Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31: Ta Muốn Làm Cái Du Lịch

Chương 31: Ta Muốn Làm Cái Du Lịch


Ăn tối xong xuôi, bốn người quây quần trên bàn trà để nói chuyện một chút trước khi đi nghỉ ngơi. Không khí êm ấm vui vẻ, huyên náo trong gia đình càng làm cho Triệu Vũ cảm thấy hạnh phúc an lòng rất nhiều. Nhìn mọi người cười nói vui vẻ với nhau, Triệu Vũ bất giác mỉm cười, rơi vào trầm tư, không gian của riêng hắn.

“ Tiểu Vũ, sao thế, sao lại thất thần thế kia?”

Mãi cho đến khi Vọng Nguyệt cảm thấy có điều bất thường từ Triệu Vũ, lên tiếng hỏi thì hắn mới bừng tỉnh lại, bỏ đi suy nghĩ vu vơ trước đó, vội nói

“ A con không sao đâu ạ, chỉ hơi suy nghĩ một chút chuyện thôi”

Vọng Nguyệt biết Triệu Vũ không muốn nói thì không lại hỏi, khẽ gật đầu trả lời: “ Ừm, con không sao là tốt”

Tiếp đến Triệu Sơn nhìn Triệu Vũ cùng Trương Nhi, cười hỏi: “ Thương thế của các con hồi phục hoàn toàn chưa”

Trương Nhi nghe hỏi thì tinh nghịch đáp: “ Vâng sư tôn, con bình phục hoàn toàn rồi ạ, đan dược người đưa hiệu quả mang lại rất là tốt ạ”

Triệu Vũ cũng gật gật đầu, dường như còn hơi giận dỗi chuyện lúc chiều, quay mặt đi nơi khác nói: “ Con cũng bình phục lại thương thế rồi, trong ngoài cơ thể không chút vết thương nào lưu lại”

Triệu Sơn thấy thái độ của Triệu Vũ vẻ hờn giận, hắn không nhịn nổi mà bật cười lớn tiếng: “ Con còn giận ta chuyện lúc chiều sao? Nam tử hán sao có thể để trong lòng mấy chuyện vặt vãnh này cơ chứ. Haha”

Nói rồi hắn vỗ vỗ vai Triệu Vũ, càng là cười lớn tiếng hơn

“ Hừ”

Triệu Vũ hừ lạnh một tiếng, xong gương mặt trở nên nghiêm túc lại, nhìn quanh một lượt từ Triệu Sơn đến Vọng Nguyệt

Nhìn vẻ nghiêm túc của hắn, phu thê Triệu Sơn Vọng Nguyệt biết rằng hắn có điều quan trọng muốn nói, cho nên cũng không còn cười nữa, im lặng lắng nghe. Trương Nhi thì biết chuyện Triệu Vũ muốn nói là gì, cũng mỉm cười chờ đợi hắn nói.

Triệu Vũ thấy tất cả mọi người đều nhìn hắn với biểu cảm chờ đợi, ấy làm hắn có chút run run lên, xong cũng hít vào một hơi dài, hơi hơi ấp úng nói

“ Cha, nương, con muốn sắp tới rời đi nơi này, đi hành tẩu lịch luyện một chuyến”

“Ồ” Phu thê Triệu Sơn đồng thanh ồ lên một tiếng, xong Triệu Sơn cười hỏi

“ Tại sao? Lí do con muốn rời đi là gì?”

“ Con muốn đi để trải nghiệm khám phá, cũng là muốn rèn luyện bản thân, học hỏi kinh nghiệm nâng cao thực lực”

“ Sau hai lần lâm vào sinh tử chiến thì con nhận ra bản thân còn quá yếu kém, thiếu sót rất nhiều. Mà ở nơi này lại không còn thứ gì để con lịch luyện tiếp thu kinh nghiệm, cho nên con muốn đi nhưng nơi khác trên đại lục”

Triệu Sơn Vọng Nguyệt bất ngờ trước câu trả lời của Triệu Vũ, không nghĩ tới con trai của mình lại có ý định như vậy trong đầu. Chính hai người cũng đã ngầm chấp nhận trong lòng rồi, nhưng Triệu Sơn vẫn muốn chắc chắn một lần nữa, lại hỏi

“ Nhưng con chỉ mới mười ba tuổi, mộng giới nguy hiểm trùng trùng, một đứa tiểu hài tử như con làm sao sẽ tồn tại được?”

Triệu Vũ nghe Triệu Sơn đá đểu khích bác mình như thế, bình thường hắn sẽ lên mặt bực mình ngay, thế nhưng lần này hắn không lại tỏ ra cau có giận hờn nữa, ánh mắt càng sắc bén hơn, nhìn Triệu Sơn nói

“ Con không sao, con biết cách sinh tồn. Hơn nữa không phải cha từng bảo là không dựa dẫm vào hai người quá nhiều, phải tự mình trưởng thành, tự thân tu luyện lớn mạnh sao?”

" Bây giờ ngươi còn nói như thế?"

Triệu Sơn lại một lần nữa kinh ngạc, không ngờ tới Triệu Vũ lại có thể phản bác hắn đến mức độ này. Còn Vọng Nguyệt một bên thấy cảnh này thì che miệng cười, nàng lần đầu thấy Triệu Vũ dùng lí lẽ mà thắng được Triệu Sơn

Cứng miệng không biết nói gì, xong Triệu Sơn nhẹ thở dài lắc lắc đầu, nhìn Triệu Vũ nói

“ Nếu con muốn đi thì cũng được, bọn ta sẽ không ngăn cản con. Nhưng con phải nhớ, nếu gặp đối thủ quá mạnh thì phải chạy trốn, không được gây thù chuốc oán với ai, rõ chưa?”

Triệu Vũ được cho phép thì mừng rỡ như điên trong lòng rồi, nhưng bên ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cười đáp: “ Cha yên tâm, con Tuyệt Đối sẽ biết điều ạ”

Nghe Triệu Vũ nhấn mạnh hai từ đó, cả ba người nhất thời cười phá lên, không khí trong nhà lại rộn ràng tiếng cười

Trương Nhi ngồi im lặng nãy giờ, chờ đợi Triệu Vũ nói xong, nàng cũng vội lên tiếng: “ Sư tôn, sư nương, con cũng muốn đi cùng Vũ ca ca”

Nàng miệng thì nói nhưng mắt nhìn Triệu Sơn và Vọng Nguyệt một cách thành khẩn, xong cũng nhìn qua Triệu Vũ, hi vọng hắn sẽ nói giúp nàng

“ Ừm, được, ta đồng ý” Thanh âm Triệu Sơn vang lên, làm cho hai đứa trẻ vừa mới ra hiệu bằng cái nháy mắt cho nhau hoàn toàn bất ngờ, cùng một lúc quay sang nhìn hắn

Triệu Sơn thấy dáng vẻ ngơ ngác khó tin của Triệu Vũ cùng Trương Nhi, nhẹ ho một tiếng, nói

“ Khụ khụ... Làm sao, chẳng lẽ tiểu Vũ đi rồi ta còn bắt con ở lại hay sao. Nếu thế thì một mình con ở lại núi tu luyện sẽ buồn chán lắm, cho nên ta dù không muốn thì cũng phải đồng ý thôi”

“ Đẹp luôn” Triệu Vũ vỗ hai tay vào nhau hô lên một tiếng

Triệu Sơn nhẹ lắc đầu, có chút bất lực. Còn Triệu Vũ Trương Nhi thì mừng rỡ ra mặt, không nghĩ lại có thể xin dễ dàng như vậy

Hai người còn vui vẻ đập tay nhau thời điểm, Triệu Sơn lại lần nữa ra hiệu im lặng, tiếp nghiêm nghị nói

“ Nhưng.. ta nhắc lại một lần nữa, hai người các con đi đường cũng phải cẩn trọng, tránh đắc tội ai, cũng phải biết chăm sóc chiếu cố nhau, không có ta cùng a Nguyệt ở thì các con phải tự lập rồi”

Triệu Vũ cùng Trương Nhi rất chú ý lắng nghe lời Triệu Sơn nói, bọn hắn biết nếu đã rời nhà đi hành tẩu thì chắc chắc phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với rất nhiều cản trở khó khăn. Cả hai gật đầu đồng thanh

“ Vâng, cha”

“ Vâng, sư tôn”

Vọng Nguyệt im lặng quan sát một lúc, thấy mọi người đã nói chuyện xong, mỉm cười nói

“ Haha được rồi được rồi, bây giờ cũng đã muộn, hai người các con soạn đi nghỉ ngơi đi”

"Tiểu Vũ con thật là, vừa mới tỉnh dậy đã phải chém g·i·ế·t đánh nhau với người ta rồi, bây giờ cũng cần phải tĩnh dưỡng thêm một đoạn thời gian”

“ Hì hì con đâu muốn đánh đâu, là do hắn tự tìm tới a" Triệu Vũ vừa cười đáp lời, biểu cảm lại tỏ ra có chút oan ức. Này cũng không phải tại hắn tìm tới phiên phức đâu a.

Mấy người nhìn Triệu Vũ tỏ điệu bộ như vậy thì đồng thời cười ha hả lên. Xong Triệu Vũ cùng Trương Nhi đều đi về phòng ngủ của mình để nghỉ ngơi.

Ngày hôm nay bọn hắn thật đánh nhau đến mức sinh tử gần kề như vậy, căng thẳng tất nhiên là có, tinh thần đã vận dụng quá nhiều rồi nên có chút mệt mỏi

Nhìn hai đứa trẻ rời đi, Triệu Sơn Vọng Nguyệt mặc dù bên ngoài tươi cười như thế, nhưng trong lòng lại biết bao là muộn phiền. Bọn hắn rất bất ngờ khi Triệu Vũ đề nghị rời đi, đồng ý cho bọn trẻ đi ra thế giới bên ngoài là thế, xong lại không bao giờ ngừng lo lắng đến chuyến đi sắp tới của Triệu Vũ Trương Nhi.

Bên ngoài kia, thế giới mà g·i·ế·t chóc không ngừng, ngươi lừa ta gạt, sợ rằng con trai, đệ tử mình sẽ không thể sinh tồn được

Thế nhưng hai người bọn hắn cũng rõ ràng một chuyện, có lẽ vẫn còn hơi sớm để cho Triệu Vũ cùng Trương Nhi bước ra thế giới rộng lớn kia, nhưng trước sau gì cũng phải đối mặt, chi bằng lần này cho hai người bọn hắn đi đi, trải nghiệm học hỏi

Cũng là phu thê Triệu Sơn tin tưởng vào khả năng phán đoán tình hình, bình tĩnh suy nghĩ xử lí vấn đề theo hướng tốt nhất của Triệu Vũ mới đồng ý. Trương Nhi mặc dù vẫn còn bị cảm xúc chi phối rất nhiều, lại suy nghĩ chưa sâu sắc, nhưng nếu có Triệu Vũ ở thì nàng cũng sẽ an toàn hơn một chút

Ngồi nói chuyện với nhau một lúc xong, Triệu Sơn Vọng Nguyệt cũng tắt đèn, đi nghỉ ngơi

--- Trong Mộng cảnh của Mộng Thần Châu ---

--- Tại Mộng Linh Tiểu Cảnh ---

Triệu Vũ liền xuất hiện tại đây, mở mắt quan sát xung quanh, hắn liền biết bản thân đã bị Mộng Thần Châu đưa đến nơi này rồi. Quan sát không thấy Mộng Thần Châu ở đâu, Triệu Vũ lớn tiếng gọi

“ Mộng Thần Châu, ngươi đang đâu, lại chơi trò trốn tìm với ta?”

“ Haha hihi”

Tiếng cười khúc khích trong trẻo vang lên khắp cả không gian mộng cảnh, Triệu Vũ lắng nghe tiếng cười, mắt quan sát tứ phía

Xong một khắc sau, Mộng Thần Châu liền xuất hiện ngay trước mặt hắn, nhẹ nhàng nói

“ Triệu Vũ, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi đây”

Chương 31: Ta Muốn Làm Cái Du Lịch