Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 233: Nơi Này Là Cỏ Dại, Nơi Khác Là Cỏ Thiêng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 233: Nơi Này Là Cỏ Dại, Nơi Khác Là Cỏ Thiêng


“Yara đúng là có khí phách. Nhưng nếu cô ấy không thắng, thì chẳng phải sẽ mất hết thể diện sao?”

“Ngụy Na, không biết cô định dùng thứ gì để trao đổi? Tất nhiên, nếu giá trị tương đương, ta hoàn toàn có thể xem xét.”

Không khí ở Nhà Đấu Giá Vương Miệng lập tức trở nên ngột ngạt hơn. Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Yara. Sắc mặt cô ta, vốn hồng hào, giờ chuyển sang tái nhợt.

Trong Thế Giới Ý Thức, phiên bản nhỏ bé của hắn đang run lên từng hồi, tựa như một đứa trẻ đang nhìn thấy que kem mát lạnh vào ngày hè oi ả, không thể cưỡng lại được.

Bà chủ Nhà Đấu Giá Vương Miệng, vốn dày dạn kinh nghiệm, nhanh chóng lấy lại phong thái. Dù cố tỏ ra bình tĩnh, nụ cười rạng rỡ trên môi bà không giấu nổi sự vui mừng. Nguyên Tín Viêm này đã vượt xa kỳ vọng của buổi đấu giá, đưa nó trở thành một sự kiện đáng nhớ.

“Nơi này là cỏ dại, nơi khác là cỏ thiêng…”

“Cô ấy điên thật rồi! Một viên Thiên Tinh đã đủ để một Á Thần phát cuồng. Hai mươi mốt viên, ai dám theo chứ?”

Những lời bàn tán trộn lẫn với sự ngưỡng mộ và ganh tị dành cho Ngụy Na, không ai biết, Lê Nhật đứng lặng lẽ giữa biển người, ánh mắt trầm tư nhưng trong lòng lại đang dậy sóng.

Lê Nhật vẫn đứng yên, ánh mắt sâu thẳm không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Giọng nói của cô vang lên, chắc nịch như đinh đóng cột, phá tan bầu không khí đang căng như dây đàn: (đọc tại Qidian-VP.com)

Yara hít sâu vài hơi, nhưng nhịp thở gấp gáp của cô không qua mắt được những kẻ đang âm thầm dõi theo. Đôi bồng đảo ẩn hiện dưới cổ áo xẻ sâu như bị lôi cuốn bởi dòng cảm xúc mãnh liệt, vô tình làm tăng thêm vẻ quyến rũ khó cưỡng. Dẫu vậy, ánh mắt cô vẫn rực cháy, không hề dao động, một sự cố chấp đến cùng không bao giờ chấp nhận lùi bước.

Cô ngẩng cao đầu, vẻ mặt tự tin rạng rỡ như một thiên thần bước ra từ ánh sáng, nhưng trong đôi mắt, một tia ranh mãnh thoáng qua. Từng cử động uyển chuyển của cô, từ vạt váy lướt nhẹ trong không khí đến cái liếc mắt khẽ chạm vào ánh nhìn của những kẻ đang dõi theo, đều toát lên vẻ quyến rũ khó cưỡng.

Tất cả đồng loạt im lặng sau cơn bàn tán, Ngụy Na vẻ mặt bình thường nhưng ai cũng biết cô ta đang dậy sóng trong lòng, hàm răng cắn chặt vì tức tối.

Nhưng ánh mắt của cô lúc này không hướng đến họ mà lại nhìn chằm chằm vào Lê Nhật. Trong đôi mắt ấy, có sự bất lực và áy náy rõ ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong khi đó, bà chủ Nhà Đấu Giá Vương Miện đang tận hưởng cảm giác chiến thắng của mình. Sự cạnh tranh gay gắt giữa các bên đã biến bà ta thành kẻ hưởng lợi lớn nhất.

Lê Nhật khẽ nhếch mép cười trong suy nghĩ, nụ cười phảng phất sự khinh miệt. Trong lòng, hắn tự nhủ:

Bà chủ Nhà Đấu Giá Vương Miệng bước lên vài bước, cố gắng giữ vẻ nghiêm trang nhưng nụ cười mỏng khó giấu được sự phấn khích. Giọng bà vang to, hòa vào cơn bàn tán của đám đông:

“Tốt! Yara trả hai mươi mốt viên Thiên Tinh! Hai mươi mốt viên Thiên Tinh lần thứ nhất! Có vị nào trả cao hơn không?”

Không khí như rung động nhẹ, thu hút mọi ánh nhìn. Từ ánh sáng ấy, hơn mười viên đá đen, nhỏ bé nhưng phát ra khí tức mạnh mẽ, lơ lửng giữa không trung như những ngôi sao trong vũ trụ u tối.

“Ngụy Na thân là Thiên Sứ, lại sở hữu số lượng Hồn Thạch nhiều như vậy. Rõ ràng, đằng sau cô ta phải có một bối cảnh không đơn giản. Thiên Vương Đình đúng là ngọa hổ tàng long, mỗi kẻ đều che giấu những m·ưu đ·ồ riêng. Đến cả tên Khuyết Dực khi nãy cũng vậy, biết rõ tranh giành Thánh Đăng Vĩnh Quang với đám Chiến Sứ sẽ rước họa vào thân, hắn vẫn lao vào cuộc chơi. Ta không tin hắn là kẻ ngốc, chắc chắn đằng sau còn điều gì đó bí ẩn.”

“Đúng vậy, ta cũng từng nghe đồn! Hồn Thạch thậm chí còn quý hiếm hơn cả Thiên Tinh. Nhưng bởi các Thiên Sứ không chuyên tâm tu luyện linh hồn, họ chỉ xem Hồn Thạch như ngoại lực phụ trợ. Chính vì vậy, ở Thiên Vương Đình, Hồn Thạch lại b·ị đ·ánh giá thấp hơn Thiên Tinh.”

“Thành giao! Chúc mừng Ngụy Na, cô đã mua được Nguyên Tín Viêm với giá hai mươi lăm viên Thiên Tinh!”

“Ta trả hai mươi mốt viên Thiên Tinh!”

“Đây là Hồn Thạch!” Giọng Ngụy Na vang lên, không quá lớn nhưng đủ để mọi người đều nghe thấy. Từng từ ngữ như chứa đựng ma lực, thu hút sự chú ý của đám đông. “Thứ này hẳn không cần phải giải thích thêm nữa, đúng không?”

Ngụy Na mỉm cười, nụ cười như hòa quyện giữa nét chua ngoa và sự đắc ý. Dưới ánh đèn lấp lánh, cô nhẹ nhàng vung tay. Một luồng ánh sáng trắng đen hòa trộn, kỳ ảo và bí ẩn, từ lòng bàn tay cô tuôn ra.

“Tốt lắm, Ngụy Na! Ta chấp nhận cái giá cô đưa ra. Theo quy đổi mà cô mong muốn, giá trị hiện tại của cô là hai mươi lăm viên Thiên Tinh!”

Những lời bàn tán rì rầm lan nhanh khắp không gian nhà đấu giá:

Yara mím chặt môi, đôi mắt long lanh phản chiếu ngọn lửa cháy âm ỉ trong chiếc hộp pha lê. Sự quyết tâm trong ánh nhìn ấy khiến người khác không khỏi tự dưng muốn ủng hộ theo, nhưng cũng đủ để thấy cô ta đang chịu áp lực lớn như thế nào.

“Yara không thể so được. Dù có là đệ tử của Phán Quan Aurelia thì cũng khó lòng đối đầu với Ngụy Na trong tình thế này.”

Vị chủ trì, ban đầu đang tỏ ra nghiêm nghị, lập tức khựng lại. Gương mặt chuyển sang thái độ ôn hòa, ánh mắt như cân nhắc mà nói:

Điều này khiến đám đông, đặc biệt là các nam nhân, không thể đứng yên. Một số người ánh mắt si mê như thể thậm chí sẵn sàng bán hết tài sản chỉ để giúp Yara giành lại Nguyên Tín Viêm.

“Ngụy Na quyết tâm như vậy, chắc chắn là vì muốn đột phá. Nàng ta đã chạm đến ngưỡng Hạ Thần rồi.”

“Hai mươi mốt viên Thiên Tinh lần thứ hai!” Bà chủ Nhà Đấu Giá Vương Miệng lại lần nữa hô lớn, chiếc búa trong tay chuẩn bị hạ xuống. “Các vị Nguyên Tín Viêm này là bảo vật hiếm thấy, mấy trăm năm cũng chưa hẳn xuất hiện lần nữa. Nếu để vuột mất, thì chính là sự tiếc nuối to lớn.”

Nhưng ngay cả trong lúc yếu thế, vẻ đẹp không tì vết của Yara vẫn khiến người khác phải xao động. Đôi môi cô mím chặt, ánh mắt đượm buồn như thể chỉ cần thêm một chút nữa, nước mắt sẽ rơi.

Lời nói vừa dứt, không gian xung quanh như bị đông cứng. Đám đông vốn đã bàn tán, nay lại bùng lên như lửa gặp gió.

“Lê Nhật…” Giọng cô run rẩy, môi mấp máy như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ thốt ra được vài chữ yếu ớt. “Ta xin lỗi, xin lỗi ngươi…”

Lê Nhật hơi rùng mình. Tâm trí hắn lập tức cảnh giác, nhưng cũng không thể kìm nén sự hiếu kỳ đang dâng trào. Từng nhịp đập trong lồng ngực hòa lẫn với sự thổn thức của Hồn Anh, như thể hắn cũng bị kéo vào sức hút kỳ lạ của những viên đá kia.

“Hai mươi viên Thiên Tinh! Đây là một gia tài lớn, đủ để mua cả một vị diện nhỏ!”

Nụ cười hả hê thoáng hiện trên khuôn mặt, nhưng ngay lập tức bị kìm nén khi bà ta nhận ra mình đã để lộ cảm xúc. Bà ta ho khan vài tiếng để lấy lại vẻ nghiêm nghị, rồi lên tiếng với giọng tràn đầy sự hào phóng:

Với hắn, Thiên Tinh chỉ là những viên đá tầm thường, giống như thứ mà người ta có thể dễ dàng nhặt bên lề đường. Nhưng Hồn Thạch lại khác hẳn, chúng chính là bảo vật vô giá, đối với hắn có sức hút c·hết người. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ta trả hai mươi viên Thiên Tinh.”

Cả trường đấu giá như bị dội bom. Chỉ một câu nói, Yara không chỉ khiến mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình mà còn làm dấy lên cơn sóng xôn xao trong lòng đám đông. Cô ra giá nhanh đến mức vị chủ trì cũng phải khựng lại trong giây lát, trước khi kịp nén lại sự hân hoan lộ rõ qua từng ánh mắt.

Cả hội trường bùng nổ với những tiếng xì xào, bàn tán. Ngụy Na mỉm cười đắc ý, vẻ mặt tràn đầy chiến thắng. Trước khi rời đi, cô không quên quay lại, ném cho Yara một cái nhìn đầy vẻ chế giễu. Dáng vẻ uyển chuyển của cô cùng đoàn Chiến Sứ hộ tống bước ra khỏi phòng đấu giá, để lại một khoảng trống lớn mà ngay lập tức đám đông bên ngoài ùa vào.

“Bà chủ, Thiên Tinh thì bổn sứ đã hết. Không biết có thể dùng vật khác có giá trị tương đương để trao đổi hay không?”

“Hai mươi lăm viên Thiên Tinh lần thứ hai!” Giọng bà chủ đấu giá vang lên, đầy háo hức như muốn nhanh chóng kết thúc buổi đấu giá.

Tiếng búa vang lên, phá tan sự im lặng và đánh dấu sự kiện.

Lê Nhật đứng lặng với ánh mắt trầm ngâm, hắn vốn định bước lên can ngăn Yara, nhưng ánh mắt cô gái ấy nói lên tất cả, như chứa một sự kiên quyết không thể lay chuyển. Hắn hiểu, Yara không chỉ đơn thuần muốn giúp hắn. Đây còn là lòng tự tôn, là cách cô khẳng định giá trị của mình trước ánh nhìn khinh miệt từ Ngụy Na.

Ngụy Na vẫn giữ dáng vẻ cao ngạo, bước thêm một bước về phía trước. Cô hơi nghiêng đầu, giọng nói cao ngạo như bề trên thốt ra:

Lời nói như m·ũi d·ao sắc bén, với người khác có thể chẳng mảy may lay động, nhưng với Ngụy Na lại như một đòn chí mạng, xuyên thẳng vào lòng kiêu hãnh của cô ta. Ánh mắt vốn lấp lánh giờ ngùn ngụt lửa giận. Cô bước lên phía trước, tiếng giày cao gót gõ đều trên nền gạch, dõng dạt nói:

“Hồn Thạch đó… có phải là thứ tương truyền có thể bồi bổ linh hồn không? Trong vô số vị diện, vật phẩm có khả năng bồi bổ linh hồn thực sự hiếm như lá mùa thu!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Bà chủ, mỗi viên Hồn Thạch này gần như có giá trị không thua gì Thiên Tinh. Ta nguyện dùng hai đổi một. Hai mươi Thiên Tinh, cộng thêm mười viên Hồn Thạch này, là cái giá ta đưa ra.”

Ánh mắt Yara thoáng dao động, bàn tay cô siết chặt bên hông, đôi cánh trắng phía sau khẽ rung động như phản chiếu tâm trạng bất an. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám đông trở nên huyên náo:

Yara quỳ xuống, đôi vai run rẩy, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp. Không ai dám tiến đến an ủi, bởi ánh mắt của cô vẫn mãi hướng về Lê Nhật, người đã đứng đó, trầm ngâm như một pho tượng giữa biển người đang sôi động.

Ngay tức thì, Lê Nhật cảm nhận được một sự thôi thúc kỳ lạ, Hồn Anh của hắn đột nhiên mở mắt, dao động mãnh liệt.

Chương 233: Nơi Này Là Cỏ Dại, Nơi Khác Là Cỏ Thiêng

Lời của Ngụy Na vừa dứt, cả hội trường như vỡ òa trong từng tràng bàn tán xôn xao. Những lời xì xào vang lên từ khắp mọi nơi, tạo thành một làn sóng âm thanh hỗn loạn:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 233: Nơi Này Là Cỏ Dại, Nơi Khác Là Cỏ Thiêng