Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 155: Kết thúc

Chương 155: Kết thúc


Nhưng việc dùng Lời Nguyền Lửa Quỷ cũng chỉ dừng ở mặt ý nghĩ mà thôi, kể cả bây giờ có biết được lời nguyền này thì Anlene cũng sẽ không dễ gì sử dụng.

Bởi Hans đã nói với hắn:

“Toàn thân của lũ C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp này gần như chẳng có giá trị gì, bao gồm cả cái đuôi nhìn qua cực kỳ đặc thù của nó.”

“Trên người bọn chúng, chỉ có duy nhất một bộ phận quan trọng là túi nước bọt nằm ở trong cổ họng coi như đáng giá, thường được dùng làm phụ liệu cho Huyết Thanh Cuồng Sĩ.”

Nhưng Anlene lại không vì vậy mà chỉ thi triển Bùa Choáng để đối phó bọn c·h·ó, trái lại liên tục dùng phép có sức sát thương cao nhất hiện giờ của bản thân là Bùa Tạo Lửa.

Bởi đối phương ngay sau đó cũng nói với hắn, so với túi nước bọt, ưu tiên tối quan trọng vẫn là lấy hiệu suất cao nhất tiêu diệt lũ c·h·ó dại này, không được để cho bọn chúng tiếp cận.

Dù sao một hai nhát cắn của C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp chắc chắn sẽ khiến chuyến mạo hiểm này đứt gánh giữa đường.

Dẫu là đang ở trên không trung, Anlene cũng có thể tinh mắt thấy được Julien không chút do dự đâm kiếm xuyên cổ họng của một con c·h·ó, mặc cho quý ngài nhỏ con này gần như đã đứng ở thế bất bại trước bọn chúng với năng lực của mình.

“Ừm?”

Mắt thấy có một toán c·h·ó dại đã tới rất gần vòng phòng ngự chỗ Hans, hắn liền nhanh chóng hạ thấp xuống, sau đó quyết đoán niệm liền mấy phát Bùa Trượt.

“Glisseo!”

“Glisseo!”

“Glisseo!”

Ngay tức khắc, mặt đất dưới chân bọn C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp ấy đột ngột trở nên trơn trượt lạ thường, khiến chúng trong lúc nhất thời không khống chế được thân thể của mình, nhao nhao trợt xuống dưới hào đất do Armas đào ra.

Tiếng rú thảm vang lên, máu thịt văng tung tóe, phần lớn trong số chúng đều bị những cọc đá nhọn bên dưới đâm thủng thân thể, chỉ có số ít may mắn đạp lên người đồng bọn mà sống sót.

Nhưng những con C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp còn sống sót cũng không tranh thủ trèo ra, trái lại bắt đầu cắn xé, ăn thịt đồng loại ngay dưới thân mình.

“Thật là giống loài mạt hạng!”

Anlene và Mũ Phân Loại có cùng một ý nghĩ như vậy, hắn tiếp tục niệm mấy phát Incendio, giải quyết nốt lũ c·h·ó dại ấy.

Sau đó hắn liền quay trở lại chỗ cao, quan sát xung quanh xem có biến động gì hay không.

Rất may mắn, đến tận khi con C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp cuối cùng bị Julien một kiếm phân thành hai khúc, vẫn không có một loại quái vật hoặc là một nhóm nhà mạo hiểm nào khác xuất hiện gần nơi này.

Cũng không có ai trong đội bị c·h·ó dại cắn phải.

Đúng lúc này, một bảng thông báo chợt bắn ra khỏi D-Shift của Anlene.

“Đây là…”

[Tổ đội: Ảo Tưởng Nguyên Thủy]

[Thống kê chiến tích]

[Toon Thủ: 24%]

[Tay Đấm Đất: 21%]

[Người Ngoảnh Lại: 17%]

[Pháp Sư Đội Mũ: 17%]

[Kẻ Đánh Hơi: 12%]

[Bạn Của Muôn Loài: 9%]

Anlene vừa ngó qua bảng thông báo vừa cưỡi Cleansweep 5 đáp xuống mặt đất.

Cái gọi là [Thống kê chiến tích] này hắn vừa nhìn qua liền hiểu ngay, chính là mức độ đóng góp của mỗi thành viên trong tổ đội đối với chiến dịch này, có thể xem là cơ sở tốt nhất để phân chia chiến lợi phẩm một cách công bằng.

Nhưng nếu đã như vậy, cớ gì lúc thanh lý hang ổ của bọn Goblin lại không thấy nó nhảy ra?

Anlene tự hỏi, sau đó rất nhanh đã tự tìm thấy câu trả lời.

‘Quyền công bố chiến tích hẳn là nằm trong tay đội trưởng…’

Hắn liếc qua Xi Yuan một cái.

‘Cho nên đám Goblin lúc trước đúng thật là chỉ để thử tay, cho nên mới không cần xác nhận rõ ràng mức độ đóng góp của các thành viên.’

Hắn nhìn con số 24% của Julien, nghĩ tới biểu hiện có thể xưng là “Sát Thủ Loài C·h·ó” của đối phương, bất chợt cảm thấy rất có độ tin cậy.

‘Cho nên cái thông kê này cũng là do Dòng Chảy Tạo Hóa làm ra?’

Hắn thầm nghĩ, sau đó còn xác nhận lại một lần với Hans, nhận được câu trả lời khẳng định.

Lúc này hắn lại thấy Xi Yuan vỗ vỗ tay hai cái, cao giọng nói:

“Mọi người mau chóng thu thập chiến lợi phẩm, tranh thủ thời gian tiếp tục lên đường. Hans, chú hướng dẫn cho Phù Thủy lấy túi nước bọt.”

“Đã rõ!”

“Không thành vấn đề, đoàn trưởng!”

Thế là Anlene liền bắt đầu theo Hans học cách cắt cổ thi thể bọn C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp để thu thập túi nước bọt bên trong.

Thấy Hans lấy ra một con dao nhỏ, không chờ đối phương lấy tiếp con dao thứ hai ra, hắn chỉ liếc qua một cái liền dùng phép biến hình biến một hòn đá thành cái tương tự, hơn nữa còn dùng Bùa Làm Sạch cùng Bùa Tạo Lửa để khử trùng.

“...”

Hans im lặng trong chốc lát rồi cũng bắt tay vào việc, tóm lấy xác của một con C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp, đồng thời nói:

“Anh xem kỹ động tác của tôi, chúng ta trước tiên đâm vào chỗ này, có thể đảm bảo sẽ không vô tình đâm trúng túi nước bọt của nó.”

Máu tươi phun ra, ngoại trừ mùi tanh tưởi đặc trưng của máu còn kèm theo vị ngai ngái khó chịu.

Sau đó Hans bắt đầu dùng sức rọc, nhưng không theo phương ngang mà theo hình vòng cung, nửa đầu hướng dao đi xuống, nửa sau hướng dao đi lên.

Đối phương giải thích:

“Mổ theo cách này, trừ phi quá xui xẻo gặp phải con có cấu tạo dị dạng, bằng không khó mà cắt trúng túi nước bọt của nó.”

Hans vừa dứt lời liền buông dao xuống, dùng tay nắm hai bên chỗ hở mà mình mới mổ ra rồi dùng sức xé mạnh một cái.

Sau đó hắn không chút do dự thò tay vào trong, kéo ra một cục thịt nhỏ màu đen, bề mặt đầm đìa máu tươi.

Đó chính là túi nước bọt của C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp.

Trên túi nước bọt này có một đoạn thịt dài nối vào trong cổ họng của con c·h·ó dại, trông như dây rốn.

Hans dùng chính thứ đó buộc thành một nút thắt chặt, sau đó không chút do dự cắt đi phần còn dính liền với thi thể của C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp.

Đối phương đung đưa túi nước bọt trong tay, cười nói:

“Tèn ten, vậy là xong rồi. Anh cũng lấy một con thử xem sao!”

Anlene gật đầu một cái, nhanh chóng từ trong đống xác c·h·ó tìm ra thi thể của một con vẫn còn phần cổ nguyên vẹn, bắt đầu động thủ.

Trong ánh mắt không giấu được kinh ngạc của Hans, sau lần đầu có phần trúc trắc, đến lần mổ thứ hai, hắn tựa hồ sao chép y nguyên hành động của đối phương khi nãy, vô cùng thuần thục cắt cổ con C·h·ó Dại Đuôi Bọ Cạp trong tay, lấy ra túi nước bọt.

Nếu không phải biết hắn đúng thật là tân thủ, Hans còn tưởng rằng đây là tên nhà mạo hiểm kỳ cựu nào đó đấy chứ.

“À… ha ha… chúng ta tranh thủ thời gian thôi!”

Đối phương cười gượng một tiếng, sau đó cùng hắn bắt đầu không ngừng lấy đi túi nước bọt từ xác bọn c·h·ó dại vẫn còn có giá trị thu thập.

Để cho thuận tiện, Anlene còn biến một tảng đá lớn thành một chiếc xe đẩy hàng thường thấy trong siêu thị, dùng nó để chứa túi nước bọt thu thập được.

Thế là trong mắt của toàn bộ đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy, so với một tên phù thủy, hắn lại càng giống một tiệm tạp hóa di động.

Thậm chí còn hơn cả thế, dù sao tiệm tạp hóa nhà ai lại bán xe đẩy hàng.

Cả bọn cũng không khách khí, nhao nhao cất đi mấy cái túi vải định dùng để bọc chiến lợi phẩm lại vào trong Túi Gương, nhờ Anlene cũng biến cho mình một chiếc xe đẩy hàng.

Chẳng bao lâu sau, tất cả những túi nước bọt còn nguyên vẹn đều đã bị thu thập sạch bách, Anlene cùng đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy nhanh chân mang chiến lợi phẩm trở về chỗ xe thồ.

Hắn nhìn qua đống xác c·h·ó máu thịt khắp nơi, bốc mùi tanh tưởi ở sau lưng, nhíu mày hỏi Hans:

“Cứ để như vậy sao?”

Đối phương lắc đầu cười, đưa tay chỉ chỉ bầu trời:

“Anh yên tâm, bọn Kền Kền Mặt Người rất sẵn lòng phục vụ. Chúng vẫn luôn nằm trong tốp ba tập đoàn công nhân vệ sinh môi trường của Siêu Hiện Giới.”

Anlene nhìn lên bầu trời không bóng chim bay, nửa tin nửa ngờ.

Chỉ là rất nhanh sau đó, khi hắn cùng đám người trở lại bên cỗ xe thồ, một loạt bóng đen không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên không trung, chỗ bọn họ đã chiến cùng lũ c·h·ó dại.

Chúng là những con kền kền có thân hình to mọng, sải cánh chí ít phải hơn ba mét, màu lông vô cùng tạp nham, không có mỹ cảm gì đáng nói.

Nhưng đáng chú ý nhất phải là phần giao diện của bọn chúng, ngoại trừ cái mỏ dài vô cùng đặc thù thay thế cho phần mũi, toàn bộ những bộ phận còn lại đều chẳng khác gì một gương mặt người.

Quỷ dị hơn nữa là tất cả những con Kền Kền Mặt Người này đều đang lộ ra một nụ cười cực kỳ biến thái, ngoác đến tận mang tai.

—Loading—

Cảm ơn các ngài vẫn còn đề cử ủng hộ…

Chương 155: Kết thúc