Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 10: Câu thần chú thứ ba
Bên dưới phòng vệ sinh nữ.
Người đàn ông mặc vest đen chỉ rơi xuống chừng hơn hai mét thì chân đã chạm đất, hắn giống như đã quen với việc này, nhanh chóng đứng thẳng một cách vững vàng.
Một tiếng tít chợt vang lên.
Trong không gian chỉ có một mét vuông này, hắn giữ hai tay ở phía trước, bàn tay trái nắm lấy cổ tay phải, đứng yên bất động mặc cho bản thân đang từ từ chìm xuống phần mặt đất màu đen dưới chân.
Rõ ràng là vừa rồi còn cứng chắc như sắt đá, thế mà giờ lại không khác gì cát lún.
Đợi đến khi hai chân của người đàn ông này một lần nữa đặt lên mặt đất, cảnh vật xung quanh hắn cũng hoàn toàn thay đổi.
Trước mặt hắn lúc này là một đại sảnh rộng lớn với lối kiến trúc hiện đại, mang phong cách khoa học viễn tưởng, đèn điện sáng bừng.
Đại sảnh này được chia làm bốn lối đi chính dẫn đến tám khu vực khác nhau, ngay lúc này đang có rất nhiều người cũng ăn mặc giống hệt như người đàn ông di chuyển qua lại giữa các khu vực, phong thái lúc di chuyển của họ đồng thời cũng cực kì tương đồng với hắn.
Mà ở nơi đối diện với tầm mắt của người đàn ông, ngay sau quầy đón tiếp là từng dòng chữ to tướng.
[CỤC KIỂM SOÁT NĂNG LỰC SIÊU NHIÊN & PHÒNG VỆ HIỂM HỌA NGOÀI ĐỊA CẦU]
[TỔNG CỤC KHU 5]
[PHÂN CỤC THÀNH PHỐ NEW ERA]
Người đàn ông đi thẳng tới chỗ quầy đón tiếp, chỗ có một nam và một nữ tuổi chừng ba mươi đang đứng chờ ở sau quầy.
Người nam kia giống như đang bận xem xét tài liệu gì đó, cho nên kẻ tiếp đón hắn chính là người phụ nữ.
Trên ngực áo phải của cô ta là một tấm thẻ tên bằng kim loại.
[Liu Yu Xin]
Liu Yu Xin mỉm cười chào hỏi:
“Hôm nay có lẽ lại là một ngày năng nổ nhỉ, đặc vụ Wilson?”
Đồng thời đẩy một chiếc hộp kim loại vuông vức màu đen đến trước mặt người đàn ông được gọi là đặc vụ Wilson kia.
Đặc vụ Wilson không cười, chỉ đáp:
“Phận sự mà thôi.”
Trong lúc nói chuyện, hắn đặt tay phải lên trên chiếc hộp vuông, năm ngón tay gõ gõ chạm chạm vào chiếc hộp mà không theo một quy luật nào cả.
Khi đặc vụ Wilson dừng lại, một tấm thẻ tên cùng kiểu của Liu Yu Xin bỗng nổi lên bên trên chiếc hộp.
[Cloud Wilson]
Cloud Wilson cầm lấy tấm thẻ tên, ấn một cái lên ngực áo, tấm thẻ liền bám dính vào áo của hắn.
“Tạm biệt.”
Gật đầu một cái với Liu Yu Xin, Cloud lập tức quay người rời đi, nhanh chân bước đến chỗ khu vực có ít người qua lại nhất.
Để tiến vào khu vực đó, hắn cần phải đi qua một mái vòm có màu trắng bạc, nếu không mang theo thẻ tên mà bước vào chỗ này, tất cả các phòng ban đều sẽ nghe được tiếng báo động, đồng thời hắn cũng sẽ lập tức chịu sự công kích vô cùng thảm khốc.
Thảm khốc cỡ nào thì Cloud không biết được, hắn cũng chỉ nghe được như vậy từ người hướng dẫn của mình lúc mới gia nhập cục.
[Văn phòng giám sát]
[Phòng số 3]
Mở khóa bằng vân tay rồi đẩy cửa bước vào, Cloud Wilson hiện tại đang có mặt trong một văn phòng rộng đến gần ngàn mét vuông, bốn phía được đặt rất nhiều màn hình lớn, trước mỗi màn hình đều có đặc vụ theo dõi.
Ngoài ra trong văn phòng còn được lắp đặt rất nhiều máy tính và các thiết bị điện tử khác, ước tính phải có đến hơn một trăm hai mươi đặc vụ đang làm việc ở đây.
Cloud không chào hỏi ai, cũng không ai chào hỏi Cloud, hắn cứ thế đi đến chỗ một máy tính còn để trống, bắt đầu báo cáo tiến độ công việc của mình lên trên hệ thống dữ liệu.
Trong lúc nhập hồ sơ, hắn cũng không khỏi hồi tưởng lại đối tượng cần giám sát mới bị phát hiện hôm nay.
‘Tiềm năng cấp B, người này có triển vọng để phát triển, chỉ mong là một kẻ biết điều. Đừng có giống như tên kia…’
Đúng lúc này, một giọng nói từ đằng trước chợt vang lên:
“Này đặc vụ Wilson, có vẻ như hôm nay là một ngày bận rộn của cậu rồi, lại là dấu hiệu đỏ.”
Cloud ngẩng đầu lên, một nam đặc vụ trung niên tuổi chừng bốn mươi đang đứng ở đó, tay trái chỉ về phía màn hình lớn trước mặt.
Trên màn hình là một phần bản đồ của thành phố New Era, một vòng tròn đỏ tựa như gợn sóng đang không ngừng tỏa ra ở hướng đông bắc, theo như những gì được hiển thị thì vị trí đó thuộc về khu vực của quận 13.
Mấy đặc vụ ở gần đó cũng chú ý tới động tĩnh bên này, nhìn qua màn hình, một kẻ trong đó nói:
“Quận mười ba? Tôi nhớ được mấy đối tượng ở chỗ này đều rất nghe lời, ngoại trừ cái tên kia.”
Một người khác tiếp lời:
“Vậy chỉ có Siêu Trộm thôi, gã này là kẻ tái phạm, còn không chỉ một lần.”
“Lần trước bị biệt giam ba tháng, bây giờ được thả tự do chẳng đến vài ngày lại chứng nào tật nấy à?”
“Có lẽ bị giam một vài năm sẽ khiến tên đó ngoan ngoãn hơn.”
Cloud Wilson không để tâm đến lời bàn tán của những đặc vụ khác, hắn nhanh chóng hoàn thành công việc báo cáo, sau đó đi đến trước màn hình lớn, nói với đặc vụ trung niên kia:
“Chú Đạt, xác nhận vị trí mục tiêu.”
Đặc vụ được gọi là chú Đạt làm thủ thế ok, sau đó bắt đầu thao tác trên bàn điều khiển dưới màn hình.
Nhưng năm giây, mười giây rồi nửa phút, một phút trôi qua, trên màn hình lớn vẫn không xuất hiện thay đổi gì.
Cloud Wilson nhíu mày, hắn hiểu rõ rằng chú Đạt công tác ở cục đã ít nhất hai mươi năm, kinh nghiệm đầy mình, loại thao tác để xác định vị trí mục tiêu ông ta làm không dưới ngàn lần, tình huống gì mà chưa gặp qua.
Nhưng bây giờ xử lý mãi chưa được, vậy thì hoặc là lỗi hệ thống, hoặc là mục tiêu lần này có vấn đề.
“Hệ thống không có vấn đề.”
Thấy chú Đạt nhún vai với mình, Cloud biết, vậy thì là trường hợp thứ hai.
“Tôi đi một chuyến.”
Lời vừa dứt thì thân hình của hắn đã tới trước cửa ra vào, quận 13 là khu vực mà hắn phụ trách, không thể đổ cho các đặc vụ khác.
Cloud rời khỏi văn phòng, còn trên màn hình, dấu hiệu đỏ vẫn chưa từng biến mất.
…
Hiện tại, phố Hoa Loa Kèn, hẻm 48, trong căn nhà nhỏ hai tầng từng là tiệm sách cũ.
Anlene lúc này đã no bụng, hắn không có thói quen ngủ trưa, cho nên sau khi dọn dẹp những thứ cần dọn dẹp, hắn quyết định tiếp tục học tập bùa chú.
Dở quyển sách thần chú ra, sau Lumos, hắn bắt đầu suy nghĩ bản thân nên học loại bùa chú gì tiếp theo.
Nhìn tới nhìn lui sáu câu thần chú còn lại, Anlene rất nhanh đã có quyết định, đó là một loại phép thuật mà rất nhiều người quen thuộc, Bùa Mở Khóa - Alohomora.
Hắn cho rằng một khi học được loại Bùa Ếm này, nếu như Mảnh Vá xuất hiện ở nơi mà hắn không thể đi vào thì hắn vẫn có thể đi vào.
Nhất là khi trên thế giới có lẽ không ai biết được bùa phản của Alohomora.
Anlene lật đến trang có nội dung hướng dẫn của Bùa Mở Khóa, bắt đầu đọc một cách vô cùng nghiêm túc.
“Có rất nhiều cách để vượt qua những cánh cửa được cài then kỹ lưỡng ở thế giới phép thuật…”
“Bùa Mở Khóa, hay còn được biết đến với cái tên Bạn Của Đạo Chích…”
Sau khi đã tìm hiểu được một lúc, hắn nhận ra được một điều là Alohomora phức tạp hơn Lumos không ít, nếu độ khó của Bùa Thắp Sáng Đũa là một thì Bùa Mở Khóa chí ít cũng là ba, bốn.
Thế thì chỉ cần bỏ ra càng nhiều thời gian luyện tập thì sẽ được thôi, Anlene tin là như vậy, và hắn cũng bắt tay vào làm.
Sau khoảng chừng hơn hai giờ đồng hồ, hắn đứng trước cửa phòng, nhìn chằm chằm vào nắm tay cửa đã bị khóa lại từ bên trong, trong đầu hồi tưởng lại quỹ tích chuyển động đũa phép mà Bùa Mở Khóa yêu cầu.
Cổ tay hắn bắt đầu cử động, mang theo lòng tin cực lớn rằng bản thân sẽ mở được khóa, đồng thời niệm chú vào thời điểm mà hắn cho là chính xác.
“Alohomora!”
Đùng!
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, phần cửa gỗ xung quanh tay nắm cửa xuất hiện vết cháy đen, còn chính bản thân nó thì bị vỡ ra thành nhiều mảnh rơi tán loạn trên mặt đất, chỉ chừa lại một ít bộ kiện đang cố bám víu lại với cánh cửa.
“...”
Anlene đứng yên bất động tại chỗ, cánh tay giơ đũa phép vẫn chưa hạ xuống, trầm mặc không nói lời nào.
Có cái gì đó không đúng, Alohomora mà hắn biết có cách mở khóa vô cùng nhẹ nhàng, tựa như được mở bằng chính chìa khóa vậy, còn trường hợp trước mắt lại giống như phiên bản cũ hơn của loại phép thuật này, đơn giản mà thô bạo.
“Há há, đây là Bùa Mở Khóa hay Bùa Phá Khóa ó?”
Nghe âm thanh nhạo báng của Mũ Phân Loại truyền đến từ sau cánh cửa, Anlene cuối cùng cũng có cử động, hắn chép chép miệng, buông thõng hai tay xuống.
“Nhất định là sai ở chỗ nào rồi…”
Hắn lầm bầm trong miệng, đồng thời đẩy cửa bước vào.
Ngồi xuống bàn, Anlene một lần nữa đọc kỹ lại hướng dẫn trong sách, đồng thời hồi tưởng lại thao tác làm phép ban nãy của mình, nhưng trong lúc nhất thời vẫn không nhận ra vấn đề nằm ở đâu.
‘Thử lại lần nữa?’
Ý nghĩ này vừa hiện lên liền bị hắn phủ quyết, trong nhà cũng không có bao nhiêu cánh cửa để cho hắn thí nghiệm.
Suy tư trong chốc lát, Anlene chợt thở ra một hơi dài, hắn quyết định tạm thời gác Alohomora sang một bên, chờ có điều kiện thích hợp rồi lại động tới.
Nhưng thất bại nho nhỏ này không tiêu giảm được nhiệt tình của hắn, tạm thời không học được Bùa Mở Khóa thì hắn học cái khác.
Nhìn thấy trang sách ngay kế bên phần chú giải cuối cùng của Alohomora, Anlene liền quyết định là nó.
Stupefy.