Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mộng Đế
Unknown
Chương 23: Kí Linh Ước
Sau khi Bạch Thanh rời đi, Triệu Vũ còn đứng chững chân lại đó, ánh mắt nhìn vị trí Bạch Thanh tan biến, trong tâm khảm là vô vàn xúc cảm, buồn thương chua xót.
Triệu Vũ vẫn còn đang chìm trong mớ cảm xúc hỗn độn đó, hồi ức lại cuộc đời đầy bi phẫn của Bạch Thanh. Phải thời gian một nén nhang sau, Triệu Vũ mới hoàn lại tâm trí, nhưng ánh mắt vẫn còn đâu đó nỗi u buồn.
Nhưng hắn vừa mới định thần lại xong, bỗng giật mình lui lại mấy bước. Là Mộng Thần Châu đang lơ lửng ngay trước mặt hắn, rung rung thân mình
“ Ngươi làm sao. Tự nhiên xuất hiện trước mặt ta, là cố ý hù dọa ta?” Triệu Vũ cất tiếng mắng
Mộng Thần Châu treo trên không trung, ánh hào quang từ nó phát ra vẫn rực rỡ, huyền bí như thế
Triệu Vũ bước một bước tới ngay trước Mộng Thần Châu, mặt hiếu kì nhìn ngó, ngắm nghía xung quanh nó, xong khoanh tay lại, tự lẩm bẩm nói thầm
“ Đúng thật là lạ, cảm giác rất mơ hồ huyền ảo, rốt cuộc nó là vật gì, mà lại có sức thu hút lôi kéo tâm trí người vậy nhỉ?”
Tự kỉ nói một mình xong, Triệu Vũ ngước lên nhìn Mộng Thần Châu, miệng hỏi:
“ Mộng Thần Châu, Bạch Thanh tiền bối nói ngươi đã đợi ta ngàn vạn năm. Vậy, lí do gì mà ngươi lại chờ đợi ta, tại sao lại chọn ta?”
Mộng Thần Châu vẫn im lặng, không có bất cứ cái gì phản hồi, tựa hồ nó chỉ là một vật vô tri vô giác vậy
Triệu Vũ thấy nó không phản hồi lại, cũng vẫn rất bình tĩnh, lại hỏi
“ Bạch Thanh tiền bối nói trong ta có gì đó đặc thù, lúc đó ta b·ị t·hương rất nặng, trông c·hết rồi giống như, dù cho ngươi có năng lực chữa trị v·ết t·hương cũng không thể cứu được”
“ Thế nhưng ta lại sống, hồi phục bình thường. Vậy.. ngươi nói cho ta, ở ta có điểm gì mà ngươi lại chọn ta?”
“...”
Vẫn là tĩnh lặng không một lời hồi âm từ Mộng Thần Châu, khiến cho Triệu Vũ cũng dần không giữ được bình tĩnh rồi, nhẹ gằn từng chữ hỏi một lần nữa
“ Ta là ai, là cái gì. Có liên hệ gì với ngươi, để rồi ta lại xuất hiện ở đây?”
“...”
Tiếp tục là im lặng, nhưng lần này Triệu Vũ đã triệt để mất bình tĩnh, sự cau có bực bội hiện ra trên khuôn mặt, quát lớn
“ Ngươi cái gì cũng không nói, không có phản ứng, rốt cuộc là làm...”
Triệu Vũ chưa kịp nói hết câu, một giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng vang lên bên tai hắn
“ Triệu Vũ, kí kết linh ước đi”
Vẻn vẹn một câu nói cắt ngang như thế, làm Triệu Vũ câm nín, hoàn toàn quên đi cơn tức giận ban đầu. Biết thế nào được, giọng nói đó quá cuốn hút, quá xao xuyến lòng người rồi.
Triệu Vũ chững người không biết trả lời lại làm sao, tâm trí còn đang du đãng theo thanh âm mềm mại ấm áp kia. Mãi một lúc sau hắn mới giật mình tỉnh lại, có chút ý tứ trách móc
“ Ngươi rõ ràng có thể nói, vậy tại sao không trả lời những câu hỏi của ta?”
“...”
Mộng Thần Châu lẳng lặng một lúc, sau lại có giọng nói vang lên
“ Ta.. không thể nói được nhiều. Và... bây giờ ta chưa thể giải thích những câu hỏi của ngươi.”
“ Nhưng.. đến thời điểm thích hợp, ngươi sẽ biết tất cả”
Câu trả lời này của Mộng Thần Châu làm Triệu Vũ có chút khó chịu, không hài lòng. Nhưng hắn cũng rõ ràng một điểm, có lẽ hắn chưa đủ mạnh, đợi đến lúc nào đó hắn bước đến gần đỉnh cao của Mộng giới, thì khi đó hắn sẽ rõ ràng mọi chuyện
“ Được rồi. Không nói thì không nói. Ta cũng không hỏi ngươi thêm nữa”
Triệu Vũ cuối cùng đã chấp nhận bỏ qua chuyện hỏi vấn đề liên quan đến hắn. Nhưng lại hỏi vấn đề khác
“ Ngươi nói kí kết linh ước, là như thế nào làm?”
“ Linh ước là giao ước giữa ngươi ta, được sự đồng lòng chấp thuận của ta và ngươi, linh hồn tinh thần sẽ liên kết với nhau”
“ Ta sẽ khắc ấn linh hồn bên trong tinh thần của ngươi, Triệu Vũ. Việc của ngươi cần làm là chấp thuận điều kiện, ý niệm đồng ý kí kết là được”
“ Làm từng bước, đến lúc đó ngươi sẽ biết mình phải làm gì thôi. Giờ ta sẽ bắt đầu”
“ Ừm”
Triệu Vũ cho dù còn mơ hồ không hiểu, nhưng rốt cuộc vẫn gật đầu đồng ý làm theo, hắn tin tưởng Mộng Thần Châu sẽ không làm gì hãm hại hắn
Lời vừa dứt xong, từ trong Mộng Thần Châu bắn ra một tia sáng màu xám, ghim vào đầu Triệu Vũ
Triệu Vũ tinh thần rơi vào một vùng không gian khác, có chút u tối, tĩnh lặng, với ánh sáng xanh thẫm lờ mờ huyền diệu, nhưng lại tràn đầy sức mạnh kì lạ
Triệu Vũ cảm giác nơi này như có nguồn sức mạnh nào đó đang thúc đẩy tinh thần hắn phát triển mạnh mẽ lên vậy, làm hắn cực kì kinh ngạc
Mộng Thần Châu thấy Triệu Vũ một bộ kinh ngạc như vậy, lên tiếng giải thích
“ Nơi này là Tinh Thần Giới, nồng độ sức mạnh tinh thần nơi này rất cao, chúng ta sẽ kí linh ước tại đây”
Nói xong, trước mặt Triệu Vũ cùng Mộng Thần Châu xuất hiện một tấm linh thư với ánh sáng màu bạc mờ ảo, với nhiều hoa văn, văn tự cổ xưa
“ Ngươi ta đưa một đạo linh thức vào đây, ấn kí minh chứng cho sự chấp thuận kí kết linh ước giữa hai bên”
" Đây là kí kết chủ tớ, ngươi chủ ta tớ"
Triệu Vũ có chút bất ngờ, gặng hỏi: " Hả. Ta làm chủ??"
Mộng Thần Châu bình thản trả lời: " Ừm. Làm sao? Ngươi không muốn? Vậy thôi ta làm chủ nhé?"
Triệu Vũ khỏe miệng giật giật, vội cười nói: " Không sao không sao, cứ làm như ngươi nói đi"
" Hừ, thế thì làm theo lời ta nói, đưa đạo linh thức ra"
Triệu Vũ nghe xong thì cũng gật đầu làm theo, cũng không rõ làm sao hắn có thể phân tách tinh thần thức ra, chỉ biết hắn suy nghĩ kiểm soát một chút thì đã làm được rồi.
Hai bên lần lượt phóng ra một đạo ánh sáng bạc bay vào linh thư, hai cái tên hiển hiện trên đó, đồng thời có một đạo sức mạnh thần bí lưu động dọc theo từng văn tự và hoa văn cổ
Sau khi hoàn thành kí kết, tấm linh thư ánh xạ ra một vầng hào quang chói mắt, làm Triệu Vũ phải lấy tay che mắt mình
Xong xuôi mọi sự, tinh thần Triệu Vũ rời khỏi Tinh Thần Giới trở về hiện thực, mắt nhìn nhìn một chút cơ thể, hắn thấy trước ngực mình xuất hiện một ấn kí nhỏ màu xám sẫm.
Là hình một viên hạt châu rất giống Mộng Thần Châu, còn có đôi cánh bạc hai bên nó, ánh sáng phát ra rất dịu nhẹ
“ Đây là ấn kí linh ước, nó sẽ trường tồn khi mà linh ước còn chưa bị hủy” Mộng Thần Châu giải thích ấn kí cho Triệu Vũ
“ Được rồi. Bây giờ kí kết cũng đã hoàn thành xong, ngươi bây giờ sẽ đi cùng ta?” Triệu Vũ hỏi
“ Ừm, ta đương nhiên sẽ đi với ngươi, nhưng hiện tại ta không thể lộ diện được”
“ Tại sao” Triệu Vũ hiếu kì hỏi
“ Ngươi không cần phải biết, hiện tại thực lực ngươi không đủ, có biết cũng vô dụng” Mộng Thần Châu nhàn nhạt trả lời, trong giọng điệu còn có chút trêu chọc khinh thường hắn.
“ Ngươi.. được lắm, lại khinh thường ta” Triệu Vũ nghe nói xong, nhất thời tức giận mắng
“ Hừ, không nói thì không nói, ta cũng không muốn nghe quá”
Triệu Vũ còn đang làm bộ mặt giận dỗi thời điểm, Mộng Thần Châu bất ngờ tốc độ bay đến, lao thẳng tiến vào cơ thể Triệu Vũ trong sự ngơ ngác của hắn
Mộng Thần Châu nhập vào giữa ấn kí linh ước, lần này là toàn bộ thực thể nó dung vào, khác cái là nó có thể vào Tinh Thần Giới của Triệu Vũ, trú ngụ trong đó, điều mà không phải bất cứ linh ước nào khác cũng có thể làm được
“ Ngươi đây có thể trực tiếp vào Tinh Thần Giới của ta?” Triệu Vũ kinh ngạc xong, lại hiếu kì hỏi lại
“ Ừm, ta đương nhiên có thể, có việc gì mà ta không thể chứ?”
Thấy Mộng Thần Châu trả lời lại với giọng đắc ý cùng khinh thường mình, Triệu Vũ bất lực lắc đầu, không biết tên này làm sao lại trở thành lắm mồm lại còn thích chọc tức người khác như vậy. Có lẽ bị nhiễm tính cách của Bạch Thanh chăng?
Bỏ qua luồng suy nghĩ linh tinh này xong, Triệu Vũ lại quan sát xung quanh một lần nữa, bây giờ chỉ còn lại mình hắn nơi này, hơi buồn buồn một chút
“ Cảm giác thật có chút trống vắng a” Triệu Vũ nhẹ thở ra một hơi, mặc dù mới tới đây không lâu nhưng cũng đủ làm cho tâm thức hắn quen thuộc với nơi này rồi.
“ Được rồi, nếu đã xong xuôi tất cả rồi thì cũng đến lúc trở lại thế giới thực rồi”
“ Ta hôn mê lâu không tỉnh như vậy, sợ là phu thê Triệu Sơn sẽ lo lắng lắm đây, haha” Triệu Vũ bất giác cười, hắn thật mong nhìn thấy biểu cảm của hai người sẽ thế nào khi nhìn thấy hắn tỉnh dậy như vậy
“ Quên mất, còn có Trương Nhi nữa, không biết thương tích muội ấy có nặng lắm không, đã hồi phục chưa. Đến đây nhiều chuyện xảy ra quá làm ta quên mất
chuyện này”
Triệu Vũ là có lo lắng cho Trương Nhi, bởi vì trước khi đánh thắng Bá An thì nàng đã ngất đi rồi, nhìn sơ qua thì thương tích có vẻ rất nặng. Lúc hắn sắp bị mất đi ý thức thì Trương Nhi còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại gì
Triệu Vũ thầm nhủ trong lòng: “ Hi vọng nàng sẽ không sao”
Nói xong, hắn liền nghĩ đến chuyện rời khỏi đây, xong mới truyền âm trong Tinh Thần Giới nói:
“ Mộng Châu, ngươi nói ta cách rời khỏi nơi này đi”
“...”
“ Mộng Châu”
“...”
Vẫn là tĩnh lặng không một tiếng phản hồi, làm Triệu Vũ tâm lại muốn nổi đóa lên
“ Mộng Thần Châu, ngươi đây là đang đùa giỡn trêu chọc ta?”
“ Ừm, không có chuyện gì, ngươi chỉ cần nhắm mắt lại một chút là được, ta sẽ đưa ngươi ra” Thanh âm Mộng Thần Châu vang vang lên trong Tinh Thần Giới
“ Hừ”
"Ta gọi Mộng Châu ngươi không phải hồi. Bắt buộc ta phải gọi Mộng Thần Châu? Bạch Thanh tiền bối gọi ngươi được, ta lại không được?"
Triệu Vũ hừ lạnh mắng một cái, có chút bất mãn. Xong hắn như nhớ ra chuyện gì, lại nói:
“ Vậy tức là từ giờ ta có thể tiến vào đây thường xuyên được đúng không?”
“...”
Lại không có một phản hồi nào, làm Triệu Vũ có chút nóng giận lên, xong lại lắc đầu thở dài, thật không biết phải làm gì với tên này a
Nghĩ nghĩ xong, Triệu Vũ cũng khép lại mi tâm, tâm ý khẽ động một cái, chờ đợi quay trở về thế giới thực
“ Ta.. tỉnh dậy rồi!!”