Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 46: Stupefy level 2
Anlene vừa dứt lời thì Layu đã một lần nữa đánh tới, hắn lập tức cưỡi chổi bay ra đằng sau Cloud để cho vị đặc vụ này hứng mũi chịu sào.
Cận chiến đi đầu, tầm xa theo sau, đây là điều cơ bản.
Cloud lách mình trong gang tấc né khỏi cú đá của Layu, không lao vào giáp lá cà mà lui ra giữ một khoảng cách, ánh mắt lạnh lùng nhìn gã đàn ông gốc Á Đông này, chủ yếu là đôi chân của đối phương.
‘Có chút quen thuộc…’
Hắn thầm nghĩ, nhưng đối phương lại không để cho hắn có thời gian suy nghĩ nhiều hơn.
Layu lao tới ra đòn tới tấp, số đòn chân nhiều hơn số đòn tay.
Cloud hoặc là đón đỡ, hoặc là né tránh.
Hắn có thể cảm giác được, nói về lực tay thì trước đó Layu còn ngang ngửa với mình, nhưng hiện giờ kẻ chiếm ưu lại là hắn, bất kể là tốc độ hay lực ra đòn đều nhỉnh hơn đối phương, mặc dù không nhiều nhưng vẫn là hơn.
Chỉ có công phu ở dưới chân là Cloud hoàn toàn không so sánh nổi, bất kể tốc độ, sức mạnh hay tính linh hoạt đều thua kém khá nhiều.
Dù cho tố chất thân thể vừa mới tăng lên khiến hắn có thể giằng co lâu hơn với đối phương, không đến nỗi bị một cước hạ đo ván, nhưng muốn hoàn toàn lấy cứng chọi cứng lại khó mà làm được.
Khó chơi hơn nữa là Layu lại có thể thực hiện các động tác cần mượn lực mà không phải mượn lực, khiến cho các đòn chân của đối phương biến hóa đa đoan, vô cùng khó nắm bắt.
Nếu như Cloud chỉ có một mình, e rằng không sớm thì muộn hắn cũng sẽ một lần nữa bị kẻ này đánh ngã.
Nhưng hắn không phải, hắn còn có Anlene hỗ trợ.
Anlene ngồi trên Cleansweep 5 lơ lửng cách mặt đất năm mét, thi thoảng lại chớp thời cơ phóng ra một phát Bùa Choáng hoặc là Bùa Làm Chậm về phía Layu.
Mặc dù tần suất làm phép của Anlene lúc này hoàn toàn không đáng là gì so với lúc luyện tập, nhưng trên trán hắn hiện tại đã ướt đẫm mồ hôi.
Hắn nhận rõ được một chuyện, tinh thần của bản thân lúc này mệt mỏi không kém gì lúc đã luyện tập bùa chú suốt một ngày dài, thậm chí còn hơn như vậy.
Bởi hiện tại đối tượng làm phép của hắn không phải là mấy cái chai vô tri vô giác hay bọn chuột nhắt có trí tuệ thấp kém, mà là một tên siêu năng lực gia nhanh nhẹn và linh hoạt vượt xa người thường.
Hơn nữa Anlene còn phải càng thêm chú ý để bùa phép của mình không đánh trúng Cloud.
Nhưng cũng vì những trở ngại này trong lúc làm phép mà Anlene có thể cảm thấy sự tiến bộ rõ rệt của mình.
Hắn niệm chú càng nhanh gọn hơn, động tác quơ đũa càng mượt mà hơn, thời điểm cắt vào quỹ tích chuyển động của đũa phép càng gần với điểm vàng trong mô tả của sách hướng dẫn.
Hiệu quả tạo thành chính là uy lực bùa chú của hắn tăng lên không ít, hắn có thể nhìn thấy ánh sáng chớp lên do Bùa Choáng tạo thành càng lúc càng lớn, càng chói mắt hơn trước.
Bởi vì Bùa Choáng là loại bùa chú duy nhất có tính công kích trong sách hướng dẫn, nên Stupefy cũng là câu thần chú mà Anlene thi triển nhiều nhất từ lúc trở thành phù thủy.
Hắn bây giờ có thể cảm giác được, khi bản thân sử dụng câu thần chú này tựa như rơi vào trong một dòng chảy.
Lúc này việc làm phép đã không cần phải suy nghĩ gì nhiều về những thứ đã học được trong sách nữa, chỉ cần thả trôi bản thân theo dòng chảy đó, nó sẽ tự động dẫn hắn đến nơi cần tới trong đại dương phép thuật bao la.
Như lúc này đây, ngay khi vừa thấy Layu gạt ngã Cloud, đồng thời muốn tung nắm đấm vào mặt vị đặc vụ này, hắn liền không suy nghĩ gì phức tạp mà tự khắc quơ đũa phép chỉ hướng đối phương.
“Stupefy!”
Layu vốn đang định cúi người dứt điểm đặc vụ Wilson thì trong lòng chợt nảy lên một cảm giác hồi hộp, sau đó liền dẻo như một con rắn mà uốn éo ngả người ra đằng sau.
Cloud cũng nhân cơ hội này mà bật dậy thoát thân, tay phải luồng vào trong áo khoác.
Ở trên cao, mặc dù phát Bùa Choáng vừa rồi vẫn như trước đó, không thể trúng đích, nhưng lại làm cho Anlene rơi vào trầm tư.
Hắn hồi tưởng lại, vừa rồi sau khi đi hết động tác vung đũa mà Stupefy yêu cầu, hắn có vẻ như bất giác vẩy nhẹ một cái làm cho đũa phép đi thêm một đoạn, nhưng thần chú vẫn được thi triển thành công.
“Hơn nữa…”
Anlene nhìn xuống chiếc đũa phép trong tay, nếu hắn không hoa mắt thì vừa rồi quỹ tích của Stupefy đã không còn là tuyến tính như trước đó, mà nó đã lệch một chút khỏi nơi mà đầu đũa hướng đến.
“Nếu thật là như vậy…”
Trong mắt Anlene chợt lóe lên một tia sáng, hắn đưa tay gạt đi mồ hôi trên trán, sau đó nhớ lại cảm giác mới vừa rồi, quơ đũa niệm thần chú:
“Stupefy!”
Đồng thời cũng không quên vẩy nhẹ một cái.
Lúc này ở dưới kia, Layu tung người đạp một cước về phía ngực Cloud, nhưng bị người sau dùng bàn tay trái úp lên bàn tay phải đỡ lại.
Dù là như vậy, đối phương cũng không khỏi lảo đảo, không ngừng lui lại đằng sau trước đòn này của hắn.
Hắn định thừa cơ Cloud mất thế để đánh gục đối phương, nhưng bỗng nhiên cảm thấy sống lưng ớn lạnh, linh tính mách bảo hắn cần lập tức đổ người sang trái để né tránh.
Layu có nào ngờ, dù đã làm như vậy nhưng hắn vẫn cảm thấy được giống như có cái gì đó vô hình va vào người mình.
Layu lảo đảo lùi lại, cảm thấy trước mắt tối sầm, đầu óc gần như mụ mị.
Bộ não của Layu giống như đang nói cho hắn biết hắn cần phải đi ngủ, nhưng Layu rất rõ ràng đây chỉ là ảo giác của mình.
Hắn cắn mạnh một cái vào đầu lưỡi, giậm mạnh chân xuống đất khiến mặt đường nứt vỡ ra nhiều mảnh, ánh mắt lấy lại được vài phần thanh minh, đầy căm hận nhìn về phía Anlene.
“Kháng phép cao như vậy?”
Anlene không khỏi có chút kinh ngạc, chẳng thể ngờ được kẻ điên này có thể ăn một phát Bùa Choáng mà không choáng ngất.
“Một phát không ngất, vậy thì hai phát.”
Hắn cũng chẳng kinh ngạc quá lâu, nhanh chóng chấp nhận chuyện này, sau đó liền dùng thêm một phát Bùa Choáng.
Hắn thầm nghĩ:
‘Xem ra mình bây giờ có thể tự giải quyết được, không cần tên đặc công kia chỉ ra năng lực của kẻ này.’
Lần này Anlene cảm thấy thao tác của mình còn thông thuận hơn mới nãy, cú vẩy đũa phép của hắn càng nhẹ nhàng hơn, cổ tay càng uyển chuyển hơn.
Mà hiệu quả chính là…
[Phù thủy năm thứ nhất đã học được Bùa Ếm - Bùa Choáng - Stupefy Level 2]
Layu từ lúc trúng Stupefy vẫn luôn nhìn Anlene, khi thấy đối phương một lần nữa chỉ cái que kia về phía này đồng thời đọc ra cái từ mà mình không biết nghĩa kia, hắn lập tức nhảy dựng lên cao tránh khỏi chỗ cái que chỉ đến.
Nhưng động tác này của Layu là vô dụng, dù cho hắn đã nhảy lên gần ba mét, nhưng cú vẩy nhẹ của Anlene khiến cho cảm giác nguy cơ chẳng thể nào biến mất khỏi tâm trí của hắn.
Và hắn cứ thể trúng thêm một phát Bùa Choáng nữa, từ trên cao ngã rầm xuống mặt đường, trong lúc nhất thời không còn đứng dậy.
‘Xong rồi chứ?’
Anlene và Cloud không hẹn mà cùng nghĩ.
Mặc dù không cho là Layu có thể hứng hai phát Bùa Choáng mà vẫn còn gượng được, nhưng Anlene rút kinh nghiệm trước đó, lại cẩn thận bồi thêm một phát nữa.
“Stupefy!”
Nghe tiếng niệm chú của Anlene, đặc vụ Wilson lúc này chợt nhớ ra Stupefy là một trong những từ tiếng Anh sau khi liên bang thành lập đã không được kết hợp vào bộ ngôn ngữ mới.
Nhớ lại nghĩa của từ này khi tra cứu từ điển ngày trước, hắn thấy quả thật là hoàn toàn trùng khớp với những gì nó làm được.
‘Năng lực của người này có liên quan tới các ngôn ngữ cũ sao?’
Cloud tự hỏi không biết là chỉ ngôn ngữ Anh hay toàn bộ ngôn ngữ trên thế giới, nếu là cái sau thì tiềm lực e rằng không thấp.
Những ý nghĩ của hắn lướt qua rất nhanh trong đầu, nhưng cũng nhanh không bằng đôi chân của Layu.
Phải, chính là Layu.
Thì ra sau khi trúng phát Bùa Choáng thứ hai của Anlene, hắn vẫn còn có thể giữ được phần nào tỉnh táo, chỉ là nằm giả vờ đã ngất đi mà thôi.
Nhưng hắn không ngờ Anlene lại cẩn trọng tới vậy.
Đối mặt với phát Bùa Choáng thứ ba, hắn không còn tránh né nữa, mà trực tiếp giơ chân lên đá ra.
Stupefy của Anlene bị hắn…
“Hắn có thể đá tan bùa chú!?”
Cả Anlene và Mũ Phân Loại cùng mở to mắt.