Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 43: Thiên. Quá Mạnh!!

Chương 43: Thiên. Quá Mạnh!!


“ Liên Hoa Kiếm Pháp: Nhất Lưu”

Một âm thanh trong trẻo thanh mảnh nhưng vô cùng uy nghiêm phát ra, lấn át đi tiếng gào thét phẫn nộ của Thiên.

Liên Hoa Kiếm Pháp: Nhất Lưu. Một chiêu thức trong bộ kiếm pháp này, chỉ duy nhất một đường kiếm lưu động, nhẹ nhàng uyển chuyển như thiếu nữ mới lớn nhưng lại vô cùng dứt khoát mạnh mẽ, một kiếm xuất ra, xin nhẹ cái thủ cấp.

“...”

Hiện trường rơi vào tĩnh lặng nhất thời, hai cái đầu lâu lăn lông lốc trên đất, gương mặt vẫn còn bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra. Trương Nhi chém quá ngọt, quá chuẩn xác đến mức đối phương còn chưa kịp cảm nhận cái gì, chỉ thấy cảnh vật xung quanh quay vòng tròn vòng tròn.

Bọn hắn chỉ nhớ vừa rồi chuẩn bị xuống đao trảm Triệu Vũ, bên tai chợt nghe Thiên hét lớn tiếng mắng bọn hắn hai từ “ Ngu Xuẩn” một khắc sau tầm mắt bọn hắn đã đặt ở dưới mặt đất đầy bụi bặm kia rồi.

Vết chém bén đến độ bọn hắn còn không cảm nhận được đau đớn, còn không biết được cổ mình vừa bị người ta chém rơi. Ánh mắt Lão Nhất nhìn thân ảnh tiểu hài nữ có chút suy nhược nhưng lại vô cùng uy nghiêm đang đứng kia, đôi mắt nàng nhìn lấy bọn hắn giống như nhìn cẩu đồng loại, lạnh lùng, phẫn nộ.

Lão Nhất, Lão Nhị có thể nhận ra được cảm xúc của nàng thông qua ánh mắt đó. Bọn hắn thấy đối phương như một vị tiên tử tay cầm ngọc kiếm, cao sang, kẻ thấp hèn như bọn hắn vô pháp sánh cùng.

Tiềm thức hai người bọn hắn tại còn tỉnh táo trong giây lát trong giờ khắc cuối cùng ấy, nhìn, cảm nhận xung quanh một chút, có chút không cam tâm, bản thân vậy mà lại thua thảm như vậy, quá khinh địch rồi. Rồi chầm chậm mọi thứ trong tầm mắt bọn hắn mờ dần mờ dần, mơ hồ hư huyễn, cuối cùng là một màu tối đen.

C·hết!! Hai vị tiệm cận đỉnh phong Luyện Tinh cảnh cường giả cứ như thế c·hết đi. Quá nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến kinh động lòng người!!

Triệu Vũ nhẹ ngước lên, ánh mắt nhu mì nhìn Trương Nhi, khẽ gật đầu một cái, miệng nở nụ cười tươi sáng, vẻ hài lòng lộ ra trên gương mặt tuấn mỹ.

“ Tiểu Nhi muội tới rồi, tới một chút nữa thì ta liền thành cái xác lạnh rồi a”

Triệu Vũ cười cười nói, đồng thời đưa tay lên ra hiệu cho Trương Nhi dìu đỡ hắn dậy một chút. Trương Nhi cũng mỉm cười, khẽ gật đầu nắm lấy tay hắn kéo dậy, cười khả ái nói:

“ Ừm, hai tên kia dây dưa quá có chút khó g·iết, nên mất chút thời gian muội mới xử lí xong, cũng may mà kịp lúc đến”

“ Haizz, thôi không sao không sao, dù sao chúng ta cũng thành công đánh g·iết tất cả rồi”

Triệu Vũ khập khiễng đứng lên, cơ thể có chút yếu nhược lung lay, nhưng khuôn miệng vẫn cười cười đáp lại Trương Nhi. Tiếp lại ngoảnh mặt nhìn vị trí Thiên đang ở, cười nói:

“ Thiên huynh, ta cùng muội muội đã hoàn thành điều kiện mà huynh nói. Giờ bọn ta đi được rồi chứ? Nam tử hán đại trưởng phu không nói hai lời, huynh chắc không phải loại người đó đâu chứ?”

“ Bọn ta xin cáo từ”

Hắn nói xong, còn không thèm để ý tới sắc mặt Thiên đang đỏ bừng lên giận dữ, không quản đối phương có nghe hay không, Triệu Vũ quay người ra hiệu cho Trương Nhi cùng rời đi. Hắn có chút mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi dưỡng thương năm ba ngày a.

*Xẹt xẹt*

*Vút v·út! ! !*

“ Vũ ca ca, cẩn thận!!”

Một đạo kiếm khí từ hướng bên phải lao tới hai người Triệu Vũ, quá nhanh quá nguy hiểm. Triệu Vũ còn không kịp phản ứng lại, vẫn may Trương Nhi nàng từ nãy không chút nào buông lỏng cảnh giác cho nên mới kịp phản ứng lại, nhanh chóng đẩy hắn ra, dùng đoản kiếm đỡ lấy một chiêu kiếm khí hung ác kia.

*Phốc ! ! !*

Trương Nhi bay ngược ra sau, một kiếm kia quá mức mãnh liệt rồi, Trương Nhi dù cho chống đỡ đúng lúc, nhưng uy lực của nó phát ra quá hung bạo, nàng vô pháp đánh tan nó, còn bị dư lực đánh cho thổ huyết mà bắn ra xa.

“ Ngươi... Không giữ lời?”

Triệu Vũ khó khăn đứng dậy, ngơ ngác lẩm bẩm gì đó, cùng một mặt kinh hãi vì chuyện gì vừa mới xảy ra, lại nhìn thấy Trương Nhi b·ị đ·ánh bay va đập vào thân cây, hắn nhất thời phẫn nộ liền quay ra nhìn Thiên chất vấn.

Thiên nghe lời vấn hỏi của Triệu Vũ, không khỏi bật cười, dường như cơn phẫn nộ đã đi theo một kiếm vừa rồi, nói:

“ Ta đâu có thất hứa? Lời ta nói ta vẫn chưa phá bỏ đây?”

Nghe lời bỡn cợt chế giễu của Thiên càng làm Triệu Vũ ủy khuất tức giận hơn, lớn tiếng quát:

“ Không thất hứa? Không thất hứa mà vừa rồi ngươi lại ra tay đánh lén bọn ta? Ngươi xem ta là kẻ ngốc không bằng?”

Thiên càng được đà cười lớn, nhìn Triệu Vũ nhàn nhạt trả lời: “ Thật, ta chưa từng phá bỏ quy tắc. Không phải ta nói các ngươi đánh bại được người của ta, ta sẽ tha c·hết cho các ngươi sao?”

Nghe đối phương nói đến đây, Triệu Vũ dường như đã hiểu ra chuyện gì, mắt máu căm phẫn nhìn Thiên.

Thiên dường như không để ý ánh mắt ấy, tiếp tục nói:

“ Ta có thể tha cho các ngươi tội c·hết, nhưng tội sống khó tha. Ta muốn bắt các ngươi về làm nô lệ của ta. Không được sao?”

“ Tiểu cô nương kia, ta quyết định rồi. Ta sẽ đưa về làm nương tử của ta, dung mạo xinh đẹp thế này, thật là a, quá rung động nhân tâm rồi”

Ao Mộc Lang từ lúc bắt đầu trận chiến đến giờ luôn im lặng, lúc này nghe Thiên nói vậy, có chút buồn buồn vội nói:

“ Ca, này là người ta đã nhắm đến a”

“ Câm miệng. Ngươi tên phế vật này suốt ngày ăn chơi gái gú, không chịu tu luyện, đến lúc đánh nhau đều là ức h·iếp kẻ yếu. Ngươi đây còn muốn giải bày với ta?” Thiên tức giận mắng lên

Ao Mộc Lang lập tức nín họng, không dám lại nói cái gì, chỉ là ánh mắt có chút oan ức nhìn Thiên, xong lại nhìn tới Trương Nhi đang vật vã đứng dậy, có chút không nỡ tiếc nuối hiện ra trên gương mặt sẹo.

“ Hừ”

Thiên hừ lạnh một tiếng, xong, không lại quan tâm tên đệ đệ phế vật này của mình, cặp mắt sắc bén nhìn tới Triệu Vũ đang khập khễnh từng bước đến bên Trương Nhi. Hắn lại cười nói:

“ Ta quyết định như vậy rồi. Các ngươi chịu thì chịu không chịu cũng phải chịu”

Triệu Vũ đến bên đỡ lấy Trương Nhi, không quan tâm lời Thiên nói. Hắn chắc chắn sẽ không chịu làm nô lệ cho bọn s·ú·c sinh này. Ánh mắt lo lắng nhìn Trương Nhi, ân cần hỏi:

“ Muội có sao không”

Trương Nhi từ từ đứng dậy, khẽ lắc đầu đáp: “ Muội không sao, chỉ là n·ộ·i· ·t·ạ·n·g có chút thương tổn, gãy vài cái xương thôi”

“ Ặc...Không cần miễn cưỡng quá, dùng hô hấp pháp hồi phục một chút đi” Triệu Vũ kém chút nữa sặc nước miếng mà ho ra, muội muội mình gãy vài cái xương, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g hư hại mà chỉ không sao??? Mạnh mẽ quá mức rồi a.

Triệu Vũ khẽ ngượng cười, hắn biết Trương Nhi b·ị t·hương rất nặng, một đạo kiếm khí kia uy lực là không phải bàn cãi. Mà càng là minh bạchTrương Nhi lúc chiến đấu thì tính cách rất mạnh mẽ, không để lộ cái yếu đuối bên trong ra. Cho nên nàng nói chỉ b·ị t·hương nhẹ, nhưng thực ra thương tích gánh chịu phải gấp đôi ba lần lời nàng nói.

Lo lắng về lo lắng, hắn thì thầm nói với Trương Nhi: “ Muội có còn sức đánh với hắn một trận không?”

Trương Nhi ngồi xếp bằng, vận hô hấp pháp để hồi phục, xong vẫn khẽ gật đầu nói: “ Muỗi vẫn được, nhưng huynh thì sao? Thương tích của huynh không phải nhẹ. Sợ là tình trạng chúng ta hiện tại cũng không chống đỡ được bao lâu”

Mặc dù tính cách mạnh mẽ kiên cường là thế, nhưng Trương Nhi vẫn biết điều hiểu chuyện, biết phán đoán tình hình hiện tại. Triệu Vũ cũng là đau đầu vì chuyện này, tình hình hiện tại của hai người bọn hắn rất là khó, nếu không muốn nói là sinh tử chỉ trong một khoảnh khắc này thôi.

Vốn dĩ nếu cả hai còn sung sức, không b·ị t·hương thì đã khó để đánh lại Thiên rồi.Nhưng bây giờ ai nấy mình đầy thương tích, lại khó càng thêm khó.

Trầm tư suy nghĩ giây lát, Triệu Vũ liền nói: “ Tiểu Nhi, chúng ta hiện tại liền dùng đan dược mà nương ta đã đưa để hồi phục thương tích. Đánh với hắn một trận, nếu đánh không lại, muội nghe hiệu lệnh của ta, nhanh chóng chuồn. Được không?”

“ Được, tất cả nghe theo huynh” Trương Nhi cũng khẽ gật đầu, xong nhắm mắt tiếp tục tĩnh dưỡng hồi phục.

Triệu Vũ thấy Trương Nhi đã đồng ý nghe theo kế hoạch của hắn, khẽ gật đầu, trong tâm hắn vốn không muốn dùng tới đan dược này, nó quá bắt mắt, dễ thu hút mấy kẻ phàm tham lam, thế nhưng hiện tại không dùng không được. Vững tâm xong, lại quay ra nhìn Thiên, hất cằm nói:

“ Ngươi này là chơi mưu ta, ta không chấp, càng khinh thường ngươi thực lực mạnh mà chơi tính kế kẻ yếu. Thế nhưng ta càng không muốn làm nô lệ người hầu cho ngươi, cùng lắm thì đánh một trận, c·hết thì c·hết, ta ngược lại không có sợ ngươi”

Thiên nghe những lời hống hách này của Triệu Vũ, liền lộ ra kinh ngạc trên gương mặt. Hắn nãy giờ quan sát thấy Triệu Vũ cùng Trương Nhi âm thầm nói nói gì đó, hắn biết bọn họ sẽ bàn kế hoạch gì đó, chỉ là không nghĩ tới đối phương lại muốn chính diện đánh nhau với hắn.

Kinh ngạc xong, hắn cười lớn, có chút thưởng thức, lại chế giễu nói: “ Chỉ bằng hai kẻ các ngươi? Lại còn đang bị trọng thương? Đây là b·ị đ·ánh cho nước chảy vào não, thật các ngươi nghĩ có thể đánh lại ta?”

Càng nói, Thiên càng ha hả lớn tiếng, giống như đang xem một tuồng kịch vậy. Triệu Vũ cũng cười lớn, áp chế cả tiếng cười của Thiên, làm cho hắn tắt đi âm thanh, khó chịu cùng nghi hoặc ra mặt, không biết trong tình huống này đối phương vì sao còn cười được như thế

Nghi hoặc muốn biết huyền cơ trong đây, nhịn không được liền hỏi: “ Ngươi cười cái gì?”

“ Không có gì. Ta cơ bản chỉ là thích cười thôi, liền điểm này cũng không được?” Triệu Vũ nhàn nhạt trả lời lại, vẻ khinh bỉ.

Thiên nghe được lời nói đầy ngạo mạn, lại còn vẻ khinh khi hắn của Triệu Vũ, có chút nổi đóa bên trong. Xong vẫn giữ lại một chút bình tĩnh vui vẻ cười nói:

“ Ngươi thật sự cho rằng ta sẽ không g·iết các ngươi?”

“ Đúng, ngươi không dám. Ngươi g·iết liền làm cẩu” Triệu Vũ không chút khách khí, mở miệng liền mắng.

Thiên bị mắng cho sắc mặt đen kịt, không nghĩ tới bản thân có một ngày lại bị một tên tiểu tử chơi chiêu vũ nhục như vậy. Nhất thời phẫn nộ lên, gân xanh nổi lên đầy cổ, gằn từng chữ:

“ Ngươi đây là đang thách thức ta?”

Càng nói, sát khí trên người Thiên tràn ra càng cuồng bạo, ép cho cuống họng Triệu Vũ cùng phía sau đang tĩnh dưỡng Trương Nhi muốn ngạt thở.

Triệu Vũ bị khí thế của Thiên dồn dập áp chế cho không ngóc đầu lên được, xong hắn vẫn cố cắn răng chịu đựng, gồng sức đứng thẳng người, hai mắt đỏ tươi như máu, quát:

“ Ta sẽ không khoanh tay chịu trói, càng không muốn làm đồ chơi mặc ngươi làm gì thì làm. Cùng lắm thì c·hết”

Nói xong, hắn lấy ra một viên đan dược, liền bỏ vào miệng. Trương Nhi cũng đồng dạng làm theo. Vừa nuốt vào một khắc đó, sinh khí, thương tích trên người Triệu Vũ Trương Nhi ngay tức khắc bình phục hoàn toàn, lại lần nữa sinh long hoạt hổ.

“ Hồi Nguyên đan?” Thiên kinh ngạc thốt lên một tiếng

Hắn không nghĩ tới hai tên nhóc trước mặt đây lại có thứ đan dược thần kì đó, và trong giây lát, dã tâm tham lam của hắn nổi lên cuồn cuộn, hắn muốn có thứ đan dược trị được mọi loại thương tích này!!

Chương 43: Thiên. Quá Mạnh!!