Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 164: Đoán bài - Xúc Xắc Điên Cuồng - Vòng Quay và Địa Ngục!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Đoán bài - Xúc Xắc Điên Cuồng - Vòng Quay và Địa Ngục!


Những từ cuối cùng như tiếng chuông báo tử, khiến toàn bộ căn phòng chìm vào sự sợ hãi tuyệt đối.

Hắn ngừng lại một chút, ánh mắt như thăm dò phản ứng của Băng Tử Huyên, rồi nghiêng người về phía trước, giọng thấp xuống nhưng không kém phần khiêu khích:

Lời nói vừa dứt, tiếng xì xào trong đám đông vang lên dữ dội hơn. Một số học sinh không khỏi trầm trồ trước khí chất ung dung, tự tin của Băng Tử Huyên.

"Đừng đánh giá qua vẻ bề ngoài. Cậu ta có khí chất lạ lắm. Nhưng phải nói, gương mặt hắn... giống con gái quá đi mất!"

“Trận Đấu Chính Thức: Saito Tatsuya vs. Takumi”

Cô gái chia bài nghe lời, nhanh chóng hiểu ý. Cô cúi đầu đáp lại, rồi vỗ tay hai lần.

Takumi cảm giác như mình bị nhấn chìm trong vực thẳm. Hắn cố gắng nuốt xuống cảm giác sợ hãi đang bóp nghẹt lấy cổ họng, nhưng ánh mắt Băng Tử Huyên lạnh lùng như lưỡi dao cứa vào hắn.

Khi hắn ngồi xuống ghế đối diện Takumi, không gian bỗng chốc tĩnh lặng trong thoáng chốc, như thể mọi người đều nín thở chờ đợi. Takumi ngồi đó, ánh mắt sau cặp kính gườm gườm nhìn Băng Tử Huyên, nụ cười nửa miệng hiện rõ sự khinh thường pha lẫn sự dè chừng.

Âm thanh vang lên gọn gàng, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Chỉ trong giây lát, hai người mặc đồng phục đen chỉnh tề xuất hiện từ phía sau, trên tay cẩn thận bưng một chiếc hộp gỗ chạm khắc tinh xảo. Hộp được khóa chặt, chỉ để lộ một khe nhỏ bên trên, vừa đủ để người ta đưa tay vào.

Băng Tử Huyên chậm rãi bước về phía bàn chơi với dáng vẻ ung dung, nụ cười mỉm thoáng hiện trên gương mặt, toát lên một sự tự tin đầy thách thức. Ánh mắt của hắn không rời khỏi Takumi, như thể trong thế giới của hắn lúc này chỉ có đối thủ trước mặt.

Một giọng nói run rẩy vang lên: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trò chơi được chọn: Đoán bài - Xúc Xắc Điên Cuồng - Vòng Quay và Địa Ngục!"

Takumi tựa người ra sau ghế, ánh mắt đầy mỉa mai và giọng điệu tự mãn vang lên, phá vỡ sự im lặng vừa rồi.

Một vài kẻ trong góc không giấu được sự ghen tị, còn những người khác thì bán tín bán nghi.

"Trò chơi này đúng là không tệ," Băng Tử Huyên cất tiếng, giọng nói mang theo sự thản nhiên đáng sợ. "Hy vọng cậu, Takumi, sẽ mang đến cho tôi một màn trình diễn ấn tượng."

Mỗi bước chân của Băng Tử Huyên khiến bầu không khí trong phòng thêm phần nặng nề, từng tiếng bàn tán vang lên không dứt trong đám đông đang theo dõi.

"Nhìn dáng vẻ hắn kìa, chắc gì đã biết chơi bài. Có khi chỉ là may mắn với trò đỏ đen lúc trước."

Băng Tử Huyên khẽ gật đầu đáp lại, ánh mắt không hề dao động. Hắn đưa tay chạm nhẹ vào mép hộp, ngón tay thon dài khẽ lướt qua bề mặt gỗ mát lạnh. Tất cả ánh mắt trong phòng dồn hết về phía hắn, không gian như chìm vào sự im lặng c·hết chóc.

Băng Tử Huyên, với vẻ điềm tĩnh thường thấy, nhẹ nhàng đưa ánh mắt về phía cô gái chia bài đứng bên cạnh. Hắn thoáng nở một nụ cười nhẹ, giọng nói trầm ấm nhưng không kém phần uy quyền cất lên:

Cô gái dừng lại một chút, rồi tiếp tục, giọng nói trầm xuống, mang theo sự lạnh lẽo:

- "Mời."

Hình ảnh hai người được phát trực tiếp trên toàn bộ màn hình lớn trong phòng, sân lớn, và cả khu vực trung tâm.

Băng Tử Huyên vẫn ung dung, điềm nhiên như không. Hắn khẽ nhếch môi, nụ cười nhẹ đầy thách thức, khiến Takumi cảm thấy tim mình đập loạn nhịp.

"Không thể nào! Cậu ta mới đến trường này, làm sao có thể đạt được địa vị cao như vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Những lời xì xào, khen chê pha lẫn nghi ngờ đan xen khắp căn phòng. Chỉ có Băng Tử Huyên là không màng để ý, tiếp tục tiến về phía trước.

- "Nhưng nếu trả lời sai... người chơi vẫn phải lắc xúc xắc. Tuy nhiên, điểm sẽ bị tính âm, và tích lũy đến âm 25 điểm sẽ bị xử thua ngay lập tức."

"Cũng thú vị đấy. Không phải ai cũng dám đối đầu với tên kia khi hắn vừa thắng lớn như vậy!"

Takumi, vốn giữ vẻ mặt tự mãn từ đầu, nay không giấu được sự khó chịu. Sắc mặt hắn tối sầm lại, ánh mắt lóe lên tia bất an. Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng đôi bàn tay đã siết chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay để che giấu sự lo lắng.

Toàn bộ đám đông c·hết lặng. Những lời cô gái vừa nói như những nhát dao đâm sâu vào tâm trí họ. Ai nấy đều nhìn Takumi và Băng Tử Huyên, ánh mắt pha trộn giữa kinh hoàng và mong chờ.

"Takumi—không ngờ cậu vẫn giữ được bộ mặt tốt như vậy. Phải nói, tôi thật sự cần đánh giá lại con người cậu."

"10 ô còn lại... đều là tử lộ. Từ những h·ình p·hạt t·ra t·ấn đến c·hết, cho đến những c·ái c·hết tức khắc. Đây chính là lý do trò chơi này chưa từng có người thua cuộc sống sót để kể lại."

Ánh mắt của Băng Tử Huyên khiến hắn có cảm giác như bị ép chặt dưới một áp lực vô hình, không sao thở nổi.

Tại sân lớn, một nam sinh nhìn lên màn hình, ánh mắt đầy tò mò:

Takumi nhấn mạnh từng chữ, như thể ban phát ân huệ:

"Trong lịch sử, trò này chỉ được bốc trúng ba lần. Kẻ thua không ai toàn mạng. Nghe nói vòng quay tử thần của nó chính là con đường đi thẳng đến địa ngục!"

"Quy tắc của trò chơi như sau: Mỗi lượt, một câu đố sẽ được đặt ra dựa trên nguồn gốc, truyền thuyết hoặc ý nghĩa ẩn giấu của từng lá bài trong bộ bài Tây. Người chơi nhanh tay giơ tay sẽ được quyền trả lời."

"Đúng thế! Tân sinh chỉ được cấp 50 điểm cơ bản, hắn chắc chắn phải có gia thế đáng gờm hoặc thủ đoạn gì đó phía sau!"

Takumi ngồi bất động, cả người lạnh toát. Gương mặt hắn vốn tràn đầy tự mãn giờ trở nên xám ngoét. Hắn không thể tin rằng mình lại gặp phải điều tồi tệ nhất ngay lúc này.

"1250 điểm của cậu? Dùng nó cho tôi vẫn là hợp lý hơn rất nhiều."

Cô liếc nhìn Takumi, ánh mắt sắc bén như muốn cảnh báo:

Takumi giả vờ thở dài, nhưng giọng điệu vẫn đầy ý châm chọc:

Màn hình lớn ngay lập tức hiển thị dòng chữ:

Mặc dù lời nói toát ra vẻ ngạo mạn, nhưng sâu trong lòng, Takumi không khỏi dậy lên sự lo lắng. Hắn biết dữ liệu về Băng Tử Huyên là một mảng trắng, không có bất kỳ thông tin rõ ràng nào—một điều bất thường đối với bất kỳ học sinh nào trong ngôi trường này. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trước khi cuộc chơi bắt đầu, tốt nhất cậu nên đầu hàng và cút khỏi đây. Như vậy, chí ít cậu chỉ mất 50% số điểm, vẫn còn giữ được 50%. Với số điểm đó, cậu vẫn có thể sống thoải mái, không cần lo lắng bị rơi xuống tầng lớp thấp kém. Còn nếu không nghe lời, đừng trách tôi khi trận đấu diễn ra, mọi hậu quả xảy ra đều không được nhắc trước."

"Học sinh mới này điên rồi sao? Chưa gì đã liều mạng đến thế."

Một người khác híp mắt đầy ẩn ý:

Tiếng thông báo vừa dứt, cả căn phòng chìm vào sự tĩnh lặng như c·hết chóc. Không gian đặc quánh một bầu không khí áp lực, như thể mọi người đều bị bóp nghẹt bởi chính nỗi kinh hoàng hiện rõ trên gương mặt họ.

Chương 164: Đoán bài - Xúc Xắc Điên Cuồng - Vòng Quay và Địa Ngục!

Băng Tử Huyên ngồi đối diện, lắng nghe từng lời nói của Takumi với vẻ điềm tĩnh. Khi Takumi dứt lời, hắn khẽ cười, nụ cười như hòa lẫn chút chế nhạo và sắc lạnh.

Đám đông dường như cũng cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt, nhưng họ không thể rời mắt khỏi trận đấu. Trò chơi này không chỉ là một canh bạc sinh tử, mà còn là một vở kịch lớn, nơi mỗi bước đi đều đẩy cả hai người chơi vào con đường không thể quay đầu.

Cô gái chia bài giữ chặt lá thăm, đôi mắt khẽ dao động trước khi trấn tĩnh lại. Hít một hơi thật sâu, cô từ từ ngẩng đầu, giọng nói vang lên mạnh mẽ nhưng pha lẫn chút u ám:

Takumi ngồi đối diện, dù cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng mồ hôi trên trán đã lấm tấm hiện rõ. Hắn nắm chặt tay dưới bàn, lòng bàn tay đã rịn mồ hôi từ lúc nào. Dù tự nhủ rằng mình nắm chắc phần thắng, Takumi vẫn không thể xua đi cảm giác bất an.

Những lời xì xào bàn tán khi nãy giờ đây đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hồi hộp và căng thẳng bao trùm.

Sự bí ẩn này khiến Takumi thầm cảnh giác. Hắn hít sâu, cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong đầu không ngừng tính toán.

Chiếc hộp được đặt ngay trước mặt Băng Tử Huyên. Người chia bài cúi người trước hắn, giọng nói đầy kính trọng:

"Không thể nào... Đây chính là trò chơi khét tiếng đó sao?!"

"Nhưng cậu cũng đừng vội tự mãn với cái địa vị đó. Số điểm của tôi hiện tại đã đạt 980—chỉ cần 20 điểm nữa thôi, tôi sẽ bước lên tầng lớp địa chủ. Và cậu lại thực sự không biết điều mà muốn tự mình nâng đỡ tôi lên bằng toàn bộ số điểm như thế này. Quả thật, ơn đức này của cậu đúng là vô lượng đối với tôi."

"Saito—thật không ngờ đấy. Một học sinh mới nhập học như cậu lại có địa vị cao đến mức này. Phải nói là khiến tôi bất ngờ không thôi!"

"Còn về chuyện đầu hàng mà cậu đề nghị, cậu không cần tốn công khuyên nhủ. Tôi đã quyết định từ lúc bắt đầu rồi. Một khi tôi đã làm, thì nhất định phải làm đến cùng. Ý tốt của cậu, có lẽ nên giữ lại để dùng cho người khác thì hơn."

"Vòng quay tử thần gồm 12 ô. Chỉ có 2 ô là không dẫn đến c·ái c·hết. Một là ô ‘Từ bỏ bộ phận cơ thể’ – kẻ thua sẽ mất đi một phần thân thể, phần nào sẽ do người thắng quyết định. Hai là ô ‘Nợ 1000000 điểm kinh nghiệm’ tức là chấp nhận gánh thêm khoản nợ không bao giờ có thể trả nổi."

''Cậulta là quái vật sao? Tại sao hắn không có chút lo lắng nào?!"

Cô dừng lại, ánh mắt quét qua hai người chơi, rồi tiếp tục:

Cô ngừng lại, ánh mắt tối sầm lại khi nói đến phần còn lại:

Cô gái chia bài tiếp tục, giọng nói của cô sắc như dao, cứa sâu vào tâm trí từng người:

"Trả lời đúng, người chơi sẽ lắc xúc xắc. Tổng điểm xúc xắc sẽ tương ứng với một nấc điểm trên Vòng Quay Số Phận, dao động từ 1 đến 10 điểm. Điểm cộng sẽ được tính dồn, và vòng quay sẽ được reset mỗi lần người chơi quay."

Lá thăm được kéo ra từ chiếc hộp gỗ, một dải giấy trắng nhỏ gọn nằm trên đầu ngón tay hắn.

Hắn nhếch môi cười, tiếp tục nói với vẻ chế giễu pha chút kiêu ngạo: (đọc tại Qidian-VP.com)

Takumi siết chặt tay. Trong lòng hắn gào thét:

Băng Tử Huyên đưa tay vào khe hẹp của chiếc hộp. Hắn cảm nhận những lá thăm giấy nhỏ chạm vào đầu ngón tay mình. Hắn chậm rãi khuấy động, mỗi động tác đều toát lên sự điềm tĩnh và tự tin tuyệt đối. Mọi ánh mắt đều chăm chú dõi theo từng cử động của hắn, không ai dám chớp mắt.

"Và khi người chơi đạt được 25 điểm dương, họ sẽ tiến vào Vòng Quay Tử Thần."

"Học sinh mới này không ngờ lại ở tầng lớp địa chủ..."

Một học sinh trong đám đông buột miệng:

"Cậu ta là người mà hội trưởng hội học sinh đã chú ý đến. Có vẻ không phải là loại tầm thường."

- "Phiền cô."

"Trò chơi mà người thua chưa từng sống sót trở ra?!"

Những kẻ đang tụ tập ở các tầng khác cũng nhanh chóng bị thu hút bởi sự kiện này. Tiếng ồn ào bàn tán vang lên khắp nơi.

Băng Tử Huyên dừng lại, ánh mắt sắc bén chạm vào ánh mắt đằng sau cặp kính của Takumi, như muốn xuyên thấu từng lớp phòng bị. Sau đó, hắn tiếp lời, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực:

"Vì cậu là người hôm qua ra tay giúp tôi, tôi sẽ rộng lượng cho cậu một lời khuyên." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Đoán bài - Xúc Xắc Điên Cuồng - Vòng Quay và Địa Ngục!