Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Giới hạn luyện tập

Chương 18: Giới hạn luyện tập


Viền áo đã dùng họa tiết Bảo Bối Tử Thần rồi, đến phần huy hiệu Anlene không muốn tiếp tục dùng lại nó.

Số kiểu dáng huy hiệu mà hắn có thể chọn thật sự rất nhiều, từ huy hiệu của các nhà ở Hogwarts, cho đến Ilvermorny, các trường học khác rồi cả các đội Quidditch, thậm chí là Dấu Hiệu Hắc Ám của bọn Tử Thần Thực Tử.

Dù nhiều là vậy, nhưng phạm vi lựa chọn của Anlene lại gói gọn trong các huy hiệu của trường Hogwarts, dù sao hắn cũng được Mũ Phân Loại công nhận là học sinh chính thức của Hogwarts, thánh ca trường học cũng nghe qua, chỉ có học viện được phân loại là hơi kỳ quái.

‘Gryffindor? Ừm, mình cũng không phải thằng liều.’

‘Slytherin? Cũng không có tham vọng gì lớn.’

‘Hufflepuff thì thế nào nhỉ, mình cũng thật thà, chất phác đấy chứ…’

‘Trí tuệ siêu phàm, Ravenclaw, đó không phải là đang nói đến mình sao…’

Hắn ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng lại không chọn huy hiệu của bất kỳ nhà nào trong bốn nhà này, thay vào đó là huy hiệu trường của Hogwarts, chính là loại có chữ H ở giữa cùng logo bốn học viện ở xung quanh, tuy có hơi màu mè nhưng hắn cảm thấy chọn nó là thích hợp nhất, không cần phải phân vân chọn riêng một nhà nào.

Mũ Phân Loại thì không nghĩ vậy, nó cười lạnh nói:

“Logo Azkaban ở dưới kia kìa, nó mới là thích hợp với ngươi nhất.”

Giọng nói của chiếc mũ nghe có mấy phần cay nghiệt, có vẻ như nó vẫn còn ghi nhớ mối thù bị hắn dùng Bùa Làm Sạch làm mất đi sự thuần khiết.

Anlene chẳng chấp, vờ như không nghe thấy, bắt đầu lựa chọn chi tiết cuối cùng cho chiếc áo choàng phù thủy.

[Bùa ếm]

Tên như ý nghĩa, chính là những loại bùa chú đặc biệt được ếm lên trên áo choàng, có thể duy trì trong thời gian rất dài, hoặc mất đi hiệu lực khi áo choàng bị hư hại.

Áo Choàng Phù Thủy Sơ Cấp chỉ được ếm tối đa ba loại bùa chú đặc biệt, trong đó có một loại bắt buộc phải chọn gọi là Đo Ni Đóng Giày, hiệu quả là khiến cho nó có thể tự động thay đổi kích cỡ sao cho vừa vặn với người mặc.

Đối với hai loại bùa còn lại, Anlene phân vân giữa ba loại hiệu quả là Thủy Hỏa Bất Xâm, Đông Ấm Hè Mát cùng Tuy Mềm Mà Cứng.

Loại đầu tiên có thể phòng cháy, chống ẩm chống nước, nghe vào rất không tệ, nhưng trên tấm da dê hologram cũng có nhắc nhở, đối với các loại lửa hoặc nước đặc biệt, ví dụ như lửa của Lời Nguyền Lửa Quỷ thì hiệu quả này hoàn toàn vô dụng.

Loại thứ hai coi như một cái điều hòa di động, có thể giúp Anlene đến sa mạc mà vẫn cảm thấy mát mẻ, lên núi tuyết mà không mất đi ấm áp, cũng hết sức tiện dụng.

Loại cuối cùng lại có hiệu quả bảo vệ, khiến cho áo choàng có thể chống đỡ được các loại công kích vật lý, như gươm giáo đâm vào mà không thủng, thậm chí trên tấm da dê còn phát ra một đoạn hình ảnh đ·ạ·n bắn vào người, chỉ là kết cục thế nào thì không thấy chiếu.

Sau một lúc đắn đo, cuối cùng Anlene quyết định là lấy an toàn làm đầu, thoải mái xếp sau, cho nên lựa chọn Thủy Hỏa Bất Xâm cùng Tuy Mềm Mà Cứng.

[Lựa chọn thiết kế này?]

[Xác nhận/Chọn lại]

Hắn chọn xác nhận, tấm da dê thoáng cái liền biến mất, chiếc áo choàng phù thủy đang lơ lửng ở trước mặt Anlene bỗng cấp tốc biến đổi với tốc độ mắt trần có thể thấy được, từ kiểu dáng cho đến màu sắc, họa tiết và huy hiệu.

Cuối cùng, khi mấy hàng chữ Rune phát ra ánh vàng chợt lóe lên trên chiếc áo choàng rồi bỗng biến mất, nó liền bay đến sau hắn, hai tay áo dang ra hai bên, phập phồng phập phồng.

Anlene hiểu ý, cũng mở rộng vòng tay.

Ngay lập tức, chiếc áo choàng phù thủy tự động mặc vào trên người hắn, thuận theo chiều cao, số đo của hắn mà thay đổi kích cỡ, vừa vặn đến từng chi tiết.

Hắn lấy đũa phép từ trong ba lô ra, bỏ vào trong ngăn nhỏ ở ống tay áo, sau đó tùy ý vung mạnh tay mấy cái mà đũa phép không hề có dấu hiệu gì muốn văng ra.

Sau đó hắn lại dùng ngón cái gạt vào chiếc nút nằm ở mặt trong của cổ tay áo, đũa phép ngay lập tức trượt xuống, phần đầu cán đũa bị chiếc nút kia tách thành hai mảnh kẹp lấy, bảo đảm việc hắn có bắt hụt thì cũng không sợ đũa phép rơi mất.

Anlene rất hài lòng với tính năng này của chiếc áo choàng, hắn kế đó lại cầm lấy cái dao rọc giấy ở trên bàn, căng phần vạt áo ra rồi bắt đầu lấy lưỡi dao cứa mạnh lên đó.

Sau khi cứa đến đỏ cả tay, hắn mới dừng lại, còn vạt áo thì vẫn y nguyên như mới, đừng nói là rách hay bong chỉ, đến cả một vết ngấn cũng không có.

Nét hài lòng trên mặt hắn lại càng đậm hơn, đứng dậy ưỡn ngực đi qua đi lại, phất đuôi áo, phẩy tay áo, trông rất là hứng chí.

Mũ Phân Loại rất không ưa điệu bộ này của hắn, mắng một tiếng “đồ nhà quê”.

Anlene đang cao hứng nên không hề tức giận, vả lại, nghe chiếc mũ lên tiếng, hắn bỗng nhiên sực nhớ ra chuyện gì đó, bèn ngồi xuống ghế nói:

“Tôi nhớ ông đã từng nói, các thiết bị theo dõi của Muggle không thể thấy được đồ vật tôi rút ra, nhưng họ lại có thể nhìn thấy nếu như nhìn trực tiếp.”

Đoạn lại hỏi:

“Vậy nếu như tôi chỉ mặc mỗi chiếc áo choàng này rồi bị camera thu hình lại, chuyện gì sẽ xảy ra? Người ta sẽ thấy tôi t·rần t·ruồng hay hoàn toàn không nhìn thấy tôi?”

Mũ Phân Loại cười khinh bỉ đáp:

“Ngươi đoán xem?”

Thấy chiếc mũ làm kiêu, Anlene cũng chỉ đành nhún vai một cái, không có ý định nịnh bợ nó.

Bởi vì hắn có thể tự mình tìm ra câu trả lời.

Anlene lấy điện thoại di động ra, mở camera trước, bắt đầu tự quay hình.

Một khung cảnh khá kinh dị hiện ra, trên màn hình điện thoại chỉ có mỗi cái đầu của hắn đang lơ lửng.

Anlene kéo mũ trùm đầu lên che, vậy là đến cái đầu cũng không còn, hắn hoàn toàn biến mất trong màn hình.

Đã có được thứ mình muốn biết, hắn tắt camera, cất điện thoại sang một bên, trên mặt xuất hiện một nụ cười vui vẻ.

Tàng hình trước camera, đây có thể xem như loại hiệu quả đặc biệt ẩn mà chiếc áo choàng phù thủy này mang lại, trong một số trường hợp, có lẽ nó có thể mang lại tác dụng không ngờ.

Đối với Áo Choàng Phù Thủy Sơ Cấp, Anlene quả thật yêu thích không buông tay, tiếp tục mặc nó để luyện tập Stupefy với bộ công cụ tự chế của mình.

Nhưng bởi vì không chọn bùa ếm Đông Ấm Hè Mát, cho nên dù yêu thích thế nào thì mặc lâu cũng nóng, chẳng được mười phút thì hắn đã phải cởi nó ra.

Lúc bấy giờ cũng đã đến gần giữa trưa, Anlene tạm gác việc luyện tập Bùa Choáng sang một bên, bắt đầu rửa rau nấu đồ ăn, giải quyết bữa trưa của mình, tiếp tục dạo quanh không gian mạng để tìm hiểu về thế giới này, sau đó quay trở lại với việc luyện tập thần chú.

Đến chiều, sau khi liên tục bắn trúng mười bốn cái chai liên tiếp chỉ trong một đợt làm phép, hắn có cảm giác phương thức luyện tập này của mình đã đến giới hạn của nó, vấn đề chỉ còn là hắn có thể nhớ được bao nhiêu con số mà Mũ Phân Loại hô lên, chứ về mặt độ chính xác hay tốc độ ra đòn đã không còn đạt được tiến bộ.

Thu đũa phép vào trong tay áo, hắn thầm nghĩ:

‘Mình cần một nơi rộng lớn hơn, nếu mà mục tiêu cũng có thể di chuyển thì quá tuyệt vời.’

Nhưng để đáp ứng được yêu cầu này, Anlene cần phải ra khỏi nhà mới có thể đạt đến, nhưng làm như vậy thì rủi ro bại lộ năng lực siêu phàm là rất cao, nếu mà táo bạo hơn, vào rừng sâu núi thẳm để pk với hổ báo, vậy thì kỹ năng sinh tồn cũng là một vấn đề, đây quả thật là phương án chỉ có thể nằm lại ở mặt ý tưởng.

Sau khi gặp qua Siêu Trộm Kai, biết được ở thế giới này cũng có người sở hữu sức mạnh siêu nhiên, hắn ban nãy đã dò la trên internet về chuyện đó, phát hiện không có chút dấu vết nào về siêu năng lực ở thế giới thực, người ta chỉ bàn luận về nó như một điều hư cấu chỉ có trong tưởng tượng mà thôi.

Anlene không biết chuyện này có liên quan gì đến vụ sự kiện thống nhất Trái Đất bị che giấu hay không, nhưng hiện tại hắn hiểu một điều là không nên tiếp tục thăm dò về nó nữa, nhất là trên không gian mạng.

Bây giờ, việc luyện tập Bùa Choáng tại nhà đã không còn hiệu quả, hắn cũng không cảm thấy khổ não vì điều đó, bởi vì hắn vẫn còn ba câu thần chú trong sách hướng dẫn mà bản thân chưa học qua.

Glisseo, Colloportus và Arresto Momentum, hắn chỉ cần chọn một trong ba câu thần chú này để bắt đầu luyện tập.

Chương 18: Giới hạn luyện tập