Bùa Làm Chậm - Arresto Momentum - là một loại bùa chú có thể làm chậm một người hoặc một vật thể, khá hữu dụng để giảm tốc khi rơi xuống từ trên cao, bất kể là cứu người lỡ chân té từ trên lầu cao hay giữ cho một bình hoa khỏi vỡ, hoặc là làm chậm bước tiến của kẻ thù.
Bùa Khóa - Colloportus - là loại bùa chú có thể khắc chế cũng như bị khắc chế bởi Bùa Mở Khóa - Alohomora - tùy thuộc vào trình độ của người sử dụng. Tác dụng của nó chính là có thể dùng để khóa cửa từ xa, tính ứng dụng trong thực chiến không cao.
Bùa Trượt - Glisseo - có thể biến cầu thang thành máng trượt, hoặc biến các địa hình gồ ghề trở nên trơn trượt, là một câu thần chú mà Anlene cho là chơi sẽ rất vui, cũng như có thể tạo nên hiệu quả bất ngờ trong việc chiến đấu.
Bùa Khóa tạm thời gác sang một bên, hắn có chút ấn tượng không tốt đối với mấy loại bùa chú liên quan đến khóa cửa.
Về phần Bùa Làm Chậm và Bùa Trượt, sau một hồi suy tư, Anlene quyết định chọn học tập câu thần chú mà hắn cho là thú vị hơn trước, Glisseo.
Thế là hắn bắt đầu làm lại quy trình cũ, đầu tiên là đọc kỹ phần lý thuyết trong sách hướng dẫn, luyện tập phát âm, luyện tập vung đũa bằng bút chì, kết hợp hai thứ ấy lại rồi cuối cùng là tiến đến giai đoạn thực hành.
Đứng trước cái cầu thang nhỏ hẹp trong nhà, Anlene hồi tưởng lại các yếu điểm trong việc làm phép, hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu vung đũa làm phép.
“Glisseo!”
Glisseo có ba âm tiết, đọc là Glis-EH-oh, trọng âm đặt ở giữa.
Âm thanh niệm chú của hắn lúc này không có vẻ nghiêm túc như những lần trước, trái lại nghe vào giống như ẩn chứa mấy phần cảm xúc vui tươi, hí hửng.
Quả nhiên, hứng thú chính là người thầy tốt nhất, Anlene một phát ăn ngay, cái cầu thang ngay dưới chân hắn lúc này thoáng cái đã biến thành một máng trượt phẳng phiu.
Hắn không chút do dự ngồi xuống trên đó, không ngoài dự đoán, nó vô cùng trơn tuột, nhoáng cái mà hắn đã trượt thẳng xuống dưới nhà, cảm giác ma sát cực kì nhỏ bé, có thể nói là phi thường mượt mông.
Khóe miệng hơi nhếch lên, Anlene định chơi thêm lần nữa thì gương mặt bỗng nhiên cứng đơ, hắn chợt nhận ra một điều là cái máng trượt này chỉ có xuống chứ không có lên, muốn đi lên tầng trên chỉ có thể chờ hiệu quả của bùa chú biến mất, hoặc là bây giờ hắn bỗng nhiên học được Bùa Giải Thông Dụng để giải trừ hiệu quả phép thuật của Glisseo.
Nhưng sự thật phũ phàng này lại cho Anlene một gợi ý để tập luyện câu thần chú này, đó chính là hắn có thể lấy việc khống chế sao cho Bùa Trượt chỉ biến một nửa cầu thang thành cầu trượt, bên còn lại vẫn giữ nguyên là cầu thang làm phương hướng luyện tập.
Bây giờ sẵn tiện đang chờ thời gian hiệu lực của Glisseo kết thúc, hắn cũng tranh thủ dùng Scourgify dọn dẹp dưới bếp.
Chừng hai mươi phút sau, hiệu quả của Bùa Trượt không còn nữa, Anlene lên lại tầng hai, bắt đầu thử luyện tập Glisseo theo phương hướng mà bản thân đã tưởng tượng ra.
Hắn đứng trước cầu thang, đũa phép chỉ lệch về một phía, ánh mắt cũng chỉ tập trung vào một bên của cầu thang, niệm chú:
“Glisseo!”
Không còn đơn giản như trước, phép thuật tuy được sử dụng thành công nhưng hiệu quả lại chẳng giống như mong muốn của hắn, cả cái cầu thang đều biến đổi thành máng trượt chứ không chỉ một bên như trong tưởng tượng.
Anlene cũng không nản chí, lần này hắn không trượt xuống mà quay trở lại trước bàn, khởi động máy tính bắt đầu dùng google tìm kiếm thứ mình muốn.
Hay nói chính xác hơn là một nơi, một nơi mà hắn có thể yên tâm luyện tập phép thuật mà không cần quá lo sẽ bị người khác phát hiện.
Nơi đó phải đủ bí mật và vắng vẻ, không gian cũng đủ lớn để hắn thoải mái thi triển phép thuật, cũng không thể quá xa, tốt nhất là có thể đến luyện tập rồi trở về nhà ngay trong ngày, không tốn quá nhiều thời gian vào việc di chuyển.
Đây không phải một nhiệm vụ dễ dàng, mãi cho đến khi Anlene sử dụng Glisseo mà vẫn giữ lại được một mé nhỏ của cầu thang, hắn mới tìm được một nơi miễn cưỡng gọi là thích hợp.
[Phù thủy năm thứ nhất đã học được Bùa Ếm - Bùa Trượt - Glisseo Level 1]
Anlene không để ý đến thông báo về việc hắn đã thông thạo Bùa Trượt ở mức cơ bản, tiếp tục tìm kiếm thông tin về địa điểm luyện tập mà hắn đã khổ công chọn ra.
Trong số các nơi mà hắn đã tìm được, chỗ này là gần quận 13 nhất, đó là một nhà máy bỏ hoang nằm ở ngoại thành New Era, xung quanh không có dân cư, chủ yếu là đồi trọc cùng các bụi cỏ cao rậm rạp, cách cao tốc khoảng ba trăm mét, từ nhà hắn đến chỗ đó cũng chưa đến hai mươi cây số.
Vắng vẻ, rộng rãi, không có người cũng chẳng có camera, lại không mất quá nhiều thời gian để đi đường, chỗ này gần như hoàn hảo nếu như không có một vấn đề.
Không có tuyến xe buýt nào dẫn đến chỗ đó cả, nếu như thuê taxi sợ là cũng không có bao nhiêu tài xế dám tiếp đơn, hơn nữa hắn còn có ý định sử dụng chỗ đó làm nơi luyện tập trong thời gian dài, như vậy chi phí cũng quá cao so với tình hình tài chính hiện tại của hắn.
Nhưng Anlene cũng không muốn tiếp tục phí thời gian tìm một chỗ càng hợp ý hơn, vấn đề này cũng không lớn, cho nên hắn lựa chọn giải quyết vấn đề.
Hôm qua, trong lúc hứng chí dùng Bùa Làm Sạch dọn dẹp nhà cửa, hắn đã tìm thấy một số thứ hữu dụng.
Anlene kéo ngăn bàn, lấy từ trong đó ra một cái bìa nút đã khá cũ, nó có chứa một số giấy tờ quan trọng của An Lê, trong đó có hai cái bằng lái xe mô tô và một cái bằng lái xe ô tô.
Với kinh phí hiện giờ của mình, Anlene đương nhiên không thể nào nghĩ đến việc mua một chiếc ô tô, kể cả là loại second hand.
Cho nên thứ hắn nhắm đến chính là một chiếc xe máy cũ, kiểu dáng hay thương hiệu đều không quan trọng, chỉ cần dùng bền và tính năng vẫn ổn định là được.
Anlene bắt đầu dùng google tìm kiếm một số tiệm xe cũ ở trong khu vực quận 13, sau khi đã ghi lại được một số địa chỉ có đánh giá tốt, thấy đồng hồ đã gần mười một giờ, hắn quyết định hôm nay tới đây là đủ.
“Glisseo!”
Dùng Bùa Trượt biến cầu thang một máng trượt, hắn nhanh chóng trượt xuống dưới nhà.
Mặc dù việc luyện tập sao cho cầu thang chỉ có một bên biến hóa, một bên giữ nguyên vẫn chưa thành công, nhưng hắn cũng phần nào học được cách kiểm soát cường độ của thần chú.
Phát Glisseo này của hắn hiện tại chỉ có thể duy trì được tám phút hiệu quả, chờ hắn vệ sinh cá nhân xong thì cầu thang cũng sẽ biến trở lại như cũ, đảm bảo hắn có thể lập tức lên giường đi ngủ.
“Nox.”
Một ngày hết sức phong phú cứ thế trôi qua, Anlene chẳng mất bao lâu đã chìm vào giấc ngủ sâu, xung quanh căn nhà nhỏ vẫn luôn yên tĩnh như ngày hôm qua.
---Loading---
Sáng hôm sau.
Anlene vẫn thức dậy từ sớm giống như hôm qua, mặc dù Stupefy đã khó mà tiến bộ thêm bao nhiêu nhưng hắn vẫn cứ luyện tập, coi như là thể dục buổi sáng.
Tự làm điểm tâm cho tiết kiệm, sớm hơn cả ngày hôm qua, hôm nay mới chỉ bảy giờ mười phút thì hắn đã ra khỏi cửa, chủ yếu là vì hắn cần ghé không ít tiệm xe để xem xét, hơn nữa có mấy chỗ bắt xe buýt không tiện, cần hắn cuốc bộ không ít.
Dù vậy, mãi cho đến khoảng mười giờ rưỡi, đi qua bảy tiệm xe cũ, Anlene vẫn còn một tiệm cuối cùng chưa ghé qua.
Ở mấy tiệm trước đó, hắn cũng chọn được ra ba, bốn chiếc phù hợp với yêu cầu của mình, nếu tiệm cuối cùng này không có lựa chọn nào tốt hơn hoặc chí ít là ngang bằng thì hắn sẽ quay lại mấy tiệm cũ.
Lững thững bước trên một con phố vắng, hai bên đường chủ yếu là các xưởng nhỏ đang phát ra tiếng máy móc làm việc inh tai, Anlene rất nhanh đã tìm tới tiệm xe cuối cùng.
Đó là một bãi đỗ xe khá lớn, mặt đất toàn là sỏi đá, các loại mô tô, ô tô cũ mới đều có, bên trong còn có một ga-ra sửa xe trông hơi cũ kĩ.
Chỗ này không có tên tuổi gì, trên google cũng chỉ để địa chỉ làm tên, số lượt đánh giá cũng ít, nhưng bởi vì rất gần với tiệm xe trước đó nên hắn cũng ghi lại, bây giờ sẵn tiện ghé qua xem sao.
Thấy cả bãi đỗ xe không có một người trông chừng, Anlene nhún vai một cái, không nhanh không chậm đi về phía gara sửa xe, hắn nghe được có tiếng động cơ phát ra từ trong đó.
0