Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 30: Cha Ta Rất Bá Đạo

Chương 30: Cha Ta Rất Bá Đạo


“ Cha, người còn không xuất hiện, bọn ta liền muốn c·hết, lúc đó đừng có mà khóc đấy nhé” Triệu Vũ ngửa mặt lên trời mà gào hét, giọng điệu có chút buồn bực, bất mãn

Trương Nhi thì đứng sững người ra, tay phải nắm giữ lấy tay trái, cơ thể đều là máu cùng bụi đất hòa trộn vào nhau. Nàng bây giờ mới bừng tỉnh ngộ, trước đó là nàng đã bị cơn phẫn nộ làm cho lu mờ lí trí. Đến khi b·ị đ·ánh cho tơi tả mới hoàn lại tâm trí. Nàng còn có sư tôn ở đây, đánh g·iết lớn thế này làm sao người không cảm nhận được cơ chứ.

Bản thân Triệu Vũ cũng chỉ mới nhớ tới mảnh này không lâu, thê thảm quá mức, làm cho hắn tinh thần của hắn càng là phát huy tối đa năng suất. Nơi này... là địa bàn của bọn hắn a, hắn còn lão cha tiên nhân vô cùng mạnh mẽ, thần thức lúc nào cũng bao trùm toàn bộ khu vực xung quanh đây mà

"..."

“ Haizz”

Một tiếng thở dài vang vọng trong hư không, thanh âm ấm áp điềm đạm ấy nhưng lại làm cho Bá Hải cảm giác một trận tê buốt da đầu, không rét mà run run lên

Một bóng người từ trong hư không hiện ra ngay trước mặt Triệu Vũ, người ấy nhẹ phất tay một cái, Trương Nhi đang đứng cách trăm mét kia thoắt cái đã xuất hiện bên cạnh Triệu Vũ

Nhìn lướt qua Bá Hải đang đứng chôn chân nơi đó run rẩy cơ thể, Triệu Sơn cười cười một chút, châm chọc nói với Triệu Vũ

“ Ta đang quan sát đây, không phải con bảo muốn dùng hắn làm đá mài đao hay sao. Ta làm sao nỡ lòng can thiệp vào a”

Nhìn cách thở dài lại còn lắc lắc đầu tỏ vẻ mình bị oan của Triệu Sơn, Triệu Vũ khóe miệng co giật lên, cứng đờ người dại ra. Hắn thật không biết phản bác gì, bởi vì Triệu Sơn cũng có phần đúng, nhưng mà...

Triệu Vũ nhìn điệu bộ * oan ức* của Triệu Sơn, nhất thời tức giận mà nói

“ Nhưng mà con cùng tiểu Nhi suýt chút nữa đã c·h·ế·t rồi kia, người không lẽ không thể ra tay cứu trợ vài lần lúc quan trọng. Rồi lại để bọn con tiếp tục đánh với hắn, thế không phải tốt hơn sao?”

Triệu Sơn khuôn mặt tỏ vẻ nhận ra điều gì đó, nhẹ đập tay vào nhau, cười nói

“ Ừ ha. Làm sao ta lại không nghĩ tới a”

“ Ừ ha?”

“ Người lại còn ừ ha?”

Triệu Vũ hỏi, càng nói càng bực tức lên, hắn thật không biết nên nói gì với lão cha này rồi, này quá vô lí rồi. Triệu Vũ tức giận quay mặt đi nơi khác, không muốn nhìn Triệu Sơn nữa, một bên Trương Nhi thấy cảnh này thì cũng lấy tay bịt miệng lại, khúc khích cười nhỏ

“Được rồi được rồi, không phải ta vẫn là xuất hiện đây rồi sao? Đừng trẻ con mè nheo giận dỗi như thế chứ”

"..." Triệu Vũ chán chẳng buồn nói cái gì, hắn hiện tại vẫn là trẻ con có được hay không?

Triệu Sơn mỉm cười nói với Triệu Vũ, tiện phất tay một cái, hai viên tựa hạt châu bay đến trước mặt Triệu Vũ cùng Trương Nhi

“ Đây là Hồi Nguyên Đan, các con nuốt vào đi. Nó giúp hồi phục nguyên khí và chữa lành thương tích. Với cảnh giới các con thì dùng nó sẽ hồi phục hoàn toàn đấy”

“ Hừ” Triệu Vũ khẽ hừ lên một tiếng

Trương Nhi mỉm cười cầm lấy đan dược đồng thời cho nuốt xuống, còn Triệu Vũ mặc dù đang giận dỗi nhưng cũng trảo nắm lấy viên đan dược kia cho vào miệng.

Nhìn con trai có biểu hiện như vậy, Triệu Sơn bất giác nở nụ cười, con trai của hắn lúc giận dỗi cũng thật quá đáng yêu a, làm hắn có chút muốn trêu chọc tiếp. Không lại nhìn Triệu Vũ, Triệu Sơn quay mặt về hướng Bá Hải, khẽ động một cái, cảnh giới của Bá Hải ngay lập tức tụt lùi trở lại là Khí Phàm cảnh sơ kì

Hành động này của hắn làm Triệu Vũ cùng Trương Nhi há hốc mồm kinh ngạc, còn Bá Hải thì không phải nói, vô cùng kinh hãi cùng vẻ khó tin trên khuôn mặt.

Xong xuôi, Triệu Sơn con ngươi sắc bén nhìn Bá Hải, miệng tựa cười như không cười, vấn hỏi:

“ Ngươi là đệ đệ của tên thảo khấu đầu Bá An kia? Ngươi là muốn báo thù cho ca ngươi?”

Bá Hải mồ hôi như trút nước, run rẩy câm miệng không dám nói một lời nào. Thấy đối phương vẫn không mở miệng nói gì, Triệu Sơn vẫn giữ bình tĩnh, cười nói

“ Ngươi không nói việc này cũng không sao, ta hỏi ngươi chuyện khác”

“ Ai.. là kẻ đã nói cho ngươi biết nhi tử và đệ tử ta đã g·i·ế·t ca ca ngươi?”

“...”

“ Bạo Huyết Đan của ngươi từ đâu mà có?”

“...”

Vẫn không một tiếng phản hồi từ Bá Hải, hắn lúc này đã sợ mất mật đi rồi, nhưng vẫn không hé răng nửa lời

Triệu Sơn gương mặt vẫn giữ sự bình tĩnh, đạo mạo, nhưng ngữ khí thì càng nghiêm nghị, có chút uy áp tản ra

“ Ngươi nhất quyết không nói? Đây là khinh thường ta?”

“...”

Lần này bởi vì uy áp Triệu Sơn tràn ra đè ép Bá Hải, làm cơ thể hắn không tự chủ được mà có hướng quỵ gối xuống, thể nội hắn càng là bị khí tức của Triệu Sơn mài mòn tàn phá

“ Khụ khụ.. l– là một vị tiên nhân đã nói cho ta, cũng đã ban cho tiểu nhân viên Bạo Huyết Đan này” Bá Hải đau đớn thống khổ, ho liên tục, khó khăn nói từng chữ

Triệu Sơn gật đầu cười vẻ hài lòng, tiếp nói: “ Người đó là ai, ở tông môn nào? Làm sao hắn biết được chuyện này?”

Bá Hải ấp úng không nói, Triệu Sơn càng là tăng thêm khí tức trấn áp, làm hắn thống khổ vô cùng

“ Tiểu... tiểu nhân không biết tên người ấy”

“ Ngươi còn dám nói dối?” Triệu Sơn giọng càng trầm xuống hơn, uy áp tràn ra nồng nặc làm cho Bá Hải thổ huyết

Hắn sợ hãi vội cúi đầu xuống, run run nói:

“ Tiểu...tiểu nhân thật không biết, chỉ biết rằng vị tiên nhân ấy ở Côn Lôn thánh sơn, ta nghe nói như vậy”

“ Đại nhân ngài phải tin tiểu nhân, ta không hề nói dối. Nếu dám nói dối đại nhân ngài nửa lời, sẽ bị thiên lôi đánh c·h·ế·t”

Nhìn bộ dạng run sợ cùng lời thề độc kia, Triệu Sơn nhẹ gật đầu không nói gì thêm, xoay người nhìn Trương Nhi, khẽ gật đầu ra hiệu

Bá Hải thấy Triệu Sơn không lại hỏi gì, mừng rỡ trong lòng vội nói:

“ Đại nhân, những gì biết tiểu nhân đều đã nói hết rồi, ngài có thể tha...”

*Xoẹt!!! *

*Bộp... bộp!*

Hắn còn chưa kịp nói xong, một ánh kiếm phi đến cắt ngang cổ hắn, vết cắt ngọt lịm làm đầu hắn rơi ra, tâm trí hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn thấy một đôi con ngươi đỏ máu phẫn nộ trừng trừng lên nhìn hắn

Bá Hải...C·h·ế·t!!!

Trương Nhi từ khi Triệu Sơn tra khảo Bá Hải cho đến giờ, nàng vẫn luôn lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, muốn tự tay g·i·ế·t c·h·ế·t hắn. Cho nên khi Triệu Sơn gật đầu truyền âm cho nàng, ra hiệu nàng có thể xuất kiếm rồi, nàng không chút do dự rút kiếm ra lao đến mà chém c·h·ế·t Bá Hải

Triệu Sơn sau khi cảm thấy sát khí trên người Trương Nhi đã giảm, cảm xúc của nàng cũng dần ổn định lại thì mỉm cười tiến lên nói

“ Được rồi, xem như đã hoàn toàn báo được thù cho tất cả mọi người. Con bây giờ nếu không còn tâm ma nữa, vậy có thể tu luyện thật tốt rồi”

Đúng thật là như vậy. Trương Nhi mặc dù trong thời gian mấy tháng này tăng lên cảnh giới rất nhanh, nhưng trong tâm vẫn còn tồn tại nhiều phiền muộn cùng phẫn nộ. Dường như linh cảm chuyện gì đó còn sót lại cho nên nàng rất khó đặt hết tinh thần cho việc tu luyện được, nếu tiếp tục như vậy bước vào con đường tu tiên sẽ rất dễ lạc lối

Bây giờ xem ra rõ ràng nguyên nhân đó rồi, hóa ra vẫn còn một kẻ là đệ đệ của Bá An đây

Còn về Triệu Vũ, hắn hoàn toàn không biết việc Triệu Sơn truyền âm cho Trương Nhi động thủ, cho nên vừa mới thấy nàng xuất kiếm, hắn đã kinh ngạc cùng ngơ ngác, xong mới thầm nghĩ:

“ Tiểu Nhi thật là dứt khoát a, không một động tác thừa mà lấy thủ cấp Bá Hải rồi”

Hắn mặc dù đã g·i·ế·t người qua một lần, tay xem như đã nhuốm máu người rồi, nhưng lần đó là hắn gần như bị mất đi lí trí không kiểm soát được bản thân

Chứ bây giờ mà bảo hắn g·i·ế·t người lại, có lẽ hắn vẫn còn chần chừ không ra tay, mặc dù biết thế giới này chỉ có chém g·i·ế·t mà thôi, nhưng hiện tại thì hắn vẫn chưa hoàn toàn thích nghi được.

“...”

Triệu Sơn thấy bầu không khí có chút u ám trầm lặng, cho nên cười lớn mà nói: “ Được rồi, mọi việc cũng đã xong thì chúng ta trở về thôi, a Nguyệt còn đang đợi ở nhà đây”

“ Vâng” Cả Triệu Vũ cùng Trương Nhi đồng thời đáp

Triệu Sơn gật gật đầu, phẩy tay nâng cả hai người lên, cùng phi hành về núi

--- Dạ đêm, nguyệt quang lơ lửng trên thiên không---

Cả nhà bốn người đang dùng cơm tối, Triệu Vũ cất tiếng hỏi

“ Cha, tên Bá Hải đó thật sự không biết danh phận kẻ chủ mưu nói với hắn?”

“ Ừm, nhưng có liên quan đến Côn Lôn thánh sơn, không biết là vị nào, chỉ là nếu không có thù oán gì với hai đứa các con thì làm sao phải nói cho Bá Hải biết”

Triệu Sơn lắc đầu trả lời, hắn cũng không đoán được là ai, bởi vì Triệu Vũ cùng Trương Nhi từ nhỏ đến giờ luôn là ở gần đây, không thể nào đắc tội đến tiên nhân nào được.

Hoặc là... kẻ thù của hắn!!!

Suy nghĩ này liền lóe lên trong đầu Triệu Sơn. Trong giới tu tiên thì chuyện thù địch với một người hay một thế lực nào đó là chuyện rất đỗi bình thường, cho nên rất có khả năng là kẻ thù của Triệu Sơn

Nếu thật như vậy thì quá nguy hiểm rồi, hắn phải nhắc nhở Triệu Vũ Trương Nhi đề phòng cảnh giác

“ Được rồi, các con mặc dù ở quanh đây tu luyện, nhưng cũng nên đề phòng cảnh giác. Rất có thể là kẻ thù của ta và a Nguyệt, dù chưa chắc chắn được nhưng đề phòng vẫn hơn” Triệu Sơn nói làm cho Triệu Vũ và Trương Nhi dừng đũa, ngưng lông mày lên, nghiêm túc nhìn hắn, xong cũng đồng thời gật đầu đáp:

“ Vâng, cha”

“ Vâng, sư tôn”

Chương 30: Cha Ta Rất Bá Đạo