Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 12: Điểm sáng trong màn đêm

Chương 12: Điểm sáng trong màn đêm


Đêm đen buông xuống như một tấm màn tĩnh lặng phủ lên căn nhà gỗ cũ kỹ. Băng Tử Huyên vẫn nằm bất động trên chiếc giường gỗ lạnh lẽo, đôi mắt mở to, lơ đãng nhìn lên trần nhà. Ánh sáng từ ngọn đèn dầu nhỏ leo lét trên kệ gỗ ở góc phòng hắt lên những bóng đen lập lòe, càng làm cho không gian thêm phần u ám. Từ lúc bà lão kia cùng tên thầy bùa rời đi, căn phòng chìm vào im lặng, không còn tiếng người. Tất cả những gì còn lại là âm thanh lốp bốp nhỏ từ những con chuột chạy dọc trên cột gỗ trần nhà. Tiếng động nhẹ nhưng rõ ràng, mỗi lần chuột chạy qua lại như một lời cảnh báo về tình trạng bất lực của hắn.

Băng Tử Huyên khẽ cười cay đắng trong lòng. "Nếu mấy con chuột kia cắn ta... có lẽ cũng chỉ còn biết chịu đựng. Không thể làm gì khác." Thân thể hắn vẫn hoàn toàn bị t·ê l·iệt, không thể nhấc nổi dù chỉ một ngón tay. Cơn tê bại dường như đã ăn sâu vào xương tủy, khiến toàn thân hắn hoàn toàn bất động. Độc dược gây liệt này không hề tầm thường, nếu không có thuốc giải đặc trị, sợ rằng hắn sẽ phải đối mặt với cảnh bại liệt vĩnh viễn, không phải chỉ là tạm thời như hiện tại.

Trong hiểm cảnh, Băng Tử Huyên vẫn giữ được sự bình tĩnh. Đầu óc hắn không ngừng xoay chuyển, tìm mọi cách để thoát thân. Hắn biết rõ tình thế hiện tại chẳng mấy sáng sủa, nhưng cũng hiểu rằng sự hoảng loạn chỉ khiến bản thân thêm tuyệt vọng. Cách duy nhất để có thể kéo dài sự sống là lợi dụng tên thầy bùa tham tiền kia. Tuy nhiên, trong lòng Băng Tử Huyên không hề kỳ vọng nhiều vào gã. Hắn hiểu rằng một kẻ tham lam và mưu mô như tên thầy bùa, khi đã nhận được tiền, sẽ không dễ dàng tha cho hắn. Nếu gã có cơ hội, chắc chắn sẽ vắt kiệt mọi thứ từ hắn, sau đó mới tính đến chuyện lợi dụng hắn để hoàn thành nghi thức minh hôn kia.

"Vẫn là không thể dựa vào ai ngoài bản thân." Băng Tử Huyên nhắm mắt lại, cố gắng bình tĩnh suy nghĩ. Thời gian đang trôi qua, và c·hất đ·ộc vẫn không có dấu hiệu giảm đi. Hắn biết rằng mỗi phút trôi qua, cơ hội của hắn càng nhỏ đi. Dù đã tìm mọi cách để kéo dài thời gian, hy vọng c·hất đ·ộc sẽ dần yếu đi, nhưng cho đến giờ, cơ thể hắn vẫn hoàn toàn t·ê l·iệt.

Chương 12: Điểm sáng trong màn đêm