Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 147: Goblin
Cỗ Xe Thồ Độc Giác Long của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy dừng bên một con dốc thoai thoải, hai con khủng long vô cùng ngoan ngoãn, im lặng không phát ra bao nhiêu động tĩnh dù chỉ là tiếng phì phì từ mũi.
Thông qua cửa sổ bên hông thùng xe, Anlene có thể nhìn thấy một luồng khói trắng bốc lên ở bên kia sườn đồi, dường như có người đang đốt lửa tại phía đó.
Nghĩ đến những gì Galen vừa mới nói, hắn tựa hồ đoán được thứ đang đốt lửa cũng không phải con người, mà là loại sinh vật có hình dạng tương cận mà thôi.
“Đi thôi!”
Theo hiệu lệnh của Xi Yuan, bốn thành viên của lại của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy nhanh chóng mà lại trật tự nhảy xuống xe.
Anlene thấy vậy cũng lẹ làng theo sát đằng sau, cùng bọn họ leo lên chỗ sườn dốc nhỏ kia.
“Anh nhìn, đó chính là bọn Goblin, một trong những loại sinh vật đông đảo nhất tại Siêu Hiện Giới.”
Trong tiếng thì thầm của Hans, Anlene học theo đối phương và đồng bọn nằm áp người vào sườn dốc, xuyên qua những bụi cây, tán lá trước mặt mà lén lút quan sát một lòng chảo nhỏ.
Bên trong lòng chảo, bốn bề có vài cái hang đá bất quy tắc lớn nhỏ không đều, thi thoảng lại có mấy sinh vật hình người da xanh đi ra đi vào.
Ở trung tâm lòng chảo là một đống lửa trại đang cháy hừng hực, có hơn chục con Goblin kích cỡ khác nhau đang tụ tập ở chỗ ấy.
Gần đó là một số kiến trúc thô sơ nhìn như lều cỏ, cùng với hai con lợn rừng to béo có kích thước phải gần gấp đôi lợn rừng thông thường.
Nhưng dù có to lớn như vậy, chúng lúc này cũng đã không còn sinh mệnh, bị lũ sinh vật da xanh kia móc sạch n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, cạo hết da lông, chỉ chờ đưa lên lửa nướng.
Anlene nhìn thấy có một con Goblin lùn tịt, thấp đến độ còn thua Julien một cái đầu đang nắm lấy quả tim của một con lợn, cứ thế đưa lên miệng gặm đến máu văng đầy mặt, trông vô cùng kinh tởm.
Đúng lúc này, trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, Hans đột nhiên nhảy tọt lên rồi lao về phía lòng chảo, cứ thế nghênh ngang đi tới chỗ con Goblin lùn, chỉ chỉ nó đồng thời lớn tiếng nói:
“Trong một đàn Goblin thường có ba loại phổ biến nhất, đầu tiên là loại này. Anh đừng nhìn nó nhỏ con chân ngắn, thực tế chúng là những kẻ nhanh nhẹn nhất trong đàn, rất giỏi chạy trốn, cũng là tay thiện xạ của bọn da xanh này.”
Hans chỉ vào cây ná được giắt bên hông con Goblin, lắc đầu từ chối khi được nó đưa quả tim bị gặm nát về phía mình.
‘Cho nên Bạn Của Muôn Loài chính là như vậy sao?’
Anlene sau một thoáng kinh ngạc rất nhanh đã đoán ra năng lực của Hans, thầm nghĩ:
‘Nếu hắn được sinh ra ở thế giới phù thủy với năng lực này, vậy thành tựu ở lĩnh vực sinh vật huyền bí nhất định không thua gì Newt Scamander.’
Trong lúc này, hắn lại nghe Xi Yuan giải thích thêm:
“Khả năng của Hans chính là khiến các sinh vật khác cảm thấy thân thiết, coi cậu ấy như là đồng loại của mình.”
“Cũng vì vậy mà Hans chính là lính trinh sát tốt nhất của đoàn chúng tôi, dù sao trong lúc người khác còn đang lén lén lút lút thám thính tin tức bọn quái vật, Hans đã có thể trực tiếp chui vào trong hang ổ của chúng rồi!”
Đối phương nói với giọng có vẻ tự hào, nhưng Anlene lại không khỏi nghĩ tới một trường hợp:
‘Nếu như chẳng may gặp phải loại quái vật thích ăn thịt đồng loại mà nói, vậy thì đúng là hết cứu.’
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn liền thấy Xi Yuan rướn người lên trượt xuống phía lòng chảo, bọn Julien, Armas cùng Galen cũng nhanh chóng theo sát phía sau.
Ở trung tâm lòng chảo, lúc này Hans đã tới gần chỗ hai con Goblin cao to lực lưỡng đang làm công tác xiên cành cây vào trong con lợn rừng, trỏ tay vào bắp thịt trên người chúng rồi nói:
“Đây là loại Goblin thứ hai, về mặt mau lẹ cũng như độ linh hoạt không bằng loại thứ nhất, cũng không giỏi sử dụng v·ũ k·hí tầm xa nhưng lại có sức mạnh vô cùng to lớn, thừa sức dùng tay không đấm c·hết lợn rừng.”
“Hơn nữa chúng cũng là loại da dày thịt chắc, các loại s·ú·n·g ngắn thông thường gần như không thể găm được đ·ạ·n vào trong người chúng.”
Con Goblin ở cạnh giống như thấy Hans quá ồn ào, nó bỗng gầm gừ một tiếng rồi đưa tay gạt một cái về phía đối phương.
Hans phản ứng rất nhanh, đưa hai tay lên đỡ trước người, nhưng dù vậy cũng không tránh khỏi bị con quái vật đẩy lui ra sau bốn năm mét.
‘Đấm c·hết voi cũng là có thể chứ?’
Anlene không khỏi toát mồ hôi hột thay cho đối phương, hắn lúc này đang đi theo đám Xi Yuan tiến về phía doanh địa của bọn Goblin, cây đũa phép gỗ thông không biết từ bao giờ đã trượt xuống lòng bàn tay.
Một đoàn năm người, Anlene cùng ba người còn lại ở phía sau, Xi Yuan một mình đi trước dẫn đầu, hơn nữa còn quay lưng về phía lòng chảo, vừa đi lùi vừa giúp Hans giảng về loại Goblin thứ ba.
“Sau cùng chính là bọn Goblin già, chúng cao hơn lũ Goblin lùn nhưng lại thấp hơn đám Goblin đô con, lưng còng gầy guộc, da nhiều nếp nhăn.”
“Chúng không có năng lực chiến đấu gì, nhưng lại có thể sử dụng các nghi lễ kỳ lạ để cường hóa sức mạnh cho hai loại Goblin kia, là mục tiêu cần ưu tiên tiêu diệt khi phải đối mặt với bè lũ da xanh.”
Vút!
Đối phương vừa dứt lời, Anlene liền nghe thấy có tiếng vật gì đó xé gió bay tới.
Nhưng chỉ thấy Xi Yuan dù không thèm nhìn lại như có mắt mọc sau ót, khẽ nghiêng đầu một cái tránh đi, đồng thời đưa tay lên bắt lấy thứ bay tới từ sau lưng mình.
Đối phương buông tay, hắn liền nhìn thấy một hòn đá rơi xuống đất.
Là con Goblin lùn mời Hans ăn tim dùng ná bắn hòn đá này tới, hiển nhiên là bọn Goblin trong lòng chảo đã phát hiện ra đám khách không mời bọn họ.
Anlene còn chưa kịp giơ đũa phép lên thi triển thần chú đánh trả, lập tức đã thấy Xi Yuan cười bảo:
“Còn đây là năng lực của tôi!”
Vừa dứt lời, đoàn trưởng đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy chợt ngoái đầu nhìn về phía doanh địa của bọn Goblin.
Trong khoảnh khắc đó, bất kể là những con Goblin đô con đang xách theo giáo mác chuẩn bị xông về phía bọn họ, hay những con Goblin lùn tịt đang gài sỏi vào ná, hoặc là hai ba con Goblin già lọm khom đang chui ra từ trong những hang động quanh lòng chảo…
Tất cả đều không ngoại lệ, bị một cái ngoái nhìn này của Xi Yuan làm cho cứng đơ tại chỗ, dù chỉ là nhấp nháy mắt cũng không cách nào làm được.
‘Người Ngoảnh Lại hóa ra là như vậy…’
Ngay lúc Anlene tự hỏi năng lực này của Xi Yuan có phải là do lúc nhỏ chơi trò “một hai ba” quá nhiều mà có hay không, hắn bỗng thấy Armas không nói không rằng nhảy vọt lên phía trước, dùng hai tay đấm mạnh xuống mặt đất.
Trong chớp nhoáng, từ chỗ nắm đấm bên trái của đối phương xuất hiện một đợt sóng đá như gai nhọn mọc lên, đâm thủng ngực bụng của đám Goblin đô con ở hướng đó.
Ở phía còn lại, mặt đất dưới chân đám Goblin lùn tịt chợt nứt ra sụp xuống, tạo thành hố sâu chôn sống bọn chúng.
‘Tay Đấm Đất… rất hình tượng.’
Anlene nói thầm một câu, sau đó liền nghe âm thanh hí hửng của Julien vang lên:
“Yo hoho! Đến lượt bổn hiệp sĩ ra tay rồi!”
Ba giây sau khi bị Xi Yuan làm cho không thể động đậy, lũ Goblin đã có thể cử động như thường.
Đối mặt với những con Goblin đô con đang gào thét xông tới, Julien không chút sợ hãi, bộc phát ra tốc độ vượt xa chiều cao khiêm tốn của mình, thoăn thoắt nhảy vài cái đã vọt vào giữa bầy Goblin.
Dưới thái dương, ánh bạc chợt lóe, sau khi đối phương rút thanh kiếm mảnh cạnh sắc khỏi vỏ, lập tức có máu vẩy ra.
Kiếm thuật của Julien có thể được tóm gọn bằng ba từ.
Hoa lệ.
Linh xảo.
C·hết chóc.
Anlene không khỏi cảm thấy, trước mắt hắn lúc này không phải là một tên nhỏ con đang ra sức chém quái vật, mà là một quý ông với phong thái vô cùng ưu nhã, tràn trề tự tin trình diễn thứ vũ đạo đỉnh cao nơi sảnh đường trang trọng.
‘Chỉ có điều…’