hiểm kinh tâm động phách, cũng không chịu nổi sát khi, thấy lạnh sống lưng.
Horus thử đưa lên mũi ngửi xem có mùi vị gì không.
Rất nhanh năm người đã bị hạ gục, nhất là ba tên phản kháng kịch liệt nhất, cũng thảm nhất, gãy hết tay chân cho khỏi động đậy gì nữa.
Horus đã từng nghi ngờ một chuyện, dựa theo thông tin được tiết lộ từ mô phỏng, chủng loại Giun Ăn Đá chỉ cần nuốt chửng và tiêu hóa kim loại chứa trong đó sẽ gia tăng độ bền bỉ, cứng rắn cho phần da ngoài.
" Nhưng sao cứ thấy kỳ lạ thế nào ấy nhờ " Horus nghĩ thầm, sau đó bất ngờ dùng sức bóp mạnh.
Cô ta vừa nói vừa chỉ về phía người đồng đội bị đứt cánh tay đang đứng phía sau mình, khuôn mặt đối phương vô cùng nhợt nhạt.
Chương 52: Ý đồ che giấu
" Hừ " Vaiself lộ ra biểu cảm vô cùng khó coi. " Các người có thể nối lại cánh tay cho nàng ta sao ? "
" Bất quá chỉ có một con ma thú mà thôi, không phải ba con như trong nhiệm vụ đã nói "
Hắn có thể cảm nhận được trong chiếc túi này có chút mùi vị của Giun Ăn Đá, bản thân đã từng ăn qua thịt giun nên không thể nào nhầm lẫn được.
" Một con ? " Kiera hơi gật đầu đáp lại.
Nhưng vấn đề đến rồi, vết thương trên người bọn họ chỉ có chút ít mùi vị của Giun Ăn Đá, nó vô cùng nhạt nhòa, cứ như thể có người cố ý dùng phân hay nước tiểu ma thú bôi để làm giả vậy.
" Bất quá bọn hắn có thể sơ cứu ở đây trước, sau đó có thể rời đi, nhưng ngươi thì không được, cần phải nói rõ mọi chuyện về chuyến thăm dò trong hầm mỏ trước đã "
(._.)
(._.)
" Chúng ta quen một vị bác sĩ có thể khởi tử hồi sinh, cứu người sắp c·h·ế·t trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, ngươi hẳn đã nghe qua lời đồn về vị bác sĩ này, chỉ cần về đến Lubeck liền sẽ có cơ hội nối lại cánh tay "
" Ma dược trị thương ? Giá trị của nó nhiều gấp đôi so với số thù lao chúng ta nhận được đấy " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Còn về chi tiết hơn ta sẽ đi cùng các người về rồi nói sau, nhưng trước đó các đồng đội của ta cần quay về thành phố Lubeck để chữa trị, bọn họ bị thương quá nặng vì nhiệm vụ này rồi "
Bất quá bọn hắn phản kháng kịch liệt hơn Kiera tưởng tượng rất nhiều, vài kẻ nhìn như bị thương nặng nhưng vẫn sở hữu sức chiến đấu không hề kém, năm người bị thương vậy mà chỉ có hai người là hàng thật, còn lại là giả mạo hết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.