0
“...nếu như một người trúng phải Lời Nguyền U Nhọt, vậy cách chữa trị đơn giản nhất chính là một thìa Thuốc Chữa Nhọt.”
“Nó là một phương thuốc hiệu quả để chống lại mụn nhọt, mề đay, vảy nến và các loại tình trạng sưng, nổi hạch khác.”
“Đây là một loại ma dược có đặc tính mạnh, hãy cẩn thận trong việc pha chế, bởi bất kỳ một sai lầm nào cũng có thể biến nó thành Thuốc Nổi Nhọt.”
“...”
Anlene không nhanh không chậm đọc nội dung có trong sách, rất nhanh đã tiến tới phần nguyên liệu cần chuẩn bị.
‘Xem nào… sáu cái nanh rắn, bốn con sên có sừng, hai cây lông nhím.’
Hắn mở nắp hộp nguyên liệu ra, bắt đầu tìm kiếm thứ tương ứng.
Sau đó Anlene liền không khỏi có chút dở khóc dở cười.
‘Khá lắm, vậy mà lại có hết thảy mười một cái nanh rắn, bảy con sên có sừng cùng ba cây lông nhím, quả thật là không định để tôi nấu đến vạc thứ hai mà, giáo sư Snape.’
Bên cạnh danh sách nguyên liệu của Thuốc Chữa Nhọt có vài dòng chữ nhỏ, đó là ghi chú của Hermione về việc nên chọn nguyên liệu có hình dáng, màu sắc, độ cứng ra sao để dễ dàng hơn cho việc pha chế.
Nhưng những ghi chú đó đối với Anlene lúc này thật sự chẳng giúp ích được mấy, bởi hắn rõ ràng không có bao nhiêu sự lựa chọn.
“Hơn nữa… không ai có thể hoài nghi ánh mắt chọn hàng của một bậc thầy ma dược.”
Hắn cầm một cái nanh rắn đưa ra trước mắt, cũng giống như mười cái còn lại ở trong hộp, nó dài chừng một đốt ngón tay, độ cong rất có mỹ cảm, phần đuôi nanh sắc nhọn, toàn thân có màu trắng ngà không chút tì vết, hoàn toàn là kiểu nguyên liệu thượng hạng mà Hermione ghi chú.
Anlene lấy ra những nguyên liệu cần dùng để vào một cái hộc rỗng trong chiếc hộp, sau đó tiếp tục tham khảo nội dung trong sách.
Đầu tiên là về cách xử lý nguyên liệu trước khi cho vào vạc.
“Cho sáu cái răng nanh vào cối, dùng chày giã chúng thành bột…”
Anlene đi về phía bàn ăn, lấy vài cái ly cùng một số cái muỗng, sau đó hắn giống như nghĩ tới gì đó, rút đũa phép ra niệm một phát Bùa Xua Đuổi Muggle lên cửa.
Kế đó hắn mới mang theo đồ vật đã lấy quay trở lại sàn nhà, dùng phép biến hình biến mỗi thứ một cái thành chày với cối.
Anlene vốn định cho nanh rắn vào giã luôn, nhưng được nửa chừng thì bỗng có chút do dự.
‘Có lẽ cần rửa qua trước chứ?’
Hắn không nắm chắc, thế là đành nhờ tới Sách Ma Dược Cũ Của Hermione Granger.
Nội dung của quyển sách cũng không nói tới điều này, nhưng mà may quá, trong phần ghi chú của Hermione lại có nhắc nhở rõ ràng.
“...trước khi được giã thành bột nhuyễn, cũng như cho vào trong vạc nấu, nanh rắn nhất định phải được giữ ở trạng thái khô.”
‘Ừm, vậy xem ra cũng không cần rửa cho thỏa đáng, dù sao đây cũng là nguyên liệu của giáo sư Snape, vấn đề vệ sinh chắc hẳn không thành vấn đề.’
Rồi hắn chợt nhìn lại bộ chày cối mà mình mới biến ra, cùng với những cái ly, cái muỗng ở bên cạnh.
‘Nhưng hai thứ này lại có thể có, cả chúng nữa.’
Anlene thầm nhủ, sau đó xách theo Vạc Lớn Nhỏ Tùy Ý vào nhà vệ sinh, tới chỗ vòi nước hứng cỡ nửa vạc rồi quay lại phòng ngủ.
“Cho nên việc đầu tiên mình làm với cái vạc này lại là nấu nước chứ không phải ma dược.”
Hắn tự giễu một câu, đậy nắp ấm nước… vạc lại, sau đó chĩa đũa phép đến chỗ đế bắt lửa dưới đáy vạc, dùng ra phát Bùa Tạo Lửa có hiệu quả cao nhất mà hắn có thể thi triển hiện giờ.
“Incendio!”
Phừng!
Ánh lửa bùng lên, trong lúc chờ nước sôi, hắn tiếp tục tìm hiểu về công đoạn xử lý nguyên liệu trước khi chính thức pha chế Thuốc Chữa Nhọt.
“Sên có sừng dùng trong Thuốc Chữa Nhọt cần được hầm với lửa nhỏ trước khi cho vào vạc, phải giữ nguyên con…”
“...có thể cắt gai nhím thành những đoạn chừng một xen ti mét, sau đó mới cho vào vạc, như vậy có thể rút ngắn một ít thời gian hoàn thành ma dược…”
“Vạc dùng để nấu nên là loại cỡ trung bình, lượng nước cần cho một lần nấu với mức nguyên liệu tiêu chuẩn là khoảng ba panh…”
Đọc tới đây, hắn không khỏi khựng lại một chút.
“Ba panh… là bao nhiêu đây?”
Anlene biết panh là đơn vị dùng để đo lường thể tích, nhưng chỗ hắn sống người ta đa phần chỉ dùng lít mà thôi.
Hơn nữa nếu hắn nhớ không nhầm, panh ở mỗi nơi lại mỗi khác, ít nhất thì hắn biết panh Mỹ không giống với panh Anh.
Anlene lấy điện thoại ra định tra cứu, nhưng chợt phát hiện hoàn toàn không có sóng, chỉ đành lắc đầu cất nó đi.
Ba panh bằng bao nhiêu lít?
Anlene không biết câu trả lời, nhưng hắn lại biết một kẻ chín mươi chín phần trăm có thể giải đáp cho hắn.
“Hừ, khoảng một lít bảy, có thế thôi cũng hỏi. Thật không biết nếu mà không có ta, ngươi phải làm sao để tồn tại ở thế giới này nữa.”
Mũ Phân Loại nói với âm thanh đầy kiêu ngạo.
“Đương nhiên là như vậy rồi, đương nhiên là như vậy rồi!”
Anlene qua loa đáp lại, ngó chỗ ly mà mình lấy tới khi nãy.
Hắn biết dung tích của chúng là khoảng bao nhiêu, bởi vì ở nhà hắn cũng có mấy cái cùng kích cỡ như vậy.
“Ba trăm năm mươi mi… Vậy cần bốn ly đầy với một ly vơi một chút.”
Anlene tiếp tục đọc các ghi chú của Hermione, chẳng mất bao lâu thì nước mà hắn nấu trong vạc cũng đã sôi lên.
Hắn đầu tiên là dùng Scourgify tẩy rửa mớ ly cùng muỗng đã lấy khi nãy, cũng như bộ chày cối mà hắn đã biến hình, sau đó liền lấy phần nước sôi đó tráng qua bọn chúng.
Xong việc, hắn lại hứng nước mới vào vạc, kế đó dùng một phát Bùa Tạo Lửa với cường độ thấp để hâm nóng nó.
Chẳng dừng lại ở đó, hắn cầm tới hũ thủy tinh chứa sên có sừng đã chuẩn bị từ trước, chúng được Snape ngâm trong một loại dung dịch có chút sền sện, hẳn là dùng để giữ tươi được lâu.
“Cứ giữ nguyên con…”
Anlene lẩm bẩm, dùng phép biến hình biến hai cái muỗng thành một cặp đũa, nhanh chóng gắp từng con sên bỏ vào trong vạc, khi đã cho đủ bốn con thì liền đóng nắp vạc lại.
“Tiếp đó cần chờ ít nhất hai mươi phút mới xong.”
Anlene cũng không ngồi chơi xơi nước, hắn lấy sáu cái nanh rắn bỏ vào trong cối, sau đó bắt đầu dùng chày giã từ từ.
Mục tiêu của hắn là phải giã chúng trở thành bột mịn.
Qua một lúc, hắn liền hoàn thành việc đó, nhưng cũng không dừng lại mà bắt đầu xử lý chỗ gai nhím.
Hắn biến một cái ly thành một cái thớt, lại biến một cái muỗng thành một con dao, sau đó liền dùng chúng cắt hai cây gai nhím thành những đoạn ngắn hơn.
Sau khi xử lý xong nanh rắn cùng gai nhím, lại chờ thêm năm phút, chỗ sên có sừng trong vạc cũng đã hầm xong theo thời gian yêu cầu.
Hắn vớt chúng ra một cái khay, sau đó rót khoảng năm ly nước dung tích 350ml vào trong chiếc vạc đã được làm trống.
“Kích cỡ trung bình…”
Anlene không biết kích cỡ trung bình là cỡ nào, nhưng hắn nhớ Vạc Lớn Nhỏ Tùy Ý có bảy kích thước khác nhau.
“Vậy thì chọn mức thứ tư.”
Hắn dùng đũa phép gỗ thông gõ vào quai cầm bên phải của chiếc vạc.
Đến khi nó thu nhỏ xuống mức thấp nhất, hắn lại dùng đũa phép gõ ba cái vào quai bên trái.
“Hẳn là như vầy.”
Anlene khẽ gật gù, sau đó dùng Bùa Tạo Lửa ở mức độ vừa để thắp lửa dưới đế vạc.
Đợi đến khi có bong bóng sủi lên, hắn liền cầm cái cối có chứa bột nanh rắn lên, dùng một cái muỗng cà phê bỏ chúng vào trong vạc, chia làm bốn lần, mỗi lần cách nhau khoảng mười lăm giây.
Hoàn thành việc này, hắn bắt đầu niệm Incendio, tăng cường nhiệt độ lửa nấu, đồng thời nhớ lại ghi chú của Hermione ở công đoạn này.
“...kế tiếp cần đun nóng hỗn hợp này đến hai trăm năm mươi độ F trong mười giây, cái này rất khó để xác định, nhưng có một mẹo vặt là hãy quan sát hơi khói bốc lên từ vạc…”
“...nếu khói có màu xanh, vậy thì là chính nó.”
Anlene thấp giọng lẩm bẩm.