0
Chừng nửa giờ đồng hồ sau.
Trước cổng chào khổng lồ của Đấu Trường Vạn Cảnh, bài thử của Anlene đã xong, hắn lúc này đang cùng ba người của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy nói lời tạm biệt.
“Nếu không có vấn đề gì, vậy ba ngày sau Hans sẽ thông báo cho anh địa điểm tập hợp của chúng ta, Phù Thủy.”
Xi Yuan cười bắt tay với Anlene, Hans cùng Julien chia ra đứng một trái một phải bên cạnh đối phương, vui vẻ nhìn về phía hắn phất phất tay.
Có vẻ như kết quả bài thử của Anlene cũng khá tốt cho nên ba người mới có thái độ này, nhưng hắn vẫn thầm nghĩ trong lòng:
‘Nếu không có vấn đề gì… Vậy nếu như mấy người tìm được ứng viên tốt hơn thì chính là có vấn đề rồi?’
Từ chỗ của Hans hắn biết được Ảo Tưởng Nguyên Thủy hiện tại có năm thành viên, không khó để hắn đoán được hai người đang vắng mặt kia đang làm chuyện gì, khả năng cao là cũng giống như đối phương, họ đang đi tìm ứng viên ở những tòa thành khác.
‘Cũng chẳng quan trọng, không được thì tìm đoàn khác, cơ hội khác.’
Anlene tự nhủ, mặt ngoài thì bất động thanh sắc, gật đầu nói:
“Tôi hiểu rồi, vậy tôi xin từ biệt ở đây, đoàn trưởng Xi Yuan, ngài Julien.”
Sau đó hắn khẽ giơ cánh tay có đeo D-Shift lên, nói riêng với Hans:
“Có gì liên lạc nhé!”
Thấy đối phương làm thủ thế “OK” hắn mới nói một câu “tôi đi trước” sau đó liền không còn nấn ná thêm một giây nào, trực tiếp ngoắc một chiếc Xe Khách Độc Giác Long Mini đang chờ khách trước Đấu Trường Vạn Cảnh, lên đường trở về Quán Rượu Tứ Phương.
Ba thành viên của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy đứng nhìn con độc giác long đi xa, dần dần hóa thành một điểm đen nhỏ.
Julien lúc này mới chợt nhảy lên vỗ đầu Hans một cái, cười ha hả nói:
“Oh yo yo! Khá lắm Hans, chú mày được việc quá nhỉ, chớp mắt đã tìm được nhân tuyển phù hợp như vậy!”
Người sau nghe vậy chỉ biết gãi đầu cười khổ đáp:
“Thực tế thì tôi cũng chẳng làm gì nhiều, đang ngồi đọc báo thì anh ta tự nhiên tìm đến đó thôi.”
“Ôi ôi, ở đây cũng không có người lạ, chú mày khiêm tốn để chi đây?”
Julien tặc lưỡi lắc đầu, lại nhảy lên cho Hans thêm một hit.
Xi Yuan cũng cười cười, xen giọng vào:
“Ngài Julien nói phải đấy, cậu cũng không nên tự coi nhẹ mình. Có những thứ tưởng như đơn giản mà lại không, biết đâu đổi lại là ngài Julien thì có ngồi đọc báo đến hết ngày cũng không ai tìm đến.”
Julien nghe xong liền giống như đã đoán được gì đó, định ngăn cản Hans hỏi vì sao nhưng đã không còn kịp rồi.
“Tại sao lại thế?”
Hans không khỏi thắc mắc, lúc hắn nói lời này cũng là khi Julien hô lên “đừng hỏi!”.
Xi Yuan làm bộ như sắp không nhịn được cười đáp:
“Bởi vì không thấy được ngài Julien thì làm sao mà người ta tìm đến ổng được, mặt bàn che hết rồi.”
Hans nghe xong không khỏi cúi đầu xuống nhìn thân hình thấp bé của thành viên cao tuổi nhất trong đoàn, trong đầu chợt xuất hiện hình tượng khá là cụ thể, vội vàng đưa tay lên bịt mồm lại, ngăn không cho mình cười thành tiếng.
Julien mặt đen lên, mắt trợn trừng phừng phừng lửa giận như sắp rút gươm đâm hai người này tới nơi, nhưng thực tế lại không có bao nhiêu tức giận, đoàn của bọn họ vẫn thường hay ghẹo nhau kiểu này.
Sau một hồi đùa giỡn, Julien mới quay lại chuyện chính, ngẩng mặt lên hỏi Xi Yuan:
“Này đoàn trưởng, sau lúc nãy anh không xác định tuyển chọn Phù Thủy luôn đi?”
“Tên này không những có phẩm vị tốt, mà cây chổi bay cùng sức quan sát bén nhạy của hắn đã không thể phù hợp hơn nữa với yêu cầu của chúng ta.”
“Để thêm ba ngày, nhỡ đâu khi ấy hắn bận làm chuyện khác thì đúng là rách việc!”
Hans cũng nhìn về phía Xi Yuan, muốn xem đối phương trả lời thế nào, bởi hắn cũng đồng tình với ý kiến của Julien.
Xi Yuan bình tĩnh cười đáp:
“Chuyện chưa ngã ngũ, sao có thể nói là không có lựa chọn phù hợp hơn được, ngài Julien? Nhất là khi Armas và Galen cũng đang tìm người.”
“Bất kể là bọn họ có tìm được ứng viên hay không, hoặc là ứng viên không thích hợp bằng Phù Thủy, thì chúng ta ít ra vẫn nên chờ hai người ấy trở về rồi quyết định.”
Armas cùng Galen chính là hai thành viên còn chưa lộ mặt của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy, đúng như Anlene đã suy đoán, họ quả thật đã được Xi Yuan giao cho nhiệm vụ tương tự với Hans.
Julien cùng Hans nghe vậy không khỏi gật đầu liên tục, nhưng Xi Yuan cũng không dừng lại ở đó, hắn còn nói thêm:
“Lại nói, mặc dù chúng ta đã biết phần nào bản lĩnh của Phù Thủy, cũng đồng ý rằng lấy thực lực của hắn nếu muốn mạo hiểm trong Siêu Hiện Giới này, vậy hoàn toàn không cần lo thiếu cơ hội, nhưng mà cũng phải có người chịu cho hắn cơ hội mới được.”
“Eh? Sao lại như thế?”
Julien không hiểu.
Hans thì chợt như vỡ lẽ ra, bèn giải thích cho đối phương:
“Bởi vì Phù Thủy là người mới, ngài Julien.”
Chuyện này hắn trước đó cũng chỉ mới nói với Xi Yuan biết lúc vừa tới đấu trường, còn chưa kịp báo cho Julien.
“Hơn nữa lại có bao nhiêu kẻ chịu chia chiến lợi phẩm cho người mới giống như chúng ta đây, ngài Julien? Khả năng này là cực kỳ thấp, tôi cũng không cho rằng Phù Thủy sẽ vì tiết kiệm chút thời gian chờ đợi mà từ bỏ đãi ngộ tốt như vậy.”
Xi Yuan nở một nụ cười sâu xa, cuối cùng chốt hạ:
“Quan trọng nhất, kể cả hắn không tham gia thì có sao? Siêu Hiện Giới chưa bao giờ thiếu người tài ba, không có hắn thì cũng sẽ có người khác thôi.”
Julien nghe xong thì vỗ tay đồng ý nói phải, Hans cũng gật gật đầu, chỉ là ánh mắt lại thoáng liếc qua chiếc D-Shift trên tay mình.
Bởi vì trong Siêu Hiện Giới không có sóng điện thoại, cho nên để những người đã tiến vào thế giới này có thể liên lạc với nhau, vòng tay D-Shift hiển nhiên cũng phải có chức năng tương tự.
Chỉ là chi phí có phần cao quá mức, gửi một tin nhắn vậy mà cần 1 Đá Thực Tại, video call càng tốn kém hơn, một phút mất đến 10 Đá Thực Tại.
Nếu không có vấn đề gì thì ba ngày sau chính là lúc Hans bỏ ra 1 Đá Thực Tại kia để thông báo chỗ hẹn cho Anlene.
Mặc dù cảm thấy Xi Yuan nói hoàn toàn đúng, nhưng hắn vẫn mong rằng Anlene sẽ gia nhập chuyến mạo hiểm sắp tới của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy.
‘Dù sao cũng là người mà mình tìm được.’
Hans thầm nghĩ, hơn nữa ấn tượng ban đầu của hắn về Anlene cũng không tệ, thẳng thắn không dài dòng, cảm thấy nếu làm đồng bọn với đối phương hẳn là sẽ rất thoải mái.
—Loading—
Anlene không biết Hans có ấn tượng thế nào về mình, cũng không quan tâm đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy có nói gì liên quan đến bản thân hay không.
Sau khi trở về quán rượu, hắn chẳng mấy chốc liền bắt tay vào công cuộc ôn luyện bùa chú của mình, đồng thời cũng không quên nhín ra một khoảng thời gian để bện lại ký ức của An Lê, tu tập Bế Quan Bí Thuật.
Đương nhiên, nhằm vào chuyến mạo hiểm đầu tiên rất có thể bắt đầu vào ba ngày tới, hắn cũng chuẩn bị thêm một số thứ.
Ví dụ như luyện một vạc ma dược có thể giải độc, hoặc là luyện tập dùng phép biến hình biến ra các loại đồ vật hữu dụng nơi dã ngoại.
Với nhiều việc cần làm như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh đối với Anlene, nhoáng cái đã là ba ngày sau.
“Homenum Revelio!”
Títtt!
Anlene vừa mới dùng thử một biến tấu của Bùa Hiện Hình, chiếc D-Shift trên tay hắn liền phát ra tiếng báo hiệu.
‘Cho nên… không có vấn đề gì rồi?’
Hắn thực hiện một hai thao tác đơn giản trên màn hình ảo, một pop-up liền nhảy ra.
[Hẹn gặp anh ở cổng thành phía tây sau một giờ nữa, Phù Thủy]