Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27: Chương 27

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Chương 27


Hiroshi cũng kéo kéo tay áo của Taishi.

Taishi bình tĩnh trả lời "Ừ, anh khỏe."

Taishi đã kết hôn?? Anh kết hôn cùng với ai chứ?

Taishi nói xong liền tắt máy, đây là lần đầu tiên từ khi quen nhau đến giờ, anh là người tắt máy trước.

Chỉ có Hiroshi là đứng bên ngoài, hai tay chống eo mà nhìn theo.

Hiroshi bất đắc dĩ "Tôi chỉ mới hỏi thôi, có bắt cậu ly hôn đâu." (đọc tại Qidian-VP.com)

Taishi rất kiên nhẫn nói "Anh nói thật, anh đã kết hôn rồi.

Taishi nhíu mày, bọn họ bây giờ đã không còn là vợ chồng chưa cưới nữa rồi.

Taishi nhớ lại dáng vẻ của Hạ Dương khi cầm tờ giấy kết hôn bước ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô còn rất tự nhiên mà ôm lấy cánh tay của anh, giọng điệu vẫn tự nhiên như trước.

Genji nghe Taishi hỏi xong, anh liền lắc đầu nói "Lúc cô ấy quay về Việt Nam hình như đã đổi số điện thoại rồi."

Taishi ngã người trên giường, anh nhìn chằm chằm vào trần nhà suy nghĩ.

Giống với một bông hoa đứng giữa bão giông vẫn thẳng người chống chọi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Taishi lướt trên điện thoại, sau cùng anh gọi cho Genji, anh nhớ Genji có số điện thoại của Hạ Dương.

Ban đầu anh còn nghĩ mọi lỗi lầm là do anh gây ra, là anh sai trước, nên mới vội vàng rời đi để giải thích.

Anh nói đi, người đó là ai?"

Anh có muốn ăn bây giờ không?"

Em biết mọi chuyện là do em hiểu lầm, chúng ta gặp nhau nói rõ mọi chuyện nhé."

Lúc này nhóm người phía trước cũng giãn ra, Taishi nhìn thấy Hiroko đang đứng phía trong, cô còn nhìn anh mỉm cười.

Taishi lúc này mới biết bản thân anh vô tình đến mức nào, anh kết hôn với cô, mang cô theo về Nhật, sau đó lại bỏ cô lại một mình, đến một chút thông tin liên lạc của cô anh cũng không có.

Taishi xoa xoa mi tâm của mình, anh nhẹ giọng nói "Không kịp nữa rồi, anh đã kết hôn, chúng ta cũng không thể quay lại được nữa."

Hiroko nói tiếp "Em biết là hôm đó do em nóng vội, em nhìn thấy anh đi cùng người khác nên mới tức giận như vậy.

Cũng may khách sạn ở gần, hai người đàn ông trở về cũng không khó khăn mấy.

Taishi im lặng.

Thì ra không phải Hạ Dương đã thay đổi, không phải là cô không còn thích anh nữa, mà là tim cô đã nguội lạnh rồi.

Lúc Taishi định lên tiếng giải thích thì Hiroko đã bước nhanh về phía anh.

Taishi khó hiểu, anh tiến đến bá vai Hiroshi hỏi "Có chuyện gì mà mọi người vui vậy?"

Taishi không biết nên có cảm xúc gì, anh cầm lấy điện thoại mà nhìn chằm chằm vào tin nhắn, cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Taishi lắc đầu, khuôn mặt vì hơi men mà đỏ lên, anh lắc lắc ly rượu trên tay nói với Hiroshi "Bây giờ tôi phải làm sao đây?"

Anh và cô vừa hủy hôn chưa đầy một tháng anh đã kết hôn, có phải là anh đang lừa gạt cô không?

Cơn bão đi qua làm cho bông hoa vô cùng tả tơi, dù vậy bông hoa vẫn lựa chọn bình tĩnh, có lẽ đã chịu nhiều tổn thương rồi nên mệt, không còn muốn có phản ứng gì thêm nữa.

Giọng Hiroko vang lên "Anh vẫn khỏe chứ?"

Taishi kinh ngạc "Gì cơ?"

Hiroshi cũng gật đầu.

Hiroshi khó xử nói "Hiroko đến tìm cậu kìa."

"Trước khi anh đi chúng ta gặp nhau được không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì tối qua uống rượu nên sáng hôm nay Taishi dậy trễ, lúc anh đến, mọi người hầu như đã có mặt đông đủ.

Taishi nhíu mày định bảo cô không cần, nhưng anh chưa kịp lên tiếng thì Mashaki đã nói "Được rồi, hai cái người này, trước mặt bọn tôi mà vẫn ngọt ngào như vậy." Sau đó anh nói với Taishi "Cũng đến giờ tập rồi, cậu cứ để Hiroko ở lại đi, cũng lâu rồi chúng ta chưa tụ tập cùng nhau, hôm nay nhân tiện cùng đi ăn một bữa đi."

Đang lúc Taishi định gọi cho người giúp việc định kỳ nhà anh thì bỗng điện thoại anh xuất hiện một tin nhắn.

Taishi nhíu mày "Cô ấy là ai cũng không liên quan đến em, chúng ta đến đây thôi.

Taishi càng nghĩ càng cảm thấy mình tồi tệ, anh muốn bù đắp cho cô nhưng vô tình lại khiến cô tổn thương nhiều hơn.

Hiroko bật khóc "Anh nói không nhắc đến là không nhắc sao? Thì ra là anh đã có người khác từ lâu rồi.

Chuyện lúc trước chúng ta đừng nhắc đến nữa."

"Cái gì?" Hiroko như thể không tin vào tai mình.

Taishi nhẹ nhàng gạt tay của Hiroko ra, anh trầm giọng nói "Anh đã ăn rồi, bây giờ anh cũng đến giờ tập luyện rồi, em mau trở về đi."

Nghe thấy tiếng Taishi, Hiroshi vội vàng quay lại "Cuối cùng cậu cũng chịu xuất hiện rồi, tôi còn tưởng hôm nay cậu không đến nữa chứ."

Mọi người ở đây đều là người quen lâu năm, nếu anh không nói rõ thì cũng không nên làm mất mặt Hiroko lúc này.

Anh tắt máy đây."

Taishi cứ tưởng sau tối hôm đó thì mọi chuyện đã xong rồi, anh chỉ không ngờ sáng hôm sau anh vừa đến sân tập đã gặp Hiroko ở đó.

Anh chỉ không ngờ mọi chuyện còn đi xa hơn anh tưởng tượng.

Hiroko lại hỏi "Em nghe nói anh sắp đi Qatar?"

Taishi phản ứng rất nhanh "Không, tôi không muốn ly hôn với cô ấy."

Taishi cầm lấy điện thoại, anh định gọi cho Hạ Dương, nhưng sau đó lại phát hiện mình không có số điện thoại của cô.

Hiroshi thở dài "Còn làm gì được nữa, cậu mới kết hôn với người ta xong, bây giờ định ly hôn à?"

Thì ra là vậy nên anh mới không muốn giải thích với em.

Bất ngờ người nhắn tin đến là Hiroko, nội dung tin nhắn rất đơn giản "Anh đang làm gì vậy?"

Mashaki cười nói với Taishi "Sao hôm nay cậu đến trễ vậy, để vợ sắp cưới của cậu chờ từ sáng đến giờ."

Cô không buồn cũng không vui, khuôn mặt lúc đó bình lặng đến lạ.

Dù biết người phản bội không phải là anh, nhưng anh cũng đã động lòng với một người khác, anh cũng có sai.

Mà có chuyện gì vậy?"

Chương 27: Chương 27

Có lẽ đợi nhưng không thấy Taishi trả lời, điện thoại của anh lại lần nữa vang lên, lần này là cuộc gọi đến.

Taishi xoa xoa đầu "Tối qua uống nhiều quá nên sáng nay dậy muộn.

"Sáng nay anh đã ăn gì chưa? Em có nấu mì udon đó.

Hiroko cố tình tỏ ra không hiểu, vô nhẹ giọng nói "Vậy em ngồi bên ngoài đợi anh."

Taishi chần chừ một lúc, đến khi tiếng chuông gần hết anh mới chậm rãi nhấc máy.

Mọi người còn đang tụm lại một chỗ mà nói gì đó rất vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh không muốn dây dưa không rõ ràng với Hiroko nữa, cũng không muốn nhắc gì đến việc tối hôm đó.

"Ừ"

Vào đến phòng Taishi mới cảm thấy trống vắng.

Mọi chuyện cũng xem như là ổn, anh cũng không tiện xen vào, vì vậy ngoại trừ an ủi Taishi ra anh cũng không biết làm sao.

Ngưng một chút Hiroshi nói tiếp "Nếu đã lựa chọn rồi thì đối tốt với cô ấy một chút, trong việc lần này cô ấy là người đáng thương và vô tội nhất.

Taishi uống thêm một ly rượu "Có gì mà giải quyết nữa, cô ấy cũng đã hủy hôn rồi, tôi sẽ lựa lời nói lại với ba mẹ tôi, chỉ hi vọng họ không lo lắng quá."

Rõ ràng ban đầu cô đã nói hủy hôn, cũng đã có người mới, vậy tại sao bây giờ lại còn tìm đến anh, cô còn muốn gì ở anh sao?.

Vì vậy khi Hiroko nói ra những lời trách cứ kia anh mới im lặng, anh cũng không chán ghét hay trách gì Hiroko, sự việc cũng đã qua rồi, cứ cho nó qua luôn đi.

Taishi không đến nỗi ghét Hiroko, dù sao hai người cũng có hơn sáu năm yêu nhau, anh chỉ khó chịu khi Hiroko cứ tỏ ra như vậy.

Tửu lượng của Hiroshi rất thấp, lúc này anh đã loạng choạng mà dựa vào Taishi.

Taishi đành đưa Hiroshi về phòng trước sau đó anh mới quay về phòng của mình.

Anh cũng không dám gọi cho Tuấn Vỹ, anh sợ Tuấn Vỹ sẽ mắng anh vô dụng, sẽ nghĩ là anh không chăm sóc được cho Hạ Dương, lúc đó sẽ khiến Hạ Dương ở giữa càng thêm khó xử.

Đây là lần đầu tiên sau khi hủy hôn Hiroko chủ động liên lạc với anh.

Hôm nay anh nói ra hết mọi chuyện với Hiroshi, cảm giác như mọi chuyện nó vừa lặp lại một lần nữa, cảm xúc vẫn như vậy, vẫn bất lực và trống rỗng như ban đầu.

Taishi trầm mặt, sau cùng chỉ đành cảm ơn Genji rồi tắt điện thoại.

Taishi hiểu ý của Hiroshi, anh không nhìn Hiroko nữa mà bước vào trong sân chuẩn bị tập luyện, cô đã muốn ở lại thì cứ tùy cô vậy.

Còn chuyện của Hiroko cậu định giải quyết như thế nào?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Chương 27