Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 94: Vào cục
Anlene xoay quả địa cầu tới vị trí của Khu 45, cũng tức là nước Áo cũ, để cho mũi giáo của Lancelot chỉ vào chỗ đó.
Hắn tiếp tục tìm kiếm thông tin về con quái vật thứ hai, chủ yếu là địa điểm mà Kỵ Sĩ Mặt Trời Không Lặn chạm trán nó.
Con quái vật này đại biểu cho tội d·â·m d·ụ·c.
‘Ừm, vậy mà lại không nói rõ gặp phải ở đâu.’
Anlene hơi hơi nhíu mày, tìm sang một số trang khác cũng không có thông tin về điều đó, nhưng lại biết được con quái vật đại biểu cho d·â·m d·ụ·c cuối cùng bị Lancelot triệt hạ tại trong lòng núi Phú Sĩ, thuộc nước Nhật cũ.
Cũng tức là Khu 33 ở thế giới này.
‘Nếu mà đi từ đông sang tây, từ Áo tới Nhật thì…’
Anlene xoay quả địa cầu về bên phải, sau đó điều chỉnh cho mũi giáo của bức tượng Lancelot chỉ vào Khu 33.
Con quái vật thứ ba mà Lancelot tiêu diệt đại biểu cho tham lam, kỵ sĩ tìm thấy nó ở vùng hạ lưu sông Hoàng Hà.
‘Hoàng Hà? Vậy là ở đại lục Trung Hoa rồi, để xem nào…’
Anlene tiếp tục xoay quả địa cầu tới vị trí đó, nhưng hắn gặp phải một vấn đề là đại lục Trung Hoa cũ vậy mà bị chia thành hai khu là Khu 11 và Khu 21, có lẽ vì diện tích quá lớn.
‘Phải chọn khu nào đây…’
Hắn trầm mặc trong chốc lát rồi tra cứu về Hoàng Hà trên Prometheus, rất nhanh đã tìm ra được hạ lưu của con sông này nằm chính xác tại Khu 11.
Công việc sau đó cũng tương tự như vậy, hắn lần lượt tìm những địa phương có liên quan đến bọn quái vật mà Lancelot tiêu diệt, theo thứ tự là bốn con quái vật đại diện cho kiêu ngạo, lười biếng, đố kỵ và phẫn nộ.
‘...sau khi tiêu diệt con quái vật thứ bảy, Lancelot dừng chân ở lâu đài Edinburgh, tháo cương cho con ngựa thần.’
‘...đây là lần đầu tiên, cũng như lần cuối cùng trong cuộc đời, ngài Kỵ Sĩ Mặt Trời Không Lặn được ngắm nhìn hoàng hôn một cách trọn vẹn, yên nghỉ trong sự vĩnh hằng.’
Anlene cũng xoay chuyển quả địa cầu một lần sau cuối, để cho mũi giáo của Kỵ Sĩ Mặt Trời Không Lặn chỉ vào Khu 32.
Hắn suy tư nhìn bức tượng một lúc, nhưng cũng không lâu, khoảng chừng mười mấy giây rồi đưa tay về phía Mảnh Vá Thường.
Lần này không ngoài dự đoán của Anlene, lời giải của hắn rõ ràng đã chính xác, vòng tròn cổ ngữ phong ấn của Mảnh Vá nhanh chóng vỡ tan rồi biến mất vào hư vô.
Mảnh Vá cũng theo đó mà bay nhanh về phía đỉnh đầu của hắn.
[Phù thủy năm thứ nhất Anlene đã thu thập được Mảnh Vá Thường]
Nghe được âm thanh thông báo đầy máy móc của Mũ Phân Loại, trên mặt hắn không khỏi hiện lên một nụ cười mỉm, trong mắt thoáng qua một tia thỏa mãn.
Hiển nhiên là hắn cảm thấy khá hài lòng với câu đố của Mảnh Vá này, tuy không khó nhưng cũng chẳng quá dễ dàng như một số phong ấn hắn từng gặp trước đây.
Chỉ là Anlene cảm giác vẫn chưa đã nghiền, nhìn ba Mảnh Vá còn lại ở nơi này, nhất là Mảnh Vá Bạc trên mô hình hỗn thiên cầu, hắn lại thấy lòng mình càng thêm ngứa ngáy.
‘Xử lý nốt bọn mi trước đã.’
Hắn nhìn về phía hai Mảnh Vá Thường, chuẩn bị ra tay với bọn chúng trước tiên.
Nhưng Anlene còn chưa kịp chuyển hóa ý nghĩ thành hành động, tiếng gõ bàn “lộc cộc” chợt vang lên từ bên phải khiến hắn không khỏi giật mình.
Anlene lập tức cảm thấy lạnh cả sống lưng, không thể ngờ được lại có người không một tiếng động tiếp cận mình, đánh lừa được cả các giác quan phi phàm của bản thân.
Chỉ là còn chưa kịp rút đũa phép ra, hắn liền thông qua khóe mắt thấy được một kiểu trang phục quen thuộc, thế là không còn quá mức khẩn trương như vậy.
“Đặc… Hey, Cloud.”
Hắn quay đầu sang chào hỏi, vốn định hô “đặc vụ Wilson” nhưng chợt nhớ ra ở đây còn có người khác, thế là lại đổi giọng.
Phải, cũng bởi vì là Cloud Wilson cho nên Anlene mới có thể cảm thấy nhẹ nhõm, hạ thấp một chút cảnh giác khi nhìn thấy một phần của bộ vest đen đó qua khóe mắt.
Hắn cũng nhanh chóng biết được vì sao mà Cloud lại có thể không một tiếng động tiếp cận mình.
‘Tên này rất được trọng dụng mà.’
Anlene liếc xuống dưới chân của đối phương, đập vào mắt hắn là một đôi giày chiến thuật có ngoại hình rất quen thuộc.
Number 729: Giày Của Vua Đặc Công.
Đón ánh mắt của hắn, Cloud không nói gì thêm, mặt lạnh gật đầu một cái xem như chào hỏi, đưa ngón cái chỉ chỉ ra phía ngoài.
Anlene thoáng liếc qua mấy Mảnh Vá chưa được giải phong ấn, sau đó không chút do dự mà gật đầu, ra hiệu để đối phương dẫn đường cho mình.
Mấy Mảnh Vá này không phải loại có phong ấn hình đũa phép, không chạy đi đâu được, cho nên hắn tạm thời cũng không gấp phải thu thập chúng ngay bây giờ, quyết định đi theo Cloud trước đã.
Hắn vẫn chưa quên mục đích chính của mình khi tới nơi này là để làm gì.
Trong ánh nhìn lén lút, nhút nhát xen lẫn sự tò mò của gã thiếu niên mọt sách, hai người không nói một tiếng nào, nhanh chân rời khỏi khu vực đọc sách, đi về hướng tầng hầm để xe của thư viện thành phố.
Trong lúc đi tới chỗ nhà vệ sinh ở hầm xe, Anlene không ngờ rằng Cloud lại là người trước tiên lên tiếng để phá vỡ sự trầm mặc, dù cho nội dung lời nói của hắn có phần khó hiểu.
“Khu trưởng đang bị điều tra.”
Anlene không hiểu, cho nên hắn trực tiếp hỏi:
“Có ý gì?”
Cloud mắt vẫn nhìn thẳng, đáp lại:
“Để phe Phân Liệt lộng hành, ông ta thất trách.”
Nghe xong Anlene liền hiểu, đối phương đây là đang giải thích cho chuyện hắn đã chất vấn trong cuộc gọi trước đó.
Thế là hắn cười lạnh nói:
“Người c·h·ế·t nhiều như vậy, cảnh sát lại không bắt được một tên hung phạm nào, liệu chỉ mỗi khu trưởng thôi sao?”
Cloud trầm mặc trong thoáng chốc rồi nói:
“Sắp sa lưới rồi!”
“Ai?”
“Những kẻ đó.”
“Ha.”
Anlene nhún vai cười nhạt, nhẹ nhàng nói:
“Vậy mấy người phải nhanh lên, đừng để đến lúc thanh trừng xong nội bộ thì các hộ không thỏa thuận cũng đã chẳng còn một mống.”
Cloud đính chính:
“Không phải cục, là thanh tra của khu số không.”
Khu 0?
Anlene khẽ nhướng mày, trước đó hắn cũng có tìm hiểu qua, Khu 0 chính là một đặc khu chính trị của toàn liên bang, là nơi đặt trụ sở của chính phủ tối cao.
Tương tự như Khu 5, Khu 0 nằm trên một lục địa mà chỉ thế giới này có ở ngoài Ấn Độ Dương, giữa Châu Phi và Châu Đại Dương.
Nếu như đứng đầu các khu khác là khu trưởng, thì người đứng đầu Khu 0 chính là chủ tịch hội đồng liên bang của chính phủ tối cao, với các thành viên là khu trưởng tiền nhiệm của những khu khác.
Nói trắng ra chính là những người có thể nắm đầu được khu trưởng khu khác, ví dụ như cử thanh tra tới điều tra.
Anlene theo chân Cloud đi vào gian nhà vệ sinh đang treo biển báo sửa chữa, nhíu mày lại nói:
“Vậy thì có ích gì nếu mấy người không tham dự, đám thanh tra ấy đấu lại lũ điên của phe Phân Liệt sao?”
Hai người đi về phía nhà vệ sinh nữ.
“Chúng tôi hiệp trợ.”
Cloud ngắn gọn đáp lại, sau đó kê mắt xuống gần chỗ miệng vòi rửa tay.
“Vậy…”
Anlene còn chưa kịp nói thành câu thì mặt sàn dưới chân hắn và Cloud chợt tách ra hai bên, khiến hai người đột ngột rơi xuống phía dưới.
‘F*ck, thiết kế phản nhân loại gì đây!?’
Anlene thầm mắng một tiếng, mới vừa rơi được hai mét thì chân đã chạm đất, khiến thân hình hắn lảo đà lảo đảo.
“Tôi…”
Tít!
Một lần nữa, khi Anlene vừa định nói gì đó thì một tiếng tít chợt vang lên, sau đó hắn liền phát hiện bản thân giống như đang rơi vào cát lún, thân hình cứ thế từ từ chìm xuống phần đất cứng màu đen dưới chân.
‘Cái cục này chắc chắn nợ lương nhà thiết kế! Chắc chắn!’
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Anlene trước khi đầu hắn chìm vào mặt đất.