Mùa Hạ Năm Ấy
Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58: Cắt Mái Ngố
Vì thế, tôi quyết định cắt mái ngố.
Anh ấy đi đến ôm chặt tôi vào lòng.
Sau đó, tôi nhìn mình trong gương, cả người lập tức ngây ngốc.
“Đẹp đẹp em gái nhà cậu! Đẹp thì sao cậu không cắt một cái luôn đi?”
" Cậu đừng trêu tớ nữa, đáng yêu cái gì mà đáng yêu, ngố c·h·ế·t được! "
..........
" Lâu lâu đổi phong cách một chút cũng có sao đâu nè, bình thường cậu nữ tính, thì bây giờ điềm đạm, đáng yêu, bây giờ mặc thêm cái áo phông với yếm bò, đảm bảo trông chẳng khác gì học sinh cao trung! "
Tháo ra cho anh nhìn được không? "
" Không, xấu lắm! "
" Không xấu, vợ anh lúc nào cũng xinh đẹp hết, cho dù lúc đầu bù tóc rối vẫn rất đẹp.
Chương 58: Cắt Mái Ngố (đọc tại Qidian-VP.com)
Cắt mái, chắc cũng không tệ nhỉ.
" Đáng yêu? Tớ không muốn đâu, tớ đã 29 rồi đấy, cũng là mợ của đứa nhóc 5 tuổi, sao mà đáng yêu được chứ! "
Sửa tới sửa lui, mất mửa tiếng đồng hồ.
Sau đó, chúng tôi tới tiệm cắt tóc.
“Ha ha ha ha ha, cười c·h·ế·t tớ, cái đó cũng gọi là mái ngố? Nhìn ngốc c·h·ế·t đi được, cười không ngừng được rồi.”
Cốc cốc, cốc cốc.
" Đừng nói nữa, mau đi thôi, để chồng tớ nhìn thấy, anh ấy sẽ cười c·h·ế·t mất "
Gần đây trên mạng không phải rất thịnh hành kiểu mái ngố trên lông mày sao, làm một võng hồng, bắt kịp trào lưu là điều cần thiết.
Nhưng tôi vẫn là khuyên các bạn nữ không nên tự cắt mái của mình nha..
Tắm rửa xong, tôi đứng sấy tóc, nhìn mình trong gương, không biết vì sao bỗng nhiên tôi lại muốn cắt tóc mái, không chừng cắt tóc mái nhìn mình sẽ đáng yêu hơn, vì thế tôi liền lấy một cái kéo nhỏ trong ngăn kéo.
" Không "
" Có, có thật là nhìn ổn không? Không ngố đúng không? "
Tóc mái rất dày chẳng khác gì cô úp nồi lên đầu, chỉ ngắn ngang lông mày, còn là hình tam giác, lại lộn xộn không đồng đều.
" Vợ "
" Ơ, tớ nói thật mà, chỉ là mới cắt, tóc chưa vào nếp, tớ đưa cậu đến quán cắt tóc để họ dưỡng rồi sửa lại cho cậu, có được không! "
Anh ấy nhanh tay cởi mũ tôi xuống.
“Đừng, đừng mà, trong lòng tớ, cậu đẹp nhất, được chưa? Với lại nhìn kĩ thì, cậu để mái ngố như này trông đáng yêu cực ý, giống như hồi xuân được 10 tuổi vậy! ”
Không được do dự, làm nhanh cắt một cái, tôi hít một hơi, liền cắt.
“ Hạ Hạ, tớ tới rồi đây! "
" U oa, cậu đáng yêu quá Hạ Hạ, thật muốn bắt cậu về nuôi quá đi! "
Mới đó mà cậu ấy đã đến rồi
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
“Thôi thôi, tớ không muốn giống cậu.”
Một lúc sau, tôi bấm máy gọi cho Hi Văn.
" Khô- "
“ Hi Văn, cậu đừng cười nữa, tớ gọi cho cậu là để hỏi cậu cách giải quyết, cậu đừng có cười vào mặt tớ được không! "
Buổi sáng, sau khi rời giường, trang điểm, thay đồ xong, tôi nhìn mái tóc ngố gần đến lông mày trong gương, vừa tưởng tượng đến cảnh anh ấy nhìn thấy, đột nhiên lại thấy mệt tim. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Phù, làm tớ cứ tưởng chuyện gì, thế tóc mái cậu trông thế nào, chụp một tấm cho tớ xem nào! "
Đầu tiên, chuẩn bị một cây kéo thật sắc, mái ngố trên lông mày không giống mái thưa, nó chú trọng vào độ dày, vẫn lấy hình tam giác như thường, nhưng phải lấy nhiều tóc hơn một chút, dùng ngón trỏ và ngón cái cầm tóc lại, sau đó vẫn như thuờng, cắt theo độ cong của móng tay.
" Vậy cậu tới luôn đi, tớ không muốn ai nhìn thấy đâu! "
" Anh đã nghe Hi Văn nói lại rồi, là em mới cắt mái, bỏ ra cho anh ngắm được không! "
" không hề! Vợ anh đáng yêu lắm! "
" Huhu, Hi Văn ơi, c·h·ế·t tớ rồi....."
" Anh nói thật đó! Vợ à, em cực kì cực kì đáng yêu, đáng yêu nhất trên đời! "
“ Vợ, đang ở trong nhà, sao em lại đội mũ? "
" Huhu, từ giờ tớ phải sống sao với cái mái tóc này đây! "
" Được rồi.
Tớ nói thật, nhìn cậu dễ thương thật mà, như em gái lo li vậy! "
" Không, xấu lắm "
Tôi nghe thấy tiếng thở phào ở đầu dây bên kia.
Đảm bảo với cậu, khi cái tên kia nhìn thấy cậu thế này, càng yêu chiều, cưng nựng cậu hơn thôi! "
" Tình bạn của chúng ta đến đây là kết thúc, tạm biệt!”
" Kệ, tuổi tác chẳng liên quan, người ta bình thường chẳng thích trẻ hơn tuổi sao.
Khi nhìn lại trong gương.
" Rồi, tới ngay đây! "
" Hạ Hạ, bình tĩnh nói cho tớ xem, cậu sao vậy? Có chuyện gì sao? "
".....!"
" Em tháo xuống đi! "
" Sao không có gì khác hết vậy? "
“ Hi Văn, tớ chuẩn bị xong hết rồi, chúng ta đi luôn đi! "
“Ha ha ha ha, được rồi, rất đẹp, thật sự rất đẹp… Ha ha ha ha ha…”
" Huhu, tớ hôm nay cắt mái, nghe nói kiểu dáng này đang thịnh hành, muốn thử một chút, ai ngờ trông như úp nồi ý, giờ tớ phải sao đây? Trông tớ ghê lắm! "
Anh ấy lại cơ hội hôn liên tiếp vào mặt tôi.
“ Kể cả thế nhưng đây là trong nhà mà, em tháo mũ xuống đi! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn tóc mái trong gương, tôi khóc không ra nước mắt, có khác gì cái nồi không?
Hi Văn vẫn không nín cười nổi.
Kiếp này coi như bỏ, thế mới nói, là con gái, trong lúc nhất thời, tốt nhất không nên tự cắt mái.
" Anh ta dám cười cậu, tớ không ngại cho anh ta mấy đường karate đâu! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe lời cậu ấy, tôi chụp nhanh một tấm rồi gửi đi.
Tôi giơ tay vuốt ngược toàn bộ tóc mái, đội chiếc mũ vành vào.
" Trời ơi, vợ anh đáng yêu c·h·ế·t mất thôi "
Bên kia đột ngột chuyển tới tiếng cười giòn tan. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đừng an ủi em! "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.