Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 132: Lại thấy Galleon
Anlene lại một lần nữa bị “hắn” giới thiệu cho một món đồ vượt quá khả năng tài chính của mình.
Hắn không khỏi thắc mắc, nếu mà mình đưa ra ý kiến, liệu đám pháp sư nổi danh là lười kia có chịu nâng cấp cơ chế cho Phòng Đấu Giá Không Người?
‘Có lẽ chứ?’
Anlene nghĩ tới thái độ của Ajax, tên pháp sư duy nhất mà hắn gặp được lúc sáng, không khỏi hoài nghi tính khả thi của chuyện này.
Mũ Phân Loại cười lạnh:
‘Ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Chẳng phải chỉ cần có đủ nhiều tiền là được sao?’
Anlene nhìn mức giá của Túi Gương nhảy lên liên tục, khóe mắt bất giác giật giật, lắc đầu đáp lại:
‘Như ông nói là trị ngọn chứ không trị gốc, ngài Mũ.’
Chiếc mũ nghe vậy liền giở giọng chế nhạo:
‘Ái chà, hôm nay lại còn nói đạo lý với ta? Không phải ngày thường ngươi chỉ lo việc mình hay sao, bây giờ lại còn bận tâm đến trải nghiệm của đám tân thủ tương lai à, có trúng Lời Nguyền Độc Đoán không đó?’
Anlene có chút tiếc nuối nhìn cái Túi Gương trước gương một thoáng, sau đó liền dùng một ý nghĩ để cho “hắn” giới thiệu cho mình món hàng đấu giá khác.
Đồng thời cũng đáp lại Mũ Phân Loại:
‘Ông không hiểu, tôi nào quan tâm người ta có trải nghiệm tốt hay xấu. Chỉ là bắt gặp một tính năng đần độn liền không chịu được muốn gửi feedback cho nhà phát triển thôi.’
Lúc này, “hắn” cũng mang ra một món hàng mới.
[Vật phẩm đấu giá: 5 gói Bụi Vô Thanh Vô Vị]
[Loại bột phấn được chế thành từ phấn hoa của Hoa Ẩn Mình, là đạo cụ cực kỳ hữu dụng để tránh bị một số loại quái vật đánh hơi thấy khi đang khai thác khoáng thạch. Sau khi sử dụng sẽ tạo thành một vùng bụi mù, ngăn không cho âm thanh hay mùi vị bên trong khu vực bụi mù bao phủ truyền ra ngoài, hiệu quả kéo dài 1 - 1,5 giờ đồng hồ.]
[Mức giá hiện tại: 1,794 Đá Thực Tại]
[00 : 19 : 27]
[Đưa ra mức giá mới]
‘Cái này… có vẻ không tệ.’
Ánh mắt của Anlene không khỏi sáng lên một cái, thứ được gọi là Bụi Vô Thanh Vô Vị này nghe miêu tả quả thực không tệ.
‘Mặc dù không thể ẩn hình như Bùa Tan Ảo Ảnh hay Áo Choàng Tàng Hình, nhưng lại thắng ở chỗ che giấu được âm thanh cùng với mùi vị.’
‘Nếu kết hợp cả hai lại với nhau, vậy trừ phi là loại thủ đoạn tầm nhiệt, hoặc một số năng lực quá mức đặc thù nào đó, nếu không ai cũng đừng hòng phát hiện được.’
Ý nghĩ này vừa lướt qua, hắn lại chợt nhíu mày.
‘Không đúng, thứ này có thể tạo ra bụi mù bao phủ một khu vực, hẳn là không khó bị nhìn thấy. Dùng Bùa Tan Ảo Ảnh không quá thỏa đáng, có lẽ chỉ có thể lấy Áo Choàng Tàng Hình bọc luôn phần bụi mù đó lại mới ổn.’
Mặc dù Anlene bây giờ không có Áo Choàng Tàng Hình, nhưng chỉ riêng công dụng của Bụi Vô Thanh Vô Vị cũng đủ khiến cho hắn muốn mua nó rồi.
[00 : 18 : 49]
[Đưa ra mức giá mới]
Hắn nhìn đồng hồ đếm ngược của món hàng, phát hiện chỉ còn chưa đến hai mươi phút thì phiên đấu giá của nó sẽ kết thúc.
‘Vậy thì chờ đến phút cuối cùng.’
Anlene thầm nhủ một câu, bèn lấy điện thoại ra hẹn giờ, sau đó liền yên tâm để cho “hắn” tiếp tục giới thiệu những vật đấu giá khác cho mình.
Vừa là để xem có thêm món hàng nào thích hợp hay không, vừa là để thu nạp thêm một ít kiến thức.
Khoảng mười bảy phút sau.
Điện thoại trong túi Anlene rung lên, kéo hắn ra khỏi guồng quay của đủ loại hàng hóa.
Hắn lúc này quả thật đã biết được thêm không ít thông tin về các loại sự vật trong Siêu Hiện Giới, mặc dù chỉ là da lông, nhưng cũng đã rất hữu ích.
Chỉ tiếc là Anlene không tìm thấy món hàng thứ hai mà hắn muốn mua, hay nói chính xác hơn là cũng có, nhưng vấn đề lại một lần nữa là số Đá Thực Tại trong D-Shift của hắn hoàn toàn không kham nổi.
Trong đầu Anlene thoáng hiện qua hình ảnh về một chiếc găng tay, nhưng ngay sau đó liền bị hắn quăng ra sau, thay thế bằng ý niệm về Bụi Vô Thanh Vô Vị.
[Mức giá hiện tại: 1,794 Đá Thực Tại]
[00 : 00 : 58]
[Đưa ra mức giá mới]
‘Vậy mà không có ai đưa ra mức giá mới.’
Anlene có một chút ngạc nhiên.
Kỳ thực lúc này không chỉ có mỗi một người đấu giá Bụi Vô Thanh Vô Vị, nhưng những người khác đưa ra đấu giá một lần cũng ít nhất mười gói, mà hắn thì tạm thời không muốn mua nhiều như vậy.
Nhưng cũng nhờ dạo qua những phiên đấu giá đó, hắn ước lượng được một gói Bụi Vô Thanh Vô Vị có giá khoảng từ ba trăm năm mươi đến gần bốn trăm Đá Thực Tại tầm đó, vì thế mà đã có một con số đại khái mà mình sẽ đưa ra để chốt hạ món hàng này.
[00 : 00 : 11]
Khi đồng hồ đếm ngược chỉ còn mười giây, cũng là lúc hắn bắt đầu gọi giá.
[Đưa ra mức giá mới]
[Mức giá hiện tại: ↑ 1,881 Đá Thực Tại]
[00 : 00 : 07]
[00 : 00 : 04]
[00 : 00 : 01]
Anlene bình tĩnh nhìn thời gian đếm ngược từng giây, cho đến khi đồng hồ điểm 0 giờ 0 phút 0 giây, cũng không có ai đưa ra mức giá cao hơn.
Ngay lập tức, một pop-up bắn ra từ D-Shift.
[Ngài đã đấu giá thành công 5 gói Bụi Vô Thanh Vô Vị, xin hãy thanh toán trong vòng 1 phút trước khi Phòng Đấu Giá Không Người thi hành biện pháp cưỡng chế]
Anlene liếc qua màn sáng trước mặt, mặc dù có chút hiếu kỳ muốn biết biện pháp cưỡng chế đó là gì, nhưng hắn cũng biết bản thân không nên làm trò dại dột thì hơn.
[58]
[57]
[56]
Nhìn từng con số lớn nhảy lên trước mặt mình, hắn xuyên qua nó trông thấy “hắn” ở trong gương đang mỉm cười đưa hai tay về phía mình.
Một tay trống không, tay còn lại cầm lấy một cái túi vải.
Cái túi vải kia hiển là là đựng 5 gói Bụi Vô Thanh Vô Vị, mà bên chỗ tay không lại vừa hay đối xứng với tay đeo D-Shift của Anlene.
Rất dễ hiểu, thế là Anlene cũng đưa hai tay của mình ra.
Một tay nhận hàng, một tay giao tiền.
Khi đầu ngón tay của Anlene chạm phải mặt gương lạnh lẽo, hắn thoáng có cảm giác như đưa tay vào dòng nước, cái túi vải kia rất nhẹ nhàng mà rơi vào trong tay hắn.
D-Shift cũng phát ra thông báo mới.
[Giao dịch thành công]
[Ngài thanh toán 1,881 Đá Thực Tại tiền đấu giá vật phẩm: 5 gói Bụi Vô Thanh Vô Vị]
[Số dư hiện tại: 5,279 Đá Thực Tại]
‘Chậc chậc, mới ngày đầu tiên đã dùng phân nửa tiền vốn.’
‘Cũng may đều là dùng để mua thứ hữu dụng, hơn nữa vẫn còn có một can mỡ bò chờ đấu giá, tính ra không tiêu được gì mà lại còn kiếm về nhiều hơn.’
Hắn cảm khái một lúc, lòng thầm khen Dong Mao một tiếng “người tốt”.
Anlene cầm túi hàng trong tay, vốn định tiếp tục mượn Phòng Đấu Giá Không Người để lấy thêm kiến thức.
Nhưng nghĩ tới hai Mảnh Vá Thường đã thu thập được, hắn cũng chỉ đành hẹn ngày mai gặp lại với nơi này.
Anlene nhìn mình trong gương, giữ hai chân ở trong ô kính dưới sàn.
Hắn giậm chân phải ba cái, sau đó là tới chân trái, khiến vòng tròn ma thuật lại hiện lên, nhưng khác với ban nãy là lần này nó vừa xuất hiện đã phát ra ánh sáng.
Anlene không gì lấy làm bất ngờ, bắt đầu xoay một vòng tại chỗ, chỉ là theo chiều ngược lại với lần xoay trước.
Vòng tròn ma thuật cũng theo đó mà ảm đạm dần, cuối cùng hoàn toàn xám xịt.
Mặt kính dưới sàn vỡ ra, nuốt trọn nó lẫn tấm gương trước mặt Anlene, sau đó lại nhanh chóng khôi phục như cũ.
Đến đây coi như xong việc, trước khi rời khỏi Phòng Đấu Giá Không Người, hắn ngước mặt lên nhìn Giám Định Toàn Thư một cái, sau đó liền xoay người ra cửa ngoắc một chiếc độc giác long trở về Quán Rượu Tứ Phương.
Về đến quán rượu, cả Jerry lẫn Aniruddh đều đã không còn ở đó, thế là hắn cũng không cần mất thời gian chào hỏi, trực tiếp trở về phòng mình.
“Để xem ra cái gì đây!”
Anlene có chút háo hức cầm ngược Mũ Phân Loại, thò tay vào trong lục lọi, hắn trước đó đã rửa tay thật kỹ càng.
Chẳng mất bao lâu, hắn đã sờ tới một vật gì đó có cảm giác khá là quen thuộc.
“Lại là nó…”
[Trelawney chúc phúc, phù thủy năm thứ nhất lấy được phần thưởng bậc Thường: Một Túi Gold-Galleon Cỡ Nhỏ]