Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 55: Kỵ Sĩ Chổi
Ở sau gáy Anlene, Mũ Phân Loại chợt la oai oái:
“Này này, ngươi bị gì thế hả, sao lại đi theo mấy tên này? Trúng Lời Nguyền Độc Đoán rồi hả?”
Nghe chiếc mũ la làng, hắn có hơi giật mình một chút, nhíu mày hồi tưởng lại cảm giác mới vừa rồi.
“Imperio? Không, cũng không giống lắm, ban nãy tôi…”
Hắn có hơi ngập ngừng.
“Tôi chỉ là bỗng nhiên có cảm giác người ngồi ở ghế phụ kia khá đáng tin, xong cứ như vậy.”
Mũ Phân Loại nghe xong liền kêu lên:
“Cha chả, giờ đến cả Veela cũng bị nhuộm màu rồi?”
“Mà khoan đã! Tên Veelate này là nam, chẳng lẽ ngươi…”
“Ngậm miệng!”
Anlene mặt đen hơn cả Mil·es, câu đùa này của chiếc mũ dính dáng tới không chỉ một vấn đề n·hạy c·ảm, tốt nhất là không nên nói tiếp nữa.
Nhưng chiếc mũ không sợ nha, bản thân nó vốn chẳng phải nhân loại nên không coi mấy chủ đề này ra gì, huống hồ ngoại trừ Anlene thì cũng không ai nghe thấy nó nói chuyện.
Chỉ là không đợi lỗ tai của Anlene bị nó oanh tạc thì Mil·es đã bước xuống taxi, đi tới chỗ của hắn, trên mặt vẫn cứ treo nụ cười tỏ vẻ hối lỗi kia.
“Sorry sorry, chúng tôi thật sự không có ác ý.”
Thấy vẻ cảnh giác trên mặt hắn, đối phương liền lui lại vài bước, giữ một khoảng cách không gần cũng không xa để tạo cảm giác an toàn.
Mặc dù trong lòng khó mà sinh ra phản cảm trước thái độ thiện lành này của Mil·es, nhưng Anlene vẫn nghiêm mặt, giọng điệu lạnh lùng hỏi:
“Đột ngột chặn đường là không có ác ý? Anh nghĩ tôi có thể tin sao?”
Mil·es cười khổ đáp lại:
“Cái này quả thật là chúng tôi không đúng, một lần nữa xin được xin lỗi anh.”
Rồi hắn lại nói:
“Nhưng chuyện ra như thế này cũng là có nguyên nhân, mong anh có thể thông cảm cho bọn tôi.”
“Ừm?”
Anlene nhướng mày một cái, tỏ ý muốn nghe nguyên nhân mà đối phương nói đến là gì.
Mil·es bắt đầu đáp với một nụ cười bất đắc dĩ:
“Thật ra trước đó chúng tôi đã chờ suốt mấy ngày trong Siêu Hiện Giới, nhưng đều không thấy anh xuất hiện, vậy nên hôm nay bạn của tôi mới có chút nóng nảy mà làm ra hành động lỗ mãng như vậy.”
Anlene khẽ nhíu mày, trầm giọng hỏi:
“Chờ tôi? Chờ tôi để làm gì, tôi chưa từng vào Siêu Hiện Giới.”
“Vả lại, có vẻ như tôi không hề quen biết anh hay bạn của anh.”
Đúng lúc này, gã béo Evida cũng vừa rời khỏi xe, nghe được câu nói này của hắn, gã liền trợn mắt lên nói với vẻ khó tin:
“Không hề quen biết!?”
“Ông hoạt động ở quận mười ba vậy mà nói không biết tụi tui?”
“Chuyên Gia Chắp Vá Evida.”
Gã chỉ về phía mình rồi chỉ về phía Mil·es:
“Mr. Smile Mil·es, không biết sao?”
Anlene cũng không khách sáo, lắc lắc đầu, nói đúng sự thật:
“Thật sự không biết.”
Evida nghe xong liền xông tới trước mặt hắn, bàn tay đầy thịt mỡ đập lên trên đầu xe, phồng mang trợn má nói:
“Vậy ông cũng không thể không biết Người Bồn… không đúng, Kẻ Tiêu Sầu Fellini, đại ca của chúng tôi, hội trưởng hội 6000 ML khét tiếng chứ?”
‘Tên mập này vừa rồi định nói bồn gì?’
Anlene thầm hiếu kỳ, ngoài mặt vẫn là khẽ lắc đầu đáp:
“Tôi không biết.”
Trong lòng của hắn cũng xuất hiện một vài suy nghĩ trước những gì mà gã béo mới nói.
‘Hội 6000 ML? Cái tên thật kỳ quái.’
‘Trên tay hai người này đều mang theo D-Shift, cũng có danh hiệu riêng, lại thêm đại ca của bọn họ… Xem ra là một hội nhóm tụ tập các siêu năng lực gia.’
‘Chậc, Cục Vệ Địa cho phép những thế lực như thế này tồn tại sao?’
Hắn chợt nhớ tới Ryu từng ví dụ Siêu Hiện Giới như một trò chơi thực tế ảo có thế giới mở kỳ diệu, đoán chừng sự tồn tại của 6000 ML cũng tương tự như bang hội trong các trò chơi MMO.
Trong lúc các ý nghĩ lướt qua thật nhanh trong đầu của Anlene, gã béo Evida vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Mil·es đi tới bịt mồm kéo ra đằng sau.
Thanh niên da đen có biệt hiệu Mr. Smile này cười nói:
“Evida lúc nào cũng nóng nảy hấp tấp như vậy, nhưng thật ra không có ý xấu, mong anh chớ để bụng.”
“Lại nói, anh có thể không biết chúng tôi, nhưng chúng tôi thì lại biết anh đấy, Kỵ Sĩ Chổi.”
Anlene lập tức không biết phải nói gì để đáp lại, khóe miệng bất giác giật nhẹ một cái.
‘???’
‘WTF?’
‘Kỵ Sĩ Chổi là cái quỷ gì!?’
Sau một hồi gào thét trong nội tâm, hắn mới nở một nụ cười có phần khó coi lập lại cái danh từ Mil·es mới thốt ra:
“Kỵ… Kỵ Sĩ Chổi? Là đang chỉ tôi sao?”
Người sau nhìn nụ cười cứng ngắc của Anlene, lập tức hiểu được đối phương có vẻ như có “một chút xíu” không hài lòng với cái danh hiệu này.
Nghĩ đến cái danh hiệu mà Cục Vệ Địa đặt cho đại ca nhà mình, hắn trong lòng cảm thấy Kỵ Sĩ Chổi thật ra cũng chẳng có gì khó nghe, nhưng ngoài mặt lại nhanh chóng đổi giọng.
“Ha ha, Kỵ… cái tên đó thật ra chỉ là do mấy người ở quán Mắt Ruồi tạm gọi anh như vậy, dù sao họ cũng không biết danh hiệu của anh là gì, muốn đính chính lại cũng dễ thôi, đừng quá lo lắng.”
Anlene trông thấy nụ cười an ủi đầy vẻ chân thành của Mil·es, hắn không hiểu sao chớp mắt liền cảm thấy vấn đề này không còn đáng bận tâm nữa.
Cũng vì vậy mà hắn lập tức nghĩ đến một chuyện khác quan trọng hơn.
“Chờ đã, nếu đã có cái danh hiệu đó… Làm sao các người biết được việc tôi dùng chổi bay, ai đã tiết lộ điều đó? Quán Mắt Ruồi kia lại là một chỗ như thế nào?”
Mil·es nghe hắn hỏi vậy thì còn giật mình hơn, không ngờ rằng hắn đến cả quán Mắt Ruồi cũng không biết.
Nhưng chợt nhớ lại đối phương mới vừa nãy bảo ngay cả Siêu Hiện Giới cũng chưa từng tiến vào, lập tức hiểu ra Anlene có lẽ chỉ mới thức tỉnh siêu năng lực thời gian gần đây mà thôi.
Thế là hắn mỉm cười, giọng điệu càng thêm ôn hòa, bắt đầu kiên nhẫn giải đáp cho đối phương:
“Quán Mắt Ruồi bề ngoài là một quán bar nằm ở quận tám, bên trong thật ra chính là chỗ tụ tập của những người giống như chúng ta…”
Nhưng nói được một lúc, hắn chợt nhớ lại ba người bọn họ bây giờ đang ở ngoài đường, nội dung trò chuyện từ đầu tới giờ vốn đã có mấy chỗ không nên lộ ra giữa thanh thiên bạch nhật.
Mil·es lập tức dừng lại không nói tiếp, chỉ trỏ xung quanh.
“Chỗ này thật sự không tiện để nói những thứ này, sao chúng ta không chuyển qua một nơi khác, vừa hay có thể để đại ca bọn tôi và anh có cơ hội được gặp mặt nhau, anh thấy thế nào?”
Mặc dù thái độ của Mil·es rất chân thành, và Anlene cũng có thể cảm nhận rõ được sự chân thành của đối phương, nhưng hắn vẫn có chút lo ngại, không biết lời của đối phương là thật hay giả.
Nếu như đối phương từ đầu đến giờ chỉ là giả vờ, mục đích thật sự là muốn gây bất lợi cho hắn, vậy việc phải đối mặt với cả một hội nhóm có siêu năng lực e rằng là bất khả thi.
Nhưng Anlene cũng có mối bận tâm không nhỏ về sự tồn tại của quán Mắt Ruồi kia, cũng muốn biết vì sao mà bản thân lại bại lộ.
Những người có thể đưa hắn ra ánh sáng thì hoặc là b·ị b·ắt giữ hay giam lỏng, hoặc là đã hứa hẹn là sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Hắn cảm thấy có thể tin được bọn họ, bất kể là Ryu hay Cloud, nhưng cũng không tin được thế lực sau lưng bọn họ, nhất là Cục Vệ Địa.
Dù sao thì bên dưới lớp khiên có thể không chỉ là chiến sĩ, mà còn là chín cái đầu rắn, ví dụ kinh điển vẫn còn đó.
Hơn nữa từ thái độ của gã béo Evida trước đó, có vẻ như hội 6000 ML của bọn họ cũng coi như có chút tiếng và miếng ở quận 13, hẳn là cũng chưa làm qua chuyện xấu gì, nếu không đã chẳng thể tồn tại trước sự giá·m s·át của Cục Vệ Địa hay đạo quán ninja của Ryu.
Dựa trên những suy tính này, Anlene nhìn kỹ vào mắt Mil·es rồi hỏi:
“Có xa không?”
Cũng trong lúc đó, hắn gỡ nón bảo hiểm, kéo Mũ Phân Loại lên đầu.
Anlene không thấy bất kỳ Mảnh Vá nào trên đầu hai người trước mặt, tảng đá trong lòng càng nhẹ hơn.
Mil·es chẳng để ý đến động tác này của hắn, vừa nghe hắn hỏi liền lập tức nở nụ cười thân thiện đáp:
“Anh yên tâm, chỉ gần đây thôi, cũng không ở trụ sở của chúng tôi.”
“Cảm ơn anh đã nhận lời mời, để chúng tôi dẫn đường, rất nhanh sẽ tới.”
Nói rồi liền lôi gã béo Evida trở lại xe taxi, ra hiệu cho Anlene theo sát bọn họ.