Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 152: Gặp c·h·ó
Không còn tối tăm như lúc ban đầu, khu vực Đồi Trăng Rơi trên bản đồ của Anlene lúc này đã giải tỏa được khoảng… hai phần trăm.
[Pháp Sư Đội Mũ]
Chỉ tay vào chỗ hiển thị vị trí hiện tại của mình, hắn chọt nhẹ một cái lên màn hình ảo, lập tức thấy một cái ký hiệu nhỏ nảy lên.
Nó cho phép hắn lựa chọn một số hình dạng, màu sắc cũng như điền thêm ghi chú ngắn gọn nếu cần.
Anlene nhướng mày một cái, nhanh chóng thao tác.
[Kho đá]
Hắn thêm ghi chú, đổi màu sắc của ký hiệu thành màu xanh lục, đồng thời tìm thấy biểu tượng hình đầu Goblin trong bảng tùy chọn, liền tiện tay dùng nó luôn.
“Xong rồi, cảm ơn các vị.”
Anlene mỉm cười gật đầu nói lời cảm tạ Xi Yuan cùng đồng bọn, từ dáng vẻ thờ ơ của bọn họ, không khó để hắn nhận ra những người này chẳng hề có ý định đánh dấu lại nơi này, xem như để lại hết quyền khai thác sau này cho hắn.
Anlene cũng chẳng lấy làm bất ngờ trước điều này.
Từ những gì người ta đồn đoán về Xi Yuan, đối phương rõ ràng rất giỏi trong việc truy tìm các di tích, bí cảnh.
Khai thác Đá Thực Tại ở một bãi Goblin nhỏ nhoi thế này, có khi còn là lỗ vốn đối với đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy.
‘Nếu không phải vì để mọi người show năng lực, khả năng cao là dù vô ý phát hiện hang ổ Goblin thì họ cũng sẽ bỏ qua, chớ nói chi là cố tình đánh hơi để tìm đến.’
Xi Yuan không biết Anlene nghĩ nhiều như vậy, khoát tay cười đáp:
“Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi.”
Trong lúc đó thì Julien cùng Galen vẫn đang tiếp tục đấu võ mồm.
“Dẹp đi, dẹp đi! Lúc đầu ông không tham gia, giờ thắng chắc rồi lại muốn húp kèo hả, đâu ra ngon vậy được?”
“Ô hô! Tôi có nói tham gia nhé, là chú không nghe rõ đó thôi.”
“Làm gì có?”
“Có đấy, chú mày chỉ thính mũi chứ đâu có thính tai, nghe không rõ là đúng rồi.”
“...”
“Được rồi, thấy cũng thương tình, tôi chỉ lấy chủ phân nửa Một Vại Núi Lửa thôi.”
“Ông mà cũng có lúc tốt tính như vậy?”
“Ô hô hô…”
Anlene nghe Julien dụ khị Galen, trong lòng thầm nghĩ:
‘Một Vại Núi Lửa? Bác Jerry nhất định rất hoan nghênh bọn họ ghé qua.’
Hắn từng thấy được cái tên này ở trên menu của Quán Rượu Tứ Phương, đó là một loại bia đắt đỏ có giá cao tới hơn một trăm Đá Thực Tại một vại nhỏ.
Nghe đâu khi uống vào sẽ có cảm giác như núi lửa bùng nổ trong khoang miệng, nên mới có cái tên là Một Vại Núi Lửa này.
‘Có gì để mà ham hố đâu?’
Anlene khẽ lắc đầu, hắn không tài nào hiểu được vì sao lại có nhiều người ưa thích những thứ chất lỏng kỳ quái ấy như vậy.
Cũng vào lúc này, Armas cũng quay lại tụ họp với nhóm.
Anlene chợt phát hiện, đối phương không chỉ vây bọn Goblin già lại, mà còn đi vào trong những hang động xung quanh để vơ vét nốt số Đá Thực Tại mà bầy Goblin này dự trữ.
‘Bọn họ quả nhiên chẳng quan tâm chút ít Đá Thực Tại này… Hoặc cũng có thể là rất tin tưởng nhau.’
Nếu đổi lại là hắn, vậy những lúc thu thập chiến lợi phẩm này nhất định phải có tất cả người tham gia cùng nhau chứng kiến, tránh một số khúc mắc không đáng có.
“Được rồi, đến lúc chia của!”
Xi Yuan vỗ tay một cái, khiến cho Julien thất bại trong gang tấc, tên nhỏ con này vốn đã sắp lừa được Galen chia nửa phần Một Vại Núi Lửa cho mình.
Hans và Armas để mấy rương Đá Thực Tại xuống đất, sau đó cả đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy không hẹn mà cùng ngồi xổm xung quanh chúng.
Anlene thấy vậy cũng học theo, nhưng chỉ học một nửa.
Hắn ngồi, nhưng không xổm.
Anlene đầu tiên là dùng phép biến hình biến một tảng đá thành một cái ghế đẩu có ngoại hình tinh xảo, sau đó dùng Bùa Làm Sạch tẩy đi bùn đất bám bên trên, cuối cùng mới thong thả ngồi xuống.
Những người khác: “...”
Anlene giống như không nhận thấy bầu không khí có gì đó kỳ quái, hắn hơi chồm người về phía trước, mím nhẹ môi nhìn Xi Yuan, tỏ rõ mình đang chờ đối phương phát biểu.
“Khụ!”
Xi Yuan ho khan một tiếng, sau đó chợt đứng dậy nói:
“Chúng ta về xe rồi nói tiếp, ở đây dù sao cũng không an toàn.”
Rồi liền ra hiệu cho Armas mang theo mấy rương Đá Thực Tại, dẫn đầu đoàn người đi về phía Xe Thồ Độc Giác Long.
Anlene thấy thế bèn nhún vai một cái, sau đó cũng đứng dậy theo sau.
‘Mượn cớ thật qua loa, rốt cuộc là không an toàn đối với ai, bọn Goblin sao?’
Nghe hắn nói thế, Mũ Phân Loại liền cười lạnh nói:
‘Còn không phải tại ngươi? Nhập gia tùy tục không được sao, mắc gì biến ghế ra ngồi?’
‘Ông hỏi thừa, nếu đã có thể ngồi ghế, vậy cớ gì phải ngồi xổm, ngài Mũ?’
‘Vậy ngươi cũng đâu thể ngồi một mình chứ?’
‘Ai biết được bọn họ có phải thích ngồi xổm hơn hay không, dù sao trông bộ dạng của họ đồng bộ như vậy…’
‘Ừm… ngươi nói nghe cũng có lý.’
‘Đương nhiên có lý. Vả lại nếu mà có người yêu cầu lấy ghế ngồi, tôi cũng không ngại vung đũa vài cái, nhưng ai cũng im lặng.’
‘Cho nên vấn đề thật ra là nằm ở mấy tên này?’
‘Dù sao cũng không phải tôi.’
Trong lúc này, Galen ngắm nghía cái ghế do Anlene biến hình một lúc, sau đó hí hửng chạy lại vỗ vai hắn, đương nhiên là vẫn bị hắn thành công né đi.
“Chiêu này của ông tuyệt đó, đến cả đoàn trưởng của chúng tôi cũng phải thất thố!”
“Thất thố?”
Anlene nhìn theo bóng lưng vững vàng của Xi Yuan, mặc dù trước đó đối phương mượn cớ khá qua loa, nhưng hắn cũng không nhìn ra thất thố ở đâu.
Galen thấy hắn không tin liền cười hì hì, ra vẻ bí hiểm nói:
“Ông đừng có không tin, đoàn trưởng của chúng tôi thường hay nói anh ấy chỉ quay lưng lại với kẻ thù, nhưng giờ ông nhìn đi!”
“Ồ?”
Trong mắt Anlene bỗng lộ ra một tia bất ngờ, hắn thoáng ngẫm lại, liền phát hiện đúng là từ lúc gặp mặt tới giờ Xi Yuan hoặc là đi sau lưng mọi người, hoặc nếu đi đằng trước thì cũng giữ tư thế đối diện với bọn họ.
Nghĩ đến năng lực của Xi Yuan, không khó để hiểu tại sao đối phương lại có hành động như vậy.
‘Cũng không biết nếu như nhắm mắt lại lúc hắn quay đầu, vậy năng lực này liệu còn có tác dụng hay không?’
Anlene trong lòng thầm nghĩ, mặt ngoài cười khan đối phó mấy câu hỏi đại loại như hắn có thể biến ra s·exy girl hay không của Galen cùng Julien, rất nhanh đã trở lại cỗ xe thồ.
Trừ phần Đá Thực Tại để lại cho ổ Goblin này tiếp tục được duy trì, sau khi cùng người của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy kiểm tra số lượng, Anlene được chia cho 153 viên Đá Thực Tại.
Không nhiều, đại khái chỉ có thể khiến kẻ có hạng mạo hiểm Chân Gà III như hắn ở lại Siêu Hiện Giới khoảng ba mươi giờ, nhưng cũng có thể coi là một khởi đầu tốt đẹp.
Khoảng gần một giờ sau đó, cỗ Xe Thồ Độc Giác Long đã đi tới một khu vực chỉ toàn sỏi đá, đồi trọc trập trùng.
Trong lúc Anlene đang xem Julien bón hành cho Galen đến ván bài thứ mười một, hắn chợt thấy người sau ngửa đầu lên khịt mũi mấy cái.
“Lần này lại là gì nữa đây, ngửi thấy mùi phân nên phân tâm mới để thua à?”
Julien cười chế nhạo.
“Há, lý do này cũng được đó, nhưng không phải.”
Galen không chịu thua đáp lại một câu, sau đó lắc đầu, trong giọng nói mang theo vài phần nghiêm túc nói:
“Có c·h·ó.”
Gã nhìn về phía Xi Yuan.
Người sau thấy vậy, lập tức đưa ra chỉ lệnh:
“Dừng xe!”
“Gggrruuu…uuu…”
Hai con độc giác long nhanh chóng thắng lại theo sự điều khiển của Armas.
“Tất cả mọi người xuống xe!”
Xi Yuan lại đưa ra chỉ lệnh thứ hai, âm thanh vừa dứt thì các thành viên của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy đã nhao nhao nhảy xuống cỗ xe.
Anlene cũng nhất nhất học theo, sau khi xuống xe liền cùng bọn họ rời xa cỗ xe thồ.
Trông nét mặt không còn vẻ bỡn cợt như lúc đối phó lũ Goblin của đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy, hắn áp lại gần chỗ Hans, trầm giọng hỏi:
“Rốt cuộc là loại c·h·ó gì, khiến cho chúng ta phải bỏ xe mà chạy?”
Hans lắc đầu cười đáp:
“Nào có bỏ xe, chúng ta thực ra đang giữ xe đấy.”
“Còn về phần c·h·ó… anh xem kìa.”
Anlene nhìn theo hướng mà đối phương hất cằm tới.
Đằng sau một tảng đá, hắn nhìn thấy một mảng lông xám xịt, cùng với một cái…
“Đuôi bọ cạp? To như vậy?”
—Loading—
Cảm ơn ngài HvlcJ61432 đã góp 1 viên gạch cho lâu đài Hogwarts, với tiến độ này thì 1000 năm sau trường sẽ khánh thành, mời ngài ghé dự lễ nhé, ke ke ke!